Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ? - Chương 18: Tình Cảm Chớm Nở
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?


Chương 18: Tình Cảm Chớm Nở


Sáng hôm sau

Ánh nắng mặt trời chiếu vào sáng cả căn phòng. Hai anh em Ken và Sun chen lấn vào cái chăn ôm nhau ngủ ngon lành. Còn cô thì như một con mèo lười, chui rút vào lòng anh tìm hơi ấm. Anh nhìn thấy cảnh tượng này mà lòng anh chợt tan chảy, ấm áp lắm. Đây là điều mà anh mong muốn có được, một gia đình hạnh phúc bên những đứa con xinh, từ nhỏ mẹ anh đã mất, lớn lên lại không có tình yêu thương của cha, của gia đình. Đến khi lập gia đình anh tưởng chừng như hạnh phúc sẽ tìm đến anh nhưng rồi sau, nó tan vỡ ngay trong tích tắt. Từ đó anh đã không còn tin vào một ai nữa, tim anh dường như đã đóng băng, khóa kín với mọi thứ. Nhưng rồi đến một ngày, một cô gái có tên là Nhất Vĩ Nha đã bắt đầu chập chững bước vào lòng anh. Tim anh một lần nữa tan chảy và dường như lần này nó dồn dập và mãnh liệt hơn trước. Cô gái ấy không chỉ đẹp, dịu dàng mà còn có cả một tấm lòng cao thượng. Khi anh xem lại những đoạn băng ghi hình mà ở nhà cô và các con anh đã làm, cô chăm sóc tui nhỏ từng tí, cô không quản ngại Ken lạnh nhạt mà làm Ken trở nên phụ thuộc vào mình. Những cái nhíu mài, những nụ cười hay những hành động của cô từng chút một đang đi vào lòng anh. Anh nhìn cô gái ngủ trong lòng mình mà cười nhẹ, có lẽ cô đã làm anh yêu cô rồi. Cuối xuống đặt nụ hôn lên môi cô.

Cô đang ngủ ngon lành, trong giấc mơ cô mơ thấy hoàng tử đang hôn một nàng công chúa, mà công chúa lại chính là cô a! Nụ hôn của hoàng tử thật tuyệt, nhưng rồi cô lại bị hoàng tử cắn a … Thật đáng chết tại sau lại cắn cô chứ, hứ… Không thèm hôn hoàng tử nữa. Ta đi tìm Vũ của ta đây.

Cô dụi dụi bắt đầu mở mắt, sáng rồi nha. Nhìn thấy Ken và Sun vẫn còn ngủ thì cô cười nhẹ, kéo chăn đắp lên người chúng. Xoay người ra sau thì thấy mặt anh gần cô trong gang tấc, cô giật mình rồi thì cũng nhớ chuyện tối qua. Cô cười nhẹ nói:

– Buổi sáng vui vẻ.

Anh nhìn tác phẩm của mình trên môi cô mà cảm thấy rất hưng phấn, thật đẹp. Cười nhẹ với cô nói:

– Ừm, buổi sáng vui vẻ.

Cô nhìn anh cười thì cũng vui vẻ hẳn lên. Chợt nhớ đến cái môi yêu quý của mình mà bực bội. A, nhưng sau lại chân thật đến vậy, cả môi cũng bị phồng lên rồi. Cô xụ cái mặt xuống rồi bước xuống giường vào nhà vệ sinh. Anh nhìn theo bóng dáng cô mà vui vẻ, rồi cô sẽ là của anh thôi.

Đi ra khỏi phòng vệ sinh thì cô thất anh đã ra ngoài rồi chỉ còn hai đứa nhỏ, cô vội xuống nấu đồ ăn sáng cho chúng rồi cho anh còn đi làm nữa. Bà tuyết quản gia đã xin nghỉ việc luôn rồi, gia đình bà đã chuyển đi nơi khác nên trong biệt thự này chỉ còn lại vài người thôi.
Cô từ phòng bếp nhìn anh quần áo tươm tất đi xuống thì nói to:

– Này, anh ăn sáng đi rồi hả đi làm!

Anh nhìn cô tất bật trong bếp mà phì cười, rồi cũng nhàn nhạt trả lời:

– Ừm, em làm cho tôi một phần.

– Vâng. – Cô chuẩn bị bốn phần ăn sáng, đem ra bàn để đấy. Lên gọi hai nhóc con dậy, chưa kíp đi lên lầu thì Ken và Sun đã nhanh chân chạy xuống.

– Chào buổi sáng cô bảo mẫu. – Hai đứa đồng thanh nói.

– Chào buổi sáng hai con. – Cô cười tươi chào lại chúng nó.

Cô nói tiếp:

– Vào ăn sáng nào.

– Vâng ạ.

“Gia đình” bốn người ngồi trên bàn ăn bữa ăn sáng đầy vui vẻ.

Kết thúc bữa ăn, anh vào bếp dặn cô.

– À hôm nay làm phiền em mang cho tôi một phần cơm trưa đến công ty VAM nhé.

– À vâng, thế anh ăn cơm gì tôi chuẩn bị? – Cô hỏi ngược lại.

– Tùy em, tôi không kén ăn.

– Vâng.

Nói rồi anh ra xe đi làm, còn Ken và Sun thì đã lên phòng làm gì rồi không biết.

+++

Cô nhanh chóng làm xong việc nhà thì lên ban công gọi điện cho một người:

– – Đầu dây bên kia lên tiếng.

– Ừm, em điều tra được bà ta là ai chưa? – Cô lạnh giọng hỏi.

– – Đầu dây bên kia cũng kính trả lời.

– Rồi, tôi biết rồi. – Nói xong cô cúp mày. Nhìn lên trời mà cô cảm thấy nặng nề, đúng là bà ta không dể đấu như cô nghĩ. Hồng Đen ư, rồi cũng có lúc bà ta bại dưới tay cô thôi. Nhưng điều cô lo sợ là ông Phùng và bà Loan sẽ liên kết chống lại anh đến lúc đó anh khó có thể thoát khỏi ông ta. Có hay không cô nên giúp anh một tay.

Thở dài một hơi, cô đi xuống lầu làm thức ăn chuẩn bị đưa tụi nhỏ đi học rồi đưa cho anh luôn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN