Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?
Chương 5: Trung Tâm Thương Mại
Reng… Reng.Tiếng chuông báo thức của cô reo in ỏi. Cô với tay lên đầu giường nhấn nút tắt, tay che miệng ngáp một cái thật dài. Đứng dậy đi lại cửa sổ vén rèm cửa ra, một vườn hoa hướng dương trước mắt cô như nở rộ. Hoa hướng dương cũng là loài hoa mà cô rất thích, hoa luôn hướng về phía mặt trời, thủy chung mà sâu sắc. Một tuần qua công việc của cô vẫn vậy,vẫn chăm sóc tốt cho hai đứa nhỏ, mọi thứ đều theo chiều hướng tốt đẹp. Cô cười vui vẻ hài lòng. Hôm nay là ngày cuối tuần cô hứa với tụi nhỏ là cô dắt chúng nó đi trung tâm thương mại, không biết đã chuẩn bị chưa nữa. Cô lấy đồ đi vào tolet vệ sinh cá nhân rồi tắm rửa. Chợt điện thoại cô reo… Mặc vội chiếc váy vào, chạy nhanh ra bắt điện thoại.
– Alo Vĩ Nha xin nghe.
– – Giọng nói lạnh lùng pha lẫn mệt mỏi của anh vang lên làm cô giật cả mình. Cả tuần nay hình như đây là lần đầu tiên anh gọi điện, chỉ nghe nói là anh đi công tác xa.
– À vâng chào anh, anh gọi tôi có chuyện gì không?
– – Anh mệt mỏi kéo lỏng cavat dựa vào ghế nghe điện thoại.
– A… Ken và Sun rất ngoan anh đừng lo, tụi nhỏ rất tốt. À anh muốn gặp sun và Ken không tôi chuyển máy?
– – Anh nhàn nhạt đáp lời cô.
– Vâng
–
Nói xong anh cúp máy. Dựa lưng vào thành ghế mệt mỏi nhắm mắt. Cả tuần nay anh ở bên Mĩ lo công việc của công ty. Thế là cả tuần anh không có một giấc ngủ hay một bữa cơm nào cho ra hồn cả. Vừa xong việc là anh gọi ngay cho cô hỏi thăm về tụi nhỏ. Khi nghe cô nói tụi nhỏ ngoan rất tốt thì anh mới an lòng. Anh đã bày vệ sĩ ngầm đi theo bảo vệ hai con, nhưng anh vẫn không tin tưởng được. Anh từ bao giờ mà lại thiếu lòng tin như vậy. Thở dài một hơi anh nhấn nút gọi thư kí:
– Đặt cho tôi một vé về Việt Nam trong hôm nay. – Anh lạnh giọng thông báo.
–
***
Nghe xong điện thoại của anh cô sửa soạn lại mình, rồi qua phòng hai đứa nhóc, chắc cũng chuẩn bị xong rồi. Hôm qua vừa nghe cô nói hôm nay sẽ dắt đi trung tâm thương mại thì bé Sun mừng rở nhảy lên, còn Ken tuy không nói gì nhưng cô biết Ken cũng thích đi nữa, mắt của cậu bé lóe sáng khi nghe cô nói mà. Cô đứng trước của phòng hai đứa cô đưa tay gõ cửa, cửa mở ra.
– Ken buổi sáng vui vẻ. – Cô tươi cười chúc Ken.
– Buổi sáng vui vẻ. – Ken thuận miệng chúc lại cô.
– Bé Sun đâu Ken?
– Cô bảo mẫu ơi, bé Sun đây này. – Sun chạy như bay lại phía cô. Hôm nay cô bé mặt một chiếc váy vàng chanh rất giống với váy cô. Thêm một con bím sau lưng do chính tay Ken thắt thì làm cô bé thêm xinh và dễ thương rất nhiều.
Dắt hai đứa ra xe và xuất phát đến trung tâm thương mại. Trên xe Sun luôn miệng ríu rít với cô:
– Cô ơi một lát mua kem cho Sun nha cô.
– Ừm.
– Cô mua bánh cho Sun nữa.
– Ừm.
– Mua gấu bông cho Sun nữa.
– Ừm.
– Mua…
– Được rồi tiểu cô nương cô mua hết cho con được chưa! – Cô véo cái má phúng phính của Sun lên tiếng cười.
Nhìn con bé đang ngồi trong lòng cô, nghịch tóc cô,trong khi cái miệng cứ hoạt động hết công xuất. Tiếng nói trong veo rất dể nghe. Đúng là trẻ con. Còn Ken thì đang nghịch cái điện thoại của cô một cách chăm chú không biết chơi cái gì trong đấy nữa.
– Thưa cô, tới nơi rồi ạ. – Bác tài xế cung kính.
– Vâng cảm ơn Bác. Khoảng 2 giờ sau bác rước tụi cháu nhé. – Cô lễ phép nói. Rồi dắt tay hai đứa nhỏ vào. Một tay cô bế Sun, một tay cô dắt Ken, sợ hai đưa chạy loạn lạc nhau nữa là tiêu.
Vừa bước vào trong , có biết bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào 3 người tụi cô, thì thầm, khen ngợi:
– Oa. nhìn xem ba mẹ con nhà họ thật đẹp nha.
– Hai đứa nhỏ đáng yêu quá.
– Bà mẹ thật trẻ, đẹp, con xinh…
– Ba mẹ con họ mặt đồ vàng chanh thật đáng yêu a~~
– Bla… Bla
Những lời nói ấy đã đến tai cô,Ken và Sun. Cô thì ngại vô cùng, cá gì mà mẹ con chứ, cô chỉ mới 20 tuổi thôi đâu ra đứa con 4 tuổi chứ. Nhưng được làm mẹ hai đứa con đáng yêu như vậy cũng tốt. Trên đường đi vào khu mua sắm Sun nói:
– Cô ơi, họ đang nói cô là mẹ cháu đấy ạ… Vui ghê. Sun cũng muốn cô làm mẹ Sun nữa. – Sun cười híp mắt nhìn cô.
– Á… Thôi tới rồi cô chọn đồ cho hai đứa nha, thấy cái nào đẹp đưa cô cô mua cho nha Sun, Ken. – Cô đặt bé sun xuống để bé lựa đồ.
– Hai Ken, mình mua đồ ngủ cặp nha hai Ken. Sun thích con báo màu hồng trên kia kìa. – Sun chỉ tay lên bộ đồ ngủ ba người trên tường nói.
– Sun thích hả, để hai Ken mua cho. – Ken dịu dàng xoa đầu nói với Sun.
– Vâng ạ Sun thích, mua cho cô bảo mẫu với nha hai.
– Ừm… Sun muốn sau cũng được.
Thế là hai anh em dấu mua đồ riêng. Một lát sau đi qua shop giày dép, hai tiểu quỷ cũng dấu cô mua ba đôi dép đi trong nhà màu hường phấn. Bởi vì ở nhà cô đã đưa cho Ken một cái thẻ, muốn mua gì thì mua. Thế nên hôm nay mới như vậy.
Mua xong rất nhiều thứ ba người họ cùng đi ăn, đi chơi một lát mệt rồi mới về.
+++
Trên xe cô để Ken trong lòng ngủ, chắc đi mệt quá nên cu cậu ngủ gật. Nhìn Ken ngủ mà cô thấy bình yên, thường thì Ken rất ít nói chuyện nhưng đối với Sun Ken lúc nào cũng dịu dàng. Cười nhẹ vuốt tóc của Ken, để Ken nằm ngay ngắn trong lòng mình, quay sang Sun thấy cô bé chơi game trong điện thoại cô mà cười vui vẻ.
Thế là hết buổi đi trung tâm thương mại rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!