Búp Bê Tóc Đen - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Búp Bê Tóc Đen


Chương 16


HỘI QUEEN

Tôi đến đây !!

* * * * * * * *

Trước cổng trường THPT Kim Liên , cạnh hàng nem chua rán :

– Hôm nay Kim My sẽ đi học cùng cháu !!

Thái Vũ nói một câu cộc lốc như thế rồi tắt máy :

– Ok rồi !! – Vũ giơ tay hình chữ V về phía tôi và Ni Na – Dì Hoa cho chị nghỉ rồi đấy !!

– Tôi không hề nghe thấy giọng cô ấy !! – Tôi phản bác.

– Chị nói điện thoại hay em nói ? – Thái Vũ cãi tôi , rồi lại chuyển hướng ánh mắt sang Ni Na đang nhồm nhoàm nhai nem – Chúng ta đi thôi !!

– Ừhm…- Ni Na chùi mép , rồi nó móc từ túi ra tờ 10000 và đưa cho bà bán nem – Cháu gửi tiền nem chua này !!

Dứt lời , nó kéo tôi tuồn tuột về bãi gửi xe phía cuối đường. Thái Vũ cũng lững thững theo sau , mắt nhìn tôi và miệng thì không ngớt cười :

– Rốt cuộc là mày định đưa tao đi đâu chứ ?

Tôi gặng hỏi Na khi nó đưa vé cho ông bảo vệ. Sau một hồi ra vẻ ngẫm nghĩ , Na nhìn tôi bằng ánh mắt nham hiểm hơn bao giờ hết :

– Đương nhiên là đưa mày đến nơi mày cần đến !!

” Bất chợt…Một dự cảm không lành ùa vào lòng tôi…”

* * * * * * *

– Na Vy !! Na Vy !! – Ni Na vừa réo vừa đập cửa ầm ầm như đi đòi nợ.

– Này mày , đây là chung cư đấy…- Tôi nhắc khéo nó – Có chuông kia sao mày không bấm ?

Ni Na ngừng lại một lúc , rồi nó nhăn mày nhìn tôi và Thái Vũ vẻ ngây thơ vô…số tội (_ _”) :

– Ờ , tao quên…

” Ôi trời , đến chết mệt với con nhỏ này mất…”

– Các em đến rồi à. Mau vào đây đi !!

Sau cánh cửa gỗ phòng 502 , một người con gái mặc áo xanh dương và quần bò hiện ra : Vẻ sắc sảo của đôi mắt chị ấy được ẩn sau lớp kính cận , bờ môi mọng được phết một lớp son nâu màu nhạt . Hiển nhiên đây là Lê Na Vy – chị gái ruột của Lê Ni Na. Năm nay chị Na Vy tròn 23 tuổi , đang là sinh viên năm thứ ba của Trường đại học Kinh tế Quốc dân khoa quốc tế. Bắt đầu cuộc sống tự lập ở độ tuổi 21 , chị Na Vy vừa đi học vừa đi làm người mẫu cho một tạp chí nổi tiếng ; cuộc sống tự cung tự cấp của chị là tấm gương sáng cho tôi.

Chị Na Vy mời cả bọn tôi vào trong nhà, mà cụ thể là vào trong phòng khách. Tôi và Thái Vũ nhanh chóng ngồi xuống ghế trong khi Ni Na và chị Vy vào trong buồng lấy trà :

– Chị ấy xinh nhờ ? – Tôi giật giật tay áo Thái Vũ , hỏi nhỏ.

– Phình…phường…- Vũ kéo tay ra , mắt thôi nhìn Na Vy mà chuyển sang tôi – Em thấy chị còn xinh hơn ấy chứ…

” Vớ vẩn ! ” – Tôi nghĩ thầm – ” Người ta là người mẫu đấy…”. Nhưng nghĩ thì nghĩ thế thôi , tim tôi vẫn xao động hơn bình thường một chút…Chỉ một chút thôi đấy nhé….

Độ khoảng 10 phút sau , chị Vy và cái Na từ phòng bếp đi ra. Trên tay chị là một cái khay đựng bốn cốc trà , Na thì ôm một đống bánh kẹo ra bàn :

– Ồ , Kim My bây giờ lớn quá nhỉ ? Xinh lên nhiều quá !! – Chị Vy ngồi cạnh tôi , nụ cười hiền từ ngày nào vẫn không thay đổi.

Từ ngày chị Vy sống tự lập , tôi cũng ít gặp chị hơn. Không ngờ chị ấy vẫn còn nhớ tôi , lại khen tôi thế này , tôi không tránh khỏi có cảm xúc bồi hồi :

– Còn đây là…- Na Vy quay sang Thái Vũ – Bạn trai của em à ?

Tôi ngỡ ngàng : ” Chẳng lẽ Thái Vũ thực sự trông giống người yêu của tôi lắm hay sao mà có nhiều người nhầm lẫn kinh khủng thế hả ? “. Tôi vội thanh minh ngay lập tức :

– Dạ , không phải đâu ạ !! Đây chỉ là học trò của em thôi ạ…- Tôi ngoái nhìn Thái Vũ – Này , cậu nói gì đi chứ ?

Không câu trả lời , thằng nhóc chỉ ngồi cười khúc khích. Tôi ngượng chín mặt , lời thanh minh của tôi sao cứ như là câu công nhận vậy kìa (hix) :

– Thôi , Na Vy vào đề chính luôn đi !! – Ni Na uống một ngụm trà ; thói quen xưng tên với chị gái của nó vẫn không thay đổi , mặc dù tôi đã nhắc nó rất rất nhiều lần.- Chị nói rõ hơn cho Kim My về cơ cấu giải thưởng của hội Queen đi, năm nay nó sẽ đại diện cho lớp Na tham gia thi đấy !!

– Vậy à !? – Chị Vy nắm tay tôi – Kim My đồng ý tham gia sao ? Chị tưởng em không thích thú gì mấy cái này ??

– Dạ…Tại em lỡ hứa với cái Na nên…- Tôi ấp úng.

– Ừ , Ni Na thì nó khoái mấy vụ này lắm…- Chị Vy đá mắt về phía cô em của mình , giọng có phần trách móc và giận dỗi – Khổ nỗi là năm nay cái mặt nó lại bị thế kia…Con bé này , đi đứng chẳng cẩn thận gì cả ; vậy mà cũng để bị té nữa chứ…

Ồ , vậy là Ni Na đã nói dối về nguyên nhân của vết bầm tím trên mặt nó kia. Tôi và Thái Vũ vốn là hai người hiểu chuyện , cũng chẳng dám hó hé điều gì :

– Còn về hội Queen thì…Nó cũng nôm na như một cuộc thi người mẫu bình thường thôi , được tổ chức ở trường Kim Liên 5 năm một lần. Đối tượng dự thi là tất cả các người đẹp của khối 12 trong trường , ai thấy đủ điều kiện thì có thể tham gia thôi…

– Điều kiện…? – Tôi lấp lửng.

– Nhan sắc , tài năng , ứng xử ! – Ni Na trả lời cái rụp , không quên nhét thêm một miếng bánh nho vào miệng. – Na Vy là Queen của khoá trước đấy !!

Tôi há hốc mồm ngạc nhiên : ” Đúng là chị ấy giỏi thật !! “. Nghe Ni Na nói vậy , chị Vy phẩy tay :

– Có gì đâu mà…Năm trước là chị ăn may mới thắng được thôi…

– Chị nói tiếp về cơ cấu giải thưởng đi ! – Na uống thêm ngụm trà nữa , gặng hỏi.

– Vì là 5 năm mới tổ chức một lần , nên giải thưởng của hội Queen rất lớn – Chị Vy vuốt tóc mái sang một bên rồi tiếp – Ai đạt được chức Queen , sẽ được Quỹ NHL trao học bổng trị giá 15 triệu , ngoài ra còn có thêm một số đặc quyền khác như…

Chị Vy chưa kịp nói hết câu , tôi đã thét lên bàng hoàng :

– 15 triệu í ạ !!!!??? Học bổng á !??

– Ừ , khoá trước là thế…Nhưng chắc khoá này phải tăng lên nhiều.- Chị Vy nhìn tôi , kinh ngạc không chớp nổi mắt – Em không biết ư ?

– Chính xác là 25 triệu !! – Ni Na búng tay một cái , câu nói của nó như muốn cứa vào da thịt tôi : ” Trời ạ , người ta giành đến 25 triệu chỉ để làm phần thưởng của một cuộc thi…Thật là không biết quý trọng đồng tiền mà !! “

– 25 cơ á ? – Hình như chị Vy cũng không tin lắm , chị nhìn lại Ni Na.

– Thật mà , Ban Giám Hiệu đã chẳng dán thông báo đầy trường đấy à ?! Chẳng qua là nhỏ ngốc Kim My vô tư lự này không chú ý gì thôi.- Ni Na nheo mắt nhìn tôi , khoé miệng nó nhếch lên cho một nụ cười – Vì là năm có tiền thưởng cao nhất , nên số lượng thí sinh tham gia năm nay cũng không phải vừa đâu ; đại khái là khoảng 103 người…

– Ồ , năm của chị chỉ có khoảng 40 người thôi. – Chị Vy chớp mắt.

– Người đẹp mỗi năm xuất hiện nhiều mà…- Thái Vũ buông một câu xanh rờn sau một thời gian dài phải im lặng ( vì có biết cái gì đâu mà nói >..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN