Kiếp Yêu
Kiếp Yêu - Phần 32
Tôi chạy ngay về cung phu nhân thì thấy Hiền đang nói chuyện với bà thấy tôi chị ta cúi chào
_Chào quý nhân
_chị đừng gọi em nvay em ngại lắm cứ gọi em là Tâm thôi
_vậy cũng được sao?
_được mà e k câu nệ đâu
Phu nhân: Tâm nó tốt tính lắm con ạ k xét nét gì đâu?
_vậy con xin phép đi trước ( tôi chào rồi lao vào to nhỏ với bác)
_con xin được rồi đồng ý cưới rồi
_tuyệt con báo cho thư kí chưa
_à chưa con về báo luôn đây bác sắp xếp hôn sự cho họ dần đi nhé
_được để ta
Tôi lại quay về cung báo cho thư kí thấy cô ý đang đứng ở cổng bị azami tát hai cái tôi lao ra gàn
_có việc gì sao chị lại đánh người của tôi vậy
_cô ta thấy ta đi qua thì nôn oẹ cố tình chế giễu ta
_thế bây giờ có cơn gió đi qua khiến chị buồn nôn tôi cũng trách chị chế giễu tôi chị chịu dc k
_cô …( cô ta tức)
_lần sau tuyệt đối đừng bao giờ động vào người của tôi chị hiểu không nên thông cảm chia sẻ với nhau quan điểm rõ ràng chứ kp là bâu xé vào áp bức người khác ( cô ta k dám cãi lại tôi)…tôi dắt tay chị thư kí quay đi đi vào phòng vã mồ hôi
_chị véo em cái xem sao,hôm nay em máu thế nhỉ ,e vừa xả cho cô ta trận đúng không ( tôi cười ha ha còn thư kí vẫn sụt sùi) thôi nín đi em xin ngài rồi ngài đồng ý rồi
_uk ( chị ý vẫn buồn)
_ơ sao nghe thấy vẫn buồn vậy em nói thật đấy em vừa xin xong mà
_có lẽ anh thư kí k yêu chị chỉ có chị thích mà thôi ( chủ nào tớ nấy lại phiên bản giống tôi)
_sao chị nghĩ vậy có con rồi mà k thích là k thích thế nào?
_thật sự chị nghĩ vậy đấy
_tối nay hỏi rõ ràng với anh ta đi đừng úp mở sẽ khiến cả hai đau lòng hơn thôi…đi thôi đi thả diều với em …trong phòng ngột ngạt lắm
_nhưng tuyết đang rơi
_vậy ra nặn tuyết đi ( tôi và chị thư kí ra nặn tuyết rồi ném vào nhau )…xong cả hai mệt lăn ra thở) chị khá hơn chưa?
_khá hơn nhiều rồi cám ơn em
_vậy đi thôi ,đi hỏi người chị yêu xem anh ta có yêu chị khong
_chị sợ nghe câu trả lời
_em cũng từng như chị nhưng e vẫn mạnh mẽ đón nhận vì đó là sự thật cố gắng lên…tối hôm đó tôi đi theo chị sang cung ngài để gọi anh thư kí chưa đến nơi mà chị ý run run
_zời ạ chị sợ gì e sẽ đứng đây chờ chị ( khổ ai đi hầu ai đây)
_uk cố gắng lên ( tôi đứng chờ ở vườn hoa)…đang đứng thì có tiếng cười ngay sau lưng,tôi tưởng chị thư kí ổn nên quay lại cười cười …tôi giật mình lại là con ma đó nó đang đứng ngay bên kia vườn hoa nhìn tôi cười khanh khách,tôi sợ hét ầm lên rồi chạy,,,và bộp vào Ngài tôi chỉ
_con ma nó nó đứng bên kia nó cười cười nó chắc mới đi du lịch về mãi k thấy hôm nay lại thấy ( ngài nhìn sang thấy k có ai)
_em lại chơi với hầu gái đấy à
_nó cười thế này này ( tôi cười khanh khách tả tả)…
_ta thấy em giống ma hơn đấy ( ngài lắc đầu,thư kí chạy qua khóc tôi kéo tay )
_sao rồi dư lào rồi ( tôi cười cười)
_a ý nói cả đời sẽ k lấy vợ và kể cả ngài cho lấy anh ta cũng k lấy
_ô tên khốn này ( chị ý gạt tay tôi chạy còn thấy Hiền đi ra từ phòng Ngài cầm tách trà ra đưa cho ngài uống
Hiền: ngài uống đi kẻo nguội ( tôi lườm anh ta rồi bước qua,a ta kéo)
_em đi đâu hôm nay ngủ lại đây đi
_không ( tôi gào lên )…rồi chạy đi,chủ nào tớ nấy nhưng chủ gấp mấy lần tớ đang gét mặc dù nói k yêu k có gì nhưng cứ bên cạnh ngài m thấy k thoả đáng ( chứ j nữa còn suy nghĩ j) ….tôi chặn đường anh thư kí
_1 là die hai là sống a chọn đi
_nếu phải lấy vợ thần nguyện chết ( ô hay nhỉ )
_à gớm đây bây giờ gạo nấu thành cơm a giở ý đúng không ,thế tại sao k yêu mà lại làm cho ng khác có bầu
_tôi sẽ chịu trách nhiệm mọi tội lỗi còn nếu cưới thì không,đó là cách tốt nhất dành cho cô ý lấy thần sẽ rất nguy hiểm,thàn xin phép đi trước
Tôi lủi thủi đi về họ đều nghĩ cho nhau và đang tự làm khổ nhau còn tôi ,tôi chưa làm gì cho ngài ngoài đem đến rắc rối ,,,thấy Hiền đứng ở cổng chờ tôi ngạc nhiên
_chị có việc muốn nói với em,,,( tôi và chị ta đi bộ trong vườn) em đang giận ngài sao?
_k em k giận?có j đâu ( tôi cười)
_chúng ta gặp nhau cũng dc coi như là cái duyên và rồi còn cùng yêu 1 người ( chị ta nhìn sang tôi khiến tôi tắt nụ cười vì câu nói đó) em lên đi ( lên thuyền chị ta chèo)…đến gần cung ngài chị ta đưa tôi đến 1 cái cây rồi dừng thuyền lại,,,hàng cây trong khúc sông này như 1 mê cung nhưng mỗi hàng cây đều rẽ lối zich zăc đến 1 nơi khác nhau…chị ta đi theo lối cây hoa bằng lăng đến cái gò mọi lần a ta bịt mắt mình để đưa mình tới…Hièn bước lên ngồi xuống dưới gốc cây đó nhắm mắt lại rồi nói
_đây là nơi ngài cất giấu chị trước khi lên ngôi,ngài và chị quen nhau khi chị đang là cô sinh viên đam mê ngành viết báo,chị gặp ngài bên Pháp chị còn nhớ hôm đó trời cũng rất lạnh ,ngày đó ngài là 1 chàng thanh niên vơi có vẻ gì đó sống rất vô tư đã cuốn hút chị ngay từ lần đầu găp,ngài đang hát những bản tình ca ngay giữa những con phố cùng bạn bè và người tấn công ngài chính là chị( chị ta cười) và sau khi quen nhau dc 2 tháng ngài nói muốn cưới chị và chị đồng ý vấn đề là ngài nói ngài k có bố ,mẹ ngài chỉ là cô thợ may bình thường nên gia đình chị phản đối kịch liệt ,và chị vẫn quyết bỏ đi theo ngài kết hôn ( tôi cố gắng đứng im nghe) và sau đó ngài dc lệnh quay về Nhật để làm gì đó ngài giấu chị rồi âm thầm bịt mắt chị đưa về đây ngày ngày tới đây gẩy đàn và ăn uống cùng chị,,,cái cây này chưa đầy kỉ niệm của cả 2 đêm đến ngài lại đưa chị về cung ngủ ,chị đã từng hỏi nhưng ngài chỉ nói sau khi làm dc việc lớn ngài sẽ đưa chi lên làm chính cung (tức vợ) 1 cách long trọng nhất…ngài mà ngài nhậm chức chính cha ngài đã phát hiện ra chị và cho ngươi tới đón và cố tinh đưa chị đến gặp ngài khi đó ngai cpi đeo mặt nạ để lên làm Vua,thấy chị ngài giật mình lúc đó chỉ có bố ngài và ngài ,cả chị ,bên ngoài mn đang chờ ngài đi ra nên ở đây mới k ai biết chị thấy ngài chị sợ hãi vì thấy dáng vẻ k giống như là Bình mọi lần mà chị biết bố ngài nói giết chị và đưa kiếm vào tay ngài ,lúc đó ngài khó xử đến nỗi hồn trong ngài k còn thì chị tư lao ra đâm vào bụng thật may măn chị k chết và dc ngài đưa đi ngay sau đó dc chăm sóc và sống đến bây giờ trước khi ngất chị còn nhớ ngài nói
_Ta sẽ rời xa em sẽ k để em phải chịu đau đơn nữa ,ở bên ta sẽ rất nguy hiểm Và ngai hôn lên trán chị kèm theo đó là nước mắt ngài rơi xuống,sau đó ngài đã rời xa đến khi chị gặp lại thì e biết đấy,chị sẽ k bao giờ để ngài buồn hay khó xử nếu em muốn chị đi ngay bây giờ chị sẽ đi tránh cho em hiểu lầm vì ngài đã nói ngài k còn yêu chị và có lẽ ngài đã yêu em nghe xong chị rất buồn…
_thật ra em cũng k rõ ngài yêu em hay không nhưng yêu chị thì em khẳng định ngài đã yêu và nhớ nhung chị rất lâu rồi
_vậy em có thể cho chị cơ hội ở bên ngài không( toi vội đi lùi lại vì câu hỏi qua ngac nhiên) chị cũng muốn khẳng định lại tình cảm của ngài 1 cách công bằng chi cũng đã chờ ngài 9 năm rồi
_cái đó em
_chị xin em vì có thể ngài đối với em hiện tại chỉ là rung động thì sao em k nghĩ đến ngài hay sao?
_vậy chị cứ ở bên ngài nếu chị muốn em k có ý kiến còn tình cảm là thứ k thể chia sẻ được ( tôi bc lên thuyền vì chính tôi cũng k dám khẳng định ngài có thật sự yêu tôi không)…quay về cung tôi thấy ngài đã nằm ở phòng tôi rồi,tôi đóng cửa lại ngồi bên ngoài rồi thở dài,với tình yêu sâu đậm như vậy liệu thật sự ngài đã quên được chưa?
_sao em k vào đi ( hắn biết m về,toii mò vào lủi thủi) nói chuyện xong chưa ( hắn biết cả m nc vs ai)
_xong rồi
_em thây tâm trạng sao
_k vui vẻ lắm ( ngài ôm tôi)
_ngốc đối với ta hiện tại chỉ có em
_vậy sau này thì sao 9 năm ngài còn thay đổi nên em k tin lắm
_đúng là ta từng rất yêu Hiền nhưng đó chỉ là từng kể từ ngày gặp em tình cảm của ta dần dc thay đổi
_k tin đàn ông đươc ( tôi vò đầu) tên thư kí của anh k chịu lấy thư kí của em là dư lào ( tôi gào lên ngài cười to)
_họ có con rồi chúng ta cũng nên sớm có lại thôi
_k được vừa hôm qua rồi e mệt lắm
_ta thì không ( nói mặt tỉnh bơ)
_không biết em ngủ đây ( ngài ôm tôi nhắm mắt còn tôi cảm thấy dù thế nào có lẽ ngài cũng đang yêu tôi rồi)…tôi nằm cười khanh khách rồi lại nhớ tới con ma,k thể để nó lộng hành mãi đươc mai phải ủ mưu…hôm sau tôi qua gặp phu nhân
_bác hôm qua con vừa gặp con ma
_bên cung cái Linh vừa bảo ta hôm qua cũng gặp
_con ma này đến có chu kì hoặc nó vừa đi du lịch về
_ta cũng nghĩ thế ( hầu gái nghĩ chúng tôi hâm cười khúc khích)
Linh chạy sang
_hôm qua con tận mắt thấy
_em cũng thấy
_ta chưa thấy ( chúng tôi quay sang nhìn phu nhân chẹp chẹp) ta có ý thế này lập hội bắt ma được không chúng ta đông thế này lo gì
_có ný
Linh: con đồng ý
Tối đến tôi mặc đồ thể thao đội mũ vận động cơ thể lắc đầu bẻ tay các kiểu,dc rồi xem hôm nay ai sợ ai,,,chị thư kí đi ra niềm nở,tỏi của em đây ( đeo cả sâu)
_hôm nay lại vui vậy
_a ý nói sẽ cưới
_thật sao nhất rồi mà k dc phải cưới sao hắn đổi ý thế nhỉ
_chị k rõ a ý nói sợ chị bị khổ nhưng ngài nói nếu anh ý làm sai chị sẽ k sao ( a ta hiểu họ suy nghĩ j vậy cái j mình nghĩ kb a ta hiểu không)…
_dc rồi chị ở nhà chuẩn bị rươu thịt em và phu nhân và Linh sẽ đi chiến đấu yên tâm đi em lo được…ra đến tụ điểm phu nhân lại mặc như njnja chim cách cụt
_các con có cần thay đồ giống ta không ( tôi và linh xua vội)
_k cần đâu bọn con mặc thế này là ổn rồi
_được rồi bây giờ đi đa
Chúng tôi đi vòng hoàng cung 4,5 lần mệt bở hơi tai k có gì ngồi nghỉ rồi thở…
Phu nhân: con ma này nó đi có lịch hay ngẫu hứng nhỉ
_con k biết dc con này rất chi là oái ăm
Linh: hay nó biết nên tránh vì hnay chúng ta đi đông..
Phu nhân : có ný
_vậy thì về thôi con đói rồi
Vừa đứng dậy 3 chúng tôi lại nghe thấy tiếng cười khanh khách phía bên kia hồ
Phu nhân: Tâm nó đấy làm j đi con
_chị Linh nó đấy làm j làm đi
_phu nhân nó đấy làm j làm đi bác ( sai truyền nhau rõ khổ đòi đi bắt ma)….phu nhân quay lại mặt rất cứng
_nói xem ngươi tên gì muốn gì ta sẽ đốt tiền với xe hơi xuống cho ( thấy phu nhân đứng im tôi và Linh quay lại) thấy nó đã đi xuống thuyền ngồi chải đầu,hét ầm lên phu nhân xỉu ngay tại chỗ hai chúng tôi kéo còn nó cứ ngồi cười ,tôi bỏ tỏi ở cổ ra ném ném nó ngẩng lên nhưng tối tôi k rõ mặt …thấy nó đứng lên thì từ trên cầu anh thư kí của ngài nhảy 1 phát xuống thuyền tóm tay con ma,,,rồi quấn quấn rất nhanh trói chặt tay,khoan đã ma thì sao bị trói thế kia
Linh; nó k phải ma…anh thư kí chèo thuyền vào
_chào hai tiểu thư ( phu nhân thì xỉu ngất ngưởng) tôi sẽ đưa người này đi
_sao a biết thế may a đến kịp k chúng tôi chêt vì sợ mất
_ngài có lệnh bảo thần đi giải quyết xung đột ( a ta nghĩ chúng tôi đi gây sự chắc)
_này con ma kia ngẩng mặt lên cho ta xem nào hoá ra là 1 cô gái bình thường hoa trang ,tại sao lại doạ chúng ta vậy ( cô gái đó quay đi k trl)
Thư kí: thần xin phép lui ( a ta kéo ng đó đi)
Chúng tôi đưa phu nhân về rồi ngồi chờ bà tỉnh
Phu nhân: nó đến nó đến đấy ( nói mơ)
_bác con đây mà
Linh chẹp chẹp
_thế bắt dc nó k dư lào rồi?
_bị anh thư kí bắt đi rồi
_vậy bên đó sẽ điều tra ra cả thôi
Thu kí phu nhân chạy vào: thưa phu nhan cô gái đó bị câm nên k trả lời gì đươc cả
_sao trong cung lại có ng câm dc
_sự thật là vậy nên ai giật dây vẫn còn đang điều tra và mục đích là gì thì k rõ thưa phu nhân…
Phu nhân: thật dã man âm mưu kinh thật đấy
_bác con cảm thấy con ma lần này khác con lần trước
_khác thế nào
_con ma lần trước có cười nhưng giọng cười nó khác hơn nữa 1 năm rồi yumy k có thì con ma đó biến mất nên con nghĩ yumy tại sao sau 1 năm nó lại trở lại vậy ạ
_ta cũng k rõ để xem sao
_thưa phu nhân hôm nay là ngày các tiểu thư thể hiện tài năng trươc các bô lão đấy ạ
_à ta quên mất ngày này hàng năm cung có luật lệ các nữ nhân của ngài phải thể hiện tài năng lại 1 lần nữa chủ đề lần này là gì
_là vẽ thưa phu nhân
Linh: đúng môn con thích
Phu nhân và Linh nhìn tôi
_à vẽ con cũng tạm tạm mà…
Chúng tôi đươc tập trung ở sân các bỗ lão và quan chức đã đến và họ hô anh ngài đến : anh ta ngồi xuống rồi dơ tay ý bắt đầu đi,tôi thấy Hiền cứ nhìn ngài cười tủm ,tôi ngại quay đi dù sao họ cũng từng yêu nhau
Ai cũng vẽ say sưa
Chủ đề hôm nay là : thần tượng thưa các tiểu thư có thể là 1 người 1 cảnh đẹp nào đó khiến hâm mộ
Ai cũng chăm chú vẽ còn tôi thực chất đôt nhất khoản vẽ ,ngài nói nhỏ vào tai thư kí gì đó ,xong xuôi phu nhân đi ra
Linh: vẽ phong cảnh đẹp lắm ,azumi vẽ ngài đang ngồi cũng rất đẹp còn Hiền vẽ Ngài khi đang ngủ ( phu nhân nói rồi nhìn sang tôi ngại ngại) ,con Tâm bà nhìn tranh của tôi cười nhạt,bức tranh vẽ cảnh rất đẹp
_đâu có con vẽ ( bà đảo mắt ý bảo tôi thôi)…
Đến lúc trình cho ngài xem thấy tranh của Hiền ngài nhìn 1 lúc rồi k nói gì còn đến tôi ngài giật mình bật cười khiến mn nhìn ( tôi lẩm bẩm có j đáng cười) a ta vội chỉnh đốn
_ai cũng vẽ đẹp cả ( rồi trình xuống đưa cho bô lão mn nhìn tranh của tôi trầm trồ )
_quý nhân vẽ đẹp quá đúng là tuyệt vời ạ ( toi gãi đầu thấy kì lạ) họ dơ tranh tôi lên 1 bức vẽ phong thuỷ ô cái này k phải ai đổi rồi ( phu nhân bịt mồm tôi) …đừng ho ở đây chứ con…anh ta đứng dậy đi về cung phu nhân gõ bàn:
_Ta thật k ngờ con vẽ thần tượng lại là ( bà ôm đầu)
_kìa bác đừng thế con sai rồi con sẽ sửa
_may mắn là ngài đổi tranh của con đi ròi k thì kb con đường đường là quý nhân mà lại đi vẽ siêu nhân bao giờ không
_nhưng đúng là con thần tượng mà hồi bé sang nhà cái Lan toàn xem nhờ phim siêu nhân
_thôi ngay k chịu dc con nữa mai đi học vẽ ngay cho ta ( bà tức tôi phụt cười)
_bác lại cung nhé ( nói với ) khoan đã vậy bức tranh siêu nhân của mình ngài đang giữ,tôi chạy sang
_trả cho em bức tranh đi
_đợt vào cung sao em qua dc môn vẽ vậy
_là nhờ bác cho nhẩy môn đó ( tôi cúi đầu)
_lại đây ta sẽ dậy em vẽ ( a ta kéo tay tôi cầm bút nhìn khóm hoa phia trước rồi dậy tôi vẽ theo,tim tôi đập thình thịch vì mùi hương của ngài)…bức vẽ đa xong chỉ là trắng đen cầm tay tôi mà ngài đã vẽ rất đẹp đúng thật là giỏi mọi môn,tôi quay lên nhìn chằm chằm
_a có môn gì k giỏi không?
_chắc là không ?
Thư kí đi vào: tranh của tiểu thư thần đã đóng khung rồi ạ
_làm j vậy ( tôi đung dậy ấp úng)
_dạ lệnh ngài treo bức tranh đó ở phòng tiểu thư
_ôi không bác gái mà thấy sẽ trách tôi mất ( tôi chạy vút về mặc cho ngài đang định gọi với rồi bật cười)
Thư kí: ngài nói tiểu thư thay đồ ngài sẽ đưa tiểu thư ra ngoài…tôi hí hửng đi ra thì gặp hiền
_chị vừa nghe nói em và ngài định ra ngoài nên nói ngài cho đi ké k sao chứ
_k sao ( mặc dù cũng có sao)
Lên xe chị ta còn ngôi ghế trước,tôi ngồi phía sau lầm bầm…
_Ngài đi đâu vậy ạ
_ra ngoài roi k cần xưng ngài với anh ( ô thế coi tau ở sau bằng không à)
_em đi đâu?
_anh định đi đâu
_ta định đưa tâm đi dạo thôi ( rủ em đằng sau nhưng cứ nói chuyện với em đằng trước chả có nhẽ)…
_vậy chúng ta cùng đi nhé dc k Tâm ( chị ta quay xuống bảo k lẽ bảo k dc)
_vâng đi cùng cho vui ( toii cười nhạt)…đến ngã tư chúng tôi gặp nhau ngài mở xe xuống dắt tôi đi bộ tôi hỏi
_đi thế này liệu chị Hiền có thấy khó xử không?
_không cô ý nói coi a là bạn bè rồi mà ( vậy mà nói vs mình muốn dc yêu ngài)
_vâng ( ngài nắm tay tôi đi trên phố) toii chạy ra chỗ đèn rồi ngồi xuống như lúc đầu gặp nhau..dựa vào cột rồi nhìn ngài cười) sao bây giờ ngất lần nữa nhé
_em ngất đi ta đi trc đây ( ngài cười tôi chạy theo chúng tôi nắm tay nhau) còn Hiền đi phía sau khiến tôi ngại ngùng…) em ăn gì không,Hiền em ăn gì ( ngài hỏi cả hai)
Hiền: ăn món ngày trước chúng ta hay ăn nhé món cá cuộn ý …
_uk còn em ( ngài nhìn tôi)
_gì cũng được em dễ ăn mà
_vậy chúng ta đi ăn cá nhé
Đến quán đó chủ quán nhìn Bình và Hiền cười
_ôi trời bao nhiêu năm rồi nhỉ,cô gái thì lâu rồi còn thi thoảng cậu này vẫn tới ăn
Hiền: vâng hai chúng cháu đều thích món này mà ( tôi thấy ngại )…ngồi xuống ăn Hiền cứ cuốn cuốn cá và cơm cho Bình) a thích ăn sốt cay mà nào há mồm ra ( a ta nhìn sang tôi còn tôi ngồi cúi đầu gắp và cảm thấy k vui vẻ gì) …
Binh: để anh tự ăn được rồi em cũng ăn đi (B gắp cho tôi ) em ăn cái này đi bổ đấy
_vâng ( tôi vẫn cúi đầu)
Ăn xong đi ra phố có máy gắp gấu bông Hiền chỉ
_a gắp cho em đi con kia kìa
_uk
_em có xu lẻ đây ( anh ta gắp còn cô ta cổ vũ rất to bên cạnh họ như 1 đôi đi hẹn hò vậy) em vẫn nhớ ngày trước a toàn gắp cho em lần nào cũng thắng hết …( tôi thì cho tay vào túi rồi dúi mặt vào khăn choàng để cho họ k thấy tôi có chút gen tị)…bình gắp dc 1 con đưa cho cô ta còn gắp 1 con nữa mang ra đưa tôi
_của em đây ( tôi cười ngài xoa má tôi ) lạnh lắm ( ngài bịt cái bịt tai bông hình con thỏ lại cho tôi) đeo lên đi lạnh đấy ( Tôi và ngài nhìn nhau cười còn Hiền đang đứng nhìn )…ngài quàng vai tôi đi trên phố như những đôi trẻ khác rất bình thường,
_em muốn qua 1 nơi
_đâu vậy ( ra quán chị mẹ của Naomi )
Đứng từ bên đường nhin sang tháy mấy mẹ con họ cơm no đủ ấm lại có quán tôi cười nhưng nước mắt rơi,ngài nhìn theo tôi rồi lấy tay ôm tôi: Thân phận của em k thể đến gần họ được ta xin lỗi ta phải làm vậy?
_vâng (vừa nói xong thấy Hiền đứng sau có 1 người đàn ông tiến đến cầm dao đâm 1 nhát vào hiền,hiền gục xuống) anh Hiền ( tôi chỉ) Ngài chạy vội vàng ra đỡ Hiền người đàn ông đâm đã biến mất,
_Hiền em tỉnh lại đi ,hiền nghe a nói không ( ngài sốt sắng)…tôi tiến lại gần ngài thì có người phía sau đâm tôi rất mạnh,,,,tôi ộc máu ra khuỵa xuống ngay trước mặt ngài …,,,,giữa ngã tư đường hai người phụ nữ bên đời ngài đang gục trong vũng máu ngài sẽ làm gì?….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!