Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?
Chương 38
– Sun ngoan nha, đi chơi phải đi theo ba và hai Ken nha. Không được đi một mình biết chưa?
– Vâng ạ, nhưng mẹ ở nhà một mình có buồn không? Mẹ đi chơi với Sun luôn đi. – Bé Sun đưa đôi tay mũm mỉm lên vuốt má cô, nhẹ nhàng nói.
Cô cười tươi hôn lên má Sun:
– Không được a, hôm nay mẹ bận mất rồi, bé Sun đi chơi với ba đi nha. Lần sau mẹ đưa bé Sun đi biển được không?
Sun nghe cô nói thế thì gật đầu buồn bã nói:
– Vậy a… Nhưng mẹ hứa rồi đấy. Lần sau mẹ hứa đưa Sun đi biển a.
– Ừm mẹ hứa. Thôi nào đi xuống lầu để không ba chờ. – Cô cười tươi dắt tay bé Sun xuống lầu. Anh và Ken đang ngồi sopha chờ Sun. Cô dắt Sun kế anh nói:
– Vũ à, anh nhớ trông chừng hai đứa con giúp em đấy, chúng mà mất sợi tóc nào em không thèm anh nữa.
Anh nghe cô nói vậy phì cười liền nhìn hai đứa nhỏ nói:
– Hai đứa nghe mẹ uy hiếp ba chưa kìa, nhớ đi theo ba a.
– Anh đừng có mà cà rởn. Em nói thật đấy. – Cô chu môi nhìn anh. Còn hai đứa nhỏ nghe ba mẹ chúng cãi nhau mà cười khúc khích rồi chạy ra ngoài xe đợi anh.
Anh nhìn hai đứa trẻ ra sân rồi thì mới kéo cô ngồi vào lòng anh, chậm rãi lên tiếng:
– Em à, đừng cáu nào, mau già lắm. Có đi chơi thôi mà em cũng lo nhiều vậy sao?
– Không lo sau được anh lúc nào cũng không nghiêm túc cả, em sợ hai tiểu bảo bối sẽ bị anh liên lụy thôi a. – Cô phản khán lại lời nói của anh.
Anh nhìn cô mà nheo mài.
– Không nghiêm túc a. Ví dụ như gì đây… – Nói rồi anh cuối người hôn lên môi cô, cô đớ người đánh vào ngực anh. Nhưng anh nào có hề hấn, hôn cô càng sâu hơn, tay tà ác mở dây áo lót cô ra làm cô đỏ mặt. Anh dừng lại nói nhỏ vào tai cô:
– Em thấy sau, anh làm việc rất nghiêm túc a. – Vừa nói vừa đưa tay vào áo vuốt ve loạn xạ, cô đỏ mặt nghiến răng nhìn anh bảo:
– Anh dừng lại cho em, đi chơi với tụi nhỏ đi. Đây là phòng khách a.
Anh vẫn giả điếc, cắn vành tai cô tay không ngừng chuyển động nói:
– Anh muốn nghe em nói một câu vừa ý, nếu không anh tiếp tục vậy. – Cô thở gấp, đỏ mặt dựa vào người anh đầu hàng:
– Vũ a… Anh rất nghiêm túc… Tha cho em đi.
Anh nghe cô nói như thế thì thỏa mãn, ôm cô ngồi ngay ngắn dậy.Gài áo lót vào giúp cô, cười tươi nói:
– Em thật ngoan Vĩ Nha à… – Vuốt đầu cô rồi đi thẳng ra cửa gọi hai đứa nhỏ đi chơi. Ken và Sun khoái chí, nói vọng vào:
– Mẹ ơi, con đi chơi a.
Cô ngồi trên sopha mà nhìn ra cửa chính mà vẫy tay theo tụi nhóc cười thật tươi.
Anh vừa đi là cô lên lầu thay quần áo, dắt con moto phân khối lớn ra, đội nón vào và đi đến bar Bóng Đêm. Xe dừng lại trước cửa bar, cô nhanh chóng đeo mặt nạ lên, đi vào như người bình thường. Cô quan sát xung quanh, mọi người ở đây đều là anh em trong bang đa số, có một vài người là dân chơi vào quán, không quan tâm.
Cô đi một mạch lên phòng dành riêng cho anh em trong bang, ngồi vào vị trí cao nhất nhìn mọi người nói:
– Công việc tôi giao cho các ngươi đã làm hết chưa?
Giọng nói đầy lạnh lùng của cô cất lên làm anh em trong bang sởn gai ốc, họ là những người đã đi theo cô cũng ít nhất ba năm , dù gì họ cũng nghe giọng cô nhiều nhưng lần nào cũng sợ hãi cả. Bạch Yến đứng lên nói:
– Thưa chị, tụi em đã làm xong. Chỉ còn chờ lệnh là xuất phát, nhưng hiện giờ bên lão ta chưa có động tĩnh gì.
Cô nghe Bạch Yến nói mà nhíu mài, chưa có động tĩnh. Không biết lão định giở trò gì đây, hay lại là một cái bẫy ngu ngốc như Lệ Á không biết. Cô cười lạnh gật đầu nhìn Bạch Yến nói:
– Vậy cứ tiếp tục theo dõi, có gì nhanh báo cho chị. Cử người 24/24 bảo vệ hai đứa nhỏ. Thù hận đời này đừng liên lụy đến đời sau
– Vâng thưa chị. – Bạch Yến tuân lệnh ngồi xuống.
Bỗng nhiên điện thoại cô reo, cô móc điện thoại nhìn lên màn hình, là Lệ Á. Cô ta muốn gì đây:
– Alo, tôi nghe.
– Chào Vĩ Nha, nghe nói món quà tôi tặng cô hôm trước vẫn không hạ gục được cô nhỉ? Cô đúng là khó đấu hơn tôi tưởng. – Cô ta xảo quyệt nói.
Cô cười lạnh, gác chân lên bàn, lạnh giọng bảo:
– Lệ Á à, cô thật thông minh nha. Nhưng cô cũng thật ngu ngốc, cái trò đánh lừa thị giác của cô, cô tưởng cô lừa được ai. Ha ha,Xưa lắm rồi cưng à!
– Xưa à, vậy mình cũng chơi trò chơi mới hơn nhé.Tôi sẽ cho cô thấy, trò của tôi mới lạ như thế nào, ha ha.- Cô ta cười khả ố.
– Oa vậy à, tôi sẵn sàng đấu với cô và cả ông ta nữa nhé. Tôi sẽ đợi mà. – Cô cũng không thua kém đáp trả trôi trải với cô ta.
Cô cúp máy, nhìn mọi người trong phòng nói:
– Sắp có “bão” các người nhớ chú ý.
– Vâng thưa chị.
– Chị… chị ơi… Không xong rồi. – Có một đàn em hớt ha hớt hãi chạy vào, cô nhìn cậu ta hỏi:
– Chuyện gì?
Cậu ta lấy hơi lại bình tĩnh đáp:
– Thưa chị, anh Vũ và hai đứa nhỏ bị chụp thuốc mê đánh ngất, bị bắt rồi ạ.
– Cái gì? – Cô đập bàn đứng dậy. Anh và hai đứa nhỏ bị bắt.
– Chết tiệt, Bạch Yến có gì hỗ trợ cho chị. Chị đi trước. – Nói rồi cô nhanh chân đi khỏi bar, tìm đến với chò trơi của Lệ Á.
– Cô hay lắm, tôi sẽ cho cô và ông ta chết như nhau thôi. Hận thù của ông tôi sẽ không quên… Ông Phùng…
++++
P/s: Nếu hay cho truyện e 1 like ạ ^^. Hk thì để cmt góp ý cũng được ạ :)). Chúc cả nhà đọc truyện vuii vẽ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!