Kiếp Yêu
Kiếp Yêu - Phần 12
Tôi cảm nhận được trái tim ngài là 1 tảng băng mà k 1 ngọn lửa nào có thể làm tan chảy…tôi ngồi thu lu trong góc tối,tôi thật sự đã nhìn thấy anh ta
_lại đây
_không ,tránh xa tôi ra
_tôi bảo lại đây ( a ta kéo mạnh tôi nằm xuống a ta nằm trên)
_sao a cứ thích ép tôi thế a độc ác tàn bạo ,tôi gét anh ( tôi đẩy ra a ta dí sát vào mặt tôi)
_im đi tôi muốn có ai thì tuyệt đối k thể thoát ,cô tội đáng muôn chết rồi hiểu chưa?
_đồ bạo chúa ( tôi nhìn anh ta nc mắt chảy rưng rưng)…a ta ghì chặt tôi,tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé trong tay anh ta,tôi cắn chặt vai anh ta còn a ta thì đang cố phá đời con gái của tôi 1 cách thuần thục nhất,mùi hương ,sự đau đớn của tôi chỉ biết gửi vào những giọt nước mắt,tôi đã thật sự được anh ta ân sủng…đêm đó tôi nằm cắn chặt mồm vào gối để không phát ra tiếng khóc,,,a ta sau khi xong xuôi liền đi luôn k ở lại chỉ còn mình tôi năm trong căn phòng rộng lạnh lẽo này…đến sáng khi ánh sáng chiếu vào tôi,tôi mở mắt và chợt tỉnh tôi chạy ra hồ tắm và nhẩy xuống ,mình cần tắm cho thật sạch,mình k sao cả chỉ là ,chỉ là ( tôi gục xuống khi thấy thân thể thật sự đã thuộc về anh ta rồi)…người làm đứng trên gọi
_Tiểu thư có cần chúng tôi tắm cho k ạ ( tôi ngẩng lên nhìn họ với hai hàng nước mắt) cô đau ở đâu hay sao ạ
_tôi đau lắm ( tôi bc lên bờ mặc áo vừa ra tới cửa tuyết rơi,tôi ngẩng lên nhìn những hạt tuyết rơi vào mặt) lạnh tôi cảm thấy thật lạnh nhưng sao k thấy khó chịu ( mẹ B vừa vê chạy tới ôm tôi)
_Tâm con sao ăn mặc mỏng manh thế kia ( thấy bà tôi ôm chầm)
_Bác sao bây giờ mới về ,hãy cho con đi khỏi đây con xin bác
_Sao vậy con ,bac về đây rồi sao vậy k lẽ ( bà chợt k nói gì nữa)
_anh ta ép con,con nói k thích rồi nhưng anh ta vẫn ép con ( bà bịt mồm tôi đi vào)…
_con k dc nói như vậy ai nghe dc thì k ổn đâu?
_con tận mắt chứng kiến anh ta,anh ta giết người bác ơi a ta là con quỷ
_con đã dc ân sủng rồi à ,tội cho con cố lên con mục đích con giúp ta,ta kb lấy gì để cám ơn con còn về vc chém giết ta nói rồi ở thế giới này k ai tàn bạo hơn nó vì nó là vua trọng trách của nó rất lớn con ạ,quản lý người của thế giới ngầm khắp thế giới ta k dung túng cho vc nó tàn ác nhưng nếu là vị vua nào cũng vậy thôi ( tôi ôm bà khóc)
_vậy thì con phải làm sao con sợ lắm
_cố lên để ta nghĩ cách cho con đi đâu đó chơi nhé,nhưng để 2-3 hôm nữa
_con k muốn sống nữa cuộc đời con chỉ chứng kiến cắt cổ con gà vậy mà ở đây con chứng kiến 1 dòng nước đỏ như máu,con thật sự đau lòng k chịu dc nưa ( bà ôm tôi bà cũng khóc)
_ta xin lôi ,ta k nghĩ để con chứng kiến những cảnh thế này…
Về nơi tôi ở,1 tuần liền tôi k ăn uống gì người còn k có sức ai cũng lo lắng,anh ta cũng k xuất hiện từ ngày đó…
_Tâm thư kí nói con k ăn uống gì thế này sống sao được,lúc nào con cũng như người mất hồn vậy con thế bác lo lắm ( bà cứ đập vào tôi ròi chảy nc mắt)
_con muốn đi khỏi đây
_con ăn chút đi cháo nhân sâm bổ lắm con ,rất ngon
_con k ăn đâu ,con chỉ muốn đi khỏi đây tránh xa người đó ,thật tàn ác ( bà rơi bát cháo )
Thư kí: cúi cúi chào ngài ( a ta đang đứng ở cửa ,a ta đến xem mình chết chưa đây mà)
Mẹ B: ngài đến từ bh vậy,Tâm mau đứng lên đi con ( a ta đi vào kéo tay tôi đi ra mn chạy theo) xin ngài bình tĩnh con bé nói k có ác ý gì ( mẹ B sợ) …a ta kéo tôi ra cạnh dòng nước dìm đầu tôi xuống…
_Nào bh thì hãy cầu xin ta đi ( a ta cứ dìm rồi nhấc lên hỏi)
_tôi k phải xin đồ dã man đồ bạo chúa
Mẹ B : kìa Tâm trời ơi sao con nói vậy ( bà ôm mồm) …a ta dìm đến mức tôi kệ buông xuông ,a ta nhấc lên tôi thở hổn hển
_tôi nhất định k bh cầu xin người như anh ( a ta cười bên trong lớp mặt nạ nụ cười đáng sợ)
_thư kí đâu ,truyền lệnh ta nếu cô ta k ăn giết hết từ đầu bếp đến người làm xung quanh cô ta ,để xem cô ngang với ta tới đâu ( a ta đẩy mạnh tôi ra bãi cỏ ,rồi quay đi)
Mẹ B: con sao k,sao con lại dám ăn nói như vậy con thích mất mạng à
_con thật sự k muốn sống nữa rồi
_con k nghĩ cho những người xung quanh con sao ,lệnh sẽ được thực hiện nếu con k ăn
_k con ăn ,con về đây con ăn ( tôi ngoi vào bàn ăn với đầu tóc ướt sũng vừa ăn vừa nói vs mẹ B) ngon lắm Bác cũng ăn đi ( vừa nói nc mắt vừa chảy) …Đêm đang ngủ tôi lại nghe thấy tiếng đàn ,,,tôi bịt tai lại để k nghe,rồi vẫn lăn lộn bật dậy vì kèm cả tiếng hát,,,ai vây ai đang hát vậy…giọng này là …tôi mặc vội chiếc áo choàng mỏng chạy ra men theo đường hoa nhỏ và cảnh tượng trước mắt tôi là vị vua uy quyền đang ngồi gẩy đàn và Linh đang múa hát quanh anh ta ( kiểu ve vãn đong đưa),được đấy anh ta là vua mà đúng là đã bạo chúa còn lăng nhăng,mà mình đang tức đấy à,k tức k phải mình tức( mồm nói nhưng vẫn nấp nấp ngó ngó,cô ta sờ tay lên áo anh ta ve vãn,nhưng a ta dường như đang say rồi hay sao ý nhỉ mặc dù k thấy mặt nhưng cách gẩy đàn có vẻ lảo đảo…cô ta ôm anh ta ( tôi định lao ra rồi thôi m điên à Tâm m ra làm gì họ sẽ nghĩ m đi rình họ cũng nên)
_Ngài mệt chưa em đưa ngài về nghỉ nhé ( cô ta luồn tay vào trong áo anh ta) em tơi đây cũng lâu rồi mà chưa đươc ngài ngó đến ngài gét em sao,bố mẹ em vẫn luôn bảo em gửi lời cảm ơn đến ngài mn nghe em dc vào đây ở với ngài nên cv của bme đều thuận lợi em vui lắm ( a ta dừng gẩy)
_mai cô có thể rời khỏi đây,ta về nghỉ trươc đây ( a ta đứng dậy sao k cho mình về tôi cũng muốn dc về)
_ngài gét em ạ,ý em k muốn rời khỏi đây ngài hiểu sai ý em rồi
_vậy tuỳ cô có thể ở lại…( tôi chạy 1 mạch về phòng đóng cửa lại)…mình muốn được về mẹ ơi con nhớ mẹ,nhớ trường nhớ bạn bè lắm ( tôi lên giường nằm khóc thút thít)…đang khóc thì tiếng mở cửa phòng ,,,tôi bật dậy là anh ta,anh ta bỏ măt nạ và đi lảo đảo ( đúng a ta say rồi)
_Sao a lại tới đây ( tôi sợ ngồi lùi lại a ta tiến gần rồi dí sát vào mặt tôi thở mạnh rồi gục trên vai) này người anh toàn mùi rượu thôi ,này sao a lại ngủ ở đây a ta dựa vào vai tôi như 1 đứa trẻ ngủ ngon lành,gì chứ tôi đẩy a ta nằm ra ,tôi liền ra đóng cửa chốt lại ( vì a ta bỏ mặt nạ) cho a chết ret luôn ( mồm nói n vẫn đắp chăn cho a ta) hôm nay lại còn để ngôi giữa nữa thay đổi kiểu liên tục cũng điệu đấy nhỉ) …
_ngủ đi nói ít thôi ( tôi giật mình khi thấy a ta nói)… tôi tiến lại gần a ta ngủ mơ à ( a ta kéo tay tôi ôm vào lòng)
_ôi trời giật mình a tỉnh hay tn đấy ( tôi đẩy mấy cái thấy tay lỏng ra ngủ thật rồi,tôi nhìn anh ta bên trong anh là gì vậy tôi thật sự k hiểu,tại sao a cho tôi xem mặt và k giết tôi)..nằm nghĩ 1 lúc rồi ngủ thiếp đi trong tay anh ta…Hôm sau tôi đang mơ được gặp mẹ cười cười thì có tiếng gọi…
_Tiểu thư đến giờ ăn sáng rồi ạ ( tôi mở mắt ra a ta đã đi rồi sao,sao m kb nhỉ)
_cám ơn tôi dậy luôn đây…( điện thoại reo mẹ tôi gọi)
_con k về à mẹ về rồi k điều trị gì nữa thà chết đi còn hơn con k về thì mẹ sẽ chết cho con thấy đồ hư đốn
_con về con về mà mẹ ,con về
_về ngay đấy đừng để mẹ phải khổ vì con …( mẹ cúp máy) làm tn đây?
Tôi liền chạy ngay sang gặp Bác…
_Bác ơi con hỏi chút
_gì vậy con
_mẹ con bỏ về k điều trị nữa rồi
_ta biết từ tôi qua rồi nhưng định sáng nay mới bảo con,ta sẽ thuyết phục mẹ con mà
_mẹ nói nếu con k về mẹ sẽ k thiết sống nữa..
_gay nhỉ đề lát ta đề xuất cho con về thăm mẹ xem sao nhé
_bác giúp con nhé,con thật sự nhớ nhà…
_dc rồi con yên tâm ( tôi quay về vừa đi vưa bảo thư kí)
_chị ơi có cách nào khi ở đây rồi có thề trở về bình thường không?
_cô nói gì thế ,tất nhiên là về được mà nhưng hiện tại ngài là chủ nhân của cô phải xin phép
_ý em là 1 đi k trở lại cơ ( quay ra tôi thấy Linh cô ta nghe thấy rồi sao)
Linh: cậu ngủ ngon chứ
_uk mình ngủ ngon
_hôm qua mình hầu hạ ngài cả đêm nên đang uể oải quá đây ( nói láo hqua a ta say ngủ chỗ m mà)
_ukm vậy mình đi trước đây ( quay ra thấy người của họ chạy ra rất đông đi qua cúi chào tôi và linh rồi như kiểu có lệnh triệu tập họ hô to đứng nghiêm)…
Linh: đi xem có gì mà tự nhiên có lệnh tập hợp đi
_thôi m k đi đâu ( cô ta cứ kéo tay tôi đi)…
Trước mắt chúng tôi là ghế của anh ta và ghế của 2 bô lão cấp cao…họ hô lên
_Đức vua có lệnh giết hết k để xót 1 tên nào ,những kẻ sẵn sàng phản lại chúng ta đều đã được di dời từ Ý về đây hãy nhìn đó làm gương ( họ lôi ra 7 người có 5 Nam và 2 nữ ) ….
Linh: thật thú vị ,ngài thật quyết đoán ( thú con khỉ gì)…
_Cậu quen thân bô lão mau xin cho họ đi
_hà cớ gì mình phải xin ngài muốn họ chết thì chắc chắn họ k đáng sống ( lời nói của cô ta thật ghê)…
Họ gào lên van xin rằng đừng giết người nhà họ chỉ mình họ là đủ,,,tiếng cầu cứu dường như ở nơi này là vô nghĩa…tôi lao ra thư kí giữ
_Đừng cô Tâm đây k phải việc cô dc xen vào đây là chính trị chúng ta chỉ là hậu cung thôi
_Mạng người mà ai cũng dửng dưng như không vậy sao
Bô lão: đến giờ rồi tự xử lý đi ( mỗi người có 1 thanh kiếm hình lưỡi liềm để trc mặt để tự đâm vào bụng)
Họ chỉ càu xin duy nhất là đừng giết người nhà họ và Linh đi ra,hai bô lão đứng lên cúi chào cô ta..
_Tiểu thư nên về nghỉ ngơi ở đây k tốt đâu
_các người cứ làm đi ta muốn xem ( cô ta đứng đó nhìn còn anh ta thì chưa xuất hiện)…tôi thấy thế này làm gì thì cũng phải triệt để tôi nghĩ k nên tha cho gia đình họ
Bô lão: vâng cái đó là tất nhiên rồi ạ ( cô ta thật tàn ác rồi tiến đến chỉ trỏ họ 1 người đàn ông trong số đó điên lên cầm kiếm tóm lấy Linh mn ồ lên nháo nhác)
Bô lão: đừng có làm liều đó là tiểu thư của Đức Vua đấy
_tôi chỉ cần các người k giết con tôi là được ( ông ta dí sát kiếm vào cổ linh)
Linh: ngu xuẩn ngươi chết rồi thì có giết hay không,không đến lượt ngươi quyết định ( người đó điên lên định chém Linh ,thư kí giữ chặt k buông tôi ra)
Thư kí: cô Tâm cô k nghe tôi nói sao?nếu cô có làm sao chúng tôi đều k thể sống do cô Linh tự chuốc lấy ( 1 con dao từ đâu phi thẳng vào cánh tay người cầm kiếm định chém linh)…Linh chạy ra ng đó khuỵ …họ lôi tóm người đàn ông đó dã man…anh ta đi từ dưới thuyền lên rồi mn cúi gập người chào hô to lệnh chào của họ : Đức ngài đã đến …thấy anh ta những người bị băt Đều run lên vì sợ hãi ,Linh lao vào anh ta
_Em sợ quá thưa ngài ( con dao phi cứu linh là anh ta đã làm) vs gương mặt nạ quỷ dữ trong bộ đồ Nhật Bản Và choàng áo đen anh ta chỉ với giọng nói vô cảm
_Sao chưa giết đi ( tôi quỵ xuống sau những gì tôi chứng kiến tháng trước tôi lại cpi chứng kiến cảnh tượng có người sắp chết trước mặt) tôi hô lên
_Đừng xin anh đừng làm vậy ( a ta ngạc nhiên khi tôi xuất hiện ở đây)
Bô lão: Tiểu thư sao lại xin cho lũ đáng chết này xin hãy đung dậy đi
Anh ta vẫy thư kí của tôi ý muốn kéo tôi đi
Thư kí: đi thôi cô Tâm k dc đâu ( tôi gạt tay chạy lên tới chân anh ta)
_Anh đừng để tôi thấy nữa được không ,tôi sợ lắm xin anh
Linh: cậu điên rồi đấy Tâm đừng có hỗn láo trc mặt ngài
Bô lão: đúng rồi xin tiểu thư ăn nói chừng mực ( a ta quay sang nhìn bô lão vs đôi mắt quỷ dữ họ sợ cúi đầu)
Anh ta gật gì đó vs thư kí của anh ta người đó hô
_Giết hết k bỏ xót triệt để đến đời con cháu ( mấy ng đó tư cầm kiếm lên đâm và bảo tôi ,hãy xin cho đời con chúng tôi là chúng tôi cảm ơn cô nhiều lắm,họ đâm thẳng vào bụng máu họ bắn hết lên người tôi cả khuôn mặt tôi dính máu họ…tôi đứng dậy cười dưới trời tuyết
_Từ bé đến giờ tôi chỉ nghĩ giết người chỉ có trong phim thật k ngờ tôi chính là người chứng kién ng khác chết sự thật ( tôi ôm mặt cười chạy đi như kẻ điên)…anh ta vẫn ngồi đó k chút phản ứng trước cái chết đó chính là anh ta bản chất thật sự,vừa chạy tôi vừa khóc đồ bạo chúa chạy tới gần phòng đã thấy anh ta đứng ở cửa rồi…tôi k nói gì nhìn anh ta với hai hàng nước mắt và với 1 cơ thể đầy máu bắn vào người …
_Thư kí mau đem thư kí của cô ta giết đi vì k làm tròn bổn phận ( tôi lau nc mắt)
_Đừng ,đừng mà ( a ta kéo tôi vào đóng cửa lại)
_cô thích tự ý yêu cầu tôi phải theo ý cô tội đấy đáng chết rồi hiểu không
_tôi đáng chết từ lâu rồi tại sao a vẫn để tôi sống buông tôi ra ( a ta lấy khăn lau máu trên mặt tôi còn tôi nhìn anh ta vs hai hàng nước mắt đỏ ngầu và ánh mắt giận dũ uất hận)
_không chỉ mình cô chết đâu sẽ là kèm theo người nhà cô k 1 ai có thể sống xót ( tôi sợ hãi còn a ta vuốt tóc và lau mặt cho tôi và nói như mỉa mai tôi,tôi lắc đầu)
_tôi hối hận vì đã vào đây gặp anh,tôi gét anh ( a ta bỏ khăn xuống đứng dậy cười rồi đi ra ngoài)
Thư kí chạy vào: may cho toi quá ,chơi với vua như đùa với hổ xin cô đừng làm vậy nữa nếu k tôi k sống dc đâu,mau đi thay đồ đi đừng làm ngài ý tức giận
_Em thật sự muốn thoat khỏi người đó em chết cũng k xong vậy thì a ta muốn gì từ em (tối đến tự dưng Linh đến gặp tôi…
_Tâm cậu muốn đi khỏi đây không( tôi ngạc nhiên) lúc sáng m có nghe thấy rồi đưng ngại ,mình đã chuẩn bị cho cậu rồi đây đáng lẽ hôm nay mình sẽ dc ra khỏi đây nhưng mình đã xin ở lại rồi tức là lệnh đi của mình vẫn còn chỉ cần cậu đeo khẩu trang vào và coi như là mình sẽ đi được thôi…
_Thật sao sao tự nhiên cậu tốt vậy
_tất nhiên mình k muốn chia sẻ đức vua với ai cậu đi rồi ngài ý chắc chắn sẽ chú ý tới mình,n kín đáo 1 tiếng nữa là đến giờ men theo đường hoa lan ra đến cửa sẽ có người bịt mắt Và chở cậu ra ngoài
_Thật sao,k dc còn n người quanh mình sẽ bị liên luỵ
_yên tâm mình sẽ xin cho họ
_xin dc k?
_dc tin ở mình ( cô ta đi tôi đi thay đồ đội mũ lưỡi trai xùm xụp)…rồi viết lại tờ giấy gửi cho Bác gái : ” con xl vì k giúp bác trọn vẹn được ,có duyên bác hãy lhe với con để gặp lại nhé ,yêu thương bác”…tôi đi né từng top người trong cung,đến men theo đường hoa Lan …có ngươi đứng chờ tôi thật,rồi đột nhiên họ hô
_Có người định trốn đi ( tôi nhắm chặt mắt chết rồi) …tôi chạy rẽ sang trái thì thấy các bô lão và Linh quan chức của anh ta đang ngồi họ đang xem múa ,thấy tôi ăn mặc rồi ôm túi Linh chạy ra
_Tâm cậu định bỏ trốn à ,mình tưởng cậu nói đùa ai ngờ
Bô lão: sao bỏ trốn thật quá vô kỉ luật mà
_Linh cậu nói dối đúng k
_tớ đâu nói dối tớ trêu cậu thôi mà ( con khốn nạn tôi nắm chặt tay)
_kìa các bô lão còn làm j vậy k răn đe cô ta thì sao làm gương được tội bỏ trốn là tội gì
Bô lão: cô ta đáng chết nhưng cô ta đang dc ngài ân sủng nên …( họ phân vân)
Linh: ngài đâu phải người vì vc riêng mà làm trái luật lệ đâu,nếu k xử lý k dc đâu
_vậy chờ ngài đến rồi giải quyết
_k dc cô ta đang dương dương tự đắc kia kìa các ông định bao che khi ngài tới ai định chịu trách nhiệm đây
Bô lão: vậy thì trc mắt đánh 50 roi ( roi mây) …họ k ai dám đánh tôi..
_Linh cậu thật bỉ ổi
_xem kìa ăn nói cũng vô học thực hiện đi ( cô ta quát lên bô lão nói thực hiện đi) quỳ xuống( tôi vẫn cứng rắn đứng) k quỳ về cung nó lôi hết người làm nó ra đây ( tôi đành nhắm mắt quỳ)…vụt đi ( họ cúi chào tôi rồi vụt) mỗi nhát quật đều thấy nụ cười của Linh ,,,hai bô lão thì quay đi họ ái ngại ( họ quật đến mức mũ tôi bay tôi ộc máu mồm ra đau đến mức khó tả 1 nhát mẹ đánh đủ đau rồi nữa là sức đàn ông 50 roi ,tôi gục xuống thở mạnh máu trong mồm chảy ra Linh bc xuống ngồi nhìn chẹp chẹp)
_Cậu thật ngu ngốc cuộc sống đâu phải như cậu nghĩ màu hồng à đồ giả nai ( vừa nói dứt câu họ hô đức vua đến cô ta liền giả vờ) thương cho cậu quá Tâm tại cậu sao lại để bị thế này ( a ta bc vào thấy tôi đang nằm úp dưới đất mồm chảy máu )
Bô lão: thưa ngài cô gái này có ý định bỏ trốn ( a ta bc qua tôi lên ghế ngồi)…
_Làm tốt lắm cô nên cảm ơn các bô lão vì đã nhẹ tay
Bô lão: vâng cám ơn ngài đã khen ( họ lau mồ hôi vì sợ)
Thư kí anh ta: nhưng đâu có bằng chứng cô Tâm bỏ trốn và nhỡ may tiểu thư đang ( a ta nhìn sang thư kí ý nói tiếp đi vì thư kí ngập ngừng) có thai thì sao ạ ( bô lão quỳ xuống xin anh ta)
_Chúng tôi tội lớn rồi chưa suy nghĩ thấu đáo ( a ta dơ tay)
_chuyện này kết thúc ở đây ( a ta đứng dậy đi qua tôi nắm chặt bàn tay như vẻ tức giận rồi đi qua) …họ đỡ tôi dậy còn Linh đã lủi đi ,mẹ B 1 lúc sau tới gào lên
_ôi con tôi Tâm sao k con ( bà vuốt tóc tôi sang rồi nhìn máu mồm tôi) ôi con của tôi ( bà khóc thút thít)
_con k sao đau tí thôi ( tôi vẫn cười)
_còn cười được à dại dột đến thế là cùng con quá ngốc luôn đấy
_con đỗ đại học đấy k ngốc đâu ( tôi mắt mờ dần rồi ngất lịm đi ) tỉnh dậy thấy đang nằm úp và đang dc tra thuốc
Mẹ B : đau đấy chịu khó nhé Nhưng k để lại sẹo đâu đau mới nhanh khỏi
_Vâng ( bà vừa bôi tôi kêu ầm dời lên) đau quá bác con đau
_dại dột để đến thế này con nói cho ta nghe xem có chuyện gì?
Thư kí: cô Tâm đã tự ý bỏ trốn
_con điên rồi phải không,con muốn mn chết hết con mới vui à ( bà bôi mạnh)
_a con đau đấy,con sai rồi xl bác
Thư kí: trc khi bỏ đi cô Linh đã tới đây thưa phu nhân,còn nữa vc điều tra áo ngày trc của cô Tâm và hôm đó cô Tâm có n biểu hiện k bình thường đều liên quan đen cô ta
_con nhỏ ý thật gian xảo nó cậy nó là
_là ai vậy bác
_thật sự đối với nơi này nó có là con ai thì nêu làm sai cũng sẽ bị theo luật định chỉ trách chúng ta k có bằng chứng,bố nó sẽ tranh cử tổng thống năm nay nhờ thế lực của nhà ta mà bố cô ta đang rất xuôi chèo
_con sẽ k tin cô ta lần nào nữa
_chứ sao nữa để bị thế này bh không?( bà nc mắt ngắn dài) con muốn về ta sẽ cố xin dc mà …họ hô lên : Đức vua đến ( Mẹ B và thư kí đi ra ngoài)tôi k thèm ngẩng lên nhìn anh ta ngồi xuống lột chăn ra và rắc thứ gì đó lên lưng tôi rắc tới đâu tôi đau tới đó
_Đau quá mẹ ơi ( nc mắt ngắn dài)
_Đáng đời ( tôi quay mặt vào trong k thèm nhìn)
_tôi muốn gặp mẹ
_dc mai tôi sẽ đưa mẹ cô tới
_k ý tôi là tôi muốn về nhà ,tôi k muốn ở lại đây nữa ( a ta sơ lên chỗ tôi chảy máu mồm tôi nhăn mặt vì đau) mẹ đang ốm tôi muốn về ( a ta bóp mặt tôi)
_dù có chết cô cũng phải chết cạnh tôi hiểu không dù chỉ là cái xác đừng có ý định trừ khi tôi buông bỏ cô nên nghe lời đi ( tôi nhắm chặt mắt ) a ta đứng dậy đi ra với vẻ tức giận…
Tôi chỉ muốn về thôi mà ( tôi nói với) đêm đó quả thật k đau chút nào nữa hết rức rồi đáng lẽ sẽ đau phải hàng tháng ý chứ,thuốc thật tốt,tôi nhìn ra ngoài và nghĩ mình như con chim bị dốt vậy …hôm sau thư kí đi vào
_Cô tâm có lệnh cô dc về Việt Nam rồi đấy
_thật sao vui quá rồi ( tôi sung sướng như phát điên n tại sao anh ta lại cho m đi dễ nvay nhỉ)…và tôi chuẩn bị hành trình quay về Việt Nam…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!