Cậu chủ! Đừng làm em đau!
Chương 25: Nhok tiểu tử (Phần 2)
-Thằng nhok này! Cha mẹ sinh ra mik biết cực khổ bao nhiêu không mà dám phung phí tiền cho đám chó hoang này!
-Con nhỏ này! Mày dám gọi đại ca tao là nhok hả! Đừng ỷ có tí nhan sắc mà lên mặt! Thằng đầu sẹo cầm chỗ tiền lên vung vẩy- Có thể cho cô em một chút!
Cái gì chứ? Coi nó là loại con gái đứng đường à! Loại không biết xấu hổ mà còn già mồm nhưng nhìn cả bọn mặt mày vênh váo có chút cảm thấy sợ hãi nha!
-Đúng đó cô em! Nằm ngửa nhận tiền Okie chứ!? Tên đầu hói khoát tay nó, lần này nó thực sự đã biết sợ là gì: (T/g: Không đùa chớ! (◐∇◐*))
-Yaaa…Làm ơn tha cho em, là em sai! Thực sự xin lỗi! Cái miệng bao đồng này thật đáng ghét!
-Haha đâu chỉ đơn giản như thế!
-Dừng tay!!! Cậu nhok vẻ mặt giận dữ liếc xéo bọn chúng, cả bọn hiểu ý ôm sấp tiền chuồn lẹ.
-Có chuyện gì? Ba mẹ tôi tới đón rồi à?
-Ba…Mẹ…? Nhok thực sự có thể nói được những từ đó sau những việc mình làm sao? Ba mẹ đã đứt ruột đẻ….
-Câm đi! Cô thì biết cái gì!? Mẹ tôi là con đũy bán dâm, ba tôi là chủ tịch tập đoàn Lâm! Ba mẹ tôi sinh ra tôi cũng chỉ vì 1 lần lỗi lầm, mẹ tôi sinh tôi ra chỉ vì nghĩa vụ!
-Em nói gì thế! Chắc chắn ba mẹ em là có khúc mắc gì đó nên mới…
-Cô gái ngốc nghếch này! Trong lòng không tà niệm như chị duy nhất chỉ có chị thôi sao!?
Nói rồi cậu ngủ gục trên vai cô, giọng mệt lả, mùi hơi thở ấm nóng phà vào vành tai cô thật ấm nha!
———Tối đến….———-
-Thằng ôn con mau biến! Cậu chủ tức giận định đuổi thằng nhok ra khỏi phòng Minh Như (của cậu)
-Không biến! Thằng ôn con cũng không vừa gì vẫn ôm khư khư eo Minh Như (của cậu) mà ngủ vẻ mặt giận dỗi đến đáng yêu!
-Ôn con dám chiếm tiện nghi của bổn thiếu gia!
-Minh Như của ngươi hồi nào!
-Ta…được…nhường ngươi…
-Hihi Minh Triết cũng thật hư nha! Nó cười cười xoa đầu thằng nhỏ
-Vâng Minh Triết không ngoan! Nhok buồn buồn
Oh my chuối thằng quỷ này từ bao giờ lại trở nên ngoan ngoãn thế này chứ!?
〣( ºΔº )〣
-Ngủ nha trễ rồi! Để mai chị mua đồ chơi mới!
-Vâng! ^^
-Chị sẽ là mama và baba của em! Mang lại hơi ấm cho em!
Nó đã nói vậy nhưng nó quên rằng nó cũng từng bị ruồng bỏ, vứt bỏ bởi chính người thân của mình. Nó đem lại hơi ấm gia đình cho nhok Minh Triết thì nó cũng vẫn không bao giờ cảm nhận được hơi ấm của gia đình…
◌⑅⃝●♡⋆♡LOVE♡⋆♡●⑅◌
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!