Búp Bê Tóc Đen - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Búp Bê Tóc Đen


Chương 27


SỐNG CHUNG

Ba ngày không phải là dài …

Nó quá ngắn khi anh ở bên em .

Mỗi giây phút ở bên em , đó là tất cả đối với anh !

* * * * * * *

Hôm nay , tôi và Thái Vũ đã đi dạo qua rất nhiều con phố , ghé vào nhiều hàng quán mặc dù trong người hai đứa hoàn toàn chẳng có một đồng xu dính túi . Chúng tôi chỉ đi , đi để quên hết mọi chuyện , quên hết mọi nỗi buồn trong câu chuyện về quá khứ của Thái Vũ ban nãy …

Tôi không biết nên an ủi Thái Vũ như thế nào , bởi tôi chưa bao giờ rơi vào hoàn cảnh giống như cậu . Nghe Vũ kể chuyện , tôi chỉ biết chăm chú nhìn vào từng hành động của người bạn nhỏ , chỉ biết quan sát mọi cử chỉ của cậu mà không biết nên dùng tay chân vào việc gì nữa .

Tôi chỉ nghe , chỉ hiểu ; cũng như bây giờ tôi chỉ đi , chỉ cười với Thái Vũ như một con rối . Tôi không ngờ là người bạn nhỏ của tôi lại có một quá khứ như vậy , bảo sao bà Hoa không cho cậu ở cùng mà bắt cậu ra ở riêng là đúng ; bảo sao ngay từ hôm đầu tiên tôi đã thấy nghi ngờ bà ta rồi , làm gì có chuyện con trai mới lớn muốn ra sống riêng cơ chứ ?!

Khi trời đã về tầm chiều , Thái Vũ dẫn tôi quay trở lại trường để lấy cặp sách . Quả nhiên đúng như tôi đoán , đứng chực sẵn ở cổng là “ bà hai ” Lê Ni Na giờ đang xì khói từ hai lỗ tai ra vì giận . Nó nạt tôi với Vũ đến gần nửa tiếng đồng hồ , nào là : tại sao lại trốn học , chúng tôi đã đi những đâu , đã làm những gì , sao giờ này mới chịu vác xác về , tại sao lại không chịu rủ nó đi với … blah…blah…blah…

Chốt lại toàn bộ những câu hỏi dài lê thê của Ni Na , tôi tặng cho nó cái tin vui là tôi đã lọt vào phần thi ‘ Tự do ’ ; rằng ngày hôm qua Ban giám khảo đã chấm thiếu tôi và bỏ quên tờ kết quả của tôi trong thùng rác . Quả nhiên lại đúng như tôi dự đoán , Ni Na dừng hết mọi việc nó đang dang dở lại mà nhảy xồ vào ôm chầm lấy tôi , nó thút thít lên : “ Tao biết mà , tao biết là Tiểu Kim My của tao giỏi lắm mà ! ” .

Tôi không dám kể cho Ni Na rằng việc ngày hôm qua là do Tiểu Thư gây ra , cũng như tôi không kể chuyện Tiểu Thiên đã ra tay nghĩa hiệp cứu giúp tôi ; tôi không muốn con bạn thân của mình phải suy nghĩ nhiều về chuyện này , nó xứng đáng nhận được tin vui kia hơn . Và thật may là Ni Na đã quên béng cái vụ sáng nay Tiểu Thiên đến tìm tôi , như vậy là tôi sẽ đỡ tốn nước bọt để giải thích nguyên nhân cho nó hiểu .

Sau khi tạm biệt Thái Vũ , Ni Na quyết định cùng tôi đi xe buýt về . Nhà nó cũng cùng đường với nhà tôi , chỉ là nó phải xuống ở bến trước tôi mà thôi . Ở trên xe , Ni Na hỏi tôi về đủ thứ chuyện , nhất là dự định của tôi với phần thi ‘ Tự do ’ . Tôi nói với nó là tôi sẽ cố gắng biểu diễn một điệu múa nào đó của Nhật – vì dù gì thì đó cũng là đất nước tôi yêu thích nhất ; hơn nữa , còn có Mike có thể làm quân sư quạt ‘ giấy ’ cho tôi nữa mà :

– Trời , mày vẫn còn quen với lão đó hả ? – Ni Na bỗng hỏi tôi khi tôi nhắc tới tên Mike – Mày không coi chuyện tao nói lúc đó là thật đấy chứ ?

Biết mình đã lỡ lời , vì hình như Ni Na không biết chuyện tôi và Mike có giao ước với nhau ( mà không biết cũng phải thôi , tôi ém nó kĩ lắm mà >”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN