Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư - Chương 35:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư


Chương 35:


Tại một khu vực bỏ hoang nhiều năm, các ngôi nhà, cột điện, cây cối nằm ngổn ngang như một đống đổ nát, đây là di tích của đợt hoảng hoạn nhiều năm về trước. Cách đó không xa có một căn biệt thự bỏ hoang, từ ngoài nhìn vào, không ai nghĩ là bên trong sẽ có người, bởi nhìn căn biệt thự đó không khác gì một ngôi nhà ma. Lớp sơn đã mất, một vài nơi bị dột, cỏ dại, rêu, cây leo mọc đầy rẫy xung quanh ngôi nhà, bao phủ bên ngoài ngôi nhà là 1 loại cảm giác âm u khó tả.

Bên trong …

Ngọn lửa yếu ớt của những ngọn nến kì quái tỏa ra ánh sáng màu xanh lam quỷ dị, chiếu sáng một nửa khuôn mặt của Yusuru. Đôi mắt không chớp lấy một lần, nhìn một đám người đang quỳ trước mặt, gõ nhẹ ngón tay trên đầu gối, im lặng một lúc, nhíu mày như đang suy tính điều gì đó, Yusuru nhàn nhạt lên tiếng, “Vậy cứ theo kế hoạch mà làm, trừ khi là việc khẩn cấp, còn đâu thì đừng đến tìm ta”.

“Vâng, thưa nữ vương”, đám người đó nói xong, trong chớp mắt đã biến mất.

Khẽ thở dài một hơi, Yusuru đứng lên, xoay người đi lại gần bức tường sau lưng, khẽ vẩy tay một cái, ngay lập tức bức tường trở nên trong suốt. Đi qua bên kí bức tường, nhìn Hijiri đang nằm hôn mê trên mặt đất, da trắng nhợt nhạt, Yusuru mặt không một chút biến hóa, không biết từ lúc nào trong tay đã cầm một viên bảo thạch, ném viên bảo thạch về phía Hijiri, chưa kịp chạm vào Hijiri, viên bảo thạch đã biến thành một đống nước tạt thẳng vào người Hijiri.

Đột ngột tiếp xúc với cái lạnh, Hijiri bừng tỉnh. Lắc lắc đầu một chút cho tỉnh táo, đến lúc nhìn rõ Yusuru đang đứng ngay phía trước, dùng đôi mắt lạnh lẽo nhìn mình, Hijiri mới hiểu được tình huống hiện tại của mình. Nhìn Yusuru với ánh mắt không thể tin được, Hijiri không biết phải nói gì, cứ nhìn Yusuru, mong nhận được một lời giải thích.

Ngồi xuống trước mặt Hijiri, Yusuru chậm rãi vuốt ve khuôn mặt Hijiri, giọng nói lạnh lẽo vang lên,”Tôi hận cô!”.

Nhìn khuôn mặt kinh ngạc như không tin vào những gì mình vừa nghe thấy của Hijiri, Yusuru thanh thản nói tiếp,”Từ nhỏ, mọi người ai ai cũng ưu tiên cô hơn tôi, cô luôn được mọi người che chở, tuy mọi người đều làm như đối xử công bằng nhưng thực chất, khi đối diện với tôi, trong ánh mắt của họ luôn có một tia khó xử và do dự.”

Bóp chặt cằm của Hijiri, bắt Hijiri phải ngẩng cao đầu, Yusuru gằn giọng, nói,”Chỉ vì tôi bẩm sinh là người của bóng đêm? Đây là lỗi của tôi? Không hề! Tôi không có quyền quyết định việc đó, vậy mà mấy người các người lại đi đổ lỗi cho tôi? Mấy người nói chúng tôi máu lạnh, tàn nhẫn, vô tình, độc ác không từ bất kì thủ đoạn nào? Vậy còn mấy người? Lời nói giả dối, hai mặt, lợi dụng người khác, tham sống sợ chết, sẵn sàng bán đứng đồng bọn chỉ vì lợi ích của bản thân thì sao?”

Như bị kích động, Yusuru hất mạnh Hijiri xuống đất, đứng dậy đá Hijiri một cú va mạnh vào tường. Vẩy tay một cái, sợi dây thủy tinh trói quanh người của Hijiri tan biến, để lại vết hằn rõ rệt trên người Hijiri.

“Đứng dậy!”

Chống người đứng dậy, Hijiri nhìn Yusuru, cổ họng khô khốc nên giọng nói có phần khác trước,”Onee…”

“Tôi và cô sẽ nói chuyện bằng vũ lực.”

Yusuru liên tiếp ném những viên bảo thạch về phía Hijiri, những vụ nổ liên tiếp xảy ra khiến cho bức tường và mấy phòng chỗ Hijiri đứng bị phá hủy.

Bụi bớt dày đặc, Hijiri vẫn đứng yên ổn trước đống đổ nát đó, chắn phía trước Hijiri là Saber.

Saber của Yusuru cũng xuất hiện, cùng với Saber của Hijiri chiến một trận.

Ngồi trên không trung, cô gái có hai tay được băng kín mít nhìn cảnh tượng trước mắt, xoa xoa hai bàn tay, nói,” Mấy người không thấy lạ sao?”. Sau khi nhận được tất cả ánh mắt của những người ngồi xung quanh, Mira nói tiếp,” Tại sao tự nhiên nữ vương lại theo chúng ta sớm như vậy, hơn nữa lại liên tiếp tác động tiêu cực đến tâm lý của em mình ah? Mọi người không thấy kì sao?”

“Mira, cô ngừng ngay cái điều cô đang nghĩ trong đầu đi”, Mikado – một trong số 4 nam hắc pháp sư lên tiếng.

Hai tay ngừng xoa vào nhau, Mira mất hứng, quay người định đi thì Yahiko lên tiếng,” Mira, cô nên nhớ dù sao đi nữa thì Yusuru-sama cũng là người mà cô phải hi sinh tính mạng để phục vụ, hơn nữa, đừng có làm những việc ngu ngốc, tin tưởng người bên ta một chút đi.”

“Xì”, ngay lập tức Mira biến mất.

Nhìn cuộc chiến của hai servant trước mắt, đột nhiên cô gái tóc nâu quay qua nói với chàng trai ngồi bên cạnh mình,” Yoichi, có người đang đến” rồi chuyển tầm mắt qua một hướng khác.

Nhìn về phía mà Rin đang nhìn, kéo theo một tay của chàng trai đang ngồi bên cạnh mình, Yoichi nói, “Jiro, cùng đi tiếp đón những vị phụ huynh thôi”, trong chớp mắt, cả Rin, Yoichi và Jiro cùng biến mất.

Nhìn ba người đột ngột xuất hiện trước mặt mình, Sakura và Shikajo ngay lập tức dừng lại. Sakura lên tiếng,” Thả con bé ra, bây giờ chưa chưa đến lúc, mấy người không thể bắt con bé đi như vậy được”.

“Nếu mấy người muốn thì tự đi mà giành lấy”, Yoichi thách thức.

“Bọn oắt con”, Shikajo khó chịu lên tiếng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN