Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư - Chương 39:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư


Chương 39:


…. Bụp …, Hijiri chịu một cú đá cực mạnh của Yusuru, ngã lăn mấy vòng trên mặt đất.

“Hự,…”, đưa tay ôm bụng, ánh mắt Hijiri càng phức tạp, lên tiếng,” Rốt cuộc là chị muốn làm gì?”

Yusuru ném đi thanh kiếm trên tay, phi về phía Hijiri, nắm lấy cổ váy của Hijiri, nghiến răng, nói,” Tôi muốn giết cô.”, rồi giáng một cú đấm vào mặt Hijiri.

“Nếu chị muốn giết ….”, nhổ một ngụm máu, Hijiri nói tiếp,”… thì Hijiri đã chết từ trước rồi.”, Hijiri lau đi vết máu trên miệng, nhìn Yusuru, đột nhiên lật người lại, nắm lấy cổ váy Yusuru, giáng 1 cú xuống mặt Yusuru, kích động nói,” Chị cứ luôn miệng nói giết này giết nọ nhưng lại không xuống tay lúc mấu chốt, rốt cuộc ai mới là người nên ngừng nói mấy điều vô nghĩa đây hả??!!”

Khóe môi Yusuru nhếch lên, co chân lên rồi đạp một cú vào bụng Hijiri, đứng dậy, đi về phía Hijiri, ngồi đè lên người Hijiri, tay túm tóc Hijiri, ép Hijiri phải ngẩng đầu lên nhìn cho kĩ cảnh trước mắt.

Yusuru lấy 1 cái bình nhỏ ra, nhẹ nhàng tháo cái nút ở miệng bình ra, làn khói màu tím nhạt lan tràn ra bên ngoài, khung cảnh dần trở nên rõ nét. Trong đó, Takashi thì đang ở thế bị động khi đấu với Yahiko, Midori thì bị trọng thương, lại bị Yoru lấy một con dao phẫu thuật cứa lên da rồi nhét mấy cục gì đó màu đen vào, máu chảy lênh láng, Minho và Yunho thì đang chiến đấu với Yoichi và Rin nhưng tình hình cũng không khả quan. Iris thì đang đấu với Mikado, không biết Mikado đã làm gì Iris mà Iris lại ôm đầu gào thét, nét mặt thống khổ. Còn Yukio thì đang đấu với Mira, Yukio đã bị mất đi 1 cánh tay, cánh tay đó đang được Mira ôm hôn một cách điên cuồng.

“Không,… không có khả năng…”, bọn họ lợi hại hơn vậy, đây nhất định là ảo giác! Hijiri không ngừng tự nhủ mình như vậy, nhưng câu nói tiếp theo của Yusuru đã phá vỡ nốt phòng tuyến tâm lí cuối cùng của Hijiri.

“Ba mẹ cô cũng lợi hại lắm mà, nhưng họ lại bị đánh bại bởi những kẻ thuộc về bóng đêm này đấy. Cô còn nhớ khi đó bọn họ đã chết như thế nào không?” Yusuru kề sát tai Hijiri, giọng điệu có một sức hút cực lớn, quanh quẩn trong đầu Hijiri không cách nào xua đi, Hijiri liên tục lắc đầu không tin, Yusuru đột nhiên giữ chặt đầu Hijiri, ép Hijiri phải nhìn về phía cảnh tượng đầy đau đớn và ám ảnh đó.
Hidan cầm thanh thạch kiếm màu đen, chiến đấu với đám pháp sư bóng đêm , Virgo thì đang niệm chú dịch chuyển không gian. Bỗng cả đóng thanh kiếm lao từ nhiều hướng về phía Virgo, Hidan đánh gãy vài thanh kiếm, nhanh chóng chạy lại đỡ phía sau lưng Virgo, vô vàn thanh kiếm đâm xuyên qua hai người. Virgo và Hidan bỗng hóa thành cát bụi, hình ảnh lại thay đổi thành của chiến của Takashi.

“Ah, sẽ ra sao nếu lịch sử lại tái diễn nhỉ?”, Yusuru khẽ cười, giữ chặt người Hijiri, nói tiếp” lúc trước cô không cứu được bọn họ là do cô không có năng lực, vậy mà bây giờ cô lại phải nhìn những người mà cô yêu quý chết một lần nữa, chết y chang những người mà cô yêu quý trước kia, nhưng lần này cô lại có năng lực cứu họ. Vậy mà cô lại chỉ nằm đây nhìn bọn họ bị tra tấn đến chết.”

“A…a…a…a.!!!!!”, Như đi đến giới hạn, Hijiri gào lên 1 tiếng thật dài, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt cô. Sợi dây chuyền lóe sáng lên, Saber xuất hiện, chỉ nhìn Hijiri mà không lên tiếng. Yusuru cũng nhanh chóng giữ khoảng cách với Hijiri, Saber của Yusuru cũng xuất hiện, yên tĩnh đứng ngay bên cạnh Yusuru.

Khẽ nấc vài tiếng, Hijiri lau nước mắt, trên tay cầm song kiếm, nhìn về phía Yusuru, hét lên 1 tiếng, ”Chiến!!!”

Tiếng vừa dứt, hai Saber liền mở đầu cuộc chiến. Tiếng hai thanh kiếm va nhau vang lên liên tục, bụi cát
cũng bay mù mịt, bị kéo theo từng dư ảnh của chuyển động.

Hijiri và Yusuru cũng nhanh chóng chiến đấu. Từng đường kiếm nhanh nhẹn nhưng sắc bén liên tiếp giáng xuống Yusuru. Vừa né Yusuru vừa tung vài viên ruby về phía Hijiri. Mấy viên đá ruby ấy vừa mới tung ra đã phát nổ, lực nổ rất mạnh nhưng chưa bùng nổ hết thì đã nhanh chóng bị vo tròn, nén lại thành những viên đá trong suốt có màu đỏ đen xen lẫn. Lại vung những viên đá ấy về phía Yusuru, Hijiri lùi lại giữ khoảng cách. Những viên đá đó lại gần Yusuru rồi tiếp tục phát nổ, uy lực so với khi nãy chỉ có hơn chứ không có kém, bụi bay mù mịt cộng với sương mù càng làm giảm đi tầm nhìn.

Yusuru nhanh chóng né qua một bên, vừa ra khỏi lớp bụi, một thanh kiếm lao ngay về phía đầu của Yusuru. Nhanh chóng nghiêng đầu qua một bên né tránh, Yusuru là thế thủ, hướng tầm mắt về phía thanh kiếm vừa lao ra.

Hijiri từ hướng đó nhanh chóng xuất hiện, lao vút về phía Yusuru. Yusuru tiến lên, định đỡ kiếm của Hijiri thì cảm nhận được một cơn lạnh thấu xương lan tỏa khắp thân. Nhìn xuống bụng, hai chân và vai của mình, Yusuru khé bật cười, cùng lúc Yusuru nâng tầm mắt lên thì kiếm của Hijiri cũng đâm qua người của cô.

“Ah…”, Yusuru khẽ bật ra 1 tiếng, cả người vô lực quỵ xuống. Hijiri không rút kiếm ra, ngồi xuống cùng Yusuru. Thanh kiếm trên tay không biết đã biến mất từ bao giờ, Yusuru chậm rãi đưa tay lên vuốt tóc Hijiri, cả người dựa vào người Hijiri.

“Cuối cùng em cũng làm được rồi, Hijiri….”, Yusuru khẽ nói, giọng nhẹ đến mức nếu không tập trung nghe thì nhất định không nghe rõ,” lời nguyền này … cũng nên kết thúc ở đây rồi. Sẽ không còn sự oán hận… để duy trì nó nữa…, Hijiri, quãng thời gian qua, thật khó khăn cho em rồi, … nhưng từ giờ,… sẽ không còn ai gây khó khăn cho em nữa … . 5 người bọn họ cũng rất tội nghiệp, bản chất của bọn họ không khác gì những đứa trẻ, … chăm sóc tốt cho họ nhé.”

Yusuru khẽ ôm Hijiri, tuy đã cố kìm nén không cho tiếng khóc bật ra nhưng Hijiri vẫn không thể khống chế nổi nữa, từng hàng nước mắt ứa ra, tiếng nấc nghẹn ngào cũng dần rõ hơn.Nhanh chóng ôm lấy Yusuru, Hijiri luôn miệng ,”one-san, one-san,….”

“Hijiri ah, …. Được làm chị của em … chị rất vui. … cảm ơn em … vì đã làm … em của … chị…”. Tay Yusuru buông thõng xuống, cả người không chút sức lực dựa vào người Hijiri.

“A…a…a..a, one-san, one-san …n…n…n …!!!”, Hijiri gào lên 1 tiếng đầy đau đớn, ôm Yusuru, liên tục gọi one-san.

Sương mù cũng tản đi, mặt trăng cũng dần lóe ra khỏi đám mây, tỏa ra màu xanh huyền ảo, chiếu sáng cả bãi đất trống.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN