Duyên Phận 1
Phần 1
Có chị em nào tin vào chữ Duyên không ạ em thì thật sự tin ạ 🙂
Em xin kể câu chuyện nhân duyên của em và là người chồng hiện tại không hề quen cũng chưa hề yêu trước khi cưới luôn ạ ( em bị mẹ ruột mình bán)
Ngày đó tôi 20, cái tuổi hồn nhiên mơ mộng với biết bao hoài bão đôi khi nhìn lên trời nói :“con ước nhà con giàu có để bố không phải đi làm xe ôm mẹ không phải đi bán xôi và làm giúp việc “, tôi ngày đó là sinh viên cao đẳng năm 2 nhà nghèo nên xin phụ quán cafe cuộc sống của tôi thay dổi từ ngày làm tại quán cafe đó ngày đó chữ Duyên đã hiện lên trước mắt tôi kể từ ngày tôi gặp người đó…
1 người phụ nữ khoảng 50 tuổi nhưng đẹp và sang lắm tôi chưa thấy ai lớn tuổi mà đẹp vậy nghĩ bụng :”họ có tiền mà nên chắc trẻ mãi không già” hôm đó trời mưa nên quán vắng khách chỉ có tôi và vị khách đó ngồi bên ngoài bỗng dưng hỏi tôi
– cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
– cháu 20 rồi bác ạ
– ồ tuổi trẻ tuổi đẹp lắm , gọi là cô thôi bác nghe già lắm(cười)
– vâng (cười)
– cháu còn đi học chứ?
– còn ạ cháu đi làm thêm thôi
– vẫn sắp xếp được việc học sao cháu?
– vâng làm theo ca ạ
– chăm chỉ là tốt
– cháu có bạn trai chưa?
– chưa ạ cháu thời gian ngủ còn không đủ chưa nghĩ đến yêu?
– tốt lắm tập trung học hành là tốt (cười)
Kết thúc câu chuyện trời ngừng mưa và vị khách đó ra về. về tới nhà thấy mẹ khóc bố thì không nói gì chỉ ngồi im mẹ tôi nói thằng Q( anh trai) có cái xe máy của bố mày nó mang đi rồi giờ không biết ở đâu mày đi tìm anh về xem nó làm sao (tôi thất vọng vì câu mẹ nói tự dưng buồn trong nhà mẹ luôn thiên vị con trai phân biệt đối xử rõ ràng với con gái tôi đi làm thêm để lo học phí còn anh trai 1 năm xin học nghề 4,5 lần mẹ vẫn đồng ý) bố bảo nó về tao giết chết nó làm thế này nó giết cả nhà rối ( bố tôi hiền lắm), mấy hôm sau anh tôi mò về lúc đó bố tôi đi xin làm phụ xây ở sơn la rồi:) nói dối bị bạn lừa xe không dám về mẹ tôi tin và vẫn cung phụng con trai. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như tôi không gặp lại vị khách đẹp và trông đầy quyền lực kia,hôm đó trời lại mưa vị khách đó vẫn ngồi đó nhìn ra ngoài mặt buồn lắm ngồi đó hơn tiếng và bỗng dưng lại hỏi tôi?
– cháu đi làm từ nhà tới đây có xa không?
– khoảng 20 cây ạ
– xa quá cháu đi làm bằng phương tiện gì
– xe buýt ạ (rồi hỏi tôi về gia đình tôi cũng tâm sự kể về nhà mình…)
Ra về trời mưa vị khách đó bảo tôi lên xe đưa tôi về đứng chờ xe buýt mưa to thế này tới bao giờ, tôi thấy vui vì được 1 người giàu có như thế cho đi nhờ …đến nhà tự dưng vị khách đó bảo nếu mẹ con chưa có việc gì thì hãy tới làm giúp việc cho nhà cô và cho tôi số, tôi vui lắm chạy về nhà cười như kiểu bị điên luôn vậy…về tới nhà tôi liền bảo mẹ bình thường mẹ sẽ vui nhưng lần này bỗng dưng không nói câu gì cả rồi bảo tôi
anh mày đi vay tiền lại mượn cá xe của bạn nó rồi mang đi nhà nó vừa đến đây làm ầm lên không trả tiền nó kiện rồi bọn nó đi vay tao hẹn nó cuối tháng trả
vay 10 triệu lãi là 12 triệu xe thì xe nhà kia nó đòi 20 triệu chắc tao không sống được
“tôi không nói câu gì cả đi nấu cơm lúc có 2 mẹ con mẹ tôi bảo mai đến làm xin ứng trước người ta có nghe không ?
Tôi nói con cũng không biết mẹ đã làm buổi nào đâu còn chưa biết ra sao?
Mẹ tôi gào lên tao chết thôi con lợn của mày đâu đập ra đây tao vay
– nhưng đấy tiền học kì tới của con
– anh mày như thế mày học để làm gì?
Tôi khóc nhưng vẫn đi lấy lợn ra đập được hơn 4 triệu.
Sáng hôm sau mẹ tôi đến đó giúp việc khi về bảo tôi
– sao mày quen được bà đấy thế nhà giàu lắm bao nhiêu người ở tao định hỏi vay nhưng còn chưa được gặp hay mày thử gọi điện xem nào?
– không con quen gì đâu
– thế mày muốn thấy tao chết à?
tôi lại gọl vị khách nghe máy tôi kể và đồng ý cho tôi vay 30 triệu tôi cũng không nghĩ tại sao lại cho tôi vay tôi hoàn toàn không có khả năng trả mà…ngay sáng hôm sau, 1 người đàn ông (lái xe) đến đưa tiền cho tôi 30 triệu không cần viết giấy không cần gì cả …
tôi thật sự nghĩ mình gặp may mắn rồi…tôi gọi và cám ơn và hứa sẽ trả dần mỗi tháng…
vị khách đó nói 1 câu làm tôi suy nghĩ
từ từ không phải vội v;
Và cuộc đời tôi bắt đầu rẽ tiếp rồi…
mẹ tôi tiếp tục làm việc ở đó chuyện vay tiền bố tôi cũng không biết, tôi vẫn đi làm bình thường được khoảng 1 tháng sau từ hôm cầm tiền tôi cũng không gặp lại vị khách đó…
1 ngày cũng trời thu se lạnh mẹ tôi về nhà và báo tôi
– tao hôm nay mới thấy bà chủ bà đấy đẹp quá hơn tao tuổi mà trông tao còn già hơn
– bác đó đẹp mà
– tao thấy bảo có thằng con trai nhưng nó sống bên mỹ bà này hoá ra về chơi thôi số sướng người ăn không hết kẻ lần chẳng ra về chơi mà cũng mua biệt thự
– thì họ có tiền họ mua gì chẳng được
– này con trai bà ý chưa vợ 30 rồi bà làm cùng bảo tao mẹ con bà đấy không hợp nhau
– tô chẳng nói gì và ngày gì tới cũng tới rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!