Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ? - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?


Chương 1


Chương 1

– Phù…mệt chết đi được. Đi từ sáng tới giờ mà chưa thấy công việc nào phù hợp cả. A, thật bực mình nha.

Vĩ Nha đưa tay lên vỗ vỗ cái trán trắng noãn than vãn.

Cô đi theo lịch trình trên báo chú tâm vào những nơi mình đã khoanh vùng nhưng chẳng có nơi nào vừa ý cả. Có nơi thì làm nhiều nhưng lương thấp, có nơi thì quá xa…vv. Cô thì thích công việc nhẹ nhàng, lương hơi “cao” chút đỉnh mà lại trong thành phố. Nhưng tiếc là ông trời dường như không thương cô thì phải. Cuối cùng là cô đành vào ghế đá công viên nghĩ trưa sẵn tiện ăn bánh mì chống đói. Chợt từ trên cao một cục giấy không biết từ đâu ra rớt cái “BỤP” và đích đến cuối cùng là cái trán thân thương của cô:

– Ui da… Cái quái gì vậy???.

Cô bực mình cầm cục giấy chuẩn bị vứt đi, thì đập vào mắt cô là:

“TUYỂN BẢO MẪU

….

Tiêu chuẩn: Trẻ, đẹp ngoại hình cân đối, yêu trẻ nhỏ, biết nấu ăn và chăm sóc trẻ.

Nếu ai có nhu cầu xin liên hệ: 0********, gặp ông chủ để biết thêm thông tin chi tiết.”

Cô đọc xong mắt cô sáng rực, ổn a. Cô đủ tiêu chuẩn nà. Haha ngại gì mà không tiến tới. Không đợi lâu cô cầm chiếc iphone6 của cô lên gọi theo số in trên tờ giấy. Sau hàng ngàn tiếng “tút” não nề thì đầu dây bên kia cũng bắt máy.

– – Một giọng nam trầm lạnh cất lên.

– Xin chào,cho tôi hỏi anh có phải đang tìm bảo mẫu giữ trẻ không ạ? – Cô e dè hỏi.

– anh lạnh lùng hỏi.

– À vâng tôi đảm bảo đúng tiêu chuẩn anh đề ra. Tôi chắc chắn là tôi có thể làm được. – Cô tự tin đáp.

– Á… À vâng tôi sẻ đến đúng giờ. Cảm ơn rất nhiều,tạm biệt.

– -Tiếng nói nhàn nhạt phát ra từ đầu day bên kia kèm theo tiếng tút… Tút lạnh ngắt.

Haha, cuối cùng cô cũng tìm được việc làm rồi, bảo mẫu giữ trẻ cũng tốt. Số cô chưa nhọ lắm. Bỏ dỡ ổ bánh mì cô vội đi về nhà rủ nhỏ bạn cô đi ăn mừng: ” Let’s go”.

Còn anh sau khi cúp điện thoại. Anh bóp trán. Công việc anh gần đây rất bận rộn, hầu như cả ngày anh đều ở công ty đến tối, khuya anh mới về tới nhà. Không có thời gian lo lắng cho hai đứa nhỏ nên anh đành phải tuyển bảo mẫu. Nhưng thật ra anh đăng tin tuyển bảo mẫu rất lâu rồi nhưng từ lúc đó tới giờ anh chưa thấy ai được cả. Gọi điện cho anh thì nói với giọng thật ẻo lả, khó chịu, không tự tin . Nhưng cô thì khác, cô ăn nói có đầu có đuôi, tự tin về chính mình và dường như trong lời nói của cô cho thấy được cô rất hào hứng với công việc giữ trẻ thì phải. Trên thương trường nhiều năm anh cũng hiểu được lòng người qua lời nói chút ít,anh tin là mình không nhìn lằm. Dẹp bỏ cái suy nghĩ vớ vẫn anh lại chú tâm vào công việc đang dang dở. Hôm nay lại phải làm tới khuya rồi.

+++

Vừa về tới nhà trọ cô lôi ngay con nhỏ bạn thân tri kỉ của mình đi ăn mừng. Nhã Điệp- bạn thân của cô từ khi hai đứa còn “cởi truồng” tắm mưa. Nhã Điệp học cùng trường với cô nhưng Nhã học Khoa Thiết Kế, còn cô lại học Quản Trị. Điệp ngồi trên sopha trong nhà nhìn cái đứa đang chạy như bay vào nhà kia mà lắc đầu chán nản. Vội rót ly nước lọc đưa cho cô. Nhỏ hỏi:

– Làm gì mà chạy như ma đuổi thế hả?

Cô giơ tay lấy ly nước của nhỏ đưa cho, ngồi xuống ghế hào hứng trả lời:

– Haha… Cuối cùng tao cũng xin được việc làm rồi. Mày thấy tao giỏi không?

– Giỏi, mày làm gì? – Nhỏ nhìn cô nhàn nhạt trả lời.

– Bảo mẫu. Tao làm bảo mẫu. – Mắt cô sáng long lanh khi nhắc đến công việc bảo mẫu.

– Hảaa? Mày làm bảo mẫu. Được không? Bảo mẫu không giống như chăm em bé một sớm một chiều đâu nha. – Nhỏ giật mình khi cô nói làm bảo mẫu. Nhỏ biết cô rất yêu trẻ con nhưng công việc bảo mẫu là có tính chu toàn thấu đáo, yêu thôi chưa đủ phải hiểu trẻ mới là quan trọng. Nhỏ sợ cô kham không nổi. Cô luôn không muốn bị gò bó trong khuôn khổ với cái tính cứng đầu không ai chịu nỗi của Cô thì nhỏ mong là phụ huynh của đứa trẻ sẻ thông cảm cho cô, mà không đuổi việc cô sớm.

– Này, mày không ủng hộ tao à. Tao chắc chắn là làm được. Tao sẽ đi làm. – Cô nhìn nhỏ khẳng định.

– Ừm, tao ủng hộ mày. – Cái tính cứng đầu lại nổi dậy rồi, nhỏ dành thuận theo ý cô

– Thôi thay đồ tao với mày đi ăn mừng. Lẹ lên, tao mời, hihi. – Cô cười tươi rối rít giục con nhỏ bạn đi thay đồ.Còn mình thì nằm dài xuống soopha chờ đợi.

– Ok… Ok. – Nhỏ chạy lên lầu thay đồ rồi xuống đi ăn mừng với cô vì được làm “bảo mẫu”. Nhưng nhỏ biết nhỏ sẽ là người trả tiền cho cô vì cô luôn mời còn nhỏ luôn trả.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN