Ta Là Đại Pháp Sư
Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 24: Thần khí nhận chủ (thượng)
Ca Ny cùng với ma giới chiến sĩ kinh hoảng vội lao tới bên chúng ta, cuồng bạo chiến sĩ lại cuồng hóa, nhanh như thiểm điện bọn họ nhằm về phía chiến thần Hoắc Ân thì phát hiện ra hắn đã không còn một tia sinh khí,mọi người liền vây quanh ta, trong đó chỉ có thánh quang hệ ma pháp sư Áo Lệ Na vội vịnh xướng chú ngữ “Hồi phục quang” để trị liệu cho ta
Á Dạ cũng biến trở lại hình người vội vàng nói:
-“Không thể được đâu, chàng bị thương cực kì trầm trọng lực lượng của Áo Lệ Na không đủ để trị liệu đâu.”
Ca ny vừa khóc vừa nói:
-“Đều là tại ta không tốt, nếu không phải chàng đưa cho ta ‘Tâm Chi Khải Giáp’ thì chàng sẽ không bị như thế này.Ta cố nén đau mỉm cười nói:
-“Tiểu ny tử này, việc ta trọng thương không có quan hệ tới ngươi chỉ là do ta vô ý thôi”
Vừa nói xong, ta nhịn không được bắt đầu ho khan dữ dội không ngừng phun ra từng ngụm máu tươi.Áo Lệ Na liều mạng phát ra ma pháp hồi phục quang nói nhanh:
“Mọi chuyện nói sau, tại sao hồi phục quang lại không có tác dụng vậy.”
Đúng như Á Dạ nói, hồi phục quang của nàng đối với ta căn bản là không có nhiều tác dụng, một quyền liều chết này của chiến thần Hoắc Ân đã mang toàn bộ sức lực còn lại của hắn, không chỉ chấn nát xương cốt của ta mà còn đem một cỗ kình khí khổng lồ tàn phá kinh mạch của ta, nếu cơ thể của ta không phải là cơ thể của thần ma kết hợp thì đã bị đánh nát vụn từ lâu rồi.
Để trị được vết thương này có lẽ chỉ có thánh quang chung cực trị liệu ma pháp “Sanh mệnh quang huy” mới có thể a, nhưng mà bây giờ ta căn bản là không thể nhấc tay, còn Vũ Y cũng không có ở đây.
Thật là quá thảm mà.
Chúng nữ chỉ biết vây quanh ta khóc thảm mà không biết làm gì, lúc này Phỉ Lợi Áo liền nói:
-“Công chúa, các vị tiểu thư thuộc hạ có biên pháp điều trị cho ma thần vương đại nhân.”
Chư nữ nghe vậy không khỏi mừng rỡ, Á Dạ vội hỏi:
-“Phỉ Lợi Áo thúc thúc, ngươi có biện pháp điều trị cho chàng thật sao, sao ngươi không nói sớm ra?”
Phỉ Lợi Áo liền nói:
-“Công chúa, người quá quan tâm tới đại nhân nên đã quên mất, chẳng phải hắc ám ma pháp cũng có thể trị liệu đó sao, lúc nảy nên dùng Tử minh chuyển hoán là thích hợp với thương thế của đại nhân.”
Hắn liền tùy tiện đưa tay ra, ngay lập tức một lôi nhân binh sĩ cách đấy mười thước đã bị hắn hư không dùng lợi trảo bắt tới.Hắc ám ma pháp quả thật có một loại ma pháp dùng để trị liệu, bất quá loại ma pháp này đều có tổn hại, hôm nay Phỉ Lợi Áo định sử dụng “Tử minh chuyển hoán” đó là một loại ma pháp đem thương thế của người này chuyển sang thân thể của kẻ khác, cho nên hắn mới bắt một binh lính tới.
Á Dạ với loại ma pháp này tịnh không có thích thú nên vẫn chưa từng truyền thụ cho ta, nàng cũng chưa bao giờ sử dụng nó, nhưng chỉ cần nghe Phỉ Lợi Áo nói ta cũng đã hiểu nguyên lý của loại ma pháp này.Chỉ cần chuyển toàn bộ thương tích trên người ta qua người tên lính kia đảm bảo hắn tuyệt đối không có cơ hội sống, ta liền lên tiếng ngăn cản:
-“Hãy dừng tay lại, ngươi không thể thực thi ma pháp này, ta không thể vì bản thân mà hy sinh một người vô tội.”
Ha ha, thật là vĩ đại nha, ngay cả ta cũng bội phục chính mình, ta mặc dù cực kỳ sợ chết nhưng ta lại không vì chính mình mà muốn hy sinh người khác (chít đi, chít đi ta đỡ phải dịch q4) ta quả không muốn nhưng ta cũng thật không cam lòng mà chết đi, quả thật bây giờ ta đang rất mâu thuẫn.
Phỉ Lợi Áo đối với lời nói của ta thì vô cùng ngạ nhiên (hắn vốn là đọa lạc thiên sứ tức là ác ma) tại thế giới tôn sùng thực lực nơi ma giới, một tánh mạng tuyệt nhiên không có đánh giá,với nhân loại tiểu tốt này thì trong mắt hắn nếu có phải vì ta mà hy sinh hàng ngàn hàng vạn người thì cũng chẳng là gì,trong đó kể cả hắn cũng có thể, nhưng ta đã ra mệnh lệnh hắn không thể kháng lại.
Hắn liền buông tên binh sĩ lúc này tay chân đều mềm nhũn, ngay cả quần cũng đã ướt hết, rồi sau đó mới hướng ta ngâm xướng chú ngữ:
-“Vô biên vô tế, vô xử bất tại, hắ ám lực lượng, xin lắng nghe lời thỉnh cầu của ta đọa lạc thiên sứ Phỉ Lợi Áo.”
Đây là ma chú văn.Ta trong lòng kinh hãi vội kêu lên:
-“Á Dạ, Ca Ny mau ngăn cản hắn lại! Nếu không ta vĩnh viễn không tha thứ cho mọi người.”
Á Dạ và chúng nữ đã sớm nhìn ra Phỉ Lợi Áo muốn hy sinh chính mình để cứu ta, vì tình cảm của nàng đối với ta nên tuy trong mắt nàng rưng rưng lệ nhưng tuyệt nhiên không ngăn cản hành động của Phỉ Lợi Áo, sau câu nói của ta thân thể nàng có chút run rẩy nhưng không có động tác này khác.
Mắt thấy chú văn của Phỉ Lợi Áo cũng sắp hoàn thành, ta cũng mơ hồ cảm thấy một quang cầu màu đỏ huyết xuất hiện trước ngực, Á Dạ đột nhiên tiến tới một bước nói:
-“Phỉ Lợi Áo thúc thúc ta xin chia gánh chịu một nửa ma pháp với người, nếu không ta sẽ cảm thấy có lỗi với người.”
Nàng cũng bắt đầu hướng Phỉ Lợi Áo vịnh xướng chú ngữ “Tử minh chuyển hoán”.Mười đọa lạc thiên sứ cùng hấp huyết quỷ và hắc ám yêu nữ cũng vây quanh bắt đầu vịnh xướng chú ngữ, tất cả đều là hắc ám ma pháp cao thủ nên “Tử minh chuyển hoán” tự nhiên có hiệu dụng. Text được lấy tại [.c]om
Do có nhiều người cùng chia sẻ nên hậu quả của vết thương cũng sẽ khoong quá lớn, ta với chuyện này cũng có chút yên tâm.
Lúc mọi người vịnh xướng chú văn thì quang cầu huyết hồng trên ngực ta ngày càng rõ ràng lại càng lúc càng lớn, cuối cùng liền chia thành từng đoàn nhỏ các tiểu quang cầu tiến vào trong nội thể của mọi người.
Ta chỉ thấy cơn đau nhức toàn thân hoàn toàn biến mất, lập tức ma đấu khí trong cơ thể trong nháy mắt đã hồi phục lại các kinh mạch bắt đầu lưu chuyển.Thật là tốt nha, nguyên lai chữa trị bằng cách này cũng thật là thoải mái nha.
Nhận lấy thương tích của ta, Á Dạ, Phỉ Lợi Áo vốn thể chất thượng đẳng không có gì để nói, mà thể chất yếu nhược như hấp huyết quỷ cũng không có một điểm thống khổ, cũng may là do mọi người đã phân tán thương thế nên ngoại trừ cảm thấy một chút dau đớn tựu trung không ai bị trọng thương cả.
Thấy ta đứng lên, Lỵ Vi Nhã cùng chúng nữ liền vui sướng cười trong nước mắt, tranh nhau nhào vào lồng ngực của ta (ác sao kô chít đi sống dai thía), ta nhẹ nhàng an ủi các nàng, vừa rồi đã làm các nàng lo lắng.
Từ tử địa lại tái sinh khiến ta vô cùng vui sướng, trong lòng cũng không khỏi có một chút tiếc nuối nếu mà ta được Á Dạ dạy cho “Tử minh chuyển hoán” thì có Lữ Mạt Khắc cũng sẽ không có chết. Vận mệnh thật là một sự trêu ngươi con người ta mà.
Uy Bỉ Tư công tước nén đau lê bước tới bên thân thể bất động của Hoắc Ân trên mặt đất, lúc này Hoắc Ân đã không còn một chút hơi thở, nhất thời Bỉ Tư công tước lệ chảy thành hàng, ôm lấy thi thể của Hoắc Ân khóc ròng nói:
-“Hoắc Ân, là phụ thân hại ngươi, ta đáng lẽ không nên đưa cho ngươi “Chiến thần võ trang”. ”
Hải Lực Khắc quốc vương được chúng hộ vệ đưa tới, hắn liền vỗ vỗ vai Uy Bỉ Tư công tước nhưng cũng không có nói gì.Uy Bỉ Tư công tước vội quỷ xuống nói:
-“Bệ hạ, vi thần đáng chết! Vi thần không nên đem chiến thần võ trang giao cho tên nghịch tử này, hắn suýt chút nữa đã làm nguy hại tới bệ hạ, vi thần đánh chết.”
Hải Lực Khắc quốc vương liền phủ dụ:
-“Ngươi cũng là vì lo lắng cho ái tử, ta không có trách ngươi, cũng không trách Hoắc Ân, ta biết hắn lúc đó không còn làm chủ được mình, hôm nay điều gì cũng không nên bàn tới.”
Chúng hộ vệ liền mang thi thể Mạt Khắc đi tới, Lôi Tư, Lạp Nã Đặc lập tức bi thống khóc lớn.
Hải Lực Khắc quốc vương cũng cực kì đau lòng, Mạt Khắc đã làm tùy tùng thân cân của hắn nhiều năm, vì Lôi Nhân công quốc lập nhiều công lao, quân thần quan hệ vô cùng thân thiết nếu chẳng phải là Phỉ Âu Á yêu Ngô Lai thì đã được gả cho Mạt Khắc rồi. (Hoắc Ân tuy có thể châm chước được tính nhưng bởi vì hắn quá kiêu ngạo không hợp với tính cách của Hải Lực Khắc cho nên dù Ngô Lai không xuất hiện hắn cũng không thể được chọn), không ngờ hôm này vì bảo vệ cho hắn mà vong mạng.
Ta đi tới ôm lấy thi thể Mạt Khắc nói:
-“Ta cùng Mạt Khắc là huynh đệ tình thâm, thỉnh xin bệ hạ để thi thể của hắn cho lai ta xử lý.”
Hải Lực Khắc quốc vương gật gật đầu
Lị Vi Nhã liền hôn nhẹ lên trán đã lạnh giá của Mạt Khắc nói:
-“Sư huynh nguyện cho linh hồn ngươi được vĩnh viễn an bình.”
Thủy nguyên tố bắt đầu ngưng kết trên tay ta, nháy mắt đã truyền vào trong thi thể Mạt Khắc, một đạo phong nhận lạnh giá khiến cho thi thể hắn nằm trong một khối băng vĩnh viễn không hòa tan, vĩnh viễn ở bên trong đó.
Tay trái ta hư không một trảm thứ nguyên đao, “Xuy” một tiếng trước người ta nhất thời hiện ra một cái khe không gian lớn.
Cái khe nứt không gian từ từ mở ra, ta liền đem băng quan đưa vào trong đó, nó sẽ vĩnh viễn tồn tại trong không gian này, phiêu phù trong không gian, anh hùng là không có nơi về, anh hùng vốn không bao giờ chết.
Cái khe nứt không gian sinh ra từ thứ nguyên đao sinh ra, rất nhanh đã biến mất.
Lúc này thì Uy Bỉ Tư công tước ôm thi thể Hoắc Ân tập tễnh bước đi, ta liền kêu:
-“Công tước, ngươi định làm gì thế.”
Uy Bỉ Tư công tước nhìn về phía ta, ánh mắt tràn ngập phẫn hận nói:
-“Làm gì ư? Đương nhiên là mang nhi tử của ta rời khỏi đây. Ngươi đã giết chết nó, nay còn muốn sao đây.”
Việc giết chết Hoắc Ân mặc dù là bắt buộc, nhưng dù sao thì cũng là do ta giết chết hắn, nỗi thống hận của Uy Bỉ Tư công tước với ta cũng là có lý.Ta liền lắc đầu nói:
-“Công tước, nếu ngươi hy vọng Hoắc Ân bá tước vĩnh viễn không tỉnh lại thì hẵng rời đi.”
Uy Bỉ Tư công tước thân hình khẽ run lên, trên mặt vừa mừng vừa sợ kích động nói:
-“Lời của ngươi có ý tứ gì.”
Ta liền nói:
-“Tim của Hoắc Ân tuy không còn đập nhưng mà linh hồn của hắn chưa rời đi, nếu dùng thánh quang hệ trị liệu “Tánh mạng quang huy” có thể cứu được hắn.”
Uy Bỉ Tư công tước nhất thời mừng rỡ, hắn liền mang thi thể Hoắc Ân đi tới bên ta la lên:
-“Ma thần vương các hạ, thỉnh ngày nhanh đại hiển thần thông, cứu lấy Hoắc Ân con ta.”
Ta liền tiếp nhận thi thể của Hoắc Ân nói:
-“Công tước, thương thế của ngươi cũng không nhẹ, cũng nên đi trị liệu đi. Na Na…”
Lúc đó vài tên thánh quang hệ ma pháp sư cùng đang điều trị cho Lôi Tư cùng với hộ vệ bị thươg, Áo Lệ Na nghe tiếng ta liền đi tới, liền bắt đầu dùng “Hồi phục quang” trị liệu cho Uy Bỉ Tư công tước.
Ta trước tiên dùng tinh thần lực xâm nhập vào thi thể của Hoắc Ân nhằm tìm kiếm một phần linh hồn của hắn, nhưng “Thánh linh khải giáp” liền đột nhiên phát ra năng lượng ngăn chặn làm năng lượng tinh thần của ta bị bắn ngược lại:
-“Hừ!”
Ta liền ngưng tụ lại tinh thần lực trực tiếp hướng mi tâm của Hoắc Ân tiến vào, “Thánh linh khải giáp” lúc này lại tiếp tục xuất hiện năng lượng phản kháng nhưng ta đã có đề phòng, tinh thần lực liền tràn tới áp chế năng lượng đó, thoáng làm hiện lên một tia lửa nhỏ, ta kiên trì bức tinh thần lực tiến lên rốt cục cũng thành công, tinh thần lực tạo ra được một lỗ nhỏ xâm nhập vào mi tâm của thi thể.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!