Kiếp Yêu
Kiếp Yêu - Phần 20
1 lát sau tôi thấy anh ta cùng thư kí đi tới…anh ta bước vào tôi thì đang bị trói tay trên ghế …
_Sao rồi con chim bé nhỏ muốn dc xổ lồng à ( a ta cười ghê rợn)
_Anh muốn gì ?( a ta cười) rồi từ ngoài cửa tôi thấy thư kí của tôi bị treo lên rồi lại bị dìm xuống nước mồm bị bịt lại với trạng thái hoảng loạn vô cùng…( thư kí của vua nhìn thấy thư kí của tôi hình như cũng xót nhưng đành bất lực) a thôi đi chúng tôi đâu làm gì sai
_cái sai chính là cô ta dám đôi co với chủ nhân của mình ( ý nói đôi co với linh) k dậy bảo dc cô càng ngày càng hỗn láo ( a ta đập tay xuống ghế)
_vậy sao a k giết tôi đi,anh bên Linh đến vậy cơ à ( tôi cười )
_giết cô thì quá đon giản nhưng để cô sống bên tôi từ từ thưởng thức cái thứ mà cô gọi làm ấm áp vui vẻ ( chị thư kí lại bị dìm xuống rồi,tôi hét ầm lên) néu chị ý chết tôi cũng sẽ chết anh k cần giết tự tôi chết ( a ta cười lớn)
_ồ tình bạn thật đẹp ( chị thư kí dc kéo lên và ngất lịm,tôi nhìn chị mà rưng rưng hai hàng nc mắt)
_a muốn làm thế nào thì làm đi,tôi mệt mỏi lắm tôi muốn thoát khỏi anh ( a ta dơ tay bóp chặt cổ tôi)
_giết cô gái kia đi ( ý thư kí) ta muốn xem cô định chết thế nào
_k đừng đừng mà ( tay trói tôi nhìn a ta khóc) tôi sai thôi đừng khiến tôi tự dày vò bản thân ,toi chỉ muốn có 1 cuộc sống bình thường thôi
_cô đã là người của tôi thì có muốn sống 1 cuộc sống bt đã quá muộn roi,cô muốn được ra ngoài cơ mà dc thôi tôi sẽ cho cô ra ngoài…
_khong tôi k đi đâu hết tôi sẽ ở lại đây đến chết sẽ ở cạnh anh ,hãy làm ơn trong cung ngoài phu nhân tôi k có bạn chỉ có mình chị ý thôi xin làm ơn tại sao n ng như chúng tôi muốn sống yên ổn mà k dc?
_trong này nếu sống ngây thơ như cô thì cái giá sẽ trả rất đắt,dc thôi ta tha cho cô ta với điều kiện cô phải chuẩn bị mai đến hầu hạ ta thật tốt
_dc ,dc tôi sẽ đến
_ta k thích gượng ép ( a ta bỏ mặt nạ ra cười đểu)…
_tôi tự nguyện tôi tự nguyên ( tôi nói mà nc mắt rơi lã chã vì làN nào chính tôi toàn từ chối anh ta)
_đối với ta cô mãi chỉ là 1 thứ để ta thoả mãn dục vọng mà thôi ( áo trắng của tôi nc thấm vào hở hết ra mà tôi vẫn cứ trơ trơ k để ý) …
_tôi đưa chị ý về được chưa
_lại đây …( tôi đi ra a ta kéo ngoi vào lòng,tôi đẩy roi quay mặt đi,anh ta bóp mặt tôi quay lại) hãy nhớ cô mãi là nô lệ của ta và nếu như ta còn nghe thấy cô muốn ra ngoài ( tôi đưng dậy và mặt lạnh lùng lâu lắm mới lạnh dc bữa)
_tôi hiểu tôi sẽ ở bên ngài đến khi ngài k cần nữa,nhưng ngài chỉ có thể chiếm dc thể xác tôi còn tâm hồn thì k bao giờ vì dù có thích ngài tôi cũng sẽ k yêu 1 người tàn bạo và tình yêu là thứ mà tôi sẽ k chia sẻ cho bất kì ai nên ngài đừng sợ tôi nảy sinh tình cảm nếu có tôi đã k để ngài có con với ng phụ nữ khác nhưng sự thật 1 điều tôi k thích và yêu 1 chút nào,tôi xin về trc …( a ta nhắm mắt k trl)…bc ra cửa tôi ngồi gục xuống khóc giữ chặt tay lên tim ( thư kí a ta đi ra tôi dơ tay ý k cần đỡ…hai hầu gái ra choàng chăn cho tôi…còn tôi ngồi bệt…anh ta chỉ coi mình là thú vui vì a ta thấy khoái chí và mình là 1 công cụ để anh Ta xả mà thôi buồn quá ( tôi lấy tay đâp lên tim rồi đứng dậy đi đờ đẫn)…nụ cười khi trên máy bay tôi còn nhớ mãi có lẽ đó chỉ là kỉ niệm trong 1 khoảng thời gian tích tắc xuất hiện trong tim tôi…nhưng hình như tôi yêu ngài mất rồi phải làm sao đây dù tàn ác dù nhẫn tâm nhưng chính tôi cũng đang cố kìm nén tình cảm của bản thân tôi,,,nhưng với uy quyền và với gương mặt k bh tôi có thể chạm tới đó là điều k thể …về tới phòng chị thư kí cũng đã dc về và đang dc hầu gái chăm sóc nhìn chị bất tỉnh tôi ôm mặt quay đi,cuộc sống ở đây là phải như vậy sao?…em xin lỗi xin lỗi chị nhiều lắm,hôm sau tôi ngủ mê man dường như sốt…Phu nhân vào rủ tôi,đi thôi con hôm nay ngài sẽ đi đua xe đấy nó lái hay lắm đi xem đi ,hôm qua phạt cả đêm nên mệt hả?
_Sao bác biết con qua đó
_thì giờ con còn ở đây hôm qua k qua đó thì qua đâu?thư kí của con k sao chứ
_k sao bác ạ (tôi nháy nháy) sáng sớm thấy thư kí của ngài đến thăm hẳn hoi
_thật sao chắc tranh thủ đi khi ngài chưa dậy đấy
_họ làm 1 đôi thì tốt
_khó lắm con trong lịch sử các đời thư kí của các ngài đều k ai lấy vk đa số là bận cv với vua và thứ 2 là nếu có gì xảy ra thì sẽ bị liên luỵ vì thư kí là gẫn gũi với vua nhất nhưng cũng dễ bị giết nhất
_con hy vọng họ sẽ làm 1 đôi ăn ý,ít nhất trong chốn tối tăm này còn có 1 chút ánh sáng dành cho chữ tình yêu ,đi thôi bác giờ con sẽ làm đủ thủ tục k ngang bướng nữa ( bà thấy tôi thay đổi liền nhìn tôi buồn)…Ra tới nơi yumy và linh đã đứng sẵn chờ Vua…người làm cung vua đi ra
_Ngài đã đi trước từ sớm rồi ạ ,mời mn đi sau vậy ạ..( linh tức tối còn yumy cười đểu linh)
_Linh này cô đang chửa thì k nên đi ra đó bụi lại còn nguy hiểm hiểu k?
_đó là việc của tôi chị lo cho chị trc đi ( họ xe ai lên xe đấy còn tôi và phu nhân 1 xe)…trên dg đi tôi thở dốc và mặt tái nhợt đi
_con k sao chứ Tâm ốm hả sao con cứ vã mồ hôi ra vậy?
_chắc do thời tiết đó bác
_trời đang lạnh mà con sao vậy?
_con thấy hơi khó chịu thôi
_hay con quay về đi
_thôi con muốn hoà đồng và sẽ k né tránh bất kì vc gì cả con cần ngoan phải ngoan mới dc ( bà vuốt tóc tôi )
_khổ thân con ướt hết đầu này k chịu dc bảo ta ngay nhé
_vâng bác yên tâm con vẫn ổn ( tôi cố gượng cười)…đến nơi thư kí dăn mn : đức vua có lệnh ngài muốn như bình thường k tỏ ra chúng ta là ai vì đây là cuộc thi đua nên ngài sẽ đeo khẩu trang thay cho mặt nạ ,xin mọi người tỏ ra bình thường ngài k mang theo bất kì lính hay bảo vệ nào nên mn nên cho lui bớt người về đi ạ ( ý nói ng của yumy và Linh)…họ phát cho mỗi chúng tôi 1 quả bóng dài đập đập vào nhau Linh vứt luôn yumy cầm n k mấy vui vẻ chỉ có tôi và bác cầm…anh ta đi ra trong trang phục đua vs con xe đen …mỗi xe đều có 1 cô gái lên ngồi cùng để cổ vũ…yumy đi ra nhưng cô ta mặc váy loè xoè quá rồi quát ầm lên : ta bảo mặc đồ bt rồi mà mặc đẹp thế này ra đây làm gì đâu chứ,Linh định ra thì phu nhân gàn :cô bầu ai cho lên còn yumy mặc thế kia ngồi lên xe sao được loè xoè quá ,Tâm mặc quần bò áo choàng dài đi giầy thể thao đội mũ quá hợp luôn _con lúc nào chẳng vậy hả bác,con đi tolet đã ( vào tolet tự dưng máu mũi chảy ra tôi lấy tay bịt ngửa lên)…sao vậy nhỉ chắc mình dạo này áp lực quá…vừa bc ra phu nhân dắt tôi ra chỗ a ta mở xe tôi bước lên chưa kịp định hình bác đóng lại và xe đi lên …tôi đờ đẫn
_cài dây bảo hiểm
_sao ạ ( a ta thò ta ra cài cho tôi cảm giác ở gần tim đập rõ nhanh)…đến vạch xuất phát …cuộc đua bắt đầu…tôi mắt mờ dần nhìn xung quanh mờ mờ …anh ta đi rất nhanh và có 1 cách lái xe cũng chỉn chu từng chi tiết …xe đi vút vút tôi bám tay lên trên vịn cầm rồi người lắc lư theo 1 cách vô hồn…xe gần về tới đích 1 chiếc xe cô tình đâm vào đít anh ta ,,,va chạm rầm rầm khiến tôi khó thở…tôi với tay sang anh ta …rồi tuột tay máu mũi chảy ra…anh ta nhìn sang..
_tôi thấy mệt và khó chịu quá ( a ta phanh xe quay ngang đường rồi đâm ngược chiều lại)…loa báo đàm hô: thưa ngài quay lại rất nguy hiểm các xe đang tiến tới vs tốc độ cao lắm ngài ngược chiều sẽ rất nguy hiểm ( a ta k nói gì và giật số xe cho xe quay lại)…tôi với tay nắm bàn tay anh ta…
_Cẩn thận nhé ( tôi cười ròi buông thõng tay chìm vào hôn mê dần dần) trong ý thức anh ta tuy k nói gì nhưng những giọt mồ hôi của anh ta rất căng thẳng ,,,a ta bất chấp quay ngược lái rất hay tránh các xe..gần tới nơi 1 chiếc xe đâm trực diện vào xe của anh ta,,,mọi người ồ lên anh ta vẫn nhấn ga k chịu lùi lại …đến nơi mn đã đứng sẵn chờ …a ta bế tôi xuống …đi rất nhanh những giọt mồ hôi rơi xuống tay tôi,,,dù ngài k nói gì nhưng có vẻ ngài đã lo lắng ,,,có đúng không…tôi bị tuột chiếc mũ lưỡi trai ra tóc bay bay ,,,a ta ôm gọn cả đầu tôi vào ngực anh ta…đây là lần đầu tôi cảm thấy ở gần mà ấm áp đến thế này…tiếng hô hồi cung của ngài khiến ai cũng sợ sệt…tôi lịm…mở mắt k thây có ai bên cạnh,,,mình bị gì nhỉ hay máu trắng k ,k thể nào máu trắng được …tôi ngồi dậy thư kí đi vào
_E ngủ nữa đi e bị suy nhược đấy biết không e gầy đi nhiều quá ngày mới gặp em vào đây thấy e hồn nhiên mập mạp hơn bh rất nhiều
_sự hồn nhiên đó anh ta nói em k nên để tồn tại khi ở đây?a ta đang dậy em cách độc ác như anh ta nhưng k dc đâu sói ạ ( tôi cuòi)
Hầu gái tới : đây là nhân sâm,yến mạch vi cá mập ?vvv mà phu nhân muốn tiểu thư Tâm dùng
_gửi lời cám ơn phu nhân hộ tôi nhé
_vâng
Lúc nãy bên cung cô Linh có sự vc kì lạ nghe nói thấy bóng ma đấy
_thật sao ?ghê vậy ạ nhưng có đung k chị
_nghe nói cung bên đó có cô hầu gái chết đuối ngay dưới chỗ nằm của Linh ( vì phòng của chúng tôi đều nằm trên hồ)…
_em nổi da gà rồi này thật sao?
_có đấy em có mà sự thật là cô gái đó k hiểu sao khi tìm thấy đang noi lềnh phềnh và địa điểm căn đúng vs chiếc giương bên trên mà Linh đang nằm cô ta đang trừ tà các thứ kia kìa,nghe nói đêm ngủ như ai đang bóp cổ ( tôi và thư kí đang bu đầu vào thì bác từ phía sau)
_Ai bóp cổ ai thế ( tôi và thư kí hét ầm lên)
_bác làm con giật mình
_ta kể cho nghe cung đó rát nhiều oan hồn luôn ,mỗi năm lấy 1 hầu gái đều chết đuối đấy
_sao cô ta lại ở đúng cung đó ạ
_ta sắp đấy ( bà cươi
_nhưng thật sự ạ
_ta mà thèm nói đùa à từ thời vua trước cơ ,có cô gái cung đó bị thất sủng rồi đêm nhẩy ùm xuống tự vẫn còn rất nhiều trong cung này oan hồn nhiều lắm ( tôi và thư kí nhìn nhau sởn gai ốc)
_từ giờ chắc con k dám đi đêm nữa đâu?
_còn cung này cũng có
_sao ạ ?
_ta nghe kể cũng 1 cô gái bằng tuổi con bị ở đây đến héo mòn mà vua vẫn k ngó tới đức vua đó chỉ chạm 1 lần rồi chết ở đây đấy ( tôi hét ầm lên)
_hôm nay con sang ngủ vs bác nếu k chị phải ngủ cùng em
_sao con k sang bảo ngài ơi cho em ngủ nhờ 1 công đôi việc có phải hơn k?
_biết ngay bác đùa con mà
_ta qua xem sao thôi mau ăn uống tẩm bổ vào con gầy đi nhiều lắm ta ăn nói sao với mẹ con đây?
_cám ơn bác con đi ăn luôn đây bác nói đúng nếu mẹ con thấy thế này sẽ giận lắm …tôi tập trung ăn uống vui vẻ 1 tuần troi qua anh ta lại đóng cửa để học đạo gì đó…từ hôm tôi ngất chưa gặp anh ta lần nào…
Thư kí: phu nhân tặng cho e chiếc diều này đi thả diều đi
_bác tình củm quá đi thôi chị (tôi với chị thư kí chạy thục mạng mà diều k lên)…sao nó k bay nhỉ
_chị cũng k biết
_đến nó cũng sợ nơi này nên k bay đấy chắc vậy…lúc sau chi thư kí làm diều bay lên nhưng tự nhiên đứt diều bay mất tôi chạy đi lấy trong bụi thì nghe thấy yumy nói với người làm
_Tình hình thế nào?
_săp thành công rồi thưa tiẻu thư
_được mấy giờ ngài mở cửa kết thúc 1 tuần nay ta k gặp ngài thấy nhớ quá
_5p nữa thôi ạ ( học cũng có giờ quy củ)
_hãy làm đung như những gì ta bảo hiểu không đừng để sai xót chết hết đây ( họ quay đi tôi đi ra họ âm mưu gì nhỉ)…lát sau tôi đi ra buộc diều vào rồi lại chạy cho diều bay lên thấy phía cầu bên kia ầm ĩ Linh và yumy đang to tiếng
Linh: chị đừng có cản đường tôi tránh ra ngài sắp ra rồi
_thế nào nhỉ ngài chắc chắn sẽ đi qua đây tất nhiên ta tới trước cô vè đi…( họ cãi cọ) tôi lắc đầu rồi quay đi ,số a ta thật có phúc toàn các cô gái đẹp hơn hoa hậu tranh giành gia thế lại ổn có mỗi mình chả đâu vào đâu sắc đẹp cũng k có nốt…đúng lúc thuyền anh ta đi tới thật tự nhiên thấy yumy ngã ùm xuống hồ tôi hốt hoảng …thư kia kéo tôi lại
_kệ đi em cô ta cố tình đấy
_sao vậy dc j ạ ( tôi nhìn sang thấy Yumy hét ầm lên)
_có ai không Linh cô ta điên rồi cô ta đẩy người
_chi đừng nói dối ( vua đi tới thư kí định nhảy xuống anh ta dơ tay ý k dc cứu)…
Vua: khi con người đạt đến mức giữa cái sống và cái chết thứ mà họ khao khát là gì?
Thư kí: tất nhiên là sống ạ
_Vậy thì hãy cứ để nỗi khao khát đó cứu lấy họ
_vâng thần xin ghi nhớ lời chỉ dậy của người ( a ta k bận tâm…)thuyền a ta đi ra chỗ tôi,tôi ngại quay đi( yumy tự bơi vào bờ rồi gào ầm lên)
Linh: hại tôi à cô k có cửa đâu?
Thư kí: em k cúi chào ngài sao?
_em thấy hơi ngại từ sau vụ ( toi nhớ lại anh ta bế tôi)…đêm hôm đó tôi đang ngủ thì có bóng người vụt qua ,,,tôi bật dậy chắc chắn bóng người ai vậy nhỉ…k lẽ là là ma nữ…tôi lầm bầm lầm bầm tôi hiền lành tử tế chưa làm gì khuất tất đừng có trêu tôi…hôm sau cũng vậy cung của Linh cũng kêu rồi tin đồn loan khắp nơi tôi bảo thư kí:
_em chưa nhìn thấy mặt nhưng đêm qua em thấy bóng rồi
_thật sao? Hay em mơ
_để đêm nay e k ngủ cho tỉnh hằn luôn nhưng e chắc chắn kp em mơ
_có gì tối nay chị sẽ ở cùng em
_quyết định thế nhé …( hôm đó ngòi được 1 lúc hai chúng tôi ngáp ngủ ) tiễng gió cửa đập bành bạch ,rồi tôi thấy lành lạnh…cưa chính mở ra…tôi kéo chị thư kí
_tỉnh đi chị,chị mở cửa à
_k có nhưng mà ( hai chúng tôi thấy 1 ngươi mặc đồ trắng xoã tóc đứng ở cửa …tôi và chị ôm nhau hét ầm lên)…rồi quay ra k thấy nữa…
Thư kí: người hầu gái hôm nay đi đâu hết rồi
_k lẽ bị giết hết rồi ( tôi với chị men ra thấy họ ngủ gục hết…
Thư kí: chạy sang báo phu nhân thôi
_chờ em với e đi với sợ lắm( ra đến cây cầu chúng tôi lại thấy con ma đó đứng chải tóc trên cầu rồi cười khanh khách)…đúng lúc thấy thuyền nhà vua đi tới…tôi và thư kí gào lên
Thư kí vua: hai người sao vậy ( hai chúng tôi xoã xượi còn hơn ma)
_cứu với có ma ( thư kí tôi ôm chầm lấy cậu ta ,tôi chep chep)
_e thấy khi có người chị còn sợ hơn khi không có đấy (tôi hẩy vai)…
_may mắn ngài k có trên thuyền hai cô muốn tới cung nào
_tới chỗ phu nhân
_phu nhân k phải đi núi phú sĩ với bạn rồi sao
_vậy còn hai chúng tôi đi đâu bh k về đó đâu sợ lắm rồi rõ ràng có ma chị cũng thấy mà
_đúng tôi cũng thấy tóc dài lắm ( tôi và chị nhìn nhau sợ)…
_việc này mai tôi sẽ báo lên trên đi kiểm tra ai đó trêu thôi
_mắt chúng tôi nhìn mà ai đi trêu giờ này
Thư kí vua: hnay cô qua chỗ tôi khâu cho tôi cái áo nhé ( thư kí của toi cười tủm ,a ta thiếu gì mà phải khâu với vá)
_vâng ( ngoan thế)
_thế còn em thì sao e đi đâu đây?( hai ng họ ngại ngùng tôi gat gạt) hai ngươi đi đi chả mấy khi a thư kí của ngài rảnh tranh thủ đi,tôi quay về chắc con ma k còn đâu ( tôi biết ý cho họ đỡ ngại)
Thư kí: vậy chị về cùng em
_k sao mà đi đi áo anh ta rách ròi có lời rồi k làm sao dc đi đi
_vậy chị đi chut quay lại nhé
_đi đi k cần quay lại sáng mai cũng được…( toii nhếch mép) chắc ai đó trêu thôi…họ đi tôi ngoi ở ven hồ rồi đot nhiên lạnh sống lưng…tôi quay lại ,lại thấy con ma ngoi đó chải đầu,,,tim tôi như rụng ra chạy 1 mạch….rồi sợ quá ngồi sụp xuống
: tôi ăn ở hiền lành Nam Mô A Di Đà Phật xin người cứu con khỏi con ma này ( có bàn tay cầm tay tôi hét loạn lên ) đừng làm gì tôi ,tôi còn chưa viết di chúc để cho tôi 5p gọi người thân,cô chết thời xưa k có cái cứu trợ ý chứ thời chúng tôi có 5p gọi cho người thân tôi càn chăn trối nhiều lắm ( khổ nói hết phần của con ma) …tôi thấy im im mở mắt ra thấy anh ta đang cầm tay tôi,tôi ôm chầm lấy anh ta roi thở hổn hển
_tôi sợ quá ,sợ quá tưởng sắp chết rồi ( tôi khóc tu tu mồ hôi nhễ nhại vì sợ và hoảng)…a ta ôm tôi lên thuyền ngòi ôm tôi …đi qua cây cầu lúc có con ma tôi hét lên
_nó ,nó ngồi ở ngay đây lúc đó nó ngồi ở đây ( a ta vẫn ôm tôi trong lòng rồi chèo thuyền)…tôi sợ đến nõi mặt tái mét k còn giọt máu…có con ma tóc dài lắm ( tôi tả tả cách nó chải tóc) tưởng nó sẽ hại chết tôi rồi
_mạng sống của cô chỉ có tôi quyết định ( nói lạnh tanh)…
_anh ta cứ chèo nhưng nhìn lên trời còn tôi nhìn anh ta chăm chú k chút âu lo nữa …a ta bỏ mặt nạ ra nhắm mắt như ngồi thiền vậy…tôi vừa ngồi ra xa rồi lại tiến lại gần …khung cảnh quanh chúng tôi lúc nào cũng là cánh hoa bay và tôi bất giác hôn lên đôi môi ngài có lẽ sau 1 tuần k gặp và sự bình yên đã khiến tôi hôn ngài trong cơn mưa hoa bay…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!