Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?
Chương 10: Chuyện Thư Phòng
– Cô bảo mẫu ơi, bà thật hung dữ, con không thích bà đâu. Vừa nãy còn định đánh hai Ken nữa. – Cô bé vừa nói vừa chun chun cái mũi thật đáng yêu. Cô nhéo yêu cái mũi nhỏ của Sun cười nói:
– Không có sao rồi, có cô ở đây Sun cứ yên tâm. – Cô giả vờ vỗ ngực xưng tên làm Sun nhìn cô cười khanh khách. Nhưng chợt nhớ ra điều gì đó cô bé chạy nhanh lại chiếc vali to và lấy ra một cái gì đó, làm vẻ bí mật rồi đưa cho cô nói:
– Sun và hai Ken cho cô này.
Cô cầm lấy mở ra, là một chiếc váy ngủ hình con báo màu hồng rất dể thương, phía sau còn có một cục bông nhỏ rất giống cái đuôi. Cô cười méo mó. Thật đẹp nhưng không hợp với cô thì phải. Cô nhìn Sun và Ken cười thật tươi rồi ôm hai nhóc vào lòng và nói:
– Cảm ơn hai con, rất đẹp a.
– Mà tiền đâu tụi con mua? – Cô thắc mắt hỏi hai đứa.
– Dạ… Ờ, con lấy tiền trong thẻ cô đưa cho con ấy.- Ken gãi đầu, cười nhỏ lên tiếng.
– Ừm, không sau. Rất đẹp,tối ngủ cô sẽ mặc a. – Cô xoa đầu nhóc Ken rồi nói.
– Cô ơi, Sun và hai Ken cũng có hai cái giống vậy nữa, khi nào cô mặc Sun cũng mặc. – Sun ngồi trong lòng cô lên tiếng.
– Vậy a, vậy tối mình cùng mặc nhé. Còn bây giờ mình cùng đánh trận giã nào! – Cô vừa nói vừa hào hứng đề ra trò chơi. Và thế là một lớn hai nhỏ cùng nhau đánh trận giã đầy phấn khởi.
***
Cũng trong lúc đó tại thư phòng của biệt thự. Anh và ba anh đang ngồi đối diên với nhau bàn việc hết sức nghiêm túc.
– Con đã quyết định chưa? Thời gian không còn lâu, ta nghĩ con nên đồng ý. – Ông Phùng nhàn nhạt hút thuốc lên tiếng.
– Không, tôi không đồng ý. – Anh lạnh lùng nói.
– Tại sao? Ta cho con thời hạn hai ngày nếu không lấy Nhã Hân … thì con biết ta sẽ làm gì rồi đấy. – Ông tức giận đe dọa anh.
– Dù hai hay ba ngày nữa câu trả lời tôi vẫn không. – Anh nhàn nhạt nhìn ông nói thẳng rồi bỏ tay vào túi quần đi ra ngoài.
Ông Phùng nhìn anh mà lòng đầy căm hận, nếu nó mà không cưới Nhã Hân thì mọi kế hoạch của ông đều bị đổ bể. Điều ông muốn ở đây mà nắm quyền điều hành công ty VAM. Bởi ông biêt một điều Minh Vũ không chỉ là chủ tịch công ty VAM mà còn là lão đại của Hắc Ưng – một trong những bang phái mạnh nhất thế giới. Trong khi đó bang của ông nằm sau Hắc Ưng một bậc. Ông muốn làm bá chủ thế giới ngầm. Tiền và đàn bà đối với ông không là gì cả, ông chỉ cần danh vọng và sức mạnh của mình. Minh Vũ ta không tin là con không biết ta muốn gì. Cuộc chơi sắp bắt đầu rồi. Ông vứt điếu thuốc xuống sàn nhà và chà thật mạnh.
Anh bước ra khỏi thư phòng, đi về phòng mình. Rót một ly XO uống một ngụm. Nhìn bầu trời đang xế chiều mà mắt anh lạnh lẽo. Bắt anh lấy Nhã Hân sau, cô ta xứng. Đừng tưởng anh không biết mưu đồ của ông ta, muốn anh làm con rối để một bước vượt lên hai bước à, hư. Anh sẽ không để cho ông ta được như ý đâu. Đang suy nghĩ thì tiếng gõ cửa làm anh nhíu mài. Bỏ ly rượu xuống ra mở cửa thì một vật thể nhỏ chạy vào lòng anh:
– Ba Vũ, xuống ăn cơm a. Cả nhà đang đợi, hihi. – Sun cười duyên nói với anh.
– Sun bảo bối ngoan, đi ba xuống với con nào! – Anh dịu dàng bế Sun xuống lầu.
Tất cả mọi người có mặt đầy đủ trên bàn ăn anh gần cô đặt bé Sun kế Ken rồi ngồi vào ghế cạnh cô.
– Mọi người đầy đủ rồi ăn cơm đi. – Ông Phùng lạnh lùng lên tiếng. Trên bàn ăn không khí hết sức nặng nề. Cô liếc nhìn xung quanh mà lắc đầu chán nản, chẳng vui tí nào. Đang ăn thì anh lên tiếng:
– Thưa cha. Con có việc hôm nay con xin về luôn ạ!
Mọi ánh mắt đều dồn về phía anh trong đó có cô. Không phải anh nói ở sau bây giờ lại nói về rồi. Ông Phùng nhìn anh nói:
– Tùy con. Nhưng hãy nhớ lời ta nói.
Bữa cơm lại êm đềm như cũ. Một ngày ở đây thật chán.
+++
” Em à, anh mệt rồi… Ôm anh đi”
——————-
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!