Kiếp Yêu 2
Phần 16
Ánh mắt đó là thứ tôi có thể cảm nhận …ánh mắt của ngài rất quen cũng có gì đó rất lạnh nhạt…nước mắt bất giác rơi đó là gì?tại sao cứ nhìn vào ánh mắt của người tôi lại bất giác rơi lệ…giọt lệ của nỗi xót xa gì đó từ tận trong tâm chứ không phải giọt lệ của hạnh phúc…
Thành: Đi nào em anh sẽ đưa em đi khỏi đây chúng ta sẽ làm lại từ đầu ( Thành có vẻ mất kiểm soát Vua dơ tay ra)
Vua: Lại đây ( Thành quay lại giữ tay tôi)
Thành: Cô ấy đã quay về lần này tao nhất định sẽ giữ cô ấy thật chặt…thật chặt…( Thành ôm lấy tôi …tôi k thể cựa quậy Vua chống chiếc gậy uy quyền xuống dưới nền cỏ)
Vua: Ngươi đang mất kiểm soát đó Thành…cái giá phải trả của ngươi sau việc này là rất lớn …
Thành: Tao mặc kệ…mày là kẻ tồi Ngân đã chết trong tay mày 1 lần tao tuyệt đối k thể để có lần 2
Vua: Cô ta chẳng là ai cả ( Vua lao tới dùng gậy dí vào cổ phần hầu của Thành rồi sát mạnh vào tường) ta đã cho ngươi cơ hội rồi bàn tay ngươi k dc đông vào bất kì ngươi phụ nữ nào của ta
Thành: Vậy sao chính tao và Ngân đã yêu và gặp nhau trước…tao đã yêu cô ấy trước
Vua: Vậy sao ngươi k giữ cô ấy lại …chỉ vì ngươi mà khiến ta hiểu sai cô ấy …
Thành: Giết tao đi tại sao mày không giết đi…giết tao đi…( Vua bỏ gậy xuống cổ Thành đầy máu)
Vua: Không …ta muốn ngươi sống trong nỗi dày vò đến cuối đời…nếu ngươi mạnh mẽ giữ và yêu cô ấy…cô ấy sẽ không gặp ta…sẽ k chết ( Vua kéo tay tôi giật lại Thành ngồi bịch xuống nền nhà người vô hồn) …
Vua kéo tay tôi đi ra cửa tôi giật lại…
_Bố mẹ tôi
Thư kí: Hắn k còn giữ bố mẹ Cung Phi đâu…( tôi quay lại nhìn Thành anh ta lừa tôi Vua bước lên trực thăng k nói thêm câu gì ông ta gương mặt như thể hiện rõ nỗi buồn gì đó)…
Tôi: Vậy bố mẹ tôi đang ở đâu
Thư kí: Trong tay Điện Hạ từ lâu rồi thưa Cung Phi ( tôi ngồi phía sau k nói thêm câu nào nhìn lưng ông ta u sầu …buồn hiu quạnh)…
Đến Hoàng Cung.
Tôi lẳng lặng đi phía sau ông ta …bất chợt ông ta dừng lại…
Vua: Giết hết những kẻ nghe thấy lời ta nói lúc nãy vs Thành đi
Thư kí : Vâng ( tôi gàn)
Tôi: Khoan đã họ chỉ là lính họ vô tội,họ còn vợ con họ nữa làm ơn đừng làm vậy…
Vua: Hãy trách ngươi nếu ngươi k gặp hắn mọi chuyện sẽ k như vậy ,họ chết là do ngươi …( tôi rút kiếm trong tay thư kí dí vào cổ Vua)
_Sai rồi do anh…nếu anh nói rằng giữ bme tôi thì tôi sẽ k đi theo hắn…tất cả là do anh kp do tôi…
Thư kí: Bỏ kiếm xuống cô đang phạm thượng…
_Tôi không sợ…hắn ỉ mạnh hiếp yếu tôi k sợ…(tôi run run cầm kiếm dí vào cổ Vua ông ta cứ bước gần hơn) k đươc đến gần ….
Vua: Ta ỉ mạnh hiếp yếu gan ngươi cũng to lắm chứ ( Vua bc sát đến kiếm tôi nhắm mắt ông ta giật lấy kiếm rồi đẩy manh tôi ngã văng ra ) kẻ ngu dốt nhất thế gian đó là luôn tự cho mình mạnh mẽ…xã hội k có chỗ cho kẻ thương xót ,thương xót kẻ khác chính là tự giết hại bản thân mình…
_Tôi cũng nghe thấy hết tại sao anh k giết tôi…tại sao vậy…( Vua nhếch mồm quay đi) tại sao đừng hại họ mà…làm ơn ( tôi đấm tay lên tim khóc lăn lộn đến mức k thể thở nổi)…
Hana: Cung phi tiểu thần đến muộn…cung phi ngươi có sao không
_Tôi muốn đi khỏi đây Hana,tôi thật sự muốn đi khỏi đây…tôi k thể chịu được cái cảnh này nữa Hana à…họ cũng có vợ con mà …
Hana: Nơi này là vậy lệnh của Vua là tối thượng…nếu có chống đối chỉ có tội chết ( Hana vuốt ngực cho Tôi dễ thở) cung phi đừng khóc nữa xin người đấy ạ …
Tại Cung Cẩm Sắc ( Nana)
Tiếng điện thoại reo lên
Nana: Anh …anh sao rồi anh có bị điên không?
Thành: Nana giúp anh…anh sắp phát điên rồi
Nana: Anh đưa cung phi của Vua đi nếu đồn ra thì phải thế nào đây?
_Nana …anh muốn nhờ em 1 chuyện anh nhất định phải làm Vua…( Nana buông thõng tay)
_Anh …sao có thể …đó là chồng của em mà
_Nó chẳng là của ai cả rồi sẽ có lúc em hối hận,khi anh làm Vua anh nhất định sẽ bắt nó yêu em…
_Anh im đi ( cúp máy Nana ngồi bịch xuống ghế)…anh điên rồi nếu ông ta biết tất cả sẽ kết thúc…
Tại Đông Cung…
Vua cởi bỏ đồ bước xuống bể tắm …khuôn mặt tức giận…
Naomi: Nước có vừa không ạ,điện hạ nay là ngày lành để điện hạ thị tẩm …( Vua bốc 1 tẩm thẻ bài lật lên) thần xin phép lui ( ra ngoài) người đâu mau đến Ngự Hoa Cung mời cung Phi Hân đến thị tẩm…
Thư kí: Này sao lại là cung phi Hân vậy
Naomi: Điện hạ bốc tình cờ mà…đã bốc đúng thẻ bài của cung phi Hân
Thư kí: Nhưng họ vừa cãi nhau rất lớn…
Naomi: Tôi chỉ làm đúng nhiệm vụ…
Tôi về cung đồ ăn bầy trước mặt tôi k buồn gắp
Hana: Nếu bme cung phi gặp thấy người gầy đi như vậy sẽ k vui đâu ạ.
_Ông ta đang giữ bố mẹ tôi…đúng vậy phải ăn ( tôi cứ gắp ăn vô hồn)
Cung nữ: Đông Cung báo đến mời Cung Phi tới để thị tẩm…( tôi rơi đũa)
Tôi: Chắc có nhầm lẫn vừa nãy tôi và …có cãi nhau…
Hana: Còn chờ gì nữa ạ mau tiến cung thôi ạ
_Không phải ý ta là ta k có tâm trạng vs lại chắc có nhầm lẫn gì đó
Cung nữ: Naomi có nhắn phải nhanh đến giờ lành ạ
_Ta từ chối có dc k ( cả đám cung nữ quỳ sụp)
Hana: Người nói gì vậy nói vậy tất cả sẽ chết!
_Các ngươi làm gì vậy đứng lên đi …ta đi …ta đi ( Tôi đứng dậy thay đồ chải tóc rồi tới Đông Cung)…
Naomi: Cung phi đã tắm chưa
_Vội nên tôi chưa tắm
_Vậy xin hãy đến bể tắm để thân thể thật sạch…( tôi bước vào cung nữ bên ngoài lột đồ để tôi mặc áo mỏng) mời cung phi vào trong điện hạ đang ở trong đó ( bất giác tôi run k dám bước tiếp)…cung phi xin mời bước vào trong …( tôi hít sâu rồi bước vào trong bể tắm đầy hoa có lẽ đó là lý do người ông ta luôn thơm tôi nhìn xuống bể k có ai liền lấy tay gạt cánh hoa…) Tôi cười “ May quá k có ai” ( vừa nói xong ở dưới nước nhô lên ông ta nổi lên vs các cánh hoa đầy trên đầu )…tôi bất giác nhìn tim đập nhanh vì giật mình…người trên bờ cúi xuống còn người dưới nước nhìn lên…
Vua: Tại sao ngươi lại ở đây
_Tôi mới phải là người hỏi anh câu đó ,anh cho Naomi gọi tôi tới mà…
Vua: Naomi…( quát lớn) tại sao lại là cô ta( naomi bên ngoài nói vọng)
Naomi: Điện hạ bốc thẻ bài của cung phi Hân ạ …( Vua nhắm mắt thở dài)
Tôi: Vậy tôi về đây ( quay đi trượt tay lộn cổ xuống bể tắm rồi sặc sụa) sao ông k đỡ …( vuốt các cánh hoa đầy mặt Vua kéo tay)ông làm gì vậy?( Vua kéo lột áo Hân xuống rồi cắn vào bả vai)…đau ( đẩy)
Vua: Ngươi thân xác k còn trong sáng nếu ta nói điều này ra nhà ngươi dù có 3 đời cũng k gánh nổi…
_Ông nói gì vậy trong sáng gì ,,,tôi k hiểu ( tôi sực nhớ) ông nói thế là ý gì?( Vua quay đi vs áo choàng bước lên bờ) ông nói rõ đi ( tôi chạy lên đi theo ) ông nói vậy ý là tôi là con gái chơi bời phải không ( Vua quay lại bóp cổ)
_Đúng vậy ta chưa từng qua đêm vs đàn bà k còn trong sáng,ngươi k những k trong sáng ta còn có cảm giác ngươi từng sinh con rồi ( tôi tát Vua )
_Bỉ ổi…tôi còn chưa tưng có bạn trai
_Ngươi nói vậy k tự xấu hổ vs bản thân hay sao ( Vua đẩy ra tôi rơi nc mắt)
_Vậy hãy đuổi tôi ra khỏi đây đi ,để cho tôi cùng bme tôi ra khỏi đây…
_Như vậy chẳng phải dễ dàng cho ngươi quá rồi còn gì?
_Rốt cuộc tại sao lại giữ tôi lại
_Tự ngươi nói muốn nhập cung làm phi đó chứ ( tôi tức k nói lai được)
_Tôi muốn gặp bme của tôi ( ông ta k trl ) bme tôi đang ở đâu?
_Nếu k có lệnh của ta cả đời ngươi cũng k tìm thấy họ
_Vậy phải làm sao ? ( Vua nhếch mồm)
Vua: Làm sao để ta vui lên là dc ,hnay là ngày ta k vui …
_Vậy tôi hát cho anh nghe nhé,hay chơi cờ chúng ta cùng chơi cờ đi…( Vua ngẩn tò te Hân bê bàn cờ ra ngồi đánh) …Vua lặng lẽ nhìn Hân vừa chơi cờ vừa gật gù buồn ngủ …rồi gật mạnh tay rơi con cờ Vua đỡ má rồi cười nhẹ…áo Hân tuột xuống để lộ bầu ngực Vua vội lánh mắt đi…rồi bế Hân lên đặt lên giường…Hân mở mắt
Hân: Cho toi ngủ 1 lát dậy chơi tiếp nhé chơi toàn thua thôi…( Vua bật cười nhẹ Hân rúc vào ngực Vua) hôm nay mệt mỏi lắm …( Vua khẽ đứng dậy ngồi trên ghế nhìn Hân ngủ ngon lành…Vua kéo chiếc ngăn kéo nhỏ lấy chiếc lá cầm trên tay rồi nắm hai tay nắm chặt…
Vua: Ngày vẫn thế trôi qua từng ngày lặng lẽ cô đơn…và trong tâm trí anh bóng dáng em ngọt ngào…dòng đời xô ta qua bao nhiêu ngang trái,,,ta muốn cùng em đi đến nơi chân trời nhưng chỉ là mơ 1 giấc mơ xa vời …em quay lưng đi ta hoang tàn giằng xé tâm hồn ( Vua khẽ rơi nc mắt vô định rồi nắm chiếc lá )
Tôi khẽ mở mắt thấy anh ta cầm chiếc lá ngồi khóc…tại sao trong lòng tôi cũng buồn vậy…rất buồn…buồn đến nao lòng…ông ta ngồi đó khóc vì 1 người con gái nào đó …đây kp lần đầu tôi thấy ông ta khóc…cô gái đó có lẽ không hiểu rằng đâu phải cứ nói yêu là yêu ,đâu phải cứ thể hiện hào nhoáng những điều ngọt ngào là yêu …đơn giản là khi đã chết vẫn yêu sâu đậm đến vậy thì dù có chết cũng đáng…( tôi ngồi dậy tiến tới ông ta vội quay mặt đi tôi sờ lên mặt) ông có thể tựa vào tôi…tôi sẽ lắng nghe nước mắt từ ông …” Vua cố vùng ra tôi giữ chặt) hãy khóc 1 lần rồi để cô ấy ra đi …cô ấy sẽ k thể thanh thản nếu như cứ có người luyến tiếc đến vậy …cô ấy đã thấy tình yêu của ông rồi tôi tin là vậy (Tôi tựa khuôn mặt ông ta vào vai tôi) khóc đi …khóc vì người mình yêu không có gì là sai?( Vua bật khóc tiếng khóc cố ghìm lại cay đắng cổ họng đến xé lòng) …và tôi có thể cảm nhận được thật sự 1 tình yêu từ tận đáy lòng ông ta… ( Vua khóc lên tiếng…a…a…a nghẹn từng hồi…tôi cũng khóc )…
Đến gần sáng tôi và Vua nằm trên giương quay lưng vào nhau …không biết nói điều gì? rồi đột nhiên lại quay mặt nhìn nhau…
Vua: Ta sẽ cho ngươi xuất cung…
_Vậy cám ơn ông…ông hãy sống vui vẻ lạc quan và yêu đời lên,rồi ông sẽ lại có thể yêu đươc nữa …( Tôi cười Vua với tay ôm tôi)
_Ta đổi ý rồi
_Gì thế sao đổi ý chỉ trong chưa đầy 1s vậy
_Khi nào chán ta sẽ cho ngươi xuất cung
_Là sao ? ( Vua trèo lên tôi rồi hôn mạnh hai tay giữ hai tay tôi khiến tôi không thể kháng cự) này …ông chê tôi rồi cơ mà …này …( Vua hôn tôi…tôi cắn ông ta) tôi k thích nhỡ may có bầu thì sao ?
Vua: Thì sinh …
_Ông nói vậy là sao nếu có sao tôi xuất cung được…này…
Vua: Ngươi k muốn ở cạnh ta
_Ở cạnh ông làm gì?để thấy những điều tàn ác của nơi này…hay để thấy ( đang nói ông ta ghì tay hôn tôi )… tôi đẩy rụt chân lại ông ta quặp chân tôi k thể cựa quậy…khi quan hệ nhìn hình con hổ trên ngực ông ta tôi sờ lên đó cảm giác rất quen…tôi ôm đầu…
Vua: Sao vậy???
_Đau đầu quá đột nhiên đau quá dường như có gì đó …( tôi hoảng loạn Vua ôm ngồi dậy)
_Do ngươi mệt quá đó thôi ta sẽ nhanh hơn
_Không phải ý tôi kp nhanh
_Vậy ngươi muốn lâu ( tôi cười)
_Anh là tên Vua ngốc ( tôi cười ôm đầu ông ta nhìn nhau rồi trao nhau nụ hôn nồng thắm dù kb mối quan hệ này là gì)…
Hôm sau khi tỉnh dậy không thấy ông ta đâu chiếc rèm trên giường bị giật tứa tung …tôi nhớ lại sự mạnh mẽ của ông ta đêm qua rồi cúi đầu cười…
Naomi: Mời tiểu chủ thay đồ
_Naomi này tôi có thể gặp bố mẹ tôi được chưa?
Naomi: Cái này chưa thấy có dặn dò gì có thể lát nữa cung phi hãy hỏi điện hạ…
Tôi: Vậy cũng được cám ơn cô! ( Naomi thay đồ cho tôi đứng trước gương tôi nghĩ đến việc ông ta nói k còn trong trắng,đó là sao nhỉ)…mình thật sự chưa có quan hệ với ai cả …
Tại Cung Cẩm Sắc ( Nana)
_Ta đã nói ngươi làm mọi cách cơ mà
Cung nữ: Cung phi thứ lỗi cái này do tổng quản Naomi bà già đó luôn làm đúng thủ tục có làm tn cũng không thể mua chuộc…
_Nó đã dc thị tẩm 2 lần rồi k thể để tiếp tục nó sẽ có thai…phải nhanh chóng nghĩ cách đuổi nó ra khỏi đây…ngươi qua đây ( nói vào tai cung nữ)…
Trở về Ngự Hoa Cung lòng tôi bỗng trở nên ấm áp hơn,thấy bông hoa trong cung cũng trở nên đẹp hơn…
Hana: Chà chà tiểu chủ của tôi nay yêu đời hơn nha…
_Đừng trêu ta nữa em chuẩn bị đi ta muốn tắm muốn thả hồn sâu vào nhưng cánh hoa
_Tiểu chủ sắp được gặp lại mẹ của mình rồi…cố lên
_Đúng vậy ta phải thật rạng ngời khi gặp lại họ…
Tôi tắm nhìn qua cửa sổ bên ngoài hoa rơi ngập lối ,lòng tôi lại có cảm giác gì đó k muốn xa nơi này…dù sao cũng nên giữ lại chút kí ức đẹp…( tự dưng rơi nc mắt)…
(N): Vua tan triều rồi ghé Ngự Hoa Cung
Hana: Đề thần đi thông báo với tiểu chủ…
Vua: K cần lui hết đi ( Vua bước vào phòng tắm thấy Hân đang khóc ông ta nheo mày)…
Tôi thấy Vua đứng lù lù trước mặt…tôi vội gạt nước mắt …
_Ông sao k lên tiếng vậy sẽ làm tôi giật mình ( Vua cởi bỏ đồ chỉ mặc sơ mi trắng bước xuống hồ tắm tiến gần tới chỗ Hân)
_Ngươi tại sao cứ khóc mãi vậy???ta sẽ cho ngươi gặp bố mẹ…
_Vâng ( Vua lấy tay sơ lên môi tôi) chỉ là…chỉ là tôi cứ nghĩ đến việc xa ông thì lại chảy nước mắt,tôi không rõ cảm giác này là gì nhưng… tôi thật sự thấy …thấy buồn…( Vua cúi đầu sát gần hơn với môi tôi)
_Ngươi có thể ở lại ta có thể cho ngươi tất cả trừ trái tim ( Tôi rơi nc mắt ông ta lấy tay lau giọt nc mắt đó rồi xoay tôi lại quan hệ vs tôi ngay dưới bể tắm tay ông ta rộng lớn ôm trọn tôi trong lòng)…đến khi đồ ăn được bầy biện để tôi và ông ta dùng…ông ta ngồi vẫy tôi…
Vua: Lại đây…
_Khi nào tôi dc gặp bố mẹ mình ( Vua kéo mạnh tay ngồi vào lòng)
_Khi nào ta thấy hợp lý
_Vậy chờ tới tận khi nào ( tôi dỗi đứng dậy ông ta ôm chặt) tôi muốn gặp bố mẹ …( tôi gào lên Vua thở dài) ông chán tôi chưa nếu chán rồi tôi muốn xuất cung…
Vua: Chưa ( Vuốt tóc tôi ra sau rồi hôn ,tôi quay mặt đi…ông ta bóp miệng quay mặt lại vén váy tôi rồi lại quan hệ)…
_Tôi mệt…( tôi cắn cổ ông ta)…
3 ngày liền như vậy tôi phải truyền nước…
Thái Phi: Đến mức như vậy sao ?
Akiko: Điện hạ k cố ý đâu tôi cũng báo vs Naomi cô k thể thị tẩm đươc nữa
Tôi: Thái Phi ông ta vẫn chưa cho con gặp bme hay bme con bị sao rồi…
Thái Phi: K đâu vào tay điện hạ thì sẽ k cần lo chất độc của Thành k đáng lo ngại vì điện hạ dc dậy bào chế độc từ nhỏ nên loại bỏ độc đối vs điện hạ không khó…
_Con thấy lo lắng rất lo lắng…
Thái Phi: K có gì đáng lo cả con phải tin ở điện hạ chứ nhỉ…đã lâu điện hạ chưa có qua lại vs đan bà nên con hãy hiểu cho điện hạ,con lọt vào mắt người là điều tốt đẹp nhất rồi
_Con k muốn lọt đâu…( Thái Phi cười)
Akiko: Uống cái này đi do chính Thái Phi sắc thuốc đấy bổ lắm sẽ khoẻ lại ngay thôi…
_Cám ơn Thái Phi
Thái Phi: Có khi nào năm nay ta có cháu không nhỉ ( tôi phụt nước ra khỏi miệng)
Tôi: Cho con uống tránh thai đi …
Thái Phi: Vớ vẩn k dc nói câu đó nghỉ ngơi đi…
Tối đến tôi mơ…mơ thấy đi theo 1 cô gái đến Lục Cung…cảnh cửa mở ra
Tôi: Cho tôi hỏi đây là đâu vậy…đây là đâu ( cô gái mặc váy trắng cứ bước)…tôi thấy gian phòng có tiếng đu đưa của chiếc nôi…tôi quay sang nhìn cánh cửa đóng lại…cô gái đi ra chiếc giường rồi quay mặt vào trong…
Gái: Cô lại về rồi …
_Cô nói gì vậy
_Cô đã quay trở lại tôi đã sai khi nghĩ cô k có chút quan trọng nào với điện hạ…tôi thật sự đã sai…điện hạ đã quên tôi thật rồi …ngài ấy chỉ là rung động chứ chưa hề yêu tôi…
_Cô là ai vậy?
_Tại sao cô chưa chết tại sao đi rồi lại quay trở lại ( tôi tiến gần hơn cô gái ngẩng mặt vs nhiều nhát đâm trên khắp thân thể tôi hét lên)…
Tỉnh giấc sợ hãi tôi thấy Vua ngồi trước mặt tôi thở hổn hển bật khóc…
Vua: Ngươi sao vậy (tôi ôm Vua)
_Ác mộng thôi đó kp sự thật…đó kp sự thật
_Nói cho ta nghe có chuyện gì?
_Tôi mơ thấy 1 cô gái đưa tôi tới Lục Cung đó cô ấy nói đi rồi tại sao lại quay trở lại…cô gái đó người đầy nhát dao đâm ( Vua đổi sắc mặt)
Vua: Ngươi mệt quá nên hoang tưởng rồi …mau nghỉ ngơi đi
_Ông k dc đi khi nào tôi ngủ mới dc đi nhé ( Vua vỗ vỗ cho Hân ngủ Hân vẫn sợ đến khóc nấc khi ngủ)
Vua: Thư kí hãy chuẩn bị cho ta 1 chút tiền vàng…
Thư kí: Vâng điện hạ ( Vua cầm tiền vàng đến lục cung)
Vua: Mở hết cửa ra…( Vua bước vào bên trong châm nến rồi đốt tiền vàng) em có khoẻ không,ta bận quá nên đã quên mất em chắc em đang trách ta…vậy thì tại sao k đến trong giấc mơ của ta mà trách ,ta luôn chờ em ,cô gái đó chỉ là 1 trong số những cung phi thôi nên em đừng phiền tới họ…trái tim ta chỉ dành cho Ngân chẳng phải em cũng rủ cô ấy bỏ ta mà đi rồi hay sao ???( Gió mạnh vun vút cửa đóng lập xập) ta xin lỗi em vì tất cả em hãy yên nghỉ nhé kẻ gây ra tội ác cho em ta đã giết hắn rồi…tên Bô Lão đó đã chết 18 nhát dao ta đã trả cho hắn và ta …ta sẽ k bh quên em trong kí ức của mình người con gái làm ta rung động năm 17 tuổi…( Vua đốt nốt tờ giấy cuối rồi đứng dậy)…
Thư kí: Có cần gọi pháp sư
_Không cần …( Vua lặng lẽ bước đi)…
Thư kí: Điện hạ có 1 điều thần muốn nói kb có nên nói
Vua: Nói đi…
Thư kí: Dù chỉ là trong mơ nhưng điện hạ có thấy cô Hân nói rằng cô gái đó nói vs cung phi là tại sao đi rồi còn quay lại…cô Hân chẳng phải chỉ vừa nhập cung…
Vua: Có thể là từ lần trước đúng là cô ta đi rồi lại quay lại đó thôi.
_Không đâu ạ nếu vậy thần thấy k đúng lục cung cô Hân đâu có ở đó đâu ạ…
Vua: Ngươi nghĩ nhiều rồi nghỉ ngơi đi ( Vua vỗ vai)…
Thư kí: Điện hạ cô Hân thần có điều muốn nói ( Vua quay lại Thư kí dơ ra bức ảnh của Hân và Ngân cùng chụp vs Tuệ) thần định nói từ lần trước nhưng chưa dám nói đến hnay thần muốn nói ( Vua cầm bức ảnh Ngân chụp vs Tuệ dơ bàn tay ôm lên má và Hân chụp vs Tuệ cũng ôm má hai nụ cười …hai ánh mắt) có điều trùng hợp là cô Hân hoàn toàn k nhớ kí ức gì từ năm 19 tuổi đổ về …chỉ có kí ức năm 20 tuổi trở đi sau khi gia đình nghe nói bị cháy khiến cô ấy bị mất kí ức…thần đã điều tra bme cô ấy có giấy chứng nhận vô sinh vậy mà có cô Hân đến tận 20 tuổi …mãi sau này mới có 1 đứa trẻ được sinh ra tức là từ sau khi cô Hân xuất hiện bên cạnh họ…
Vua: Ý ngươi là…k thể …( Vua cười nhạt) ngươi đang làm cái quái gì vậy…ngươi điên rồi
Thư kí: Thần có đủ bằng chứng xác nhận cô ấy là con nuôi…giờ điều đó đúng hay sai tại sao điện hạ k đi hỏi bme cô ấy …
Vua: Là con nuôi thì sao?khả năng ngươi đang nghĩ trong đầu nó chỉ khiến ta thêm đau lòng mà thêm vì điều đó k thể xảy ra…
Thư kí: Trên đời này k gì là k thể điện hạ…( Vua lên xe lái xe ra ngoài cung đến nơi bố mẹ Hân đang đi du ngoạn biển)…họ đang câu cá Vua bước xuống thấy Vua họ ngạc nhiên
Mẹ H: Điện…Điện hạ mình ơi
Bố H: Con gái tôi đến rồi sao
Thư kí: Xin vào trong du thuyền nói chuyện ( Vua ngồi xuống Thư kí châm điếu xì gà)
Vua: Ngươi có dùng ( Ý bố Hân)
Bố H: Dạ thôi tôi cai thuốc lâu rồi …
Vua: Ta có chuyện muốn hỏi ngươi hãy trả lời ta 1 cách chân thật…
Bố H: Nếu nó có ích cho con tôi,tôi sẽ nói…
Vua: Các ngươi nhận nuôi Hân từ khi nào ( Bố H định nói)
Mẹ Hân: Đừng mình
Bố H: Nếu ngài đã hỏi chắc chắn ngài có chứng cứ…phải Hân là con nuôi của tôi…
Mẹ Hân: Mình đã hứa k nói ra cơ mà…
Bố H: Tôi còn có cách khác hay sao…
Vua: Nhận cô ấy khi nào …
Bố H: 1 người đàn ông già gặp chúng tôi bên bờ biển nói rằng khi chúng tôi nhận nuôi 1 đứa trẻ ông sẽ giúp chúng tôi có con…chúng tôi đã k tin và đi về hướng ông ta chỉ …chúng tôi gặp 1 cô gái gương mặt băng bó trên tay ôm 1 cuốn sách có tên “ Làm Lại Từ Đầu”( Vua cố ngồi vững) bên trong cuốn sách đó có 1 chiếc lá cây dc ép kính …( Vua dơ ra)
Vua: Có phải đây k?
Bố H: Đúng vậy đó là tất cả những gì khi tôi đón con bé …con bé chỉ có những thứ đó có lẽ là kí ức cuối cùng của con bé…con bé hoảng loạn và không nhớ gì cả ngay cả bản thân…phải khó khăn lắm 3 tháng đầu chúng tôi mới có thể giúp con bé ổn định…chúng tôi chuyển nhà và người đàn ông già đó nói hãy nuôi con bé thành người thật tốt …
Vua: Trông ông ta thế nào rất giống tôi phải không ( Vua bỏ mặt nạ rồi mẹ Hân ôm miệng)
Mẹ H: Kp giống đâu mà như lột …như cha con vậy ( Vua trượt tay khỏi ghế thư kí đỡ)
Vua: Ta không sao…đi thôi …
Bố H: Con bé có chuyện gì vậy ( Vua bc đi lảo đảo)…
Thư kí: Chúng tôi sẽ nói rõ sau …có thể con gái ông từng là…
Vua: Không phải ta phải xác nhận…không phải…( Vua trở về cung ông ta đi ra mộ ) mang xẻng lại đây…
Thư kí: Vâng ( mang xẻng tới đào)
Vua: Ta sẽ tự làm lui đi ( Thư kí lui ra sau Vua xúc từng miếng đất…nhẹ nhàng xúc từng miếng đất mồ hôi rơi xuống từng kẽ đất…Vua vô hồn điên loạn đào bới…thấy quan tài ông ta bật nắp …( Vua cười như kẻ điên)
Thư kí: Điện hạ …( tiến tới nhìn quan tài trống rỗng) Điện hạ thần sẽ điều tra rõ viẹc này ( Vua giữ tay lên ngực khó thở)
Vua: Hồi cung…( vua đứng k vững ông ta thở mạnh …mồ hôi vẫn lăn dài…Vua đeo mặt nạ lên để che đậy cảm xúc)…
Tại Ngự Hoa Cung…
Thái Phi: Ra ngoài thưởng trà vs ta đi
Tôi: Đến đâu vậy ạ
Thái Phi: Ngày rằm hằng năm ta đều tới đó uống trà sẽ thanh tinh lắm con ạ …
_Vậy con đi cùng người ( tôi cười) …
Tại Đông Cung…
Naomi: Điện Hạ …Thái Hoàng đang chờ người ở bên trong ( Vua ngẩng lên nhìn rồi mở cửa bước vào Thái Hoàng tay dắt đứa nhỏ nhìn Bảo)
Vua: Thái Hoàng Thiên An ( cúi đầu đứa trẻ giật tay Thái Hoàng chạy ra ôm chân Vua)
Bé: Phụ thân ( Vua ngạc nhiên) …
Thái Hoàng: Đó là con trai của con …của con và cô gái đó…( Vua bỏ mặt nạ ra đỏ mắt rồi sờ lên đôi má mũm mĩm của con trai)
Vua: Ông rốt cuộc đã làm gì cuộc đời tôi vậy…
Thái Hoàng: Ta chỉ xoay chuyển số mệnh …cô gái đó nếu ở trong cung vs thân phận là Ngân thì chắc chắn k thể …cô ta đã mắc tội ám sát hoàng thất…ta biết con sẽ làm theo luật sẽ đuổi con bé đó đi …nhưng nó đang mang thai con cháu hoàng thất ta đã cho người theo sát…khi sự việc xảy ra ta đã nghĩ đem đứa trẻ đi cô ta sẽ ra đi sẽ từ bỏ con…nhưng ta đã lầm con mới là kẻ k thể từ bỏ cô ta…con chăm sóc 1 kẻ điên họ bàn tán về vị Vua đang cai trị thế giới này…rồi sao con bất chấp nhưng ta k ngờ cô ta lại tự sát…may mắn cô ta vướng vào cây và rơi xuống k chết nhưng cây cối sắc nhọn đã huỷ hoại gương mặt cô ta …ta đành để cho con thấy cô ta đã chết và đưa cô ta đi…dù sao thì ta cũng k muốn mẹ của cháu mình khổ sở …cô ta lại k thể nhớ gì …ta đành để cô ta làm con nuôi nhà giàu có…nhưng số phận …số phận lại đẩy cô ta đến vs con …ta đành chấp nhận số phận…và giờ ta trả lại vợ và con của con để họ được đàng hoàng tiến cung…( Vua cắn răng)
_Tôi đã bao giờ nói vs ông rằng tôi chưa bao giờ muốn làm vua hay chưa…tôi chưa bao giờ muốn cái ngày cô cung nữ đó chêt vì 18 nhát dao tôi đã thề sẽ chẳng yêu ai cho đến khi gặp Ngân…ông cũng từng yêu mà…tại sao ông nhẫn tâm chia cách chúng tôi vậy…ông có phải là cha tôi không?
_Ta đã làm những gì tốt nhất cho tất cả
_Không …ông đang nghĩ cho ngai vàng này…cho người đang làm vua chứ kp cho con trai ông…
Bé: Phụ thân đừng mắng ông mà…ông dậy con k bh dc quên mặt phụ thân…mẫu thân của con được gặp chưa ông ( Thái Hoàng mỉm cười)
Thái Hoàng: Giờ cháu có thể gặp mẫu thân rồi …( Vua dắt tay con trai quay đi)
Thư kí của Thái Hoàng: Thái Phi đang hét lớn nói Thái Hoàng bỏ bom ạ…
Thái Hoàng: Bảo bà ý rút lui đi bảo quay về ta đưa đi chơi là bà ý về…( Thái Hoàng nhìn hoàng cung thở dài) ta đi sai bước hay sao …
Vua đi nhanh
Bé: Phụ thân đi nhanh quá gấu k theo kịp ( Vua bế con lên rồi chạy thật nhanh) phụ thân là siêu nhân chạy nhanh ( nụ cười trẻ thơ khiến Vua đôi mắt đỏ ngầu cố kiềm chế)…
Thư kí: Cung phi đang uống trà tại gốc anh đào nhị màu…( anh đào hai màu …)
Vua lên xe ông ta lòng nôn nao…đến nơi dắt tay con bước vào…rồi chợt dừng lại…thấy Hân đang cười tươi đứng dưới gốc đào trắng hái hoa cài lên đầu Hana…Vua mím môi bật khóc rồi lấy tay che miệng
Bé: Phụ thân ơi người sao vậy ( Vua mồm ư ư đau lòng nhìn Hân)…
Hân cứ vui đùa dưới tán hoa mà k hay phía xa có người tim gan như đang xé ra trăm mảnh vì cô…( Vua lấy hai tay bịt miệng)
Gấu: Phụ thân ơi đừng buồn mà phụ thân …đừng khóc mà…( Gấu chạy ra chỗ Hân)cô ơi phụ thân khóc…
Tôi thấy đứa trẻ xinh xinh chạy ra ôm lấy chân rồi chỉ …
_Ôi bé là con nhà ai vậy ( Thái Phi bc ra )
Thái Phi: Ôi đáng yêu vậy …có nét giống điện hạ
Gấu: Cô ơi phụ thân khóc
Thái Phi: Phụ thân ( Nhìn sang bên kia hàng cây Vua quay đi tựa vào cây) hình như điện hạ đúng rồi…
Tôi: Để con sang xem sao đi nào bé …( tôi dắt tay bé đi ) cháu là con nhà ai vậy?
Gấu: Con của điện hạ
_Trời khí thế nhỉ ta nhớ k lầm điện hạ chỉ có công chúa thôi…khai ngay nào con ai ( tôi cù) con ai mà điện hạ đưa đến ( Tôi quay nhìn theo bé Vua đang khóc) ông…sao vậy ( Vua khóc nấc cố nín nhưng k thể)
Vua: Ta…ta …( Tôi thấy lo lắng vì chưa bh thấy ông ta như vậy Vua sờ lên má tôi ) ta k thể tin… Nắng …chuyện còn vương trên môi khi ta thấy em cười…Mưa …vội vàng chẳng xoá tan đi niềm đau …Người lặng lẽ vương lệ sầu kỉ niệm chỉ là tờ giấy…dòng đời đã làm ta vì em ướt mi…chúng ta có thể làm lại…được k em
_Ông sao vậy …
Gấu: Phụ thân ơi mẫu thân của con đâu ạ …
Vua: Đây là mẫu thân của con ( Vua kéo đứa bé đứng trc mặt tôi)
_Ông nói gì vạy nói con ông thì có lý vì khá giống…
Vua: Em là Ngân…là tất cả đối vs ta…hãy quay về bên ta 1 lần nữa…ta cần em…
_Hình như ông dạo này xem phim Hàn nhiều nên …Thái Phi ơi ( Vua kéo tay hôn tôi trước mặt bé Gấu …Gấu lấy tay che mắt)
Gấu: Con không nhìn đâu ( vẫn ti hí rồi cười)
Ngay lúc này cánh cửa hạnh phúc có lẽ đang mở ra với chúng tôi…đoạn đường này hy vọng k còn trắc trở…để đôi lứa xoá được niềm đau,xoá được u sầu,xoá kí ức đã làm tổn thương nhau….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!