Này Nhóc... Em Là Vợ Anh - Chương 20 - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Này Nhóc... Em Là Vợ Anh


Chương 20 - Chương 20



Mới đến cửa lớp thì chẳng biết Ánh Nguyệt từ đâu ra đứng chắn trước lối đi của nó, khó chịu nhìn ả rồi lên tiếng :
_ cô tránh ra cho tôi đi, có biết chắn đường người khác là bất lịch sự lắm không hả ????.
Ánh Nguyệt nói vậy chỉ bĩu môi khinh bỉ, điệu bộ vô cùng ngứa mắt, khoanh tay kênh kiệu rồi mới nói :
_ cô nhận được thiệp rồi chứ, nhớ phải đến đó biết chưa..
_ vâng !! Tôi sẽ đến để xem bữa đó cô sẽ làm gì – nó liếc Ánh Nguyệt bằng nửa con mắt rồi đi qua ả cố tình động vào ả để cho ả ta ngã. Bị ngã xuống thì ả nghe thấy mays tiếng cười khúc khích trong lớp nó, quê độ liền vùng vằng bỏ về, miệng ả khẽ nhếch lên thành một nụ cười vô cùng quỷ quyệt rồi lầm bầm :


_ Bảo Như ơi là Bảo Như, sau hôm đấy thì anh Hải Minh sẽ thuộc về tao thôi, mày cứ từ từ mà chơ mắt lên nhìn người mày yêu về bên tao nhé !!!
Trở lại điệu bộ kênh kiệu vừa rồi và đi vào lớp, trong đầu lúc này thì vạch ra bao nhiêu kế hoạch để hại nó. Từ hôm nay đến ngày ả sinh nhật chỉ còn hai ngày và trong hai ngày này ả ta cố tình chia dẽ nó và hắn, còn hôm sinh nhạta thì Game Over ( có phải như này không nhỉ, Heo cũng không nhớ rõ nữa hihi ).
Giờ vào tiết của hắn thù hắn cũng chẳng giảng bài như mọi hôm nữa, mà có giảng thì bọn học sinh đâu có nghe, nữ thì ngắm hắn…nam thì ôm điện thoại hoặc ipad nên giảng làm gì cho nó mệt.. Suốt giờ hắn chỉ có ôm điện thoại nhắn tin cho ai đó, ai đó ở đây không nói ra tgì mọi người cũng biết là ai rồi nhỉ !! Còn ai ngoài nó nữa….. Và giớ ra chơi cũng đã đến cũng như kế hoạch của Ánh Nguyệt bắn đầu…
Ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến,nó tung tăng theo chân hắn xuống cantin thì một lần nữa con ả từ đâu chạy ra ôm tay hắn và nói với giọng vô cùng ngây thơ…
_ thầy ơi !!! Thầy chỉ cho em bài toán này có được không ??? Bài này khó quá em không biết giải – vừa nói mà một tay ôm lấy tay hắn còn tay kia đưa cuốn vở cho hắn xem. Bị ả ôm tay làm hắn khó chịu nên ngoảnh đằng sau thì thấy mặt nó đang đỏ gay lên vì giận. Thấy vậy hắn cố gỡ tay ả ra nhưng ả đâu có chịu, cứ quấn lấy hắn như con giun.
_ em bỏ tay ra đi, người trong trường mà nhìn thấy thì còn ra cái thể thống gì nữa – ả ta nghe vậy cũng tỏ vẻ em đây biết lỗi rồi, tự rác buông hắn ra nhưng vẫn còn đưa quyển sách lên :
_ thày giúp em được không.
_ ừm, bài nào em.
_ bài này….
_ trách ra coi,không biết giải thì thôi ai biểu cô ngu quá – nó đẩy ả ra làm ả xuýt ngã nhưng hắn bỗng ôm lấy eo ả nên may không bị vồ ếch _ em làm cái gì thế !!! Bạn chỉ hỏi bài thôi mà – hắn gắt lên.
_ sao không kêu người khác giúp đi, học ngu giờ kêu ai – nó giận quá giậm chân bình bịch.
Còn ả ta thì trong lòng hả hê vô cùng khi được hắn ôm rồi cãi nhau với nó. Nhưng bên ngoài thì nước mắt như mưa ( heo : tao giết chết mày * mài dao * )
_ em còn nói vậy nữa à, xuống cantin trước đi.
_ hừ….
Nó hậmhực bước đi nhưng vẫn không quên lườm ả và hắn một cái.
_ đồ đáng ghét.
Nó rủavả trong miệng thì Hoàng, Nam,nhỏ từ đâu chạy lại.
_ ê đồ quỷ, sao xuống đây một mình, anh yêu đâu rồi hả haha – nó khoái chí cười toe,nhỏ nhắc lại thì làm nó thêm bực,nhận thấy điều ấy từ nó thì nhỏ khóa miệng vào luôn không giám nói gì nữa. Được nhỏ câm thì lại đến cậu há họng:
_ ý, chị dâu đang giận kìa hahaha.
_ câm hết cho tao – nó quát,thấy vậy cậu cũng im tịt. Giải quyết xong hai cái mỏ thì lại cái mỏ nữa kêy, chẳng ai khác ngoài Hoàng :
_ ê, cái mặt cậu làm gì mà nhìn kinh vậy.
_ xuống cantin đê tao nói cho nghe.
Nghe nó nói vậy thì 3 đứa tung tăng theo chân nó, chọn bàn rồi lấy đồ ăn xong thì nó nhét một đống vào miệng, cái kiểu ăn cho bõ tức làm 3 đứa trợn mắt lên nhìn:
_ ê ăn từ từ thôi, làm gì mà nóng thế – nhỏ
_ im đi để tao ăn,tao giết chết nó hừ…hừ – nó.
_ cậu bị làm sao vậy, nói nghe đi – Hoàng
_ mày xem như này có tức không, lúc này tao @$#$##@@
Nó kể ra một tràng còn ba đứa tay chống cằm chăm chú nghe nó kể, nghe xong ai cũng đập bàn cái rầm, nhỏ lên tiếng đầu tiên..
_ con này đang có ý định cướp chồng mày, tao nghe nói là con Ánh Nguyệt đáy học giỏi lắm, bài khó đến đâu cũng giải được vsạy mà… Con này thâm thật
_ chỉ dâu nên cẩn thận đi, em nghĩ con đó không đơn giản đâu – cậu vuốt cằm ( heo : có râu đâu mà vuốt )
_ mà thầy ý cũng dễ tin người nhỉ, rõ ràngclà cũng dậy lớp của con đó thì tất nhiên phải biết lực học của nó rồi – Hoàng.
_ thôi ăn đi, đừng nhắc lại nữa, thích thì tao cho chiến tranh lạnh luôn…hứ….- nó nguýt dài, nghe vậy ba đứa con gật đầu đồng tình và cắm đầu vào ăn. Sử lí xồng bữa 4 đứa lại kéo nhau về lớp. Trên đường về thì lạ nhìn thấy cảnh chướng mắt nhất là hắn và ả tq đang ngồi trên ghế đá giảng đạo cho nhau học, thấy vậy cậu nhếch môi vẽ lên nụ cười xảo trá rôù nói :
_ chồi ôi !!! Thầy đang dậy bạn í học hả ?? Dậy em với – chẳng để ai đồng ý, cứ thế nhẩy vài giữa mà ngồi làm ả ta mất đà xém lộn đầu xuống đất, thấy vậy nhỏ và Hoàng cũng hùa theo còn nó náu dưới gốc cây xem kịch.
_ thầy oư chỉ em với, sắp thi học kì rồimà thầy – nhỏ.
_ em nữa,dạo này lực học của em tụt hẳn – Hoàng.
Hắn nhíu mày khó hiểu nhìn 3 đứa quỷ.. Ả ta thì tức ra mặt nhưng vẫn tỏ ra bình thường, noú bằng giọng nhỏ nhẹ nhất làm mấy đứa sởn gai ốc :
_ mấy bạn làm gì thế !!! Thầy í đang dậy mình học mà – ả ta định ra ghế ngồi vào trong thì nhỏ chạy ra tranh
_ xin lỗi nhé !!! Mình ngồi mất rồi hihi, à dưới đất có chỗ rộng lắm này bạn ngồi tạm nhé – nhỏ mỉm cười, nhưng trong nụ cười ấy pha thêm ít khinh bỉ. Ả ta biết mình bị chơi xỏ, tức lắm nhưng không làm gì được sợ bị mất hình tượng trước hắn, cậu và Hoàng, vì ba hót boi ở đây thì nào giám làm bậy.
_ ơ…. Rõ ràng là thầy ấy dạy mình trước mà – Ánh Nguyệt.
_ bạn thông cảm nhé !!! Mình nghe nói bạn học giỏi lắm cơ mà, còn bọn mình học kém lắm nên nhờ thầy giúp – cậu cười.
_ bạn có thể đi được rồi – Hoàng.
Tức thì ả ta không làm gì được bèn giậm chân đùng đùng bỏ đi,khi đu khỏi thì ba đứa phá lêncười. Hắn thấy vậy thì biết ngay ba đứa bày trò,lắc đầu ngán ngẩm và nói :
_ mấy đứa đúng thật là…haizzzz
_ haha thôi anh ở đây nhé !!! Bọn em lên lớp – cậu cười khoái chí rồi kéo hai đứa đi ra chỗ nó thì thấy nó nhăn nhở ra cười..
_ mấy đứa chúng mày được hí hí.
_ bọn tao mà lại, lên lớp đi – nhỏ nói rồi kéo nhau lên lớp, bụng đứa nào cũng hả hê vô cùng.
Còn Ánh Nguyệt sau khi bị chúng nó đuổi đi thì ôm một bụng tức.vì vậy ả tanhất định phải đòi lại… Nói vậy thôi chứ ả chẳng muốn động gì đến ba đứa kia, người ả ghét nhất vẫn là nó, vì vậy mà ngay sau đó ả ta đứng tưỡn tẹo bán dáng trước cửa lớp nó như đang hờ ai đó. 5 phút sau thì chúng nó cũng lên đến lớp,vừa mới đến cửa lớp đã gặp ngay gương mặt của ả. Cả bọn nhìn ả bằng ánh mắt chán ghét rồi lách qua người ả để vào lớp. Nhỏ, cậu và Hoàng đã đi qua ả còn nó đi cuối cùng,ném cho ả một ánh mắt khinh bỉ rồi bỏ vào trong,nhưng đâu dễ như vậy… Ả lôi cách tay nó lại rồi nói vào tai nó :
_ mảy chờ đó đi, không lâu nữa thôiHải Minh sẽ là của tao.
Nó cũng không nhân nhượng mà ghé sát vào tai ả nói đủ cho ả nghe :
_ mày cứ làm nếu như mày có thể, nhất định tao sẽ không bao giờ cho mày toại nguyện đâu.
_ hừ… Mày chống mắt lên mà nhìn người mày yêu sẽ về bêb tao vào một ngày không xa, rất gần thôi !!! Cố gắng chờ đi.
Nói xong thì ả đỏng đảnh hất tóc bỏ về lớp mà không quên tặng cho nó cái nhếch mép đầy thách thức.. Còn nó bây giờ thì bị câu nói của ả lấn áp trong đầu, cô ta sẽ cướp được hắn vào một ngày rất gần đây là sao, nó khó hiểu nhưng trong lòng không khỏi nỗi sợ. Nó sợ hắn sẽ bỏ rơi nó và nhất định nó sẽ không bao giờ buông hắn ra đâu. Dù có cãi nhau đi chăng nữa thì nó cũng phải nhịn vì biết đâu rằng nó và hắn sẽ phải xa nhau.
—————–
Em sợ một ngày nào đó sẽ có người làm anh thay đổi, cho anh mọi thứ để anh vứt bỏ thế giới và bỏ luôn cả em…
—————-
Về °°°°°°°°.
Nó lững thững vác balo ra ngoài cổng thì i như đã thấy hắn đứng ngoài cổng chờ nó. Nhìn về phía nó nở nụ cười sát gái làm bọn nữ sinh say ke, nó cũng cười lại nhưng chưa kịp nhếch môi lên thì đã nghe thấy một giọng nói nhão như cháo.
_ hihii thầy đợi em lâu chưaaaaaaaaaaa.
Rật mình, thất thần và lo sợ là cảm xúc của nó bây giờ… Chủ nhân của giọng nói ấy chẳng phải ai khác mà chính là của Ánh Nguyệt,người đẹp mĩ phẩm đây sao. Ả ta nhanh chóng chạy ra xe hắn rồi chui tọt vào xe ngồi, gắn cũng lên xe nổ máy rời đi… Trước khi cái xe chưỵ qua nó thì nó đã nhận được cái nhếch môi từ người chiến thắng từ ả… Nó đau lắm !!! Ràng hắn hứa sẽ là người đưa đi đón nó về học mà tại sao hôm nay hắn lại trở cô ta chứ… Nó nhếnh môi lên cười,một nụ cười chua chát rồi lấy điện thoại gọi cho bác tài xế nhà nó đón về.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN