Truy Tìm Nàng Vampire
Chương 3: Thức Tỉnh I
– Ê nè, nghe gì chưa. Khu X lại có 2 nữ sinh bị tấn công- Hsinh 1
– Chưa đâu. Chị gái tớ hôm qua cũng vậy. May mà chạy thoát- Hsinh 2
– Eo ôi. Tớ phải thận trọng thôi. Biết đâu tiếp theo sẽ là tớ!- Hsinh3
– Bà xấu như ma chúng nó không thèm đâu- Hsinh4
. ……… ……
Tiếng xì xào không ngớt của những học sinh vang lên khắp mọi lớp học. Dù có khác là lời lẽ đùa cợt, nghiêm chỉnh hay bâng quơ đi nữa, chẳc chắn, là cùng một chủ đề!
Nhật Bản vừa bước sang 2016 đúng chục hôm. Không khí năm mới còn chưa kịp tan hết, đã xảy một tệ nạn cực kì nguy hiểm với các cô gái trẻ. Những tên điên mắc bệnh hoang tưởng tự gọi mình là “Macàrồng sống” tấn công thiếu nữ. Chúng tự cho mình là quỷ hút máu có năng lực hút máu người và nếu hút máu cô gái càng trẻ đẹp, sẽ sở hữu được sức mạnh vô song gì đó. Tính đến nay số con gái bị tấn công lên tới hàng..trăm. Chúng đa số cắn vào cổ hoặc cổ tay. Các cô gái bị cắn nhẹ thì bị rách cổ, tay; nặng thì bị tàn phế nơi đó! Cảnh sát Nhật đang cật lực truy quét những gã nguy hiểm này để trả lại sự yên bình cho người dân nói chung và các cô gái trẻ nói riêng…
Đã vào giữaa tiết học nhưng cả học sinh và giáo viên đều không có tinh thần dạy và học. Đầu óc mỗi người đều hỗn loạn theo từng cấp độ riêng. Thành ra các tiết học bị biến thành tiết tự học. Mặc dù vậy cũng chẳng ai học được nổi. Họ nom nóp lo sợ, họ lo cho mẹ, chị gái, em gái, bạn bè…và cả bản thân mình!
Lớp 10a4
Yuuki thẩn thờ lật cuốn sách Ngữ trong trong vô thức. Đầu óc cô trống rỗng như người mất trí nhớ. Đôi mắt cô thất thỉu vô hồn. Vẻ mặt nhớt nhát đầy thương tích. Bộ trang phục có vài chỗ lắm lem. Cô đang suy nghĩ về một cái gì đó…không xác định…
– Yuuki à!
– …
– Yuuki?
-…
– Manjalet Yuuki!
– Ơ…hả?!- yuuki ngơ ngác
– Nãy giờ tớ gọi mà cậu không nghe hả. Làm lơ tớ à?
Lalitat ngồi cạnh bức xúc nói
– A..kh..ông..tớ..xin lỗi.- Yuuki ấp úng
– Cậu làm sao vậy~~- Lalitat nói giọng nản
– Không có gì đâu!- Yuuki lằc đầu ngoầy ngoậy. Sau đó cuối gầm mặt xuống
– Hay là….mẹ con nhà đó lại hành hạ cậu đúng không- Lalitat cau mày nghi hoặc- Đã nói với cậu rồi. Mau kể hết mọi chuyện cho cha cậu nghe đi. Cứ thế này…
– Không ..không phải đâu- Cô lại lắc mạnh đầu phủ định
– Thế thì có chuyện gì?
– …tớ…tớ..
Lalitat đột nhiên thở dài. Biết ngay cái tật ngại nói chuyện chỗ đông người của yuuki.
– Thôi được rồi cậu đi theo tớ- cô nàng lôi yuuki đứng dậy
– Ơ..đi đâu..đang giờ học mà…
– Có sao đâu…bây giờ cũng không ai còn tâm trí dạy đâu mà cho cậu học- Lali nháy mắt tinh nghịch
– Khoa..nn…tớ..
Yuuki chưa kịp nói hết câu đã bị cô bạn lôi xềnh xệch xuống canteen trường
…………………
Tại canteen
– CÁIIIII GÌÌÌÌÌÌ!!!!- Lalitat hét lớn. Mọi ánh mắt của người bán hàng lẩn học sinh đang dùng bữa đều hướng mắt về phía 2 cô gái
– Suỵt…nhỏ thôi Emi!- Yuuki đưa tay mình bịt miệng cô bạn. Giọng cô nàng đúng là âm thanh cực kì chói tai
– Làm sao mà bình tĩnh được….cái..cái tên khốn nạn đó..hắn dám!- Lalitat tiếp tục hét lên
Yuuki cúi mặt xuống không dám nhìn mọi người xung quanh. Ngồi chung với Emi đúng là.. Xấu hổ chết được!
– Tớ xin….cậu nhỏ tiếng thôi!- yuuki lí nhí nói
Dường như cô nàng cũng bắt đầu để ý xung quanh. Thấy mình “có chút” quá lố. Vội ho khan cài tiếng chữa ngượng! Xong ngước lên nhìn Yuuki:
– ..sao..sao cậu không nói với tớ. Hắn làm gì được cậu chưa??!- lalitat rối rít hỏi
– ….- yuuki khẽ lắc đầu- ..may mắn dì Noi đến kịp lúc
– Phù.. – nàng thở phào nhẹ nhỏm
Cầm chai sữa dâu yêu thích lên tu sạch một hơi. Xong lại nhìn yuuki
– Yuuki- chan. Tớ xin cậu. Đừng sống ở căn nhà đó nữa, đến mà ở với tớ này!
– …Emi..mình biết cậu quan tâm tới mình nhưng…mình…còn cha..mình không thể- yuuki ấp úng
– Cậu nghĩ kĩ đi .hôm nay chỉ là may mắn thôi. Nếu lần sau hắn lại..
– Nhưng mà…
– Mình không có ý ép cậu. Chỉ là lo cho cậu thôi!
– Không sao…mình sẽ cảnh giác hơn..với lại…Cậu singuchu..là người yêu của chị Haruka mà..- yuuki lấp lửng. Khuôn mặt buồn bã
– Hừ…trai gian phu gái dâm phụ…xứng đôi thật!- Lalitat lẩm bẩm
– Cậu nói gì?
– À..ờm không…à mà yuuki nè. Dạo này “dịch quỷ hút máu” đang tràn lan đấy. Cậu cũng nên cẩn thận..- Lali nhìn cô nhắc nhở
– Dịch…quỷ hút máu???- cô ngơ ngác nhìn Emi. Nàng nói cái gì vậy. Cô không hiểu??
– Chuyện động trời thế này..cậu cũng không biết- Lalitat bó tay với cô bạn thân.
Yuuki thành thật gật đầu một cái càng làm lalilat tức hộc máu
– Cậu làm ơn đế ý chút tin tức cho tớ nhờ- cô nàng ảo não
– Xin..xin lỗi…- yuuki xụ mặt
– Sao lúc nào cậu cũng xin lỗi thế hả??? Thôi được rồi..để tớ nói cho mà nghe. Đó là những thắng bị tâm thần hoang tưởng mình là macàrồng. Tự nghĩ mình có thể hút máu con người và chuyên tấn công các cô gái trẻ đẹp đấy. Bọn chúng dùng răng cắn vào tay, cổ khiến cho các cô gái rách da thịt mới thôi
– Kinh..quá!- Nghe Emi nói làm yuuki rợn người. Có những tên như thế thật sao?
– Đúng..vậy nên tớ mới bảo cậu cẩn thận. Cậu biết cậu xinh thế nào không?
– …tớ xinh gì chứ?
– Hừm…có ai tự chê mình như cậu không? Nói chung cũng phải cẩn thận chứ!
– ..
– Chiều nay tớ đưa cậu về nhà rồi ghé qua đấy luôn nhé yuuki
– ơ..thế phiền cậu
– Phiền gì chứ..sẵn tiện bảo vệ cậu khỏi lũ tạp chủng đó rồi giúp cậu chuẩn bị trang phục luôn
– Vậy..cảm ơn cậu!
– Khách sáo quá đấy cô nương!!!
– hihi..
– Haha..
Lalitat cười híp mắt, để lộ hai đồng tiền và chiếc răng khểnh duyên dáng. Mái tóc xoăn nhẹ cột cá tính. Có nàng bên cạnh, thật dễ chịu biết bao.
Emiyano Lalitat. Nàng thật tốt. Dù cả trường này quyết tẩy chai cô nhưng cô nàng vẫn chơi với cô. Emi mạnh mẽ, tốt bụng, giúp đỡ yuuki. Đối với cô. Emi là người thân thứ 2 của mình trên đời!
………………………….
9h tối_Biệt Thự dòng tộc Manjalet
Yuuki đang ngồi yên trên giường làm bài tập mặc cho Lalitat đang lục lọi moi móc tủ quần áo của cô lên để chọn đồ giúp cô!
– Manjalet yuuki, cậu làm ơn bỏ cây bút xuống và bước qua đây hộ tớ
– Để sau đi Emi..tớ đang bí…chỗ này là….hờ..hừm…
– Ôi trời ơi. Hết giờ cậu học rồi hả!
Hờ…emi nói đúng thật. Đây quả là cơ hội hiếm có cho cô học bài yên ổn. Hằng năm vào giờ này, chị và mẹ kế không ai dám bắt nạtt, sai bảo yuuki cả. Bởi vì họ biết, cha cô, người yêu thương cô nhất trên đời_ đã sắp về đến!
– Thôi đi. Cái này để sau…cậu mau thay trang phục này đi. Xin cậu…yuuki dễ thương, baby, cute, mai tớ sẽ chỉ cậu phương trình hoá học nhá!
– Rồi rồi..tớ thay ngay…- yuuki chào thua
Lalitat đưa cho một chiếc váy dài qua gối màu trắng và chiếc áo quý tộc cùng màu cách điệu dài tay. Trang điểm nhẹ cho cô một chút thôi. Rồi dẫn cô lại gương mgắm nghía:
– Hihi…tuyệt chứ
– Cám..ơn..nhưng mà…bộ đồ này…
– Tớ may cho cậu đó…đồ đạc cậu lục mãi chẳng có gì ra hồn cả. Con vịt đó chắc đã chiếm hết rồi phải không??
– …- yuuki im lặng, cười buồn. Đồ cha mua tháng trước. Chị haruka tịch thu hết cả
– Thôi thôi. Kệ ả. Bây giờ xinh rồi, qua đây tớ chọn giày cho
Nói xong, nàng kéo cô lại tút đồ mình mang theo. Trong đó đủ loại giày dép cả…
– Emi…sao nhiều vậy??
– Hihi…không biết cậu thích gì nên tớ gom hết shop đấy. Đừng ngại, quà tớ tặng cậu mà
– Nhưng nhiều thế này…tớ sao chọn đây!
– Vậy để tớ “tư vấn” cho- lalitat hí hửng bê từng đôi ra- E hèm… Sau đây là màn tiếp thị Biti’s của quý cô Emiyano xinh đẹp…đầu tiên, giày cao gót ½tấc, màu đỏ tượng trưng cho sự nổi bậc, quyến rũ, đặc biệt rất hợp với màu mắt của tiểu thư. Tiếp theo, đô bốt đời mới, tuy có hơi cao nhưng mang màu xanh hi vọng tượng trưng cho sự tự tin, lạc quan, có vẻ thích hợp với tính cách của tiểu thư. Hoặc là…a, đây! Đôi giày batanh hồng tôn lên sự duyên dành cho chủ. Tiểu thư xinh đẹp sẵn thế rồi…càng thêm duyên dáng…còn nữa, đây là….hay là đôi…hoặc là…….
Emi cứ luôn miệng huyên thuyên làm Yuuki suýt choáng….
– STOP- cô hét lên
– Sao? Sao? Cậu thích đôi nào?- mắt Emi sáng rực
– Cái này…-Yuuki với đại một đôi giày búp bê trắng không hoạ tiết
– Oầy…đôi đó xấu nhất trong các đôi mà~~~
– Ờm..nhưng mình thích..
– Thôi tùy cậu… Ok! Complete! Chuẩn bị xong!
……………………………………………..
Đại sảnh
Không gian sang trọng của quý tộc. Ánh đèn phalê rực rỡ mờ ảo. Đại sảnh gia tộc Manjalet được xây theo kiểu phương Tây trang trọng. Là gia tộc quyền thế của nhật bản bấy giờ!
Khách mời dự sinh nhật cô con gái út của Hindu Manjalet có trên 1000 người lớn nhỏ (sặc). Tất cả đều thuộc tầng lớp giới thượng lưu, quý tộc!
Phía bên trái đại sảnh, nơi chiếm đa phần khách mời thiếu niên đang trò chuyện rôm rả. Thoạt nhìn, ai cũng nghĩ họ là những người bạn của Yuuki Manjalet. Cô chủ của buổi tiệc này. Nhưng….không phải thế, nếu bạn nghĩ vậy thì đã sai lầm rồi đấy. Tất cả đều là bạn của Haruka Manjalet
Haruka đứng giữa đám bạn đang ríu rít nịnh hót mình. Chị chàng mặc một chiếc đầm dạ hội lộng lẩy mà đỏ đậm. Khuôn mặt được trang điểm đậm và cầu kì. Trên máy tóc bới cao còn mang chiếc vương miệng kim cương đắt tiền. Dù có đứng ở bất kì nơi nào, chị chàng đây vẫn luôn là người nổi bậc nhất!
( Shin: sinh nhật người ta hay sinh nhật bà dạ bà nội)
– Haruka à! Con Audi xanh đời XXZ10 mới quản cáo hôm qua mà cậu đã có rồi hả?!
– Hừm..tất nhiên, nhà thiết kế đó nạp hết 250000USD của tôi rồi…không đưa thì biết mặt
– Haruka à! Trang phục của cô thật nổi bậc quá!
– Haha… Tromit Angela chỉ may duy nhất một bộ này treo giá 400 ngàn đôla đấy
– Haruka à! Cô mới xinh đẹp làm sao
– Còn phải nói
– Đúng đấy. Dòng họ Manjalet có cô là phúc phần vô giá…
……….
Nhiều câu nói xu nịnh, bợ đỡ như thế này làm haruka rất đắc chí.Hihi. Chị chàng thích trở thành tâm điểm của sự chú ý như thế này.l!
Thế nhưng…nụ cười tươi tắn như đoá hoa tắt ngắm khi yuuki bước ra.
Cô gái chỉ đơn giản với bộ lễ phục trắng tinh khiết không chút kiểu cọ. Đôi giày trắng xinh xinh. Yuuki được Lalitat trang điểm nhẹ nhàng. Cài thêm chiếc cài trắng đơn địu và xoã dài mái tóc đỏ. Đôi mắt đỏ máu trong veo. Chỉ có thế, cô xinh như một thiên sứ thuần khiết!
Lalitat cũng nổi bậc với bộ dạ vũ xanh lá non qua gối. Nàng đeo vài món trang sức đơn giản và trang điểm nhẹ nhàng. Cặp mắt xanh bích to tròn như viên bi. Hai má cười sâu lúm đồng tiền và chiếc răng khểnh nhỏ. Lali đáng yêu như một nàng công chúa tinh nghịch!
Tất cả mọi ánh mắt dường như đều đổ dồn về hai cô gái nhỏ. Thật giống như hai thiên thần lạc đi lạc xuống phàm gian!
– Ô~hô! Ai đây…một cái giẻ rách cũng biết trang điểm đấy chứ!- Từ xa, Ren hiên ngang đi tới vẻ mặt xấc xấc khinh khỉnh
Yuuki không nói gì, chỉ biết cúi sát đầu và bám chặt vai Lalitat. Nhìn thái độ của bạn mình, Lali ngầm hiểu ra chuyện, nàng vỗ vai trấn an yuuki. Hướng ánh mắt về phía Ren khinh bỉ
– Singu thiếu gia không phiền nếu tránh xa chúng tôi một chút chứ ạ?- giọng lali xen xỏ
– Ồ~~no! Quý cô Emiyano xinh đẹp! Sao thái độ giao tiếp của cô kém thế. Chẳng thân thiện gì cả!
– Xin lỗi! Hai từ ‘thân thiện’ tôi đây chỉ dùng với con người
– Cô…
– Vì vậy, nhườn đường chứ?
Có người tức đến ngẹn họng trước thái độ của Lali
– Có chuyện gì ở đây vậy?
Haruka đột nhiên chen ngang
– Khô..ng có gì. Em yêu…- ren bước tới nịnh nọt
– Anh à! Đã bảo là phải tránh xa cái bọn thấp kém này chứ!
Haruka vừa nói, vừa liếc xéo Lali
– Cái gì. Cô…
Lali định nói nhưng yuuki đã kịp ngăn lại
– Emi à! Chúng ta qua bên kia
-Nhưng…
– Xin cậu…
Emi đành bất lực nghe lời cô
– Đi mau đi! Bóc mùi quá
Haru nhếch miệng
– Chị…em xin phép
– Không dám…em gái~~~
Yuuki lôi cô bạn ra 1 góc khuất.
– Yuuki-chan! Sao lại cản tớ- Lali tức tối
– Emi…cha tớ sắp đến rồii. Tớ không muốn cha thấy chị em bất hoà….
– Thiệt là hết biết cậu. Tớ điên mất
– Thôi mà…sinh nhật tớ. Đừng như thế!
– Cái nhà cô suốt ngày diện lí do. Tớ mà là cậu, chúng nó sẽ biết tay
– Được rồi
– Hừm…bó tay!
………
Vừa lúc ấy phía ngoài cổng vọng vào tiếng vỗ tay tấp nập. Từ ngoài cổng, có hai bóng người từ từ tiến vào:
Phía bên trái, người đàn ông trung niên mặc bộ gilê lịch lãm màu đen bước vào. Vóc dáng ông cao lớn vạm vỡ, khuôn mặt nghiêm nghị chững chạc. Ngoài 50, nhưng mái tóc chỉ vào 3 sợi bạc. Dáng vẻ uy nghi quyền lực! Không ai khác, chính là Hindo Manjalet, lão tướng của dòng tộc Manja cao quý…
Đi cạnh ông là một cậu con trai rất trẻ, có lẽ chỉ là một cậu học sinh cấp 3. Chàng trai này xuất hiện làm chấn động hơn cả Hindo, làn tóc trắng xanh kì hoặc. Khuôn mặt sắc nét từng góc cạnh. Đôi mắt màu trắng xanh nốt. Diện một bộ complet đen trên thân mình. Cậu con trai này…khó có thể dùng ngôn từ để lột tả được dung mạo phi phàm. Trên cả sự hoàn hảo và cuốn hút. Ánh mắt lạnh câm hiên ngang lạ thường. Các bậc tiểu thư hỗn loạn cả lên. Người này….là ai vậy chứ???
Hindo dẫn chàng trai đến chiếc ban sang trọng rồi nói gì đó, tiếp theo tiến đến bục đài cầm micro lên cất tiếng:
– Chào tất cả các vị thượng khách có mặt ngày hôm nay. Tôi Hindo Manjalet. Hôm nay là sinh thần con gái tôi. Tôi mong các vị sẽ có một đêm ngọt ngào và tuyệt vời!!
Bốp bốp_ một tràn pháp tay đáp trả
– Không làm mẩt thời gian của các vị nữa…xin mời nhập tiệc
Từng hồi nhạt du dương ngân vang. Từng vị khách bắt đầu nhập tiệc….nhưng ánh nhìn vẫn luôn nhìn về cậu trai kia!
Hindo đảo mắt một vòng, tiến đến nơi yuuki đang đứng, thấy cha mình đang đến cô vội chạy đến ôm lấy ông
– Cha!- yuuki kêu lên
– Con gái ngoan- Ông cười hiền
– Con cám ơn cha đã tổ chức sinh nhật cho con
– Sinh nhật thì có đáng gì. Cha xin lỗi vì không bên con nhiều hơn
Bàn tay ông xoa đầu con gái nhỏ đầy yêu thương
Cha cô là như vậy đấy. Hiền dịu lắm…bao nhiêu đắng cay cô chịu được….cha luôn thấu hiểu và sẻ chia. Có được cái xoa đầu từ cha…thật hạnh phúc đối với yuuki!
– Con không mời bạn bè à con gái- ông hỏi
– Dạ…có- yuuki quay ngang quay dọc…ơ… Emi đâu mất rồi..vừa nãy còn đứng đây mà- Bạn ấy hình như đi đâu đó rồi thưa cha!- cô khẽ đáp
– Được rồi….miễn là con vui…à, con đi theo ta, có người này cha muốn con diện kiến
– Ai vậy ạ?
– Là cậu trai kia. Cậu ta rất quan trọng với cha. Con phải chào cho phải phép…. Cậu ta hạ mình đến dự sinh nhật con là phúc phần đấy..
– Dạ…- cô cuối đầu đi theo cha! Người kia là ai mà cha cô cung kính đến thế? Thật khó tin. Dòng họ Manjalet có đứng sau dòng họ nào nữa sao?
Hindo và yuuki đến gần chiếc bàn sang trọng nơi kunet đang ngồi
– Đến rồi. Chào đi con! Đây là ngài Kunet Handes…ngài kunet. Đây là con gái tôi. Yuuki, xin ra mắt
– Chào thiếu gia!- yuuki cuối thấp người chào kunet. Khi cô ngước lên, bỗng…….
Thịch….trái tim yuuki như ngừng đập. Dáng vẻ người con trai trước mặt khiến cô sửng sờ. Ai đây? Dáng vẻ này…khuôn mặt…ánh mắt……cô như choáng ngợp…từng tế báo trong cơ thể như cô đọng lại……chàng trai này…….lạ hay quen????????
Nghe hai từ yuuki làm anh hơi chú ý…
Kunet khẽ liếc nhìn người con gái trước mặt mình… Thật kì lạ…thái độ cô gái này nhìn anh là sao? Chưa từng thấy ai đẹp đến thế này à?( Shin: đẹp là có quyền kiêu!)
– Em…là yuuki…chào thiếu gia!
[ Giờ phút này đây trái tim tôi dâng lên những cảm xúc khác thường. Người con trai này..cảm giác quen thuộc nhưng xa lạ lắm! Anh ta là ai…….và….đến từ đâu??]
O.s
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!