Ta Là Đại Pháp Sư
Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 21: Long đích chiến tranh (Phần hạ)
Nhân vì linh hồn ta đã dung hợp, bây giờ ta có thể vừa giống thiên sứ vừa giống ác ma, đồng thời có thể sử dụng được ma pháp và vũ kĩ, hơn nữa lại có chung cực thần binh “Á Dạ” tương trợ. Ta đại chấn tinh thần hét lớn một tiếng rồi nhằm thẳng hướng quần long đang lao tới.
Hơn mười đạo “long viêm” phun về phía ta. Ta xuất “Á Dạ” kiếm hướng đến “long viêm” phát xuất “Phá hỏa nhất kiếm”.
“Kiếm cương” phát xuất từ mũi kiếm đang từ vô thanh vô tức đột nhiên bạo phát tiến nhập vào “long viêm” có nhiệt độ siêu cao.
Gọi là “Kiếm cương” nhưng thực tế chỉ là “Ma đấu khí” của ta sau khi qua Á Dạ làm tăng lực lượng hình thành sự ngưng tụ cao độ của kiếm khí, có thể xem là tinh hoa toàn bộ sức lực của ta, sau khi nhập vào “long viêm” liền tăng tốc phân giải những nguyên tố hình thành nên nó.
Hơn mười đạo “long viêm” hùng dũng đáng sợ nhất thời tiêu tán, nhưng ta cũng bị lực phản chấn chấn lùi về sau. Lũ rồng đã phát xuất “long viêm” tất cũng chẳng dễ chịu gì.
Một tiếng kêu ai oán như quỷ khóc thần gào đột nhiên vang đến, chỉ thấy một đạo đao hình hắc sắc quang mang từ Độc giác hoàng kim long phá không công đến ta, tốc độ nhanh như chớp.
Ta nhìn thấy Hắc ám hệ cao cấp ma pháp “Quỷ khấp đao”, trong lòng không khỏi kinh hãi. (Long tộc vốn không có khả năng sử dụng Hắc ám hệ ma pháp, Lại Lại trùng tuy được gọi là Địa ngục hắc long nhưng thực tế không phải là rồng, chỉ có long hình nhưng sinh mệnh thể lại là hắc ám năng lượng). Ta liền sử dụng Phong hệ chung cực ma pháp “Cực động chi phong”. Thân ảnh hoá thành thanh quang lóe lên bay vọt tới phía trước “Quỷ khấp đao” đang chém tới rồi bay vào trong đám quần long. Ta hét lớn một tiếng công một kiếm đến Độc giác hoàng kim long.
Chiêu “Chiến quyết hoàng sa” trong “Chiến quyết”.
Chiêu thức của “Chiến quyết” vô cùng đơn giản, chiêu nào cũng tấn công trực diện: tà liêu, trảm kích, hạ phách đều là động tác cơ bản của kiếm thuật. Thậm chí có nhiều chiêu động tác còn tương đồng với nhau nhưng thật sự tinh túy bên trong chính là sự vận khí khác nhau, tạo nên sự bất đồng trong khí thế và ý cảnh dẫn đến sự bất đồng về uy lực.
Một chiêu “Huyết tiên hoàng sa” này chính là một thức có khí thế thảm liệt trong “Chiến quyết”. Kiếm xuất ra giống như dũng sĩ đang đối mặt với một trường sát phạt không sợ hãi, chết không hối tiếc.
Lân giáp của Độc giác hoàng kim long mặc dù vô cùng kiên ngạnh, nhưng khi gặp thần binh “Á Dạ” cùng “Kiếm cương” thì cũng chỉ như một tờ giấy liền bị một kiếm xuyên qua. Độc giác hoàng kim long kêu thảm một tiếng, toàn lực bay lùi lại. Do trước khi gặp “Kiếm cương” hắn đã lùi lại nên chỉ bị thương một chút. Chiêu “Huyết tiên hoàng sa” của ta cũng chỉ gây ra chút thương tích ngoài da thôi. nguồn t r u y ệ n y_y
Ta lúc đó đang bị vây trong quần long. Lũ rồng không thể dùng ma pháp cùng “long viêm” tấn công ta nên chỉ dùng răng sắc, gai nhọn và long vĩ.v.v. để tấn công ta. Bất kỳ đòn nào kích trúng ta, sợ rằng ta sẽ chỉ còn cách ô hô ai tai mà thôi.
Hiện tại ta quả thật vô cùng cảm tạ Vô Danh. Một năm qua hắn sống trên đầu gươm mũi giáo đã tạo cho ta một thân pháp linh xảo có thể xuyên qua những bóng trảo của cự long. Á Dạ thừa thế xuất ra, thân ta nhanh chóng bị nhuộm hồng bởi long huyết.
Một con trường dực phi long tử sắc đột nhiên từ không trung hướng về ta xuất ra một đạo kim sắc cường quang. Quang mang ngưng tụ thành một đồ hình kì dị hướng ta bay đến.
Ta dùng tinh thần lực lượng tiến vào trong quang phù nhanh chóng phân tích, trong lòng đại kinh. Trong quang phù chứa một lực lượng huỷ diệt vô cùng đáng sợ. Một khi bị đánh trúng chắc xương thịt của ta đến một mẩu cũng không còn.
Đây chính là “Long chi ấn” trong Long ngữ ma pháp. Tử sắc phi long này chính là Tử Nguyệt, một trong những trưởng lão của Long tộc.
Trong lúc bất lực, dưới sự công kích nguy hiểm của “Long viêm” ma pháp của quần long, ta chỉ còn cách mạo hiểm dùng “Cực động chi phong” bay ra khỏi “Long chi ấn” đang xạ tới, bay lên bên trên phi long Tử Nguyệt. Tay ta dương Á Dạ vận khởi một thức “Khinh kị đột xuất” nhanh như điện chớp chém xuống.
“Long chi ấn” đánh xuống giữa đám quần long nhất thời sản sinh ra một vụ nổ, làm cho một số con rồng vô tội đứng ngoài cuộc bị nổ văng đi xa, thật thảm thương kém may mắn a.
Tử Nguyệt quả thật không tưởng nổi tốc độ của ta lại nhanh như vậy, cũng như không ngờ mình lại đả thương người đồng tộc. Một kiếm của ta nhắm vào đôi cánh rồng to lớn thuận thế chém tới. Một nửa đôi cánh của hắn bị chém rụng, hắn kêu thảm lên một tiếng rồi từ không trung rơi xuống.
Một kiếm vừa thành công, ta đã thấy quần long đang chuẩn bị đủ loại ma pháp cường hoành để phát xạ về phía mình. Ta luôn hiểu đạo lí tiên hạ thủ vi cường, trong sát na liền toàn lực sử xuất ra vô số không gian bình hành làm cho không gian bị bóp méo và phá vỡ. Một đạo dương kiếm “Đại thứ nguyên trảm” liền xuất hiện xạ về hướng quần long ngay khi không gian bị phá vỡ.
“Đại thứ nguyên trảm” sau khi truyền qua “Á Dạ” đã thể hiện uy lực kinh nhân hãi tục tăng lên gấp ba lần. Quần long liền phát ra long khí, kết giới… chống lại, nhưng nhanh chóng bị vụ nổ không gian phá vỡ. Những con rồng nằm trong phạm vi uy lực ngay lập tức bị thôn phệ, xương cốt cũng không còn.
Đáng tiếc là “Đại thứ nguyên trảm” uy lực tuy mạnh nhưng phạm vi công kích lại quá nhỏ trong khi thể hình của lũ rồng đó lại quá lớn, chỉ có khả năng sát thương hữu hạn đối với số con rồng.
Dị tượng đột nhiên phát sinh. “Đại thứ nguyên trảm” thường là vụ nổ của những không gian đen tối đột nhiên lại xuất hiện kim quang chói mắt. Đồng thời một cỗ khí tức cường đại làm người ta khó tưởng tượng được truyền vào lòng ta và mỗi một con rồng đang ở tại đương trường.
Ta trong tâm cũng đại kinh, không thể ngờ rằng “Đại thứ nguyên trảm” lại phát sinh dị tượng như vậy. Đồng thời sâu trong lòng ta cảm thấy khí tức đáng sợ đó cùng với “Ma đấu khí” của ta có cùng một loại cảm giác.
Sao lại thế này?
Một quang cầu kim sắc từ nơi không gian bị rách cuồng bạo xạ xuất ra. Tại sát na khi kim quang tiêu thất, ba bóng nhân ảnh xuất hiện tại không trung.
Cả chiến trường đều dừng lại, ta và quần long không hẹn mà cùng nhìn về phía ba người vừa xuất hiện. Vừa nhìn một cái, trong tâm ta liền kích động như điên lên, là…là tiểu Nông….
Ba người đột nhiên xuất hiện là một nam hai nữ. Nam tử thân mặc hắc sắc khôi giáp, trong tay cũng là một cây hắc sắc trường thương phát tán ra một khí thế lãnh ngạnh. Nhưng sau lưng hắn vũ động một đôi cánh độc hữu của ác ma chính là hắc sắc sí bàng.
Tay trong tay với hắn là một tuyệt sắc mĩ nữ thiên kiều bá mị tóc vàng, trên thân là bộ bạch sắc khôi giáp không nhiễm bụi trần, thánh khiết vô tả, sau lưng là bốn cánh khiết bạch.
Nàng là một vị thiên sứ, hơn nữa lại còn là một “Diệu thiên sứ” bốn cánh.
Một mĩ nữ khác…bất luận là người hay rồng nhìn thấy đều không thể di dời mục quang đi nơi khác. Dung mạo nàng so với vị thiên sứ tóc vàng kia không hề thua kém, hơn nữa nàng lại còn phát ra một loại khí thế vương giả, làm cho mọi người một khi nhìn thấy nàng đều không tự chủ mà sinh ra một loại cảm giác thần phục. Nhưng trên thân nàng cũng phát ra một loại khí tức băng hàn đến tận xương tủy, thật sự là quá kinh nhân.
Ta quên hết mọi thứ bên ngoài chỉ hướng sự chú ý đến vị băng sơn mĩ nữ với khí thế kinh nhân nói: “tiểu Nông… thật sự là nàng…”
Khí tức của băng sơn mĩ nữ như băng hàn vạn năm đột nhiên tiêu thất vô hình, mĩ mục như si dại ngây ngốc nhìn ta, từng giọt lệ trong suốt trào ra rơi xuống.
“Chủ nhân!”
Ngay sau tiếng gọi hàm chứa đầy tương tư và nhu tình vô tận cất lên, băng sơn mĩ nữ như gió lốc lao thẳng vào lòng ta, vui mừng phát khóc nói: “Chủ nhân, chủ nhân, Hạ Nông rốt cuộc cũng được trở lại bên cạnh người rồi…”
Nàng không phải ai khác, chính là “Hắc ám long kị binh” không chiến tướng, là “Tuyệt đại đấu thần” Hạ Nông, kẻ khiến đám Thần tộc thiên giới nghe thấy tên phải táng đởm kinh hồn.
Ma tộc nam tử mặc hắc giáp lãnh ngạnh như cương thiết bay đến trước mặt ta lăng không hành lễ, nói: “Thuộc hạ ‘Hắc ám long kị binh’ lục chiến tướng Lạp Cáp Nhĩ Đặc tham kiến thống lĩnh đại nhân.”
Diệu thiên sứ kiều mị cười cười đứng đằng sau lưng Lạp Cáp Nhĩ Đặc, đang nở nụ cười tuyệt mĩ nhìn ta.
Ta nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen huyền của Hạ Nông nhìn về phía vị “Diệu thiên sứ” tuyệt mĩ đằng sau Lạp Cáp Nhĩ Đặc. Ta đối với nàng quả thật có chút ấn tượng, tựa hồ như trước đây ở Ma giới nàng có tham dự vào đội ngũ thiên sứ tham gia đột kích, làm sao bây giờ lại cùng Lạp Cáp Nhĩ Đặc ở cùng một chỗ, hơn nữa trông có vẻ như rất thân tình? Thật ra chuyện này là như thế nào?
Ta buông “Á Dạ” trong tay ra, ô mang chợt động liền khôi phục lại hình dạng vị Ma giới công chúa tuyệt sắc thiên hương. Hạ Nông trong lòng ta duyên dáng gọi “Công chúa”, nhị nữ nhất thời nhảy lên vui mừng.
Lạp Cáp Nhĩ Đặc thấy ta chăm chú nhìn hắn, trên mặt gã hán tử cứng rắn trung thành này bỗng hơi ửng đỏ, có chút lo ngại hướng đến ta nói: “Thống lĩnh, nàng là Địch Lệ, trước đây là thiên giới Diệu thiên sứ, nhưng bây giờ là thê tử của ta, cũng giống như ‘Hắc ám thiên sứ’ Vũ Y tiểu thư vậy”.
Ta mỉm cười vẻ tà dị nói: “Hảo tiểu tử, cũng có bản lãnh a. Thật không hổ là bộ hạ của Ngô Lai ta. Sự tình cụ thể thì để sau này ta hỏi ngươi. Ngươi trước tiên giúp ta giải quyết cái đám rồng phiền nhiễu này đã.”
Ta giơ ngón tay chỉ về phía quần long.
Lạp Cáp Nhĩ Đặc đột nhiên chuyển thân đối diện với Độc giác hoàng kim long. Một cỗ sát khí âm hàn dày đặc đột nhiên phát tán ra, hắn lạnh giọng nói: “Đã lâu không gặp a, Long vương.”
Lạp Cáp Nhĩ Đặc thân là “Hắc ám long kị binh” lục chiến tướng cưỡi cự long tung hoành trên chiến trường. Thân là Long tộc chi vương Độc giác hoàng kim long đương nhiên phải nhận ra, cũng nhận ra được không chiến tướng Hạ Nông. Từ lúc nàng xuất hiện quần long đã đình chỉ tấn công, bọn chúng thật sự không hề muốn khai chiến với Ma giới.
Độc giác hoàng kim long nói: “Ngươi giỏi đấy, lục chiến tướng à., Ngươi biết nam tử này sao? Hắn đến ‘Long cốc’ phá huỷ tứ tung, chúng ta nhất định phải giết hắn.”
Hạ Nông lắc mình đến bên cạnh Lạp Cáp Nhĩ Đặc hướng đến Long vương nói: “Khẩu khí ngươi thật lớn, nếu ngươi vọng tưởng có thể thương hại được chủ nhân thì phải bước qua xác Hạ Nông ta trước đã.”
Trên thân thể mềm mại của nàng đột nhiên bạo xuất kim mang sáng lạn như mặt trời giữa trưa. Một cỗ khí thế làm lòng người phát lạnh tức thời phát ra. Tại chu vi quanh thân nàng mười trượng, ma pháp nguyên tố đột nhiên tiêu thất. Trong khu vực này mọi công kích ma pháp đều không có ma pháp năng lượng bổ sung, sẽ dễ dàng bị phá vỡ.
Đây là “Thánh đấu khí”, chung cực lực lượng của vũ giả, quả thật lợi hại.
Ta đến giờ mới biết uy lực thật sự của “Thánh đấu khí”. Bất quá đối với “Ma đấu khí” của mình ta vẫn tự tin như vậy. Sự ảo diệu của “Thánh đấu khí” chính là trong phạm vi của nó nguyên tố ma pháp đều bị khu tán. Nhưng “Ma đấu khí” của ta có khả năng nhập vào trong ma pháp năng lượng và phá hủy chúng, hiệu quả cuối cùng tịnh không kém so với “Thánh đấu khí”. Ta chỉ không biết rằng nó có cùng loại vô kiên bất tồi như “Thánh đấu khí” hay không. Bởi vì tu vi tu luyện của ta lúc này vẫn còn yếu nhược, không thể phát xuất ra chân chính uy lực c��ạo�a “Ma đấu khí” được.
Độc giác hoàng kim long vội nói: “Long chiến tướng xin người đừng hiểu lầm. Ta chỉ muốn xác định lại vị tiên sinh này có phải là Ma giới ‘Ma thần vương’ đại nhân hay không.”
Trong lòng ta cảm thấy kỳ quái, từ từ xuất ra tiêu chí của mình là thần ma song dực vốn dĩ ẩn kín trong thể nội, nói: “Không sai, Hoàng kim Long vương các hạ, ta chính là ‘Ma thần vương’ Ngô Lai. Long vương ngài có chuyện gì vậy?”
Gã Độc giác hoàng kim long khổng lồ trong mắt loé lên quang mang kích động, kim sắc long dực sau lưng vươn ra bay đến trước mặt ta. Hạ Nông cùng Á Dạ hai người sợ hắn gây bất lợi cho ta, thân thể mềm mại liền loé lên bay đến hộ vệ trước mặt ta.
Độc giác hoàng kim long vội nói: “Xin chờ một chút, ta không có ác ý. Ta chỉ muốn thỉnh cầu “Ma thần vương” có thể cho ta được gặp mặt phụ thân một lần.”
Cha của hắn ư?
Lời nói của hắn làm ta thấy khó hiểu, ta với phụ thân hắn có thể nào có quan hệ gì chứ?
Độc giác hoàng kim long tiếp tục nói: “Phụ thân của ta là…là Ma giới địa ngục hắc long. Ta từ khi sinh ra chưa một lần được thấy mặt người. Ta nghe nói bây giờ người đã là triệu hoán thú của ‘Ma thần vương’ ngài. Mong ngài cho phép ta được gặp mặt cha ta một lần.”
Cái gì?
Long tộc chi vương Độc giác hoàng kim long lại là con của Lại Lại trùng. Có thể có chuyện này sao?
Bọn Á Dạ, Hạ Nông, Lạp Cáp Nhĩ Đặc vẻ mặt ngẩn ngơ không nói được gì. Bất quá nghĩ tính cách của Lại Lại trùng thích đàn áp người khác, có khi lưu lại hậu nhân cũng là hợp tình hợp lí. Chả trách vừa rồi Độc giác hoàng kim long có thể sử dụng Hắc ám hệ ma pháp.
Ta cố nén sự hiếu kì trong lòng, dùng niệm lực khai mở “Lục mang triệu hoán trận” trong không trung. Trong ánh ô mang lóe lên, một bóng hắc ảnh cự đại liền xuất hiện. Đấy là một hắc sắc cự long uy vũ hàm chứa đầy khí thế vương giả, chính là Địa ngục hắc long Lại Lại trùng, kẻ hùng bá đệ thất tầng Ma giới cả vạn năm.
Lại Lại trùng đã hơn một năm sống vô sự tại dị thứ nguyên không gian, thật không dễ dàng gì mới được chủ nhân gọi ra. Nó không khỏi hưng phấn phát cuồng, vừa ra khỏi triệu hoán trận liền phát ra một tiếng long ngâm chấn thiên, chuẩn bị đại triển thân thủ một phen.
Nó nhìn thấy xung quanh đều là các chủng loại rồng, trong lòng nhất thời cũng rùng mình, hướng đến ta nói: “Chủ nhân, xin người ra lệnh.”
Ta hướng đến nó nháy mắt cười nói: “Lại Lại trùng a, nhi tử của ngươi đến nhận ngươi kìa.”
Lại Lại trùng nhất thời ngổn ngang bao nhiêu câu hỏi trong đầu. Nhi tử ư? Ta có nhi tử từ khi nào vậy?
Độc giác hoàng kim long tung cánh bay tới trước mặt Lại Lại trùng, kích động nói: “Phụ thân, cuối cùng con cũng có thể gặp người rồi. Người thật giống như như lời kể của mẫu thân.”
Lại Lại trùng mục quang ngưng tụ trên người Độc giác hoang kim long, do dự một chút rồi hỏi: “Ngươi…ngươi thật sự là con của tiểu Nhu Nhu?”
“Tiểu Nhu Nhu” trong lời nói của nó chính là Long tộc tiền nhiệm tộc trưởng, Hoàng kim thánh long (là rồng cái đấy nhé). Vạn năm trư� cố ��c Lại Lại trùng có đi ngang qua Thánh Ma đại lục. Với năng lượng cường hoành cùng khí tức của nó đã dẫn tới sự chú ý của Long tộc. Vì vậy Hoàng kim thánh long mang theo một quân đoàn cường đại của Long tộc tìm tới.
Một trường đại chiến kinh thiên động địa bắt đầu. Sự cường hoành của Lại Lại trùng quả thật nằm ngoài sự dự liệu của quần long (Nó có thể cùng Lộ Tây Pháp đối địch thì đương nhiên phải lợi hại rồi). Nó không chỉ làm cho quân đoàn của Long tộc tổn thất thảm trọng mà còn tương hảo với Hoàng kim thánh long nữa. Sau đó nó mãn ý trở lại Ma giới mà không biết rằng Hoàng kim thánh long đã hoài thai với nó, rồi gần ba ngàn năm sau sinh hạ được một Độc giác hoàng kim long, vì bản thân sinh sản nên sinh mệnh lực đại tổn, miễn cưỡng sống thêm hai ngàn năm nữa rồi tạ thế.
Long tộc trước giờ coi trọng nhất là cường giả, bọn chúng tuy bị Lại Lại trùng hủy diệt rất nhiều cao thủ nhưng đối với Lại Lại trùng rất là thành kính. Hoàng kim thánh long là thê tử của nó lại rất sĩ diện, đã giảng giải cho Độc giác hoàng kim long về việc cha nó cường đại như thế nào, nổi tiếng ra sao. Độc giác hoàng kim long đối với “Phụ thân” đương nhiên đầy tôn sùng.
Lại Lại trùng cảm thụ được trên người Độc giác hoàng kim long có cùng một loại khí tức, ngay lập tức xác định được thân phận hắn. Tấm thân rồng dài thượt màu đen hướng về phía hoàng kim long bay tới. Mối thâm tình phụ tử tự nhiên bộc phát.
Lần này phụ tử đoàn viên chính là kết cục hoàn mĩ. Ta thì rất hài lòng vì đã có được sự trợ giúp của hai tuyệt sắc mĩ nữ Á Dạ và Hạ Nông. Một lát sau đó, trước mặt ta lại xuất hiện sáu con thái điểu.
“Sư phụ!”
Sáu tên thái điểu vừa đồng thanh hô lên vừa quỳ gối trước mặt ta, vẻ mặt đầy thành kính.
Kiến tập kị sĩ Địch Nặc nói: “Sư phụ, xin người thu nhận sáu người đồ nhi. Bọn con nhất định sẽ dụng tâm học tập. Cầu xin người mà, sư phụ.”
Biểu hiện vừa mới rồi của ta đã làm cho sáu tên thái điểu này càng thêm sùng bái. Bọn họ sau khi thương lượng một lúc đã đưa ra quyết định cầu xin ta làm sư phụ của họ, chưa đạt được mục đích thề chưa dừng lại.
Chính sự lỗ mãng và gan dạ của sáu tên thái điểu này (Về sau ta mới biết được bọn chúng là vì điếc không sợ súng nên mới gan dạ như vậy) nên ta rất thích. Sau một hồi cân nhắc ta nói: “Được,ta chấp nhận thu các ngươi làm đồ đệ.”
Sáu tên thái điểu vui mừng lộ ra mặt, vội quỳ xuống đất hành đại lễ bái kiến.
Chính nhờ điều này đã thay đổi vận mệnh cả đời họ trở thành “Ma thần vương lục sứ giả” bao gồm “Thánh chiến kị sĩ”, hai gã “Ác vận song kiếm sĩ”, “Địa ngục thần xạ thủ”, “Vong linh trí giả” cùng “Thánh ma nữ thần” lừng danh thiên hạ sau này.
Thế là do ngay cả cha của Long vương cũng là triệu hoán thú của ta, Long tộc tự nhiên không thể lại đối địch với ta. Việc “Long cốc” bị hủy đối với chúng cũng đành ngậm đắng nuốt cay mà thôi.
Độc giác hoàng kim long không nguyện ý li khai phụ thân không dễ mà gặp được. Vì vậy hắn đã quyết định lập khế ước trở th�vậ�nh triệu hoán thú của ta và được ban một cái tên mới là Kim tử. Ta cũng dùng ba ngày để cải tạo lại thất danh siêu cấp khô lâu, hơn nữa còn thêm cho bọn chúng bảy tọa kị có lực lượng giống nhau chính là khô lâu long.
Trong ba ngày ở đây, Hạ Nông đã thuật lại mọi sự tình với ta.
Nửa năm trước khi Địch Lệ khởi động “Lực tràng thủ trạc” cùng Lạp Cáp Nhĩ Đặc tiến nhập vào một vùng dị thứ nguyên không gian chưa từng biết tới. Hạ Nông sau đó đã sử ra “Thánh đấu khí” ngạnh tiếp Thánh quang hệ chung cực công kích ma pháp “Thái dương chi kiếm” của “Hỏa thiên sứ” Già Mễ Lặc, làm sản sinh ra một vụ nổ năng lượng kinh thiên động địa, dị thứ nguyên không gian vừa bị phong bế vì vụ nổ mà lại mở ra thêm lần nữa, hút Hạ Nông vào.
Đó là một nơi không có ánh sáng, không có nước, không có không khí, chỉ có hắc ám vô biên của dị thứ nguyên không gian. Khi Hạ Nông bị hút vào thì Lạp Cáp Nhĩ Đặc cùng Địch Lệ đã mày hoa mắt choáng. Vì vậy khi nàng gặp được hai người đã bao bọc họ trong “Thánh đấu khí” của mình.
“Thánh đấu khí” quả thật thần kì, làm cho ba người có thể sống sót tại dị thứ nguyên không gian bằng cách giảm thiểu năng lượng tổn hao, đưa thân thể tiến nhập trạng thái ngủ sâu, chỉ còn tâm linh liên hệ.
Sinh hoạt tại nơi cô tịch đó đã khiến cho Lạp Cáp Nhĩ Đặc cùng Địch Lệ từ hai kẻ tử đối địch đã phát sinh cảm tình, lại thêm Hạ Nông giúp đỡ lấy Vũ Y ra làm ví dụ. Địch Lệ cuối cùng đã quyết định vất bỏ tất cả để cùng ở với Lạp Cáp Nhĩ Đặc.
Cho đến lúc này, Địch Lệ đã hiểu được cảm tình trước đây của mình với Hoa La kì thật giống như sự sùng bái của muội muội với ca ca, còn với Lạp Cáp Nhĩ Đặc mới là chân chính ái tình.
“Đại thứ nguyên trảm” của ta chính là sử dụng ma lực làm cho bình hành không gian bị bóp méo trong nháy mắt, bị xung phá, may mắn thế nào lại trùng với không gian của bọn Hạ Nông. (TG: Điều này xác suất chỉ là một phần ngàn vạn. Ta thật giống thượng đế. Ta bảo nó làm được thì phải làm được, ai bảo ta là tác giả làm chi?). Vì vậy nàng đã dụng toàn lực đi theo điểm liên hệ giữa hai không gian để thoát ra.
Bọn họ rốt cuộc đã được tự do.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!