Thiên Thần Lai - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Thiên Thần Lai


Chương 3


Bảo nở nụ cười nhẹ,hỏi Di:
-Người đẹp ta có thể biết em tên gì và tại sao lại ở đây ko?
-….
-Người đẹp à,ta ko có thói quen chiều phụ nữ đâu?
-Người hầu mới.
-Thì ra là người hầu mới,tiếc thật đấy người đẹp như vậy mà.Nhưng nếu trở thành người tình của ta em sẽ ko phải làm việc và em sẽ có tất cả.
-Ko thik.Di ns rồi bước về phía cửa phòng Bảo,cô vừa nhìn thấy cái lắc tay bằng bạc.Bảo quay về phía cánh cửa cậu nhìn thấy có vật gì nhỏ nhỏ đang phát sáng.Di bước đến cánh cửa cúi xuống nhặt cái lắc tay bằng bạc rồi đi về phía cô gái đi cúng Thiên Bảo chìa cái lắc tay về phía cô ta.Cô nàng đơ vài giây rồi như một cái máy lấy cái lắc tay từ phía Thiên Di đeo vào tay cô.Thiên Di nhìn lại cái lắc tay lần cuối rồi quay đầu bước đi.Thiên Bảo nhìn Di vừa quay đầu bước đi cậu cảm thấy khó chịu mặt cậu tối sầm lại.Cậu vừa bị từ chối,từ chối bởi một người hầu làm việc trong chính căn nhà của cậu,ko,lòng tự tôn ko cho phép cậu như vậy.Bảo đuổi theo Di chặn cô vào tường,dùng 1 tay giữ chặt tay cô,đôi môi ép vào môi cô,hôn cuồng nhiệt và có chút thô bạo.Đôi môi mềm mọng nước thật ngọt,hơi thở,mùi hương hấp dẫn trên người Di khiến cậu không muốn rời khỏi đôi môi ấy.Bàn tay còn lại đang lần trên đường ve áo ,đường cong quyến rũ khiến cậu bị kích thích mạnh,bàn tay sắp lần vào trong váy thì 1 tiếng ns vang lên:
-Cậu cả.Ông chủ vừa trở về sau chuyến công tác ở Ma cao và ông chủ muốn gặp cậu.
Thiên Bảo luyến tiếc rời khỏi cơ thể Di.Đáp lại người thanh niên bằng 1 giọng đầy bực tức.Tên khốn này vừa mới xem ngang khiến cậu phải dừng lại:
-Dwight,ngươi biến đi đâu từ sáng đến giờ đấy?Mà tại sao cha ta lại về sớm vậy chứ ta đã nghĩ là còn 1 tuần nữa ông ấy mới về chứ.Đc rồi ngươi đi trước đi,ta sẽ ra sau.
Nhưng những lời Thiên Bảo nói dù chỉ một chữ,đôi mắt hắn đang dán chặt vào một thiên thần mắt xanh đang đứng ở cánh cửa.Mặt Thiên Bảo tối sầm lại.Cậu rít lên:
-Thằng khốn,mày đang nhìn chằm chằm vào ai đấy hả?
-Cậu chủ cô ta là?
-Ngươi ko cần biết hãy đi làm nhiệm vụ của ngươi đi đưa cô ta ra cổng và có mặt ở phòng làm việc của cha ta sau 3 phút.Đẩy cô gái nóng bỏng đi cùng cậu nãy giờ về phía Dwight.
Dwight muốn nói gì đó nhưng khi nhìn ánh mắt Thiên Bảo lại bỏ đi.
Thiên Bảo quay lại nhìn Di:
-Nếu em nghĩ cuộc sống người hầu ở căn biệt thự này đơn giản thì ta chắc chắn một điều là em sẽ không thể nghĩ được điều gì sáng suốt.Nhất là đối với 1 thiên thần.Nhưng 12 giờ đêm ta sẽ luôn chờ em.
Thiên Bảo nhấn mạnh câu cuối cùng rồi bước đi,trên môi vẫn là nụ cười quyến rũ và có chút xấu xa.Di bước đi cô ko quan tâm đến lời Bảo nói vì cho dù cô không muốn mắc nợ ai nhưng trước hết phải giữ được tính mạng và danh dự đã.Đôi mắt màu xanh chuyển thành màu thạch anh tím cô tiếp tục tìm đường.Đối với người bình thường thì để tìm được đến khu E trong căn biệt thự có kiến trúc phức tạp này là điều ko hề dễ nhiều điệp viên chuyên nghiệp cũng đã từng vào đây và ko thể đi ra vì ko thể tìm thấy đường và bị phát hiện nhưng đối với Di thì khác vì đôi mắt màu xanh ko chỉ đẹp mà còn có nhiều công dụng khác nữa.
Trong căn phòng 201,Nam đang ngồi trên bàn làm việc đang lắc lắc ly rượu chóng chánh.Cậu đang nghĩ về người con gái đó,cô ấy rất bí ẩn và có gì đó rất đáng ngờ,cách trả lời và thái độ của cô càng làm cậu tò mò hơn.Nhưng mỗi khi nhìn vào khuôn mặt của người con gái ấy thì đầu óc của cậu trống rỗng,ko còn nghĩ ngợi đc điều gì thay vào đó là tiếng đập liên hồi của trái tim.Cửa mở,Carl bước vào:
-Cậu ba,ông chủ đã về và ông chủ muốn gặp cậu.
-Cha về sớm hơn ta nghĩ.Chắc là có chuyện gì rồi.Ngươi đi trước đi ta sẽ qua sau.
Carl bước đi cậu cũng đang nghĩ về cô gái lúc sáng.Cô ấy rất kì lạ,bí ẩn và rất quyến rũ.Đôi mắt và vết xăm hình bông hoa trên ngực cô ấy ko ngừng thu hút sự chú ý của Carl.Carl lắc đầu để xóa bỏ hình ảnh người con gái đấy đi điều quan trọng là bây giờ cậu lên biết được tại sao ông chủ lại về sớm như vậy cậu Thiên Bảo vừa quen được một đối tác quan trọng,họ mua 1 lượng vũ khí khá lớn ông chủ đã trực tiếp đi kí hợp đồng mà không giao cho Thiên Bảo hoặc Thiên Nam đi kí thì chắc chắn sự quan trọng của hợp đồng này không nhỏ.Carl đã nghĩ là ông ta sẽ phải ở bên đấy rất lâu nhưng tính từ thời điểm ông chủ đi đến giờ thì mới được 5 ngày vậy thì chắc chắn là đã có chuyện rất nghiêm trọng từ CNS-kẻ thù truyền kiếp của TBB cũng là tổ chức duy nhất xứng đáng làm đối thủ của TBB.
Trong 1 căn phòng,trên ghế làm việc ở giữa căn phòng,ông trùm mafia nổi tiếng-Hoàng Bá Hiên đang ngồi trên đó,trên người tỏa ra khí chất của kẻ cầm quyền.Đằng trước 3 cậu quý tử nổi tiếng của ông.Hai người đầu tiên thì hết sức tập chung vì họ hiểu việc Hoàng Bá Hiên gọi họ đến sớm như vậy có ý nghĩa như thế nào.Người thứ 3,kẻ có khuôn mặt giống hệt Thiên Nam và điểm khác biệt duy nhất đó là đôi mắt màu hổ phách có vẻ bất cần và đầy mùi vị của sự chết chóc.Hoàng Bá Hiên hiểu được tính của 3 thằng nghịch tử nên ko cảm thấy ngạc nhiên hay bực tức khi Thiên Phong có thái độ như vậy và hơn thế nữa với thái độ như vậy nó sẽ khiến ông an tâm hơn vì Hoàng Bá Hiên có được như ngày hôm nay thì không thể không kể đến công lao không nhỏ của Hoàng Thiên Phong.Ông bắt đầu lên tiếng:
-Các con hiểu việc ta trở về sớm và gọi các con đến đây có ý nghĩa như thế nào ko?
-Có chuyện gì từ CNS sao cha?Thiên Nam lên tiếng.
-ukm ta vừa nghe được biết là CNS vừa có thêm 2 gián điệp và 2 người này sẽ không đơn giản đâu chúng có thể sẽ là thế hệ sau của tên Joseph.
-Chúng con hiểu rồi,cha.Thiên Bảo và Thiên Nam lên tiếng.
Ra khỏi phòng và nghĩ về người con gái ấy cô ấy có thể là gián điệp của CNS?Nhưng suy nghĩ ấy nhanh chóng bị gạt đi vì một tổ chức mafia lớn như CNS không thể để cho gián điệp có lời nói và cách cư xử dễ khiến người ta nghi ngờ như vậy.Nhưng cậu không thể ngờ được rằng với thái độ như vậy mà Thiên Di đã được Basil chọn để vào tìm hiểu thông tin của TBB.

Khu E.
Thiên Di dừng chân trước 1 căn phòng mà Di đã chắc chắn rằng đó chính là phòng dành cho người hầu.Vừa bước vào căn phòng Di đã nhận được một xô nước lạnh,cô lấy tay ôm quanh người để đỡ lạnh hơn nhưng nó chẳng thấm vào đâu khi trong xô nước còn có vài viên đá.Sau đó là vài tiếng cười của đám người hầu,họ nhìn Di bằng ánh mắt ghen ghét,đố kị.Va từ trong đám đông một cô gái có gương mặt khá xinh bước ra nhìn Di bằng ánh mắt khinh bỉ:
-Nó là giúp việc mới sao?
-Vâng ạ.Nó là người giúp việc mới nhưng cậu 3 đã nói chuyện riêng với nó rồi đấy chị Nhã.
Nhắc đến Thiên Nam khuôn mặt Uyển Nhã tối sầm lại.Cầm lấy tóc Di kéo lại khiến cô không được thoải mái:
-Giúp việc mới sao.Đẹp nhỉ nhưng làm sao đây người hầu mà đẹp thì khó sống lắm.Mày nghĩ là với khuôn mặt ngây thơ giả dối đấy mà có thể ve vãn được cậu 3 thì nên từ bỏ suy nghĩ ấy đi chị đây nhìn thấy khuôn mặt giả tạo của mày mà còn thấy buồn nôn.
Di vẫn nhìn Uyễn Nhã bằng ánh mắt bình thản.Điều đấy lại càng làm cô điên hơn.
Chát
Di loạng choạng,cố giự và cái thành giường kế bên để không ngã sau cái tát như trời giáng của Uyển Nhã.Di ngước mắt lên nhìn Uyển Nhã ánh mắt không chút sợ sệt.Và bây giờ thì cô đã thật sự điên lên.Cô chỉ tay vào mặt Di.Miệng rí lên:
-Con khốn mày dám nhìn tao bằng ánh mắt ấy sao?Được thôi,tao sẽ cho mày thấy hậu quả của việc đối đầu với Uyển Nhã này lớn như thế nào.Uyển Nhã quay về phía đám người hầu:
-Bọn mày muốn làm gì nó thì làm?
Uyển Nhã vừa dứt lời đám người hầu chạy đến vừa đá vừa nói vài câu năng mạ khó nghe duy chỉ có 1 người chạc tuổi Di là vẫn ngồi yên và nhìn Di.Không hiểu sao Di cảm thấy trong ánh mắt ấy có vài tia thương xót.Khi Di đã gần nhất đi thì Uyển Nhã lên tiếng:
-Thôi đi.Nếu đánh nhiều thì cậu 3 sẽ nghi ngờ đấy.Mà sao có thể cho nó chết dễ dàng như vậy chứ.Phải cho nó nếm mùi địa ngục dần dần.
Đám người hầu bắt đầu tản ra,bây giờ cô bé kia mới chạy đến đỡ Di đến chiếc giường cuối cùng của căn và đặt Di nằm xuống.Uyển Nhã nhìn về phía cô bé với 1 ánh mắt khinh bỉ:
-Thiên Ân mày có vẻ hợp với con bé ấy quá nhỉ.1 đứa giả tạo và 1 đứa thiểu năng hợp quá còn gì.Vậy thì từ giờ nó sẽ chugn giường với mày.Hôm nay chị mệt rồi,bọn mày đi ngủ sớm đi.
Cô bé quay qua chỗ Thiên Di nói:
-Bạn bị chị Nhã để ý đến thì khó sống rồi nhưng mà với ánh mắt của bạn vừa nãy thì chắc là bạn sẽ chịu đựng được nhỉ.Hay là mình kết bạn đi.Mình tên là Thiên Ân.Còn bạn?
-Thiên Di
-Ak tên của bạn đẹp thật đấy mà hình nhưng bọn mình cùng đệm nhỉ.Thiên Ân,Thiên Di.Mà bạn đẹp thật đấy đẹp như cái tên của bạn vậy.Bây giờ đi ngủ thôi bạn còn phải lấy sức để ngày chiến đấu với chị Uyển Nhã chứ.
Thiên Ân đã ngủ,Thiên Di vẫn thức cô lặp đi lặp lại từ Thiên Ân.Hình như Người này đã từng xuất hiện trong giấc mơ của cô nhưng cô không muốn suy nghĩ nữa cô mệt và muốn ngủ.Cô phải chuẩn bị tinh thần cho những ngày không yên bình sắp tới.
Chương 4
5 giờ sáng
-Con kia bây giờ là mấy giờ hả?Sao mày còn chưa dậy mày nghĩ mày đang ở khách sạn hở?hay đây là nhà của mày?
Thiên Di giật mình vì tiếng quát của 1 cô giúp việc.Di đứng dậy,dụi mắt cô không quen nhìn ánh sáng mặt trời cho lắm nói cách khác là cô không thik nó và cũng gần như ghét rồi.Thiên Ân bước đến đưa cho Di bộ đồ giúp việc:
-Bạn thay đi rồi ra làm việc không thì chị Uyển Nhã lại gây sự.
Thiên Di nhận lấy bộ quần áo,chậm rãi đi thay đồ.
7h phòng ăn
-Chúng em chúc cậu chủ 1 buổi sáng tốt lành.
Thiên Nam bước vào phòng ăn,quay về phía đám người hầu cười nhẹ:
-Các em cũng vậy.
Nam lướt nhanh qua Di,bây giờ cậu ko muốn gặp Di,không hiểu tại sao từ lúc gặp Di đến giờ cậu nhìn đâu cũng chỉ thấy hình bóng của cô,lúc nhắm mắt,mở mắt cũng chỉ thấy cô gái với đôi mắt màu xanh lá quyến rũ.Và khi nhìn vào mắt Di cậu cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Rầm
Dòng suy nghĩ của Nam bị cắt ngang bởi tiếng đá cửa.Thiên Bảo bước vào mặc quần jeans,áo sơ mi đen xắn đến tận khuỷu tay và chỉ đóng 3 khuy áo cuối để lộ ra bộ ngực rắn chắc vẫn dáng vẻ ngông cuồng như mọi ngày.
-Chúng em….
-Im đi.Thiên Bảo cắt ngang lời đám người hầu.Cậu bước đến gần Di,cúi xuống,khuôn mặt sát lại gần Di,điệu bộ rất mờ ám.Cậu nói nhỏ:
-Bọn họ đối đãi với em tốt chứ?
Di lơ đãng quay mặt về phía khác.
-Và đừng quên 12h đêm ta…luôn chờ em.Thiên Bảo quay về bàn ăn.
Thiên Nam đã chứng kiến hết mọi việc,cậu cảm thấy khó chịu vì những cử chỉ thân mật mà Thiên Bảo dành cho Thiên Di.Nam rít lên:
-Anh cả.Ngiêm túc đi.
-Mày thích dạy đời anh mày từ lúc nào đấy hả thằng chó?
-Nếu tôi là chó thì anh cũng là chó đấy.
-Mày dám…
Thiên Bảo chuẩn bị phóng đến để cho Thiên Nam 1 trận thì cậu cảm nhận được một mùi hương hấp dẫn khá quen thuộc,đó là mùi hương của Di,cô vừa chạy vào nhà tắm và nôn thốc nôn tháo.Cô vừa ngửi thấy cái mùi kinh khủng đấy-mùi tỏi.
-Cô ấy bị sao vậy?
-Cậu chủ em không biết nữa.Uyển Nhã cất giọng đầy quan tâm nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy khuôn mặt có chút đắc ý.
-Chị Nhã ơi,ở nhà kho chỉ còn 1 ít tỏi không đủ để làm món soup.Một cô người hầu chạy đến trên tay là 1 bịch tỏi.
-Nghi à,không cần nữa đâu các cậu chủ đã dùng bữa xong rồi.Em vào xem Thiên Di bị làm sao.
Nháy mắt với Uyển Nhã chô người hầu tên là Nghi chạy vào nhà tắm.Thiên Di ở trong nhà tắm cô lặp đi lặp lại từ tỏi và thánh giá-2 thứ duy nhất khiến cô sợ hãi.Cô ngất đi khi nghĩ đến chuyện cô nàng tên Nghi sẽ chạy vào nhà tắm.Cô sợ tất cả những thứ liên quan đến tỏi.
“Con gái à,khi đi ra nắng thì con phải mặc áo khoác và nhé đeo kính nhé”
“Vâng mẹ à,con cũng thật sự rất ghét nắng,mỗi khi ra nắng con thường cảm thấy mình sắp bị thiêu đốt vậy.Mẹ à chả lẽ ai ra nắng cũng như vậy sao”
“Không con ạ,chỉ một vài người thôi”
“Vậy ba mẹ và chị Ân có bị như vậy không?”
“Chỉ có con và ba con thôi”
“Sao lại vậy hả mẹ?”
“Mẹ cũng không biết nữa.Thôi đừng nói chuyện này nữa.Mẹ con mình cùng nấu ăn đi.”
“Dạ vâng ạ”

Mẹ!
Mẹ!
Mẹ!
Di bật dậy,mồ hôi túa ra.Cô lại tiếp tục mơ về giấc mơ này nó khiến cô cảm thấy sợ hãi.Bây giờ Di mới thấy sự khác lạ,cô đang nàng trên 1 trên giường khá êm,và trong căn phòng cô đang ở tất cả đều được trang hoàng như nơi ở của 1 vị vua nhưng đèn trong căn phòng quá sáng nó khiên cho Di cảm thấy khó chịu.Khẽ nhăn mặt.Bỗng 1 tiếng nói vang lên:
-Tỉnh rồi sao?Vậy thì giờ em có thể nói cho ta biết đã có chuyện gì xảy ra với em không?
-…..Di không trả lời.
-Được thôi.Em không muốn nói cũng được.Nhưng ta muốn em ở đây nghỉ ngơi.Bây giờ ta có việc phải làm.Cần gì em cứ nói với quản lí của ta.
Thiên Nam quay đầu về phía cửa.Cậu đã rất khó chịu khi thấy người con gái ấy ngất đi.Khi thấy người con gái ấy tỉnh dậy thì cậu đã an tâm nhưng bây giờ cậu phải rời khỏi đây vì người con gái ấy quá quyến rũ và hấp dẫn,mùi hương trên người cô khiến cậu bị kích thích nặng nề,nếu ở chung với cô thì cậu không chắc sẽ không làm gì Di.Nhịp tim của của Thiên Nam dạo này không bình thường,nó thường đập mạnh hơn mỗi khi gặp người con gái đấy,chắc là cậu phải gọi bác sĩ thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN