Kiếp Yêu
Kiếp Yêu - Phần 22
Tiếng kêu của tôi dc bàn tay của Duy che lại tôi k nghĩ rằng 1 người đàn ông như Duy lại thay đổi đến mức này…Duy lôi tôi lên xe
_Nào e kêu đi đừng để anh điên lên,nó giàu cỡ nào mà đe doạ dc em nói đi
_tôi yêu a ý đừng có linh tinh mau thả a ý ra rồi trốn đi,đây là chút ân tình cuối cùng tôi dành cho anh đấy
_để xem ai sợ ai ( a ta ôm chặt tôi và bảo người lái xe đi)…đến 1 căn nhà tôi gào ầm lên đến nỗi lả người đi
_anh thật sự k bh bỏ cuộc với những thứ anh thích,a thật sự thích em thật lòng anh rất thích em
_đây k phải là tình yêu anh điên rồi a ý đâu rồi mau thả tôi ra ( người của Duy ra kêu)
_nó tỉnh rồi a ạ
_sao tỉnh nhanh thế được thuốc ít quá à
_e cho rất nhiều rồi cũng k hiểu sao nó tỉnh lại nhanh thế mặt nó cứ lì lì sao ý em thấy hơi ghê…
_Được rồi cho nó biết mùi đi nó làm tay tao bh thi thoảng đau như muốn chặt tay đi
Tôi: k dc đừng động vào a ý
_do nó trước em hiểu k?
_nếu tôi biết tình yêu là thế này tôi thà k quen biết anh,a ý k hề làm gì anh cả
_e im đi mở mồm ra là bênh nó,lại đây ( ng của anh ta đi còn anh ta lôi tôi vào phòng)…
_cút ra a làm gì tôi tôi sẽ chết cho anh xem
_anh là bạn trai em mà sao em lại quên anh nhanh thế
_a điên rồi ,anh đã từ bỏ tôi trước rồi lấy vợ rồi đồ ích kỉ khi k cần thì a bỏ khi cần a lại muốn sở hữu tôi a điên thật rồi
_a k điên,yêu em là a thật lòng Tâm ạ a thật sự yêu em ( mồm nói hắn cho tay vào bỏ áo tôi) a sẽ sưởi ấm cho em
_cút ra đừng động vào tôi nếu k a sẽ chết k có chỗ sống đâu tôi đang muốn tốt cho a đấy ( a ta cười)
_lo gì a sẽ sống cùng em có thể em k còn trong trắng nhưng a sẽ k quan tâm a sẽ bỏ qua k sao cả ( a ta ôm chăt mặt tôi,tôi đạp ra)
A ta định tuột áo tôi thì người của anh ta chạy vào
_A Duy thằng đấy nó làm sao ý bọn em 4 thằng đánh bao phát chân nó mới quỳ xuống,,,đánh nó ộc cả máu mồm ra mà nó vẫn nhắm mắt k biểu hiện van xin gì cả e lo lo
_chúng mày lo cái gì chả có thằng cứng mãi đươc để tao
_k đừng làm gì a ý xin anh đấy ,a ý k phải bình thường đâu
_yên tâm nó k thể giàu bằng anh được em chưa biết về a đâu?qua đây a sẽ cho em thấy thế nào là 1 người đàn ông đúng nghĩa ( a ta kéo tay tôi vào căn phòng đang đánh Bình)…thấy Bình tôi giật tay Duy chạy ra ,,,a ta đang bị họ giữ tay và ép quỳ ,,,máu mồm chảy ra k ngừng ,,,tôi ôm chầm lấy Bình
_xin lỗi vì tôi mà anh ( a ta dựa vào tôi và cắn chặt răng a ta thật sự tức giận) …Duy kéo tay tôi ra rồi bảo họ
_chúng mày ra ngoài đi để tao ôn lại chuyện cũ với nó ( tôi giật)
_đừng làm hại anh ý xin anh đấy ( Bình vẫn nhắm mắt và bàn tay anh ta nắm rất chặt a ta đang suy nghĩ gì)…
_nói cho tao biết mày làm gì đi thằng chó kia,mày biết mày động vào tao là đời mày ngu rồi không chắc giỏi thì làm chủ vài công xưởng nhỏ mà mày tinh vi à ( Duy đạp liên tiếp vào người Bình,)tôi chắn ngang
_anh hãy tha cho chúng tôi đi( bình nhắm mắt và nói)
_con người muôn vàn kiếp nạn ta k thể chối bỏ được kiếp nạn của chính bản thân (. A ta vẫn bình thản đúng phong cách nhà vua điềm tĩnh mọi hoàn cảnh)
Duy: à cái thằng này săp chết vẫn Thích răn đe tao cơ à,mày có từ bỏ cô gái này không nếu mày nói mày từ bỏ tao sẽ cho mày 1 con đường sống,tao nhất định sẽ cưới cô gái này…( bình vẫn nhắm mắt và cười nhạt 1 cái)
_a điên rồi toii và anh ý đã là vk ck rồi
_em im đi e là của anh hiểu không ( a ta bóp mặt hôn vào mặt tôi,tôi tát 1 cái)
_đồ bỉ ổi
_được xem a bỉ ổi tới đâu nhé ( a ta kéo tuột áo choàng của tôi ra) e biết không ngay từ đầu a chỉ thích trêu đùa em thôi k hề có ý đến khi a và thư đi ,a chủ động quan hệ với cô ta k phải cô ta bẫy anh mà chính a đã chủ động ,sau đó a nghĩ lấy thư thì vẫn có cả em vì nếu cưới em bme a sẽ cho a trắng tay,a đã tính toán hết rồi nhưng a k nghĩ em lại cương quyết từ chối 1 ng như anh đến bh thì a thật sự thích em làm vợ anh đi bh a đã có mọi thứ a sẽ cho em
_đồ khốn nạn k ngờ a lại như thế a muốn có chị rồi muốn có cả em a k phải là ông hoàng hiểu không?
_mày trả lời đi có từ bỏ cô gái này không ( duy tóm áo tôi gần anh ta và gọi người cầm gậy vào vụt liên tiếp vào Bình)…
_k đừng đánh nữa ( Bình k hề nói câu gì a ta thở mạnh và rất tức giận)…
_A duy thằng này nó gan lỳ lắm k phản ứng gì
_chúng mày tránh ra ( a ta cầm thang sắt định đánh thẳng vào đầu Bình tôi chạy ra ôm đầu Bình Duy vụt thẳng vào lưng tôi…tôi khuỵ xuống và bảo Bình)
_Xin a hãy tha thứ cho vợ con của những người ở đây tất cả lỗi là của tôi ( Duy kéo tôi ra )
_Em điên rồi sao e che cho nó mà nó k hề phản ứng ?( tôi đau khuỵ xuống) dc nếu e cương quyết a sẽ có cách e sẽ thuộc về anh chỉ anh thôi ( a ta hét vào mặt tôi) chúng mày ra đi đóng chặt cửa lại k đứa nào dc vào? A ta lột kéo chiếc áo sơ mi của tôi toạc 1 phát hở hết rồi kéo tôi nằm lên bàn Bình mở mắt)
_Anh sẽ cho nó chứng kiên em thuộc về anh
_đồ khốn nạn buông ra ( tôi khóc tu tu)…Bình chuyển con mắt sang sự chết chóc tôi nhìn rõ hình ảnh đó trong mắt anh ta
_buông cô ý ra
_to mồm thế van xin tao đi ( Duy kéo tôi dậy khi áo tôi chỉ còn thấy đồ lót)…B đang cố đứng dậy chúng đã bơm thuốc mê vào a ta ( tôi ôm thân thể che đi sự nhục nhã)
_trong cuộc đơi ta chưa bao giờ chấp nhận bất kì sự sỉ nhục nào ( Bình vừa đứng vừa nói tay bị trói và tiến dần vào chỗ Duy)
_ồ khá khen bị thuốc mà mày vẫn cố đứng được tài đấy ,dc tao sẽ cho mày đấu tay đôi với tao ( Bình trơn mắt tiến tới quàng tay trói vào cổ Duy siết a ta rất nhanh ) tôi ngồi lấy áo khoác che người và ôm mặt sợ hãi…
_tao sẽ cho mày sống k bằng chết ( bên ngoài thư kí mở cửa vào cúi chào nhẹ nhàng)
_thần đến muộn thưa ngài thứ lỗi cho thần ( Bình vẫn đang siết cổ Duy)
Duy: mày có giỏi đấu tay đôi với tao hiểu k thằng chó ( Bình cười lớn)…xưng thần mày nghĩ mày là vua à mà ( duy cười đểu Bình thả ra ,tay đôi con khỉ a ta bị trói mà còn tí giết rồi) thư kí đi vào choàng áo cho anh ta …
_thần sẽ giải quyết ngay bh xin ngài về nghỉ ngơi ạ
_ra ngoài đi
_xin vâng ( Bình nhìn duy roi cười lớn)
Duy: tao với mày giải quyết luôn chứ ( B nhìn lên trần thở dài rồi bảo Duy)
_mày nghĩ mày có bao nhiêu phần trăm thắng được tao
_thằng chó kiêu căng này ( Duy Lao vào vs thanh sắt định vụt Bình)…Binh cười như vẻ sảng khoái rồi cầm thanh sắt giữ 1 tay Duy dồn hết sức mà anh ta vẫn k dịch chuyển người )
_thú vị lâu rồi ta k thấy thú vị thế này 1 kẻ tầm thường ( B trợn mắt dật thanh sắt phi vào tường mà mảnh tường vỡ vụn Duy có vẻ hoảng)
_thư kí mau đưa tất cả về để ta thưởng thức trò vui nào
Duy: mày là cái quái gì thế ( thư kí và bảo vệ anh ta đứng phía sau a ta quay lại vs vẻ uy nghiêm trong chiếc áo choàng)
_Tao chính là thần chết ( a ta quay đi cười lớn rồi nắm chặt tay chỉ tôi)lại đây…tôi sợ đến nỗi k đưng dc dậy ( Duy chạy ra thì thư kí anh ta lấy dây quấn quấn siết rất nhanh)
Thư kí: kẻ hèn mọn kb lượng sức mình ( a ta trói chặt Duy Bình bc ra chỗ tôi)
_đứng dậy hồi cung ( a ta vẫn k tỏ vẻ gì thấy áo tôi bên trong rách hết a ta nhắm mắt tiến tới ôm tôi rất nhanh)
_tôi sợ quá tôi run k đứng nổi ( vai tôi vì vết vụt đau quá nên tôi dựa vào anh ta) tôi thật sự xin lỗi ( a ta bế tôi lên đi mặt nhìn thẳng ánh mắt đáng sợ của a ta lại trỗi dậy)
Duy kéo ra và chửi rủa
_mày cậy mày có đông mà tao phải sợ à ( a ta bế tôi ra ngoài lính và xe đứng hai bên rất dài họ hô)
_Đức vua hồi cung ( Duy đứng hình)
Duy: nó làm trò gì vậy ( a ta bước lên xe họ cúi gập người)
_Xin người hãy tha thứ cho sự chậm trễ của chúng thần …Duy bắt đầu sợ hãi dần …lên xe a ta vẫn ôm chặt tôi áo tôi hở tôi lấy tay che lại,a ta nhìn tôi roi lườm
_tại sao cô ăn mặc mỏng như thế ra ngoài
_ơ tôi có mặc mấy áo mà chỉ vì hắn ( a ta cắn răng tôi sợ) vâng lần sau tôi chú ý…a đinh làm gì Duy vậy a ta chỉ vì yêu nên hồ đồ thôi
_cô nghĩ thứ đó là tình yêu à ( về đến cung)
Thư kí: thần đã giữ kín mọi chuyện thưa ngài
_tốt ( a ta bế tôi đi qua trước mặt yumy và Linh tôi sợ cúi mặt vào ngực ngÀi)…vào tới cung anh ta tôi thấy mồm a ta chảy máu tôi lấy tay lau anh ta cầm tay tôi …
_bỏ áo ra quay người lại đây
_ơ k dc tôi mệt lắm vừa mới nvay a đã đòi hỏi là sao ( toàn tự biên tự diễn)…a ta lột áo tôi ra tôi ngại lấy chăn che lại,a ta xoay người tôi lại rồi thấy vết thương tôi nhăn mặt vì đau,,,a ta bôi thứ gì đó lên rồi vuốt tóc tôi…tôi quay lại kéo tay
_A đừng đi nhé tôi sợ ( tôi giả vờ sợ a ta đi giết Duy ) mồm a bị thương rồi còn người nữa đưa thuốc đây tôi bôi cho
_k cần ( lạnh lùng quá thể ngọt như đường rồi mà còn lắm nhọt)
_đừng đi nhé chờ tôi ngủ rồi đi được không?( a ta đứng dậy bỏ đồ và đi sang phòng tắm)…tôi nằm nghĩ đến Duy làm cách nào để cứu dc anh ta bh nếu lộ ra ngoài a ta chết tỉ lần cũng k đủ,,,đau quá mình thật sự đỡ cho a ta lúc đó a ta k hề có biểu cảm a ta k xót mình sao,mà sự thật mình đâu là gì ( nghĩ 1 lúc rồi tôi ngủ thiếp đi)…tiếng ai đó vuốt tóc tôi rồi đang ôm tôi lại gần…tôi cảm nhận đươc hơi ấm và dúi đầu vào ngực ai đó ngủ ngon lành…mở mắt tôi thấy đang ôm ngài ngủ,hôm qua mình có ngáy không nhỉ ( tôi run run ) …a ta ngủ nghiêm nghị và tôi ngó khuôn mặt chống tay lên ngó rồi trượt tay môi tôi đập vào môi ngài ( a ta mở mắt tôi hoảng giật lại)
_Tôi chỉ trượt tay k có ý khi anh ngủ ma Có ý định xấu gì với anh đâu đừng hiểu lầm nhé ( tôi quay đi tim và mặt đỏ thình thích nhịp tim rất nhanh)…
_cô còn yêu tên đó k?( sao tự dưng hỏi thế hỏi tôi yêu không mà tôi đang k mặc gì nằm cạnh a thì a nghĩ tôi là dư lào)…
_sao a hỏi vậy
_nếu tôi giết người cô yêu thì cô sẽ rất đau khổ đúng không?cái cảm giác đó sẽ giết chết trái tim cô( sao a ta lại nói vậy nhỉ)
_đúng vậy xin anh đừng giết anh ta ( tôi nói dối để cứu duy) tôi sẽ biết ơn anh lắm ( a ta k nói gì và lại nhắm mắt)…hôm sau a ta đã đi người làm mang đồ cho tôi thay…
_Sáng nay mấy giờ ngài đi vậy
_đi từ đêm qua rồi thưa tiểu thư
_vậy sao?….tôi chạy vội đi tìm hy vọng anh ta k làm gì Duy…qua cầu găp yumy
_Sao hqua ngài lại bế em vậy?
_em bị ngã nên ngài đỡ em thôi
_hôm qua e ở cung ngài sao?
_k hqua e về ngủ ( tôi nói dối)
_uk đi đâu voi thế ( cô ta cười tươi lại ngay)…
_em đi tìm phu nhân e xin phép ( tôi chạy đi tìm phu nhân rồi kể để phu nhân cứu duy)…
_cái này con nói cứu làm sao được,cậu ta đáng tội chết rồi
_con biết con hiểu nhưng chỉ vì con mà a ta mới trở nên nvay a ta k hề biết ngài là vua
_nó đang họp con ạ k thấy ý kiến hay ban lệnh ai chết ta chờ xem sao
Tôi chờ anh ta đến tận chiều tối mới dc gặp thì thư kí đi ra
_Ngài từ chối gặp tiểu thư xin hãy về đi ạ
_tại sao ạ nói với ngài tôi muốn hỏi về Duy a ta tn rồi
_người bị thương là ngài mà tiểu thư tên hèn mọn kia đáng chết mà
_tôi hiểu nhưng tôi vẫn mong ngài thương tình
_cái này tôi thật sự chưa thấy ngài ban lệnh chết cho anh ta
Tiếp sau đó những ngày sau a ta cũng k đồng ý gặp tôi…hôm nào tôi cũng chờ đến tối mịt…hôm nay tôi nghe chị thư kí nói :
Hôm nay ngài sẽ qua phòng tập đấu kiếm đấy khoảng 40p e đến đó xem sao
_cam ơn chị …thấy tôi chờ sẵn ở đó a ta bước vào mặt lầm lỳ
_cho tôi hỏi Duy thế nào r ạ,a ta đã ra sao rồi ạ
_cô lo cho a ta đến vậy sao?( a ta bỏ kiếm ra lau lau) mang tên Duy đó tới đây …
_tôi chỉ muốn a tha cho hắn 1 lần nữa tôi sẽ đảm bảo hắn k lại hắn
_cô nghĩ ta sợ cô gặp lại hắn à ( a ta cười)…
Duy dc đưa đến anh ta vẫn bt k có vẻ bị tra tấn thấy Bình a ta sợ sệt rồi chạy xuống quỳ
_tôi xin người cao quý tha cho tôi,tôi sai rồi thật sự mạng bé nhỏ của tôi ngài hãy thương tình ( tôi thấy khinh duy vì hèn nhát) tôi sẽ từ bỏ cô ta nhường lại cho anh ( Bình cười lớn rồi bỏ mặt nạ ra)…
_sao lại là ngươi từ bỏ,tình yêu đẹp trong ngươi đi đâu rồi
_k có tôi k yêu cô ta ,tôi chưa hề yêu chỉ là sự khao khát thèm muốn cô ta vì chưa đạt đươc thôi
_hay chàng xin được nguyện làm tấm áo che chở cho nàng khi trở gió và giờ thì chàng vứt cả áo và nàng đi k chút thương tiếc ( a ta nói ý roi nhìn sang tôi)…sự sống chỉ tổn tại khi ngươi sẵn sàng chịu trách nhiệm với những gì ngươi đã làm ( Ngài rút kiếm ra dí vào Duy)
Duy: Tâm mau xin cho anh,anh xin em đấy
_anh thật hèn nhát ,xin ngài hãy tha thứ cho kẻ như hắn dc k?
_mang nó đi giết toàn bộ những kẻ liên quan giét hết cho ta
_đừng xin ngài hãy tha cho hắn ( tôi tóm chân)
Duy: đúng đấy tôi sẽ k xuất hiện nữa
_nếu cô có thể Chết vì hắn ta sẽ suy nghĩ lại ví dụ như tự cầm thanh kiếm kia đâm vào bụng sẽ rất thú vị cho đôi uyên ương này ta đã cố gắng rồi ( a ta cười) …Duy bám tay tôi
_đừng để a chết
_a thôi đi ( tôi đứng dậy cầm cây kiếm run run ,,,thư kí vã mồ hôi nhin tôi và lắc đầu ý đừng dại
_tôi sẽ trả nợ cho a vì đã cứu mẹ tôi và vì cái thứ tình cảm tôi đã để lại trong anh ( tôi cầm đâm phập vào bụng Duy ngồi phịch xuống sợ hãi ,anh ta quay lại nhìn tôi rồi vs ánh mắt căm giận
Thư kí: trời tiểu thư ơi ( máu mồm ộc ra tôi chỉ anh ta)
_người tôi yêu không phải là Duy mà là 1 người khác người có nụ cuòi ấm áp và có thể ở bên tôi khi tôi cần mặc dù ng đó k yêu nhưng nếu người đó cần tôi cũng sẽ chết vì ng đó
_im ngay ( a ta thở mạnh)…mau đưa cô ta đi
Thư kí: thần e k kịp ( thư kí rút cây kiếm ra và cầm máu ,,,,Duy nhặt kiếm rồi đâm Bình ( a ta đỡ kiếm trong tay Duy cứ thế dí )
_chết đi thằng chó ( A ta xoay kiếm lại dí vào cổ Duy)
_đừng xin ngài tôi đã trả giá rồi
_đối với cô hắn đáng sống hơn ta đúng k ( a ta lạnh lùng cứa cổ Duy roi nhìn tôi quay đi) hãy để chúng chết cạnh nhau 1 cách tử tế…
Thư ki: vâng ( tôi ngất lịm)…tiếng người
_nếu ta biết con là đứa trẻ ngốc nghếch đến mức nó nói 1 câu mà con làm thật thế này ta đã k đưa con vào cung,ta chính là kẻ đã khiến hai đứa ra thế này nó vẫn hung bạo và con thì vẫn tổn thương lỗi tại ta hết lần này tới lần khác ta đã sai thật rồi ( tôi mở mắt )
_con lại thoát chết sao?
_con dc phẫu thuật 17 tiếng liền đấy sao con dại vậy?may đâm k sâu nếu k con chết rồi hiểu không?sao con cứ làm ta lo mãi vậy
_và cuối cùng kẻ bị thương kẻ vẫn chết phải không bác,con là đứa vô dụng ngu xuẩn sai càng thêm sai mà thôi,trên đời này k có gì vô tâm bằng trái tim của người con thật sự k yêu Duy con yêu ngài rất nhiều con phải thế nào đây bác
_con nghỉ ngơi đi đừng xúc động nó k còn ở đây đâu
_a ta đi đâu vậy
_nó lên núi để tịnh tâm rồi ,con phẫu thuật bn tiếng là bấy nhiêu tiếng nó đắm người trên hồ k ai cản được đến nỗi bước lên nó gục nhưng vẫn cố đứng đi ta thật sự lo lắng cho hai đứa con sao con k nói là con yêu ngài
_con nói rồi nhưng ngài nói tình yêu chỉ mang đến sự bất hạnh mà thôi con đã cố hết sức rồi bác ạ
1 tháng trôi qua Linh dc về ở với bố mẹ chỉ còn tôi dc chăm sóc rất tốt vết bắn hay vết mổ đều k có trên người tôi,những bác sỹ tâm lý tập thể dục cho tôi hàng ngày đều tới dậy tôi cảm nhận lại sự sống
Bác sỹ: sức khoẻ tiểu thư hồi phục hoàn toàn rồi k có vấn đề gì cả thật may mắn
Phu nhân: tốt rồi còn vấn đề gì nữa k?
_k thưa phu nhân con người bị tai nạn đôi ba lần là vc bình thường tiểu thư dc chăm sóc đặc biệt nhất nên k có j đáng lo
_vậy tốt rồi con đi tắm trắng với ta đi ra ngoài cung hôm nay k đi trong cung nữa ( trong cung cũng có spa)
_con thấy trắng rồi mà
_bao lâu ốm đi chăm sóc da cho đẹp chứ?
_vâng …bà đưa tôi đi mua sắm và đi dạo
_Tâm này bác thấy con k dc vui vẻ như trước nữa nếu do Bình thì con đừng để ý bao lâu nay nó dập khuôn vậy rồi để thay đổi rất khó
_con hiểu rồi bác đừng lo chỉ là có câu Ngài nói khiến con phải suy nghĩ ( đối với cô hắn đáng sống hơn ta đúng k)
_câu gì vậy
_k có gì đi thôi Bác ( đi qua gian đồng hồ tôi thấy 1 đôi đồng hồ rất đẹp …tôi đã mua nó mặc dù biết sẽ chỉ có 1 người đeo nhưng tôi vẫn muốn mua cả đôi để chúng k phải xa nhau…tôi đi qua cung của ngài rồi rẽ vào hình ảnh người lúc nào cũng hiện ra trc mắt,tôi k nghĩ thiếu người tôi lại đau lòng tới mức này…vào nhà tăm của người để tôi có thể cảm nhận được hương của người …thấy trên giỏ trên bệ có 1 tấm ảnh…tôi tiến lại cầm lên …đó là bức ảnh hôm tôi ở hàng cây,,,ngài đã chụp tôi và cạnh chiếc ảnh là 1 chiếc hộp nhỏ tôi mở ra là chiếc lắc tay bạc tôi bị rơi xuống nước…tôi ôm mồm gục xuống,,,mỗi khi đi tắm ngài đã xem những thứ này vậy ý của ngài là gì ,ngài nghĩ gì khi nhìn chúng…tôi liền chạy vè hỏi thư kí
_bao giờ ngài về vậy
_đang trên đường về 15p nữa nhập cung
_đi cổng đông hay Nam vậy
_cái đó chị k rõ sao vậy
_em có việc muốn hỏi ngài ngay bh ( toi cầm bức ảnh và cái lắc chạy ra hai cổng Đông đã thấy Yumy và Linh mới về đứng chờ)…xe về tới tôi vội nấp để tránh Yumy và Linh…a ta bước xuống đi qua họ mà k chút ngó ngàng,,,a ta vẫn vậy vẫn dáng vẻ đó nhưng khuôn mặt dc che đậy bằng lớp mặt nạ nên tôi k nhìn ra a thật sự đang nghĩ gì vậy?…anh ta bc xuống thuyền ,,,tôi liền bước lên khoảnh khắc chúng tôi nhìn nhau lại 1 lần nữa ánh mắt như muốn hỏi nhau rồi lại thôi …tôi bảo thư kí
_để tôi chèo cho a về nghỉ ngơi đi
Thư kí chờ a ta gật ( a ta vẫy tay cho lui)…tôi chèo chèo rồi nói chuyện như bình thường…anh có khoẻ không lâu lắm k gặp ,tôi rất khoẻ anh xem tôi lại bình thường rồi này dù năm nay năm hạn tôi mất máu liên tục ,tôi cũng nghe nói a k giết gia đình Duy dù sao a ta đã sai nên
_cô muốn nói gì ?
_tôi chỉ muốn hỏi 1 điều tôi nhất định phải biết?( a ta quay lại tôi dơ bức ảnh lên) ngài đã thích tôi rồi đúng không? ( lúc đó a ta hoàn toàn ngạc nhiên và vội quay đi k nói gì) còn chiếc lắc tay này nữa tại sao ngài tìm nó mà lại giữ lại tôi thật sự muốn biết?tôi thật sự yêu ngài mất rồi mặc dù ngài nói k dc nhưng tôi k thể kìm nén cảm xúc được và khi ngài hỏi tôi rằng đối với tôi ai đáng sống ai cũng đáng sống nhưng nếu ngài chết đi em chắc chắn sẽ chết theo ngài ( tôi chảy nc mắt quay đi)…a ta tiến tới bỏ mặt nạ xuống ôm chặt và hôn tôi nụ hôn trong nc mắt khiến tôi tròn mắt ngạc nhiên …và hôm nay những cánh hoa ở bên ngài sẽ chính là tôi đươc không?…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!