Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân - Ngoại truyện phần 8:Có chịu gả?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân


Ngoại truyện phần 8:Có chịu gả?


“Sao? Chàng ta đến tận đây rồi? “- cô giật mình nghe đến tên anh, không biết làm gì, Thiên Nguyệt chỉ cắn cắn môi, lo lắng nắm chặt vạt tay áo

“Được! Để mẫu thân ra xem thử tên nam nhân đó tuấn tú đến cỡ nào mà có thể khiến cho Tiểu Nguyệt của ta ra nông nỗi này! “- nói rồi Hồ Ngọc nhanh chóng đứng dậy, đi ra ngoài, thấy vậy Dương Chi cũng theo mẫu thân của mình ra ngoài xem thử, bên trong bây giờ chỉ còn Dương Từ Nam và Tề Thiên Nguyệt mà thôi

“Tỷ không ra xem thử sao?”

“Ta… ta không có ý định sẽ đi ra ngoài”

“Tỷ sợ gặp mặt tên đó đến vậy sao? “- Từ Nam nhíu mày nhìn biểu hiện của Thiên Nguyệt, mặc dù Tề Thiên Nguyệt là tỷ tỷ của cậu về vai vế nhưng về tuổi tác cô vẫn nhỏ tuổi hơn cậu, trẻ con hơn cậu, tất nhiên cậu cũng có thể phần nào nghĩ được lý do khiến Thiên Nguyệt

“Ta…”

“Mà thôi! Chuyện đó cũng không quan trọng lắm! Tề Thiên Nguyệt, tỷ có yêu tên đó hay không?”

“Có một chút!”

“Tốt! Vậy tỷ mau đi theo mẫu thân của ta ra ngoài đó đi!”

“Tại sao chứ? Ta thật sự không có đủ dũng cảm để đối mặt với hắn nên mới đến đây, bây giờ đệ lại bảo ta ra ngoài gặp hắn sao? “- Thiên Nguyệt lo lắng nói

“Ta chỉ là lo giùm hắn mà thôi! Tỷ đâu phải không biết mẫu thân ta thích đùa đến mức nào, tỷ không lo bà ấy sẽ đùa tên đó đến mất mạng sao? “- Dương Từ Dực đột nhiên nhếch môi nguy hiểm, trong lời nói vừa pha một chút sự thật lại vừa có đùa giỡn, tính tình của cậu vốn cũng có trộn lẫn với tính tình của Bạch Hồ Ngọc – mẫu thân của cậu

“Đệ… đang nói thật sao? “- cảm thấy lo lắng cho Kim Văn Lực, Thiên Nguyệt nhíu mày nhìn về phía người đệ đệ lớn tuổi hơn mình mà nghi hoặc không ngừng

“Ta là một nam nhân chân chính làm sao có thể nói dối tỷ chứ!”

“Ta đi ra xem thử! “- lúc này lo lắng không chịu nỗi nữa, Thiên Nguyệt đành phải đi ra ngoài lúc này Dương Từ Nam mới cười một cái, thật ra năm nhân chân chính có thể không nói dối nhưng nói đùa chắc cũng không sao đâu nhỉ?

Trong khi đó bên ngoài Bát Vương Phủ Kim Văn Lực cùng hai đứa trẻ nhà Vương gia vô cùng hợp ý, còn có thể trò chuyện với nhau như người trong nhà:

“Ca ca tuấn tú! Sao này ca ca sẽ lại đến đây tìm người nữa chứ? “- lúc nãy đây, Dương Bạch Linh – tứ tiểu thư của phủ Vương gia lại vô cùng mê sắc, ngồi bên cạnh Kim Văn Lực, mở miệng ngây thơ hỏi

“Tại sao muội lại hỏi như vậy?”

“Nếu có thêm lần sau thì muội sẽ nhìn thấy ca ca tuấn tú thêm một lần nữa, trong lòng sẽ vì vẻ tuấn tú này của ca ca làm cho hạnh phúc a! “- cô bé cưới híp mắt, rất ngây thơ nói

“Tiểu Linh, huynh ấy đã là của Thiên Nguyệt tỷ tỷ rồi, muội tự trọng chút đi! “- lúc này còn có Dương Từ Huân – nhị thiếu gia phủ Vương gia ở ngay bên cạnh hai người

“Ây! Tỷ ấy vừa quậy phá giống mẫu thân lại vừa dữ tợn giống Đại di, chỉ được cái xinh đẹp mà thôi a! Tiểu Linh vẫn tốt hơn nhiều mà!”

“Sau này muội lớn rồi, muội sẽ hiểu tại sao ta lại chấp nhận yêu một nữ nhân vừa quậy phá lại vừa dữ tợn như Thiên Nguyệt tỷ tỷ của muội! “- Kim Văn Lực ôn nhu xoa đầu Tiểu Linh khiến cô bé đỏ mặt, không thèm quan tâm đến những gì anh đang nói nữa

“Ngươi là Kim Văn Lực, Kim đại nhân sao? “- lúc này từ phía sau lưng của ba người, một giọng nói uy nghiêm mới vang lên

“Ồ, mẫu thân! “- Tiểu Linh vui vẻ chạy đến bên mẫu thân của mình, Từ Huân cũng chậm rãi bước đến, Kim Văn Lực ngay lập tức ở trước mặt Bạch Hồ Ngọc hành lễ:

“Thần xin tham kiến Bát Vương Phi!”

“Được rồi! Hôm nay Kim đại nhân đến đây là để tìm phu quân của ta hay là do có việc gì khác? “- Mặc dù biết rõ lý do Kim Văn Lực đến đây, nhưng Hồ Ngọc lại không có ý sẽ giúp đỡ

“Hôm nay thần đến đây không phải là để tìm Bát Vương Gia, thần đến đây chính là muốn tìm Tề tiểu thư – Tề Thiên Nguyệt ạ!”

“Con bé không có ở đây!”

“Tề Gia Hoàng đã nói cho thần biết nàng ấy đang ở đây! Mong Bát Vương Phi có thể giúp đỡ thần!”

“Nếu tỷ ấy có ở đây thì sao chứ? Huynh cũng đâu thể chắc chắn rằng mình sẽ đưa tỷ ấy đi được đâu! “- Dương Chi cũng giúp mẫu thân mình nói một câu

“Ta sẽ có cách đem nàng ấy về, chỉ cần mọi người giúp ta mà thôi!”

“Hừ! Ta nói thật đấy! Thiên Nguyệt con bé đã quay về Bạch phủ của bọn ta rồi, nếu người thành tâm đến vậy thì cứ đến Bạch phủ mà tìm, còn ở đây không có người mà người tìm đâu! “- Bạch Hồ Ngọc thích thú nhớ đến Bạch Khả Khả và Bạch Hoàng Khải liền có ý dụ dỗ Kim Văn Lực đến đó

“Thần xin đa tạ Bát Vương Phi! “- mặc dù trong lòng có nghi hoặc, nhưng để chắc chắn, Kim Văn Lực vẫn quyết định sẽ đến Bạch phủ một chuyến, còn Thiên Nguyệt lúc đó còn trốn sau cửa phủ, nghe thấy Bạch Hồ Ngọc đùa như vậy chỉ mong Văn Lực hắn đừng tin, nào ngờ hắn lại cảm tạ bà rồi muốn lên đường tìm nàng, Thiên Nguyệt không thể để hắn chịu cực như vậy được đành phải đi ra

“Được rồi, mọi người không cần phải hành hạ chàng ta vậy đâu!”

“Thiên Nguyệt? “- Kim Văn Lực mỉm cười nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn của Tề Thiên Nguyệt bước đến nơi chàng đang đứng

“Tại sao huynh lại đến đây?”

“Tề Gia Hoàng chỉ ta đến đây tìm nàng!”

“Huynh về đi, ta chẳng có lý do gì mà quay về cả, ta muốn ở đây! “- nói xong, Thiên Nguyệt liền thong dong quay người vào phủ, nào ngờ lại nghe Kim Văn Lực ở phía sau lên tiếng

“Hôn môi chúng ta cũng đã hôn rồi, mặc dù là nàng chủ động nhưng ta vẫn thiệt thòi giùm nàng, còn muốn chịu trách nhiệm với nàng, nàng vì cái gì mà không muốn chứ? “- vốn dĩ lý do anh đến đây chính là đưa Thiên Nguyệt quay về, nếu cô không về anh làm sao có thể về chứ? Kim Văn Lực rối rắm trong lòng, đột nhiên nhớ đến nụ hôn bất ngờ tối qua liền nói

“Ngươi! “- cô ngay lập tức quay người lại, đỏ mặt nhìn tên nam nhân tuấn tú vừa lên tiếng kia

“Cái gì? Chủ động hôn môi? Tiểu Nguyệt, con… “- lúc này Bạch Hồ Ngọc ở bên cạnh mới bất ngờ hỏi, Thiên Nguyệt trong phút chốc muốn biện minh

“Tam di, thật ra đó chỉ là tai nạn, nhất thời con phạm phải sai lầm, hoàn toàn không có gì khác cả!”

“Thiên Nguyệt, con dù sao cũng là nữ nhân chưa gả đi, cả Tề gia phải làm sao với con đây? Vả lại người ta cũng đã chấp nhận lấy con, con còn không chịu gả? “- Bạch Hồ Ngọc mặc dù bình thường rất hay đùa, nhưng chuyện này có liên quan đến nhị tỷ và Tề gia, bà làm sao dám đem ra đùa chứ

“Tam di, thật ra chuyện này cũng chỉ là tai nạn, con và Kim Văn Lực đều không có tình cảm với nhau, bọn con làm sao có thể thành thân được chứ?”

“Cái gì mà không có tình cảm, chẳng phải tối qua ta đã nói rõ là ta yêu nàng hay sao? Nàng cũng đã hôn môi đáp lại ta, chứng tỏ nàng cũng có tình cảm với ta, Tề Thiên Nguyệt, mau quay về đi, chúng ta tổ chức hôn lễ, nhanh chóng thành thân! “- Kim Văn Lực buồn bực chen vào

“Đúng vậy đấy, tỷ tỷ, ca ca tuấn tú là thật lòng yêu tỷ, ngay cả đứng trước nữ nhân xinh đẹp là Tiểu Linh đây cũng không ngó ngàng, tỷ mau gả đi đi! “- Tiểu Linh ngây thơ chen vào, trong lòng chỉ muốn giúp đỡ ca ca tuấn tú một chút

“Chuyện này…”…

*còn*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN