XOXO (Giam Cầm Tình Yêu) - CHƯƠNG 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
772


XOXO (Giam Cầm Tình Yêu)


CHƯƠNG 11


Lệ Khiết Ninh bị hắn ôm đến một căn phòng nào đó trong ngôi biệt thự. Cô rất nhanh bị người đàn ông giam vào tường.

“Tại sao em lại ở đây ?”

Giọng của Tần Huyền Bắc trầm hơn thường ngày rất nhiều.

Cô cắn cắn môi đáp.

“Kelly mời em đến, cô ấy nói không quen mấy buổi tiệc thế này nên mới nhờ em…”

Không phải hắn tức giận vì cô không nói cho hắn biết đấy chứ ?

“Tôi đã nói đừng xuất hiện ở chỗ đông người”

Tuy rằng cô vốn là người không thích xuất hiện ở những chỗ như thế. Nhưng cuộc sống phải có những mối quan hệ, có những chỗ đông người bắt buộc phải đến. Cô làm sao không thể xuất hiện ở chỗ đông người. Yêu cầu này của hắn thực sự rất vô lý.

“Huyền Bắc, anh không thể yêu cầu em như vậy. Em…”

Người đàn ông bất thình lình ôm chặt lấy cô, siết lấy cơ thể nhỏ nhắn vào cơ thể rắn chắc của hắn. Lệ Khiết Ninh bị hắn ôm chặt cảm thấy khó thở.

“Huyền Bắc…”

Tần Huyền Bắc hơi thở không trầm ổn như bình thường, cô cảm nhận được hơi thở hắn rất mạnh.

“Ninh Ninh, ngoan ngoãn nghe lời tôi có được không ? Xin em đấy”

“Anh…làm sao vậy ?”

Cô thấy hắn biểu hiện rất kỳ lạ.

Người đàn ông hơi buông cô ra, mỉm cười.

“Ninh Ninh, hứa với tôi được không, lần sau đừng đến những chỗ như thế này nữa. Đừng tiếp xúc với nhiều người quá, đặc biệt là đàn ông”

Hắn cấp thiết nhìn cô.

“Em…”

Lệ Khiết Ninh bối rối.

Cô lại bị hắn ôm chặt lần nữa.

“Hứa với tôi được không ? Xin em”

Người đàn ông cao lớn siết chặt cô dường như không muốn buông ra.

Hắn đường đường là một kẻ cao cao tại thượng như vậy lại xuống nước cầu xin cô. Lệ Khiết Ninh muốn cự tuyệt cũng không biết mở miệng thế nào. Cô cũng là phụ nữ, dù thế nào cũng rất dễ mềm lòng. Dẫu rằng yêu cầu của hắn rất vô lý bình thường không thể nào chấp nhận được.

Rất rất lâu sau, Lệ Khiết Ninh bất đắc dĩ mở miệng.

“Em sẽ cố gắng hạn chế”

Cô không thể hứa cùng hắn một yêu cầu vô lý như vậy. Nhưng cô lại không thể từ chối lời cầu xin của hắn.

Người đàn ông lại càng ôm chặt lấy cô, không nói gì. Đáy mắt đen thẳm dậy lên một lớp sóng ngầm.

…….

….

Tần Huyền Bắc cứ khư khư ôm lấy cô làm Lệ Khiết Ninh khổ não bắt buộc phải cáo lui cùng Kelly để trở về nhà sớm. Hắn trực tiếp lái xe đưa cô về nhà.Vừa về đến nhà, Kelly đã ngay lập tức gọi điện thoại cho cô.

“Em phải kể cho chị biết chuyện gì đã xảy ra. Em và Tần tiên sinh kia là thế nào ?”

Cô nghe Kelly tra hỏi tận cùng như vậy nên đã kể ra hết từ đầu đến cuối.

“Vậy là em đã quen anh ta từ lúc ở bên Mỹ ?”

Kelly cảm thấy thật kì diệu.

Lệ Khiết Ninh đáp.

“Đúng vậy”

“Doris ơn là Doris, chị còn tưởng em còn ế dài dài, cuối cùng là đã vớt được cực phẩm nam nhân như vậy. Còn là tổng giám đốc của tập đoàn Ninecent, em biết tập đoàn đó lớn đến mức nào không ?”

Kelly hỏi cô.

Quả thực cô không biết công ty đó lớn đến mức nào. Nhưng mà Kelly vừa nhắc đến Ninecent cô thấy có chút quen thuộc. Vốn ở Trung Quốc không thể lên các trang mạng nước ngoài như facebook, google hay youtube, người dân ở đây chỉ có thể dùng Ninecent. Ninecent có thể được ví như facebook, google và youtube phiên bản Trung Quốc. Cho nên công ty đó rất khổng lồ. Lệ Khiết Ninh từ khi đến Thượng Hải cũng có lên Ninecent lướt web nhưng cô không hề để ý đến. Thì ra đó là công ty của Tần Huyền Bắc. Vậy hắn có thể giàu có đến mức nào.

************

Sáng hôm nay, cô đến studio từ sớm nhưng lại không thấy Châu Hoa đâu. Bình thường cậu ta rất chăm chỉ đi sớm không biết vì sao hôm nay lại đi trễ như vậy. Lệ Khiết Ninh ngồi ở studio đến hơn chín giờ mới thấy Châu Hoa đến. Lúc cậu ta đến trên người còn dán đến mấy miếng băng dán cá nhân. Một cái trên đầu, một cái ngay miệng, còn có mấy miếng trên tay.

Cô sửng sốt nhìn cậu ta từ trên xuống dưới.

“Cậu làm sao vậy ?”

Gương mặt búng ra sữa bây giờ hiện lên mấy vết bầm trông không hề đẹp mắt chút nào. Châu Hoa sờ sờ vết thương, kêu đau vài tiếng.

“Lúc nãy có tên khốn nào đó đẩy tôi từ bậc thang xuống hầm tàu điện ngầm. Lúc đó, đông người lên xuống quá nên hắn ta trốn mất rồi”

Cũng may không bị gãy tay, gãy chân. Nếu mà gãy tay thì rất nghiêm trọng, công việc này rất cần cái tay này cho tốt.

“Lần sau nên cẩn thận một chút”

Cô lo lắng nhắc nhở.

“À Portfolio online chị bảo tôi làm đã xong rồi, chị xem thử đi”

Châu Hoa chỉ chỉ vào màn hình vi tính của mình.

Cô bước tới, cậu ta liền nhích ra nhường chỗ cho cô. Lệ Khiết Ninh chăm chú nhìn trang web demo Portfolio mà Châu Hoa đã thiết kế ra sau đó liền góp ý.

“Nên làm đơn giản một chút, đừng sắp xếp một trang web quá rườm rà. Bỏ bớt những chi tiết hoa lá này đi. Càng đơn giản, càng sắp xếp logic thì càng dễ gây ấn tượng”

Cô chỉ ra những điểm chưa tốt trong Portfolio online để Châu Hoa có thể chỉnh sửa lại.

Lệ Khiết Ninh xem xong lại nhìn qua cậu ta, nhẹ giọng nói.

“Hay là hôm nay cậu về nhà nghỉ ngơi đi. Ngày mai lên cũng không sao”

Châu Hoa vội lắc đầu.

“Tôi muốn hoàn thành cái này nhanh một chút. Không thể bỏ phí thời gian một ngày”

Thấy cậu ta kiên quyết như vậy cô cũng không khuyên nữa, liền quay trở lại làm việc của mình.

Lệ Khiết Ninh cuối cùng đã hoàn thành font chữ mới. Font chữ mới lần này cô mất khá nhiều công sức để hoàn thành nó, phải chỉnh sửa đi chỉnh sửa lại rất nhiều lần. Font chữ lần này cô lấy ý tưởng từ hoa mộc lan. Đúng vậy, là hoa mộc lan. Là loài hoa hắn nói hắn thích nhất.

Là từ khi bắt đầu hẹn hò với Tần Huyền Bắc, cô đã chỉnh sửa lại thứ mình đang vẽ trước đó, vẽ lại tất cả. Đem ý tưởng hoa mộc lan đặt lên font chữ mới. Hôm nay đã hoàn thành xong, cô muốn dùng font chữ đó vẽ một bức Typography để đăng tải lên web Portfolio của chính mình.

Đang lúc chăm chú ngồi vẽ cô thấy có thông báo email mới.

Ở Trung Quốc email không hề phổ biến. Thay vào đó họ dùng LetChat nhiều hơn, mà LetChat cũng thuộc sở hữu của tập đoàn Ninecent. Người Trung Quốc không có khái niệm phổ biến về việc mail cho nhau thay vào đó họ chat nhiều hơn. Kể cả trong công việc kinh doanh, đối tác vẫn sử dụng ứng dụng LetChat để chat với nhau. Họ chỉ dùng mail khi cần đưa ra thông báo quan trọng với công ty.

Mail của họ là một dãy kí tự ngoằng nghèo khó nhớ. Bởi vì ở đây không có google nên đương nhiên là không có gmail. Cô cũng vừa tạo cho mình một cái mail với đầy kí tự loằng ngoằng khó nhớ để liên lạc.

Mail từ tập đoàn Ninecent.

Mail này là do đích thân hắn viết ? Chắc là không phải. Dù gì hắn cũng là tổng giám đốc làm sao rảnh rỗi bỏ thời gian viết cái mail cỏn con này, chắc hẳn là giao cho thư ký làm.

Mail không dài, nói ngắn gọn nội dung là mong muốn cô đến với Ninecent. Với bất kỳ điều kiện nào. Nói chung là một lời mời rất hấp dẫn. Tất cả đều viết bằng tiếng Anh.

Làm việc tại công ty hắn.

Cô tưởng tượng đến viễn cảnh chính mình làm nhân viên của Tần Huyền Bắc, còn có quan hệ yêu đương với sếp mình. Lệ Khiết Ninh bất chợt đỏ mặt.

Nhưng mà với tính cách bá đạo của hắn cô nghĩ mình không thể nào chịu được khi ở cùng với hắn chung một công ty. Hơn nữa, như cô đã nói cô không hề có đam mê với việc làm phim. Cho nên cô rất nhanh gõ một bức mail từ chối lịch sự.

Một tiếng đồng hồ sau, cô nhận được mail trả lời. Chỉ có một câu hỏi duy nhất.

“Dear XOXO

Ngài không có mong muốn nào chưa được toại nguyện sao, ngài XOXO ?”

Một miếng mồi ngon được thả ra. Lệ Khiết Ninh âm thầm nghĩ. Cô thao tác điêu luyện gõ trên bàn phím.

“Mong muốn của tôi anh toại nguyện được hết sao ?”

Lần này rất nhanh có mail phản hồi.

“Thật ra…Sao chúng ta không cùng nhau đi ăn tối và bàn về những mong muốn của ngài ?

Nghe nói ngài đang ở Thượng Hải”

Lệ Khiết Ninh đang rất tò mò ai là người viết cái mail này. Nghĩ một cái cô liền viết hỏi.

“Tôi rất tò mò ai là người đang tiếp chuyện cùng tôi ?”

30 giây sau.

“Tôi là Tần Huyền Bắc”

Cô cũng lờ mờ đoán ra khi hắn hỏi về việc ăn tối. Tự nhiên muốn trêu ghẹo hắn một chút.

“Thì ra là quý ngài CEO. Vậy tôi rất muốn hỏi anh, hai người đàn ông đi ăn tối cùng nhau lại trò chuyện về những mong muốn của mình cho nhau nghe, anh cảm thấy rất bình thường sao ? Hay là anh có ý gì khác với tôi. Thật ra, đàn ông đối với tôi không tệ”

Gõ xong Lệ Khiết Ninh che miệng cười. Thật muốn biết tâm trạng của hắn khi bị một ông già tán tỉnh thế nào.

5 phút sau mới có mail đến.

“Ý rất rõ ràng trên mặt chữ. Tôi rất mong nghe được những mong muốn của ngài. Tất cả điều kiện đều được toại nguyện nếu ngài đến làm việc cho Ninecent. Và tôi có bạn gái rồi”

Lệ Khiết Ninh rất hài lòng với câu trả lời cuối cùng. Ngắn gọn và đầy cảm khái. Cô trên môi không nhịn được nụ cười, gõ nhanh lên bàn phím.

“Tiếc thật đấy. Nếu anh có ý gì khác, tôi đã rất có thể đồng ý đi ăn tối cùng anh. Tôi rất muốn một đêm “have fun” cùng với anh”

Cô lần này làm khó hắn hơn. Để xem thử người đàn ông kia xử lý thế nào.

Người kia rất nhanh hồi đáp.

“Ngài không sợ tôi đi nói với nhà báo quý ngài XOXO tán tỉnh tôi ?”

Tần Huyền Bắc đang uy hiếp cô. Bất quá cô cũng không tức giận cho lắm.

“Ôi cưng, tôi chỉ đùa thôi, đùa đấy”

Lệ Khiết Ninh rất nhanh mềm mỏng. Nếu không hắn lại đem mail này ra ngoài nói với người khác làm hỏng thanh danh cô.

45 giây sau.

“Sao chúng ta không suy nghĩ về điều đó nhỉ ? Với số mail này tôi đủ đem cho mấy tên phóng viên viết một bài hay ho”

Lệ Khiết Ninh chơi với lửa rồi.

Hắn thực sự muốn đem mấy cái mail uy hiếp cô !

Cô lần này không vui gõ nhanh một cái mail.

“Ngài làm vậy không thấy quá bỉ ổi sao ?”

30 giây sau.

“Nếu như bỉ ổi đạt được mục đích thì đương nhiên nên làm. Thế ngài XOXO đây có sẵn sàng suy nghĩ lại lời đề nghị của tôi chưa ?”

Hắn thực sự dùng cách rất tiểu nhân để uy hiếp cô.

Cô với một biểu cảm khinh bỉ viết tiếp.

“Được thôi, tôi sẽ suy nghĩ lại”

20 giây sau.

“Tôi cũng không ngại chờ. Nhưng ngài nên nhanh một chút thì hơn”

Lệ Khiết Ninh không vui không viết nữa. Cô đúng thật xui xẻo. Chỉ muốn đùa với hắn vài câu đã bị hắn cho vào tròng. Hiện tại cô nên tìm cách trốn mới đúng.

**************

Buổi tối cô đến nhà của Tần Huyền Bắc.

Lúc đang nấu ăn cô có dò hỏi.

“Em hôm qua có nghe nói anh muốn mời XOXO về làm việc cho mình phải không ?”

Tần Huyền Bắc nêm canh khẽ gật đầu.

“Nhưng mà.XOXO trong ngành vô cùng nổi tiếng lại rất tài năng, được xưng là bậc thầy truyền cảm hứng, em lúc ở bên Mỹ còn chưa có cơ hội gặp được ông ấy. Ông ấy rất khó mời đấy”

Lệ Khiết Ninh vừa liếc nhìn hắn vừa nói.

Cô vừa nói xong đột nhiên người đàn ông quay phắt nhìn cô, tông giọng hơi trầm đi.

“Em quan tâm ông ta nhiều như vậy để làm gì ?”

Hắn lại dở thói ấy ra nữa rồi.

Cô chần chừ mở miệng.

“Cũng không phải quan tâm. Dù sao cũng là người cùng ngành đương nhiên phải biết đến tiếng tăm của ông ta”

Tần Huyền Bắc đặt muỗng múc canh xuống. Đột nhiên bước tới gần cô, hai tay nhấc bổng cô ngồi lên thành bếp. Hắn nhìn cô không vui nói.

“Ở trước mặt tôi, không được nói về người khác”

Lệ Khiết Ninh vốn muốn kháng nghị nhưng đã bị hắn dùng môi chặn môi. Cô vẫn muốn nói, kêu lên vài tiếng , thì ngay lập cái lưỡi thơm tho của cô bị lưỡi hắn quấn lấy trêu ghẹo. Môi trên môi dưới liên tục ma sát vào nhau.

Mùi cam thảo ngọt ngào giam hãm hô hấp cô, không để cô thoát.

Lệ Khiết Ninh bị hắn hôn đến không nói nổi nữa thì thôi.

Cô còn muốn kể cho hắn nghe chuyện Châu Hoa ngày hôm nay nhưng nghĩ lại là không nên kể để tránh cho hắn ăn dấm chua.

Chuyện kia cô phải nghĩ cách mới được. Có nên cho hắn biết bí mật của cô không ?

***************

“Doris, mình không biết đâu. Cậu ghét cái cô họ Cao kia thì cứ ghét nhưng nhất định vẫn phải mua tranh của Alex Wang về cho mình”

Đỉnh cao mê trai của Chloe chính là mặc kệ cô có ghét đám người đó thế nào vẫn phải đi mua tranh của đám người đó cho cô nàng. Làm cho cô rất giận.

“Mình là năn nỉ cậu đó. Chỉ một bức thôi, chỉ một bức duy nhất thôi. Sau này mình nhất định sẽ đền ơn tạ lỗi với cậu”

Chloe vẫn tiếp tục năn nỉ muốn trẹo lưỡi. Dù gì cũng đã là bạn thân lâu năm, trước đây Chloe nhõng nhẽo cái gì với cô, cô đều không nỡ từ chối.

Cho nên sau một hồi bị tra tấn lỗ tai, cô cuối cùng cũng đồng ý. Cũng sắp tới sinh nhật Chloe rồi, cô muốn mua một cái gì đó tặng cho cô nàng.

Tranh thủ một buổi tối đẹp trời, Lệ Khiết Ninh quyết định quay lại phòng triển lãm của hội Kinh Mỹ. Cô đi một vòng tìm đến một bức tranh củaVương Gia An, bức tranh về một con thuyền hôm trước cô đã xem vẫn còn ở đây. Thì ra đây là tác phẩm của anh ta nhưng cô lại không để ý phần tên đề bên dưới.

Cô đi đến chỗ quầy tiếp tân định lấy tranh thì bắt gặp Cao Noãn Vi ở đó.

“Chúng ta lại gặp nhau rồi”

Cao Noãn Vi vừa nhìn thấy cô liền nở một nụ cười nhưng cô không thấy có chút thân thiện nào. Lần trước cô ta còn chẳng thèm nhìn đến cô.

Lệ Khiết Ninh gật đầu chào, sau đó nói với nữ tiếp tân.

“Tôi muốn mua bức tranh mã số A563 của Vương Gia An”

Cao Noãn Vi xoay mặt nhìn cô. Người phụ nữ này mua tranh của Gia An.

Cô ta khoanh tay dựa vào quầy tiếp tân, khẽ nhìn qua cô.

“Đừng nghĩ liên tục xuất hiện ở đây, mua tranh của anh ấy thì cô hay người bạn của cô sẽ được bước chân vào hội Kinh Mỹ. Đây là nơi có những tiêu chuẩn riêng dành cho những người có năng lực thực sự, không phải dành cho những kẻ bất tài nhưng lại dùng nhan sắc để củng cố sự nghiệp của mình”

Lần trước Cao Noãn Vi đã nghe thấy cô đang hẹn hò cùng Tần Huyền Bắc, tổng giám đốc của một tập đoàn lớn. Vậy mà người phụ nữ này còn lãng vãng xung quanh Vương Gia An. Nhìn dáng vẻ kiêu kỳ, lộng lẫy của cô xem ra cũng chẳng phải kẻ có thực lực cao gì. Nếu có thì cũng đã có tiếng tăm rồi.

Lệ Khiết Ninh đập mạnh tay xuống bàn, quay người nhìn cô ta, không vui nói.

“Tôi không hiểu một người có học thức như cô lại có những suy nghĩ xấu xa về người khác như vậy. Còn nữa, cô từng xem qua các tác phẩm của tôi sao ? Sao có thể tùy tiện đánh giá năng lực của người khác chứ ?”

Cô cảm thấy chính mình hiền quá lại bị ức hiếp.

Cao Noãn Vi cong khóe miệng.

“Vậy sao ? Vậy cô có dám đấu với tôi ?”

Cô ta vừa nói vừa liếc mắt qua tấm áp phích được treo trên tường bên cạnh. Trên đó có ghi nhân dịp 2 năm thành lập, Kinh Mỹ tổ chức một cuộc thi dành cho tất cả Designer. Với một mức tiền thưởng vô cùng khổng lồ cùng với một chuyến du lịch đến Pháp.

Lệ Khiết Ninh nhớ đến bọn họ từng muốn mời XOXO đến làm khách mời đặc biệt cho cuộc thi này.

Cô nhìn mức tiền thưởng khủng khiếp kia. Với mức tiền này Châu Hoa có thể có tiền đi học. Hơn nữa, càng tốt thì đi qua nước ngoài du học.

“Tôi sẽ tham dự cuộc thi đó”

Lệ Khiết Ninh mất vài phút suy nghĩ mới từ tốn lên tiếng.

Cao Noãn Vi nở nụ cười vô cùng cao hứng.

“Tốt, hẹn gặp cô vào ngày đó”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN