Đừng Gọi Là Chú Nữa Vì... Anh Yêu Em
Chương 28: trái ngọt
Không giống như các cặp đôi khác. Anh và nó luôn khiến cho tình yêu của họ trở nên thú vị hơn. Thi thoảng là những cuộc đấu khẩu vui nhộn rồi ai cũng cười xòa. Có lúc lại là những cuộc vui chơi như những đứa trẻ đang yêu, có những lúc lại là những cử chỉ quan tâm hết sức dịu dàng. Nhờ đó mà tình cảm của họ chỉ có sâu đậm hơn. Mỗi ngày đối với anh và nó đều là một ngày vui. Hôm nay chủ nhật, anh cho phép mình được ngủ nướng một chút nữa
– sao tự nhiên người em lại nóng thế này?- anh lo lắng khi thấy người nó nóng ran
– chắc tại em bị ốm rồi- nó mệt mỏi
– vậy thì anh đưa em xuống nhà ăn chút gì, uống thuốc rồi đợi bác sĩ đến nhé- anh dịu dàng vuốt tóc nó
– vâng- nó mệt mỏi gật đầu
sau khi sai mấy người làm nấu ăn, anh bảo nó làm vệ sinh cá nhân rồi mới xuống.
nó vừa ngồi vào bàn ăn đã phải chạy vội vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Không hiểu sao nó vừa nhìn thấy mấy món ăn đó thì không thể chịu nổi, chỉ trực nôn ra hết. anh và đám người làm nhìn nó lo lắng. anh đứng đợi ở cửa phòng vệ sinh xem nó thế nào mà mãi không thấy nó ra liền phá cửa xông vào. Vừa phá cửa anh đã thấy nó ngất lịm trên nền nhà, vội vàng bế nó lên phòng sai người mau chóng gọi bác sĩ đến. lần nào nó ngất thì là lần nó phải mệt mỏi hoặc ốm lắm.
– vợ tôi sao rồi?- anh lo lắng hỏi ông bác sĩ
– thiếu gia yên tâm thiếu phu nhân chỉ là không khỏe nên mớn ngất đi nhưng….- ông bác sĩ ngắt quãng
– nhưng sao?- anh lo lắng nghĩ về câu chuyện mà ông và thiên thanh trêu lần trước khiến anh lo lắng
– cần để cho thiếu phu nhân tĩnh dưỡng và bồi bổ, như vậy thì đứa bé mới khỏe mạnh được- ông bác sĩ nói
– đứa bé?- anh ngạc nhiên
– thiếu phu nhân đã có thai hai tháng, thiếu gia và người nhà nên quan tâm nhiều hơn đến sức khỏe của hai người- bác sĩ từ tốn
– tôi biết rồi. cảm ơn bác sĩ- anh vui mừng tiễn bác sĩ ra cửa rồi vui vẻ sai người tiễn bác sĩ về.
cả đám người làm không khỏi ngạc nhiên tạ sao thiếu phu nhân của họ bị bệnh mà thiếu gia lại tỏ ra vui vẻ thế kia chứ. hỏi được thông tin của bác sĩ thì họ mới ngộ ra, có lẽ từ nay họ lại được chứng kiến nhiều hơn những hành động ngố ngố từ thiếu gia lạnh lùng của mình rồi.
sau khi tiến bác sĩ anh vào phòng, nhìn nó hạnh phúc thì thầm vào tai nó cảm ơn và nói yêu nó nhiều.
sau một thời gian thiếp đi nó tỉnh dậy, đang ngạc nhiên không biết vì sao mình lại ở trên giường thì anh vui vẻ bước vào phòng với tô cháo xương hầm nóng hổi trên tay
– em dậy rồi à?- anh vui vẻ đẩy cửa vào đến bên nó
– sao em lại ở đây vậy?- nó ngồi dậy hỏi anh
– tại em mệt quá nên ngất đi, anh đã gọi bác sĩ đến khám rồi- anh vui vẻ quấy quấy tô cháo cho bớt hơi nóng
– em lại ngất sao, có lẽ em mệt quá thật- nó buồn buồn vì vẫn hơi mệt
– em ăn đi- anh cầm thìa cháo mình vừa thôi bón cho nó
– em không muốn ăn- nó lắc đầu nũng nịu
– em không ăn thì con sẽ đói đấy- anh cười nịnh nó
– con nào?- nó giật mình
– con của chúng ta chứ còn con nào nữa- anh cười nhìn nó
– chẳng lẽ- nó nhìn xuống bụng rồi nhìn anh
– đúng vậy, em đã có thai hai tháng rồi- anh thông báo cho nó
– vậy em biết đi học làm sao đây?- nó vờ giận dỗi bắt đền anh
– em học xong rồi nên không cần đi học nữa đâu, đừng lo lắng- anh cười vuốt tóc nó
– nhưng nếu có em bé, em sẽ rất béo, anh sẽ không thích em nữa đâu- nó hay xem trên phim thấy vậy.
– anh sao có thể không yêu em được chứ, em đáng yêu thế này cơ mà. Trong mắt anh, em lúc nào cũng đẹp nhất- anh nhìn nó âu yếm
– thật không?- nó nhìn thẳng mắt anh
– thật, anh có nói dối em bao giờ đâu?- anh khẳng định. giờ thì em ăn một chút đi nhé- anh dịu dàng bón cháo cho nó
– vâng – nó cười rõ tươi ăn cháo. Thật là nó vẫn là trẻ con mà giờ lại sắp làm mẹ trẻ con nữa chứ.
anh ép mãi nó mới chịu ăn một chút.sau khi cho nó ăn uống xong xuôi anh ra ngoài dặn dò người giúp làm một số điều đáng chú ý về nó, rồi vui vẻ thông báo cho người nhà tin vui này. Miệng nó nói lo lắng thế thôi nhưng nó vui lắm vì cuối cùng anh và nó cũng có một sợi dây liên kết. tình yêu của anh và nó đã kết thành trái ngọt rồi.
( chương sau mình sẽ kết thúc câu chuyện nên rất mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ. nếu được thì mình xin phép viết một hoặc hai chương ngoại chuyện đượckhông ạ?)
Không giống như các cặp đôi khác. Anh và nó luôn khiến cho tình yêu của họ trở nên thú vị hơn. Thi thoảng là những cuộc đấu khẩu vui nhộn rồi ai cũng cười xòa. Có lúc lại là những cuộc vui chơi như những đứa trẻ đang yêu, có những lúc lại là những cử chỉ quan tâm hết sức dịu dàng. Nhờ đó mà tình cảm của họ chỉ có sâu đậm hơn. Mỗi ngày đối với anh và nó đều là một ngày vui. Hôm nay chủ nhật, anh cho phép mình được ngủ nướng một chút nữa
– sao tự nhiên người em lại nóng thế này?- anh lo lắng khi thấy người nó nóng ran
– chắc tại em bị ốm rồi- nó mệt mỏi
– vậy thì anh đưa em xuống nhà ăn chút gì, uống thuốc rồi đợi bác sĩ đến nhé- anh dịu dàng vuốt tóc nó
– vâng- nó mệt mỏi gật đầu
sau khi sai mấy người làm nấu ăn, anh bảo nó làm vệ sinh cá nhân rồi mới xuống.
nó vừa ngồi vào bàn ăn đã phải chạy vội vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Không hiểu sao nó vừa nhìn thấy mấy món ăn đó thì không thể chịu nổi, chỉ trực nôn ra hết. anh và đám người làm nhìn nó lo lắng. anh đứng đợi ở cửa phòng vệ sinh xem nó thế nào mà mãi không thấy nó ra liền phá cửa xông vào. Vừa phá cửa anh đã thấy nó ngất lịm trên nền nhà, vội vàng bế nó lên phòng sai người mau chóng gọi bác sĩ đến. lần nào nó ngất thì là lần nó phải mệt mỏi hoặc ốm lắm.
– vợ tôi sao rồi?- anh lo lắng hỏi ông bác sĩ
– thiếu gia yên tâm thiếu phu nhân chỉ là không khỏe nên mớn ngất đi nhưng….- ông bác sĩ ngắt quãng
– nhưng sao?- anh lo lắng nghĩ về câu chuyện mà ông và thiên thanh trêu lần trước khiến anh lo lắng
– cần để cho thiếu phu nhân tĩnh dưỡng và bồi bổ, như vậy thì đứa bé mới khỏe mạnh được- ông bác sĩ nói
– đứa bé?- anh ngạc nhiên
– thiếu phu nhân đã có thai hai tháng, thiếu gia và người nhà nên quan tâm nhiều hơn đến sức khỏe của hai người- bác sĩ từ tốn
– tôi biết rồi. cảm ơn bác sĩ- anh vui mừng tiễn bác sĩ ra cửa rồi vui vẻ sai người tiễn bác sĩ về.
cả đám người làm không khỏi ngạc nhiên tạ sao thiếu phu nhân của họ bị bệnh mà thiếu gia lại tỏ ra vui vẻ thế kia chứ. hỏi được thông tin của bác sĩ thì họ mới ngộ ra, có lẽ từ nay họ lại được chứng kiến nhiều hơn những hành động ngố ngố từ thiếu gia lạnh lùng của mình rồi.
sau khi tiến bác sĩ anh vào phòng, nhìn nó hạnh phúc thì thầm vào tai nó cảm ơn và nói yêu nó nhiều.
sau một thời gian thiếp đi nó tỉnh dậy, đang ngạc nhiên không biết vì sao mình lại ở trên giường thì anh vui vẻ bước vào phòng với tô cháo xương hầm nóng hổi trên tay
– em dậy rồi à?- anh vui vẻ đẩy cửa vào đến bên nó
– sao em lại ở đây vậy?- nó ngồi dậy hỏi anh
– tại em mệt quá nên ngất đi, anh đã gọi bác sĩ đến khám rồi- anh vui vẻ quấy quấy tô cháo cho bớt hơi nóng
– em lại ngất sao, có lẽ em mệt quá thật- nó buồn buồn vì vẫn hơi mệt
– em ăn đi- anh cầm thìa cháo mình vừa thôi bón cho nó
– em không muốn ăn- nó lắc đầu nũng nịu
– em không ăn thì con sẽ đói đấy- anh cười nịnh nó
– con nào?- nó giật mình
– con của chúng ta chứ còn con nào nữa- anh cười nhìn nó
– chẳng lẽ- nó nhìn xuống bụng rồi nhìn anh
– đúng vậy, em đã có thai hai tháng rồi- anh thông báo cho nó
– vậy em biết đi học làm sao đây?- nó vờ giận dỗi bắt đền anh
– em học xong rồi nên không cần đi học nữa đâu, đừng lo lắng- anh cười vuốt tóc nó
– nhưng nếu có em bé, em sẽ rất béo, anh sẽ không thích em nữa đâu- nó hay xem trên phim thấy vậy.
– anh sao có thể không yêu em được chứ, em đáng yêu thế này cơ mà. Trong mắt anh, em lúc nào cũng đẹp nhất- anh nhìn nó âu yếm
– thật không?- nó nhìn thẳng mắt anh
– thật, anh có nói dối em bao giờ đâu?- anh khẳng định. giờ thì em ăn một chút đi nhé- anh dịu dàng bón cháo cho nó
– vâng – nó cười rõ tươi ăn cháo. Thật là nó vẫn là trẻ con mà giờ lại sắp làm mẹ trẻ con nữa chứ.
anh ép mãi nó mới chịu ăn một chút.sau khi cho nó ăn uống xong xuôi anh ra ngoài dặn dò người giúp làm một số điều đáng chú ý về nó, rồi vui vẻ thông báo cho người nhà tin vui này. Miệng nó nói lo lắng thế thôi nhưng nó vui lắm vì cuối cùng anh và nó cũng có một sợi dây liên kết. tình yêu của anh và nó đã kết thành trái ngọt rồi.
( chương sau mình sẽ kết thúc câu chuyện nên rất mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ. nếu được thì mình xin phép viết một hoặc hai chương ngoại chuyện đượckhông ạ?)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!