Phượng Hoàng Lửa - Chương 42: Cảm ứng lực lượng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


Phượng Hoàng Lửa


Chương 42: Cảm ứng lực lượng


Lâm Ngọc tiếp tục nhảy xuống dòng sông đen, cô nhắm mắt lại và tập trung theo lời của Lãnh Cơ Tuyết, cô bắt đầu cảm nhận các sinh vật, giờ đây cô có thể cảm nhận được các nguồn năng lượng khác nhau đang trú ngụ nơi đây, từng cột năng lượng biểu hiện cho việc có những gì xung quanh phạm vi của cô.
– Nơi đây chỉ để con cảm nhận nguồn năng lượng thôi, mặc dù cái này mạnh theo khả năng thiên nhãn của con nhưng nó vẫn thiếu sót rất nhiều
Nói rồi Lãnh Cơ Tuyết và Lâm Ngọc vụt mất, cả hai đi đến một thác nước, Lâm Ngọc vô cùng ngạc
– Trong hang động này cũng có thác nước cơ ạ
Lãnh Cơ Tuyết đắc ý: – Đây chính là nơi ta hồi đó kiến tạo nên để rèn luyện cảm ứng lực lượng, bây giờ con hãy nhanh vào đó ngồi đi.
Lãnh Cơ Tuyết chỉ vào một góc khiến Lâm Ngọc nuột mạnh một ngụm nước miếng, mặt mơ hồ nhìn Lãnh Cơ Tuyết. Vẫn gương mặt lạnh lùng đó đang theo dõi nên cô đành lũi thũi tới đó ngồi xuống
– AAAAAAAAAAAAAAA
Tiếng thác nước từ trên cao đổ xuống dồn dập đến nổi cả cơ thể của cô muốn đập bẹp dí, không những thế, áp lực khiến cô chịu không nổi
– Ngày hôm nay con phải ngồi ở đây nửa tiếng, nếu không muốn có thể bỏ cuộc, đồng nghĩa với việc con đi chết đi
Nói rồi Lãnh Cơ Tuyết biến mất làm cho Lâm Ngọc dường như đang muốn bỏ cuộc bỗng bừng lên lửa cháy dữ dội
– Cái này đều tốt cho mình, chắc chắn nơi đây sẽ không tước đi mạng sống của mình, mình ráng chịu thì có sao chứ
Lâm Ngọc bừng lên sự quyết tâm từ trước đến nay còn đang lạnh tanh của cô nhưng ngay lập tức, chưa được bao lâu cô liền muốn thoát ra khỏi thác nước này vì nó quá đau. Ngày đầu tiên rốt cuộc Lâm Ngọc chịu sự dày vò quá đau đớn của thác nước nên nằm xuống đã thấy tinh thần bấn loạn, đâu đâu cũng nghe tiếng nước, dường như cô bị ám ảnh đến hoảng sợ, cơ thể của cô giật liên hồi. Ngày thứ 2 cô phải ngồi nơi đây 40 phút, dần dần áp lực nước ngày càng biến mất, cô cảm thấy người mình nhẹ nhàng hẵn ra, giờ đây cô không phải là một sinh vật khác đang bị thác nước dày vò mà cô đã hòa mình vào chính thác nước, trong tiếng thác nước đang đỗ dồn dập về phía cô, tiếng thác nước ắt hết tất cả mọi âm thanh xung quanh nhưng cô vẫn cảm nhận được từng ngọn cây ngọn cỏ đến cả bầu trời xuất hiện những chú chim cô đều nắm trong bàn tay. Lực lượng cảm ứng của cô đã tăng lên từ trong phạm vi 1m, 2m, 3m đến 10m và giờ có thể tận 1 cây số. Cô có thể biết được phía trước mặt cô có kết giới, trận pháp hay lực lượng bẫy rạp nào hay không, chỉ cần một tia dao động cũng đủ khiến cho cô nhận ra sự hiển diện của vật nào đó.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Ngọc tiếp tục rèn luyện ở thác nước, vừa phải dùng tinh thần lực vác những ngọn đá đi một quảng đường dài. Các bạn không nghe lầm đâu, chính là dùng tinh thần để vác đá, chắc chỉ có Lãnh Cơ Tuyết mới nghĩ ra những chiêu thức ngược đãi tinh thần như thế này. Tinh thần kết giới lực màu đỏ của cô những ngày đầu vác lên cục đá đã thở hồng hộc nhưng càng ngày tinh thần lực ngày càng tinh tế, cô có thể rót tinh thần vào trận pháp một cách rất nhanh chóng, lực lượng không tùy ý như trước mà mỗi lực lượng ở một móc kết giới đều được cho năng lượng vào một cách rất tỉ mỉ và đủ liều lượng. Trong khoảng thời gian ngắn trước đây cô tạo một kết giới đã mất cả 10 phút thế thì hiện tại cô chỉ cần suy nghĩ trong đầu thì trận pháp đã hoàn thành
– Này, đang suy nghĩ gì thế, còn không né
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN