Phía Sau Một Cô Gái - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Phía Sau Một Cô Gái


Chương 18


VÌ GEM CÓ ĐIỀU BÍ MẬT
Chuyện xảy ra tại một thành phố nhỏ ở Thái Lan…

Tháng 1.Trên bus.
8.15 sáng. Gem đón chuyến bus đầu tiên từ học xá đến trường. Cô chọn một chỗ giữa bus, cạnh bên cửa sổ. Chuyến bus đầu tiên luôn náo nhiệt đủ mọi ngôn ngữ từ Âu đến Á, tám về muôn vàn topic. Nhưng Gem hiếm khi chú ý hay góp vui vào những câu chuyện ấy. Bắt đầu một ngày mới, cô thích trầm tư trong âm nhạc và yên lặng ngắm quang cảnh mướt một màu xanh của con đường đến trường. Trên bus, cô luôn tự cách ly mình bằng những bài hát từ IPod.
8.20 sáng. Một chàng trai cao lớn, tóc nâu, mắt nâu, có làn da đỏ gay của một người châu Âu đã hấp thụ quá nhiều nắng nhiệt đới trong thời gian ngắn bước đến ghế của Gem.
– Can I sit here? (Tôi ngồi đây được không?)
-…
Gem không nhìn thấy và không nghe anh ta. Im lặng là đồng ý. Chàng trai ngồi vào chiếc ghế cạnh Gem. Xe chuyển bánh. Gem đang ẩn mình trong tiếng nhạc, mắt hướng về cửa sổ thì một bên tai nghe IPod bị giật ra. Giật mình, cô quay phắt sang bên, anh chàng châu Âu cười rõ tươi:
-Hi. I’m Anthony.
-Hi. Gem.
Anthony cố gắng bắt chuyện bàng đủ mọi câu hỏi về trường lớp, về cái thành phố nhỏ yên bình này, về những nơi để sinh viên party… Gem đáp trả nhát gừng, không che giấu sự bực mình vì chương trình tận hưởng buổi sáng yên lành của mình bị phá bĩnh. Cuộc nói chuyện “có kẻ tung mà không có người hứng” nhanh chóng tan vào không khí. Cài lại một bên tai nghe, Gem im lặng hưởng thụ âm nhạc. Anthony im lặng đọc sách.

Tháng 2. Bị ám trong thư viện
Anthony đến từ Thụy Sĩ, có duyên ăn nói và một gương mặt tuấn tú, lịch lãm theo kiểu các chàng hoàng tử châu Âu ngày xưa. Ngày đầu tiên anh bước vào trường, các cô gái đã rất thích mắt. Thế nên thiên hạ càng xầm xì to nhỏ, càng mắt tròn mắt dẹt trước sự việc: Anthony công khai theo đuổi Gem.
Gem là một cô gái đen – trắng. Cuộc sống của cô không biết đến sự tồn tại của màu xám: không bao giờ làm một điều gì với 50, 60% sức lực và cố gắng chỉ để cho có, cho xong. Lấy sự học làm ví dụ. Cô chẳng che giấu sự căm ghét dành cho những môn bắt buộc phải lấy để đủ chương trình. Ngoài ngày thi, cô chỉ ghé lớp vài lần. Còn thì Gem vào một góc thư viện nhâm nhi cà phê, đọc sách. Thầy cô trong trường, nếu lấy Gem là cột mốc, sẽ chia thành hai phe: rất thích và rất sợ có cô trong lớp. Bởi có những môn học cô lại là sinh viên No.1.
Với con người, cô cũng không thể giữ thái độ “không thích mà cũng chẳng ghét”.Bạn bè, có người thì Gem cười cười nói nói suốt ngày. Nhưng cũng có người cô đối xử như thể chẳng tồn tại. Với các fan, Gem cũng không nhẹ nhàng hơn cho phải phép, cho nữ tính. Anh nào lẵng nhẵng thì dù cố gắng mọi cách gây sự chú ý, cô vẫn thản nhiên lơ. Và lần này, người đáng thương phải chịu trận thái độ băng đá của Gem chính là Anthony.
Sau lần đầu gặp nhau trên bus, sau vài buổi nói chuyện trong lớp tiếng Thái, sau vài trận cầu lông trong gym, Anthony “thông báo” cho bạn bè là anh theo đuổi Gem. Một người biết. Cả trường biết. Điều này khiến Gem bất an. Cô sợ nhất là cảm giác bị người khác săn đuổi , vồn vã. Vì khi ấy, họ có thể làm nhiều điều bất ngờ với cô: “vô tình” xuất hiện trong cùng một party, “vô tình” ngồi chung bàn ăn, “vô tình” đứng sau cô trong hiệu sách… Gem ghét tất cả các sự “vô tình” đó. Với những tình huống mà người khác cố ý sắp đặt trong cuộc sống của cô, Gem đều không cách gì điều khiển, chống đỡ được. Cô hoàn toàn mất tự vệ trước những sự việc xảy ra với mình, không biết được ai mình sẽ gặp. Cảm giác giống như trở thành món đồ chơi trong tay người khác. Có thể được nâng niu mà cũng có thể bị vất bỏ.
Kế hoạch theo đuổi Gem được Anthony tiến hành triệt để nhất là trong thư viện. Anthony bất ngờ xuất hiện khi Gem đang lục tung khu sách Quảng Cáo & PR. Anthony dùng chiếc máy tính cạnh Gem. Anthony ngồi vào ghế đối diện Gem khi cô đọc sách, dù thư viện lúc đó đầy bàn trống. Nhưng Anthony có khác những fan trước đây của Gem. Anh chẳng nói lời nào, cũng không tằng hắng hay hành động gì gây chú ý. Nhưng Gem không thể không chú ý. Cô luôn lặng lẽ và tập trung chờ một dấu hiệu phá bĩnh nhỏ để lấy cớ tổng cổ anh đi. Chứ khi anh chàng còn án binh bất động, Gem mà mở miệng trước thì thật tẽn tò. Nhưng suốt một tháng trời, Gem chẳng thể rađa nổi một sơ suất nhỏ. Cô thấy giống như mình bị ám! Anthony là người thật? Hay chi là bóng ma cô tưởng tượng ra?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN