Tớ Thích Cậu, Thật Đấy! - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!


Chương 23



Bây giờ chuyện hắn đến nhà nó, nó đến nhà hắn hay nó nấu ăn ở nhà hắn đã là chuyện quá đỗi bình thường.Ba mẹ hắn coi nó như con dâu tương lai, chiều chuộng nó hết mực…

Như thường lệ, hắn đến đón nó đi học.Hôm nay, hắn mua nhiều đồ ăn sáng, hạ quyết tâm bồi bổ cho nó mập ra

– Không ăn nữa đâu….ăn hết nổi rồi_nó

– Ăn hết mau_hắn răn đe

– Không ăn_nó

– Không ăn thì thôi_hắn quay phắt mặt đi hướng khác, vờ giận nó

Thấy hắn giận, nó ngoan ngoãn mà ăn hết đống đồ “béo bở” ấy

– Thế mới được chứ_hắn trở lại bộ mặt thật

Tú Linh cùng Minh Nhật bước vào lớp, thấy cảnh tượng của hắn và nó…Linh hét lên

– Anh Nhật ơi cảnh nóng, cảnh nóng_Linh

– Từ anh vô liền_Nhật

Minh Nhật xách hai túi đồ lỉnh khỉnh vào lớp…

– Tụi bay phải cho bàn dân thiên hạ sống với chứ_Minh nhật trêu

– Tại cậu ta cứ bắt em ăn chứ bộ_nó

– Cậu làm vậy là đúng đấy Bảo ạ, con này phải dùng biện pháp mạnh nó mới chịu ăn_Linh

Lần lượt từng người vào lớp…Nguyệt Ánh vẫn không quên ném cho nó một cái lườm ác ý.Chuyện này hắn thấy rất bình thường, đây cũng không phải là lần đầu tiên nhưng hôm nay có cái gì đấy rất khác…chắc chắn sẽ có chuyện gì xấu xảy ra

– Mấy bữa nay sao tao không thấy Trương Nhi đi học vậy_nó

– Tao nghe nói nhà nó có chuyện gì đó_Linh

Trương Nhi từ xa bước vào lớp…vẻ mặt nhìn như không có chút nào gọi là buồn cả, thay vào đó Trương Nhi còn cười rất tươi khi chào nó

– Chào mọi người_Trương Nhi vui vẻ

– Sao mấy bữa nay không thấy đi học vậy_nó

– Nhà có chuyện bận ấy mà_Trương Nhi

– Chuyện gì vậy_Tú Linh chen vào

– Chẳng có gì đâu mà, chỉ là chuyện trong nhà thôi_Trương Nhi cười, gương mặt có chút nét buồn

Cả bọn chẳng hỏi gì thêm, chỉ nó Minh Nhật và hắn ngồi im thin thít từ đầu buổi đến cuối buổi

– Tin hot đây….tin hot đây_Tân vừa cầm chiếc điện thoại vừa reo như trường sắp cháy tới nơi

– Chuyện gì vậy_Nguyệt Ánh

– Tao nghe đồn nhà Trương Nhi sắp ta đường ở tới nơi rồi_Tân không rời mắt khỏi chiếc điện thoại

– Sao vậy_Tú Linh nhiều chuyện

– Hình như ba nó thâm hụt công quỹ, bị công ty phát hiện rồi tịch thu hết toàn bộ tài sản hiện giờ_Tân

Nó và hắn gần như đứng lặng…hèn gì ấy bữa nay không thấy Trương Nhi đi học….thì ra là vì cái chuyện này đây.Tập đoàn B&T đang sỡ hữu cái chuỗi siêu thị kia cơ mà…chỉ cần Trương Nhi lên tiếng với nó….mọi chuyện đã được giải quyết êm xuôi nhưng giờ thì ngược lại như vậy….Trương Nhi không nói gì mà chỉ im lặng, một mình gánh vác lấy toàn bộ

Nó nhờ anh hai tìm ra chỗ ở của Trương Nhi…chỗ ở của Nhi không phải lâu đài hoành tráng hay khách sạn sang trọng như lúc trước mà ở trong ngôi nhà thuê ọp ẹp, chật chội.To không bằng căn phòng khách của nhà Nhi lúc trước…

– Nhi ơi_nó gọi

– Ai đấy_một người phụ nữ từ trong căn bếp nhỏ bước ra

– Cháu chào cô ạ, có bạn Nhi ở nhà không cô_Tú Linh

– Các con tìm Nhi à, bây giờ nhi đang làm thêm ở Santa Café rồi…có gì các con đến sau nhé_Mẹ Trương Nhi nhỏ nhẹ

Cả đám bước ra khỏi nhà Nhi với thất vọng tràn trề…Nên đến gặp nhi hay coi như chưa biết chuyện gì…

– Hay đến tìm Nhi đi, anh thấy cứ như vậy không phải lá cách hay_Minh Nhật góp ý

-Tao cũng nghĩ vậy đấy…mày thấy sao Hân_Tú Linh

-Ừ cũng được

Hắn chở nó trên chiếc xe quen thuộc…nó ngồi sao ôm lấy vòng eo rắn chắc của hắn….đến Santa Café

Tụi nó bước vào quán…chọn đại một chỗ ngồi…

– Quý khách muốn dùng gì ạ_Trương NHi hỏi mà không để ý tụi nó

– Nhi ngồi xuống đi_hắn

Nhi giật mình…ngơ ngác một hồi, khiến Tú Linh phải dùng sức kéo Nhi ngồi xuống ghế

– Mấy bạn đến đây làm gì vậy_Nhi

– Đến để giúp Nhi vượt qua cái khủng hoảng này né_Tú Linh

– Nhưng…..nhưng_Trương Nhi cúi gằm mặt, không dám nhìn thẳng vào mặt tụi nó

– Để tớ về nói với ba cho, chỉ cần nói một phát là xong hết ý mà_nó cười để thoát ra khỏi cái bầu không khí căng thẳng ngột ngạt này

– Tớ không muốn gia đình tớ trở lại nhờ lợi dụng mối quan hệ bạn bè tốt đẹp này_Trương Nhi có ý định từ chối sự giúp đỡ của nó

– Ai bảo vợ tớ cho không cậu?…cứ coi đây là một món nợ, khi nào trả cũng được_hắn

– Vợ…vợ…vợ hả_Trương Nhi lắp bắp

– Cái thằng điên này_nó chọc tay vào bụng hắn

– Thế mà không làm tiệc ăn mừng cơ đấy_Trương Nhi

Này…cái cô nhân viên mới kia…không lo làm việc mà ngôi đây tán gẫu thế mà_Ông chủ giọng từ đằng xa vọng lại

– Xin lỗi….tôi làm việc ngay đây ạ…Thôi, tơ phải làm việc đây…cảm ơn Hân và mọi người nha.Món nợ này nhất định mình sẽ trả_Trương Nhi

Kể từ ngày hôm đó, ngày nào tụi nó cũng đến thăm Nhi…Hôm nay chính là ngày nó thực hiện kế hoạch giúp đỡ nhi

Kế hoạch 1: Làm nũng

Ăn cơm xong, nó chạy vào phòng làm việc của ba…

– Ba ơi_nó giả giọng “yểu điệu thục nữ”

– Sao vậy, gái yêu?_ba nó

Khi ba nó gọi nó bằng gái yêu thì đây chính là cơ hội vòi vĩnh của nó

– Chuyện thâm hụt công quỹ của giám đốc siêu thị nhà mình ấy

Ba nó nhíu mày….tỏ vẻ không vui

– Thì sao hả con_ba nó

– Ba có thể đừng truy cứu chuyện này nữa được không_nó

– Không được con gái à…chuyện gì chứ chuyện này thì không thể.Cần làm gương cho những người khác nữa con à_ba nó

– Ba à…chiều con lần này nha, nha nha nha_nó

– Không là không_ba nó cứng rắn

Kế hoạch 1 không suôn sẻ như nó tưởng.Nó chuẩn bị thực hiện kế hoạch 2

Kế hoạch 2: Tuyệt thực (nhịn ăn nhịn uống)

– Này con ơi, xuống ăn sáng đi rồi còn đi học nữa_Dì Bảy lên phòng gọi nó

– Ờ dạ_nó lật đật chạy xuống nhà

Nó không thèm ngó đến nhà bếp mà ra thẳng chỗ hắn rồi đi học luôn

– Cậu không tính ăn sáng à_hắn

– À ăn rồi_Nếu mà nói chưa ăn kiểu gì hắn cũng mua một đống đồ bắt nó ăn cho coi_kaka

Thấy nó ra khỏi nhà mà không ăn sáng….mẹ nó hỏi

– Con Hân nó không ăn sáng à dì_mẹ nó

– À vâng, tiểu thư chưa ăn gì mà đã đi học rồi ạ_dì Bảy

– Cái con bé này, tính bày trò gì nữa đây_ba nó

3 ngày sau, nó không ăn gì mà chỉ uống nước cầm hơi.Thấy không thể chịu đựng được, ba nó đích thân vào phòng nó lên tiếng

– Được rồi được rồi.Ba có thể không truy cứu chuyện đó nữa nhung không thễ đưa ông ta về vị trí cũ…ông ta đã làm mất lòng tin của ba…ba chỉ có thể đưa ông ấy làm trưởng phòng là quá lắm rồi…không thể làm giám đốc

– Vậy cũng được rồi ba…cám ơn bà nhiều lắm_nó ôm chầm lấy ba

– Ổn rồi chứ gì, mau xuống ăn sáng đi, con rể cũng đang ở dưới đó đấy

– Con rể…con rể là ai chứ_nó ngơ ngác

– Là bạn trai con, thằng Nam Bảo chứ gì nữa_ba nó cười

– Ờ dạ con xuống liền_nó

Nó thay đồ xuống nhà, hôm nay là chủ nhật nên nó không phải đi học.Thấy nó xuống, hắn đứng dậy rồi xin phép luôn

– Xin phép ba mẹ con dẫn Hân đi chơi một ngày_hắn

– Ba….mẹ_nó

– Ừ….ba mẹ vợ chứ còn gì nữa_hắn cười

– Hai đứa cứ đi đi_mẹ hắn xua tay đuổi hai đứa nó đi

Hắn chở nó đi lung tung…đi không biết bao nhiêu nơi…cuối cùng, hắn chở nó đến thăm bà ngoại…Bà ngoại rất vui vì hắn về thăm bà rất thường xuyên…..vui nhất là trước khi nhắm mắt xuôi tay…bà đã có thể gặp được người hắn yêu thương, đứa cháu dâu mà bà ưng ý nhất!

Nhờ nó mà ba Trương Nhi được đi làm lại, Nhi vui lắm…Tuy không còn giữ được chức vụ như trước nữa nhưng nó tin rằng nếu ba Trương Nhi thực sự có tài thì không lâu sau, bác ấy sẽ trở về được vị trí ban đầu_Giám đốc từng được ba nó đặt hết niềm tin, cũng là bạn của ba nó khi còn học cấp III

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN