Này Nhóc... Em Là Vợ Anh
Chương 9 - Chương 9
Hôm sau nó tỉnh lại trong tình trạng như một cái xác ướp, đầu óc thì ong ong,bụng đói cồn cào,đứng dậy định bước xuống giường thì chẳng may nhẵm phải chai thuốc…
*rầm* nó được lộn cổ một cách điêu luyện làm ruột gan tim phổi lộn tùng phèo hết lên.
_ a ui hic hic,chưa xuống khỏi giường mà đã bị đổ máu rồi,aizzzz đói quá đi.
Sau một lúc ngồi trên phòng tự kỷ thì nó cũng mần mò xuống dưới nhà kiếm ăn và quyết định sẽ nghủ học ở nhà dưỡng thương. Ăn xong nó lại mò lên phòng đánh một giấc đến 11 rưỡi mới dậy,vừa mở mắt đã thấy nhỏ,hắn,Hoàng ngồi một đống trong phòng. Nhỏ thì nước mắt ngắn dài tèm nhèm như con mèo,thấy nó tỉnh nhỏ liền bay đến chỗ nó ôm cứng ngắt.
_ A mày tỉnh rồi,mày có biết là tao lo cho mày lắm không hả.
_ ay za,bỏ tao ra nghẹt thở quá đấy – nó đẩy nhỏ.
_ hic,,tại tao lo cho mày thôi mà.
_ sao mày ở đây.
_ mày hỏi hay nhỉ,ngày nào mà tao chẳng sang nhà mày chơi,với lại hôm nay tao không thấy mày đi học nên tao hỏi thầy giáo nên biết thôi mà.
_ ừm.
_ nè,hai đứa quên anh rồi hả- hắn chen vào.
_ kệ thầy – chúng nó đáp làm hắn méo mặt liền lủi thủi ra ghế ngồi.
_ Như ơi cậu ăn gì không để Hoàng đi mua.
_ ờ không đâu,sáng ngày ăn bây giờ vẫn còn no nè -ns xoa bụng.
_ HẢAAAAAA,CÁI GÌ- ba người hét._ làm cái gì mà hét ghê thế,lủng màng nhỉ bây giờ- nó ngoáy tai.
_ mày…mày…hóa ra là mày tỉnh từ sáng rồi hả.
_ ừ,từ sáng,thấy buồn nên đi ngủ thôi- nó đáp tỉnh bơ làm ba người đen mặt.
_ con quỷ,mày có biết là tao lo cho mày lắm không hả,sao mày tỉnh từ sáng đến giờ mà không nói tao biết, hả hả hả…bla…bla – nhỏ xổ nguyên một tràng .
_ có hỏi đâu mà nói,vừa mới mở mắt của hì mày đã bô bô cái mồm rồi giờ lại còn mắng tao à huc- nó ấm ức,nhỏ nghe vậy cúi mặt xuống tỏ ra vẻ tao biết lỗi rồi lý nhí đáp.
_ vậy hả,cho tao xin lỗi nhé,tại tao lo cho mày thôi mà.
_ ừ không sao.
_ cho cậu nè – Hoàng đưa cho nó giỏ bạch hồng,loài hoa mà nó thích nhất.
_ hi cám ơn nhé.
_ cho em nè – hắn ném về phía nó con gấu bông màu trắng bự tổ trảng khéo to bằng người nó luôn ý chứ.
_ hj dễ thương quá hà- nó tròn xoe mắt nhìn con gấu làm hắn cũng vui theo.
_ em thích là anh vui rồi- hắn cười làm tim nó đạp lỗi nhịp ( hố hố,hay…*vỗ tay* )
_ ý ý kì nha,sao thầy cứ anh anh em em với Như vậy – cậu thắc mắc.
_ à ừm,tại thầy thích thôi,mới lại thầu hơn mấy đứa hai tuổi thôi mà.
_ thật hả thầy.
_ hỏi Như và Mai mà xem – cậu quay sang hai đứa chúng nó thì hai đứa gật đầu cái rụp.
_ mới lại đâu phải vì thế mà thaayfcanh em với con quỷ này đâu,em biết rồi nhé,hí hí – nhỏ nhìn hắn cười gian làm hắn đỏ mặt. Nghe nhỏ nói vậy cậu liền thay đổi luôn sắc mặt nụ cười cũng đâu mất tiu nhưng rồi cũng lấy lại bình tĩnh.
_ mà thôi muộn rồi tao về đây,bye – nhỏ phóng cái vèo ra khỏi phòng,cậu cũng về luôn.
_ sao thầy không về.
_ anh muốn ở đây chơi với em mà.
_ đi về đi,thầy đừng có nói là thầy muốn ở đây để ăn chực nhé.
_ không thèm nhé,anh không đói…*ọc ọc*…- nhưng cái bụng hắn đã phản chủ làm nó ôm bụng cười.
_ không đói mà thế hả.
Hắn quê quá bèn nhét luôn quả táo vào miệng nó làm nó xuýt hóc.
—-rắn độc chính thức xuất hiện—-
Hôm nay nó thấy người khỏe lại nên sẽ quyết định đi học,đang tung tăng chạy trên sân trường thì nó đâm sầm phải một đứa con gái mặt chát cả một cân son phấn,con ả chanh chua hét lên:.
_ cái con điên này,mắt mày mù rồi hả ????
*ngó lơ*.
_ nè,Hoàng Bảo Như,mày có điếc không hả.
_ ủa mày gọi tao hả,vậy mà tao lại tưởng tiếng chó xủa ở đâu chứ,cũng biết nói tiếng người cơ à – nó nói làm con ả tức xì khói đầu liền bặm môi trợn mắt hét.
_ mày nói ai là chó hả con đĩ này.
_ hừ,mày nói tao đĩ mà mày không nhìn lại mày à,nhìn lại mình đi xem hơn được người khác không rồi mới được nói nha mày,tao bảo mày là chó đấy.
_ tao là chó mà mày cũng hiểu được tiếng chó à,nếu vậy mày cũng là chó rồi.
_ chuyên, con chó như mày xuốt ngày bám theo tao muốn liếm chân tao rồi còn xủa dai dẳng thì tao cũng hiểu được đôi phần mày đang cắn cái gì rồi.- ả ta hiện giờ đầu bốc khói nghi ngút bèn đưa tay lên và….
*chát* mặt nó in nguyên bàn tay của ả.
*chát,chát,chát,chát*_ mày đừng tưởng tao là loại dễ bị người khác bắt nạt nhé,mày cho tao một thì tao trả lại gấp 10 nhưng đánh cái loại chó như mày thì chỉ tổn bẩn tay tao thôi,liệu cái hồn mày đấy- nó giáng cho ả 4 phát tát muốn lật mặt.
_ hức…hức…huhu – ả ta khóc
_ có chuyện gì thế – hắn ta từ đâu chạy lại.
_ hic…thầy ơi do em không cẩn thận bên đã va phải bạn Như,em đã xin lỗi bạn ấy rồi mà bạn ý còn xúc phamh ba mẹ em rồi còn đánh em nữa -ả ta ôm mặt rấm rức khóc.
_ thật không – hắn quay sang hỏi nó.
_ ừ là vậy đấy,nghe nó kể hết rồi còn hỏi em làm gì nữa,giờ muions phạt gì thì phạt đi- nó hếch mặt lên nói
_ em…em xin lỗi Nguyệt đi.
_ không,tại sao em phải xin lỗi trong khi em cũng bị ăn tát,kêu nó xin lỗi em trước kia kìa
_ NHANH -hắn quát làm nó xôi máu rồi quay sang con ả hiện giờ trong lòng đang hả hê vô cùng nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ vô tội.
_ xin lỗi vì tao đã không cho mày ăn chọn vẹn 10 cái tát,lần này thôi nhé chứ không bao giờ có lần sau tao tha cho mày đâu – nó nói rồi vùng vằng bỏ đi,trước khi đi còn hứ với hắn nữa làm tim hắn khẽ nhói. Nó đi giờ chỉ còn hắn với ả,hắn nhìn ta bằng nửa con mắt rồi nói
_ dừng tưởng là tôi không biết chuyện gì xảy ra nhé,liệu hồn.
_ ơ thầy,em có làm gì đâu.
_ làm gì thì em phải là người biết rõ nhất chứ,giả nai hả,không có tác dụng đâu.
Nói rồi hắn bỏ đi luôn còn ả thì miệng cứ lầm bầm như con thần kinh.
_ thầy được lắm,nhất định thầy sẽ là của em..
*nhân vật mới*
Phan Ánh Nguyệt 16t kẻ thù không đội trời chung với nó. Gương mặt cũng được gọi là xinh nhưng toàn được mấy em son phấn hỗ trợ. Thích hắn,mê hắn từ lần gặp đầu tiên. Sau này sẽ không ít lần gây ra những hiểu lầm cho nó và hắn.
Tan học,hai đứa nó rắt xe ra cổng trường thì nó lên tiếng.
_ Mai ơi hay tao để xe ở đây rồi mày đèo tao đi ra chỗ này một tẹo.
_ đi đâu hả mày.
_ đi lấy xe chứ còn đi đâu,mày nhớ cái xe mà tqo với mày chế không, mày cũng có đó.
_ à,nhưng xe đấy bị làm sao ????
_ xe tao bị nổ lốp nên phải mang đi đi sửa.
_ trời !!! Xe tao cũng đang phải đi bệnh viện đây này.
_ ủa sao vậy, tao nhớ là mày đâu có đi xe đấy đâu.
_ thì chiều cái hôm mày đi chơi với Hoàng đó,hôm đấy…..
———quá khứ———.
Chiều hôm nay do nó đi chơi với Hoàng nên nhỏ quyết định đạp xe dạo phố một mình. Nói là phố chứ thật ra là một khu hẻo lánh vắng vẻ như nhà ma. Và cái xe đấy chính là cái xe do hai đứa chế,khác với nó là xe của nhỏ chỉ có màu trắng còn của nó thì trắng + đen. Đang hếch mặt lên ngân nga bài hát thì…
*rầm* . hiện tại là nhỏ đã tông phải một tên con trai nào đấy,nhưng nhỏ chẳng quan tâm mà cứ ngồi trình ình một đống ở đấy cho đến khi…
_ con heo nái này,có chịu ngồi dậy không thì bảo.
*đơ như trái bơ*
_ dậy chưa hả,nặng quá rồi đấy,dòng họ nhà cô là loài heo hả.
_ ơ…. – bây giờ nhỏ mới để ý rằng nhỏ và cái xe của nhỏ đang…trên người một tên con trai nào đấy. Phải nói sao nhỉ ???? Đẹp trai à… Không, hot boy à…. Cũng có thể nói vậy, như sao Hàn à… Không hề. Thậm chí tên này còn hơn cả thế nữa,trên cả đẹp trai,sao Hàn chỉ có đủ trình sách dép chạy theo sau thôi. Làn da thì trắng mịn như da em bé,cìn trắng hơn cả nhỏ nữa là. Sống mũi cao,môi đỏ như được đánh son,mi dài cong vút (úi úi sao giống con gái thế),mà nói tóm lại là đẹp trai dã man. Mái tóc màu bạch kim được đánh rối tơi bời lên như một ổ…chó đẻ,nhưng mà lại rất hợp với gương mặt nhé. Nhỏ cứ mê mẩn mà ngắm,dãi dớt nhề nhề hai mắt biến dạng.
_ oa,sao đẹp trai vậy kìa.
_ nhìn đủ chưa,đủ rồi thì trèo xuống mau lên.
_ im đi để người ta còn ngắm – bây giờ nhỏ cứ như là đang bị thôi miên,ai nói gì cũng mặc kệ cho đến khi tên đó đổ quạu hét.
_ dậy ngay,cô muốn đè chết tôi à.
_ ơ…hihi sao bạn đẹp trai quá vậy- nhỏ phát biểu một câu không ăn nhập gì với câu chuyện.
_ ya~~~~~,cô bị điên à,dậy ngay hay là cô bị thần kinh hả,điên cũng phải có mức độ thôi chứ.
_ ơ,đẹp tr….. Nói gì thế hả thằng khùng kia -bây giờ hồn của nhỏ đã nhập vào sác và hình tượng hot boy của cậu ta hoàn toàn bị sụp đổ trong mắt của nhỏ nên mới hét.
_ cô bị điêc à mà không nghe thấy tôi nói gì,biến khỏi người tôi nhanh hay là cô thấy tôi đẹp trai mà có ý đồ hãm hiếp hả.
_ ơ hay cái tên khùng này,ang xuống dùm tôi cái anh bay hơi bị cao rồi đấy,kẻo có lần ngã cho vỡ mặt thì đừng trách là tôi không báo trước nhé- nói rồi nhỏ lẽo đẽo vác xe xuống.
__ ha… Cô có biết tôi là ai không mà giám xấc xược như vậy hả -tên đó nhướn mày.
_ tôi biết, tôi biết anh là một tên trời đánh đáng ghét,xấu xa,lắm mồm,nhỏ nhen ích kỷ, thấy gái nhà lành thì như mèo thấy mỡ như ruồi thấy cá tanh,anh tưởng anh đẹp lắm hả mà đòi lên giọng, cái thứ như anh còn không cả bằng bé Sun nhà tôi nữa nhá- nó xổ nguyên một nải,mỗi lần nói thì cậu ta lại được tắm mưa xuân miễn phí,cậu ta chỉ biết lau mặt và nói :
_ mặt tôi sạch nên không cần cô phải cho nước rửa đâu,bé Sun là ai,chẳng lẽ tôi không bằng đứa trẻ.
_ ừ,bé Sun nhà tôi còn đẹp hơn anh nhiều, ở đó còn làm giá,xííííí – nhỏ nguýt dài.
_ nhưng Sun là ai mới được.
_ thì bé Sun là con cún con nhà tôi đó
_ CÁI GÌ,CHẲNG NHẼ LÀ TÔI KHÔNG CẢ BẰNG MỘT CON CHÓ.
_ tôi đâu có nói anh là không bằng con chó đâu,tôi chỉ nói là anh không bằng bé Sun thôi mà,là anh tự nhận nhé- nhỏ đáp tỉnh bơ làm mặt cậu ta đen như Bông cao , nhưng chẳng biết thế nào lại nhếch môi lên cười gian cực và nói :
_ vậy mà lúc nãy có con điên nào lại khen tôi đẹp trai nhỉ.
_ ủa,có hả,có người khen anh đẹp trai hả. Haha con đấy chắc là bị điên nặng rồi,mắt thì mù,chập mạch,thần kinh rật linh tinh,đầu óc có vấn đề,thiểu năng bại não,điên khùng không được bình thường. Cái con điên đấy tôi mà vớ được là tôi đánh bỏ mẹ nó đi,móc lòi hai con mắt nó ra ai bảo mù rồi còn thích thể hiện. Haha cái con điê…. ơ…Á cái tên khùng kia anh nói ai là con điên hả- nhỏ cứ tuôn ra một lèo mà không để ý rằng cậu đang ôm bụng cười sặc sụa, cuối cùng cũng đã biết người mình chửi là ai.
_ Hahaha…hahaha…cô cũng biết là cô tệ đến vậy cơ à hahaha.
_ anh…anh…anh có thôi đi không hả – nhỏ tức muốn hộc máu mồm mà chết.
_ không đó,rồi cô làm gì được tôi,aiza cái con điên đấy khen mình đẹp trai kìa.
_ anh tưởng anh đẹp lắm à,vào vườn bách thú anh còn kém xa,con khỉ nó đứng thứ 3,đười ươi thứ 4 anh là thứ 5 (câu này mình đi mượn nhé mọi người)… Chậc..con trai gì đâu mà da trắng như xác chết chôi sông ba ngày mới được vớt lên ,à mà không.. Tôi lại thấy anh giống cương thi hơn đấy, mi thì dài như mi bò cái,mũi thì lai mũi ngựa,thậm chí cái môi giống hệt môi con lợn nái,mà nói tóm lại là anh giống hệt con bò lai ngựa mang gen lợn nái (con này là con gì thì mình hổng biết nhé)- nhỏ cứ thao thao bất tuyệt giảng đạo mà không biết rằng núi lửa sắp phun trào,cậu giận đến tím mặt như mào gà cắt tiết , lửa giận bốc cháy trên đầu nghi ngút như Hỏa Diệm Sơn , hai tai hai mũi xì đầy khói độc…
_ CÔ NÓI GÌ THẾ HẢ CÓ GIÁM NÓI LẠI KHÔNG,VẬY MÀ CÁI THẰNG BÒ LAI NGỰA MANG GEN LỢN NÁI ĐẤY ĐƯỢC CON ĐIÊN NÀO ĐÓ KHEN ĐẤY.
_ anh…anh đi chết đi- nhỏ đạp chân cậu một cái đau thấu trời xanh rồi vội trèo lên xe… *đạp…đạp…đạp* ủa sao xe bị làm gì mà đạp hoài không được vậy ta . Rồi nhỏ ngoảnh lại sau thì hỡi ôi…cậu đang bám vào xe nhỏ thảo nào mà đạp hoài không được.
_ yaaaaa~~~~,cái tên khùng này bỏ cái tay ra coiiiiiiiiiii .
_ phản đối vô hiệu, bỏ tay ra để cô chạy mất hả- cậu hếch mặt.
_ A,ba mẹ,sao hai người ở đây – nhỏ reo lên lập tức cậu buông tay ra và nhìn lại phía sau thì…có ai đâu,biết mình bị lừa thì nhận ra nhỏ đang đạp xe chạy..
_ cô dứng lại đó cho tôi -cậu hét.
_ bị ngu đâu mà đứng,giỏi thì bắt tôi đi lêu lêu -nhỏ há họng ra cười thì…
*RẦM*… Do mải chêu ngươi cậu mà không nhìn đường cho nên nhỏ tông cái rầm vào con Audi r8 đậu rìa đường, kết quả là nhỏ bắn ra bãi cỏ nằm lỳ một chỗ,còn cái xe của nhỏ thì ..như một đống sắt vụn :đứt phanh,vỡ đầu (cái đầu lâu ý mọi người), gãy mấy cái xương vè,cong vành,gãy gác ba ga…v.v
_ trời ơi cô và cái xe của cô làm gì con cưng của tôi vậy -cậu ta từ phía sau hét. Vâng !! Cái Audi đấy chính là của cậu do đi đến đây bị hết xăng,định gọi người đến mang về thì điện thoại cũng hết pin nên đành lóc cóc đi bộ mua xăng thì chạm chán ngay với nhỏ.
_ á chết rồi – chỉ chỉ nói kịp nói vậy rồi vác xe chạy.
♥♥♥hiện tại♥♥♥
_ HAHAHA,HAHAHA,HEHEHE- nó nghe xong thì ngoác mỏ ra cười cho đến khi bị nhỏ chửi cho nột chận thì im tịt.
————-
Nhân vật mới.
* Triệu Hải Nam 16t,em họ của hắn,gia thế gần giống nhau nên mình không nói nữa nhé. Mới từ Mỹ về và là người luôn luôn đánh nhau bẰng võ…mồm với nhỏ..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!