Kiếp Đàn Bà 2 - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2520


Kiếp Đàn Bà 2


Phần 3


Buông tay tôi ra đi…anh là thằng bỉ ổi

Lâm: Tôi bỉ ổi điều gì vậy nhóc ( anh ta sở lên má tôi gạt tay)

-Chúng ta kết thúc ở đây được rồi

-Tuỳ em…anh thế nào cũng được

-Đừng đến tìm tôi nữa,tôi không phải món đồ chơi để anh thích thì chơi …

-Cứng nhỉ

Lâm đứng dậy kéo chiếc balo trong phòng ra cầm một xấp tiền đô rồi ngửi nó

Lâm: Em có biết tiền có mùi gì không,nó có mùi của người cầm nó trên tay,tiền của anh chỉ có mùi tiền và anh không có gì ngoài tiền em k từ chối đâu nhỉ…

Lâm ném vào măt tôi,tiền bay lả tả

-Hoá ra anh định nói rằng bất kì người đàn bà nào cũng thèm tiền

-Ô em thì không à…

-Anh sai rồi ( đang nói thì điện thoại tôi reo mẹ gọi) vâng con nghe đây mẹ

Mẹ: Con mở tủ của mẹ lấy cái sổ đỏ của cái nhà đang ở đem bán đi,bán gấp qua môi giới cũng được

-sao vậy mẹ

-Mẹ cứ nghĩ ít tiền con ạ,sang đây mới biết lọc máu cho anh con tốn kém ,ăn ở chi phí cũng tốn kém nữa ,ở bên này cái gì cũng đắt đỏ…anh con là phải theo dài

-Nhà của anh ấy tích cóp mới có,mẹ hỏi ý anh chưa

-Người bây giờ mới quan trọng tầm này còn nhà cửa gì nữa…

-Con biết vậy nhưng bán nhà sau này…

-Sau này tính sau con ạ…giờ bán chắc sẽ bị ép giá nhưng không còn cách nào khác…

Tôi cúp máy rồi nhìn tiền trên sàn,Lâm cũng đúng lúc vừa nghe điện thoại xong…tôi cúi xuống nhặt tiền

Lâm: Gì thế,tỉnh ra rồi à ( anh ta cười ngạo nghễ)

-Tôi chỉ lấy những gì xứng đáng của mình

-Ồ tốt ,hiểu ra vấn đề rồi đấy…

-Tôi cần thêm tiền

-Tham vọng bộc phát rồi à…

Lâm tóm lấy tay tôi,tôi rơi nước mắt tay vẫn cầm tiền

Lâm: Anh bảo rồi nghe anh em có tất cả

Anh ta hôn lên cổ tôi kéo chiếc áo choàng tắm ra …tôi tay cầm chặt tiền khóc nấc lên…

Lâm: Em sao thế …

-Anh làm gì thì làm nhanh đi cho tôi còn về nhà…tôi không muốn nhưng anh tôi cần tiền…anh giúp tôi thì tôi cám ơn,tôi k lấy tiền nữa…

Thấy Phương khóc rồi nói thật thà…Lâm ôm chặt đầu

Lâm: Chỉ cần em hứa bất cứ khi nào tôi cần em phải có mặt thì tôi sẽ cho em mọi thứ em cần cũng như tôi đang thích em của hiện tại vậy

-Được…dù cho tôi là kẻ thứ 3,4 tôi cũng chấp nhận…

Lâm cởi áo vội vàng rồi dạng chân tôi ra bắt đầu quan hệ…tôi nhăn mặt…

Lâm: Thả lỏng cơ thể ra hoà vào tôi như thế em sẽ không thấy khó chịu…

Tôi vẫn mặc đồ bơi chỉ là vén những nơi cần vén để lộ ngực và chỗ để quan hệ…tôi biết nản thân sẽ là kẻ vứt đi từ giây phút này…

Vy ngồi trên máy bay cùng bạn

Bạn: Vậy rồi mày về luôn à

-Tao á,tao chỉ cần tiền vì tao biết người như Lâm làm sao giữ được,kẻ đáng sợ hơn tao là ai mày biết không

-K lẽ là …

-Tất nhiên là vợ Lâm…mày nghĩ cô ta sẽ để yên à,tao đây gắn mác bạn thân của nó nên nó chẳng nghi ngờ…

-mày mới là dã man đấy,ngủ với cả chồng của bạn thân

-Ai chứ anh Lâm thì có mà mày còn muốn ý chứ

-Chuẩn…

-Anh ta về chuyện chăn gối mạnh mẽ bao phê…

-Giỏi toàn diện nhỉ

-Con của người giàu nhất Việt Nam mà lại…anh ta muốn ai chẳng được giờ lại thích mấy con bé bé sinh viên ,đàn ông khó hiểu…

Tại nhà của Lâm…mẹ Lâm và Thư vợ của Lâm đang uống trà đàm đạo tại sân vườn bên cạnh hồ cá rộng lớn của khu biệt thự hạng sang…

Thư: Mẹ…con đang có thai mà anh Lâm chẳng để ý đến con,con thật sự nản và tuyệt vọng mẹ ạ

-Đàn ông mà con,con cứ sinh con xong thì muốn thế nào nó chẳng chịu

-Con sợ không giữ được chồng mình…bao năm qua con luôn tin anh ấy yêu con

-nó yêu con mà,nó có lăng nhăng thì con đã biết

-Thật ra trong thời gian con mang bầu nên con cũng không thể kiểm soát dc chồng,k mong anh ấy chung thuỷ chỉ mong tình yêu của anh ấy dành cho con là mãi mãi…

-Nó yêu con mà nếu không khi xưa nó đã không bỏ con Thuỷ mà lấy con

-Chị Thuỷ giờ thành công mẹ nhỉ

-Làm tiến sỹ rồi nhưng cũng chẳng chồng con gì

-Mẹ và mẹ chị ấy là bạn thân nhỉ

-Uk cũng là cái số,xưa thằng Lâm yêu con bé Thuỷ 7 năm…cho đến ngày gặp con chẳng hiểu sao cno lại chia tay

Thư nghe đến đây ấp úng gương mặt lúng túng đầy lo lắng…

Về đến nhà Thư ôm cái bụng bầu rồi suy tư

Em gái: Chị nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế

-Chị sợ Thuỷ,cô ta chưa lấy chồng,cô ta lẽ nào vẫn chờ anh Lâm,chờ anh Lâm bỏ chị

-Chị bình tĩnh,bình tĩnh đi nào ,giờ chị là vợ anh Lâm rồi chị còn lo gì,hai người còn sắp có con với nhau nữa…chị hiểu không,đứa bé chính là mốc quan trọng nhất…

Buổi tối tôi và Lâm đi trên bãi biển tôi ngại chẳng nói câu gì

Lâm: Nói gì đi

-Anh k nói gì đi

Lâm và tôi nhìn nhau rồi cười…

Lâm: Em không phải lo người khi nãy đâu,cô ta đối vs anh chẳng là gì cả

-Là vợ sắp cưới sao lại chẳng là gì

Lâm cười khi tôi nói đến câu đó…anh ta cười chảy cả nước mắt

Lâm: Đồ điên …giờ gọi nhóc là gì nhỉ…bồ nhí à

-Thôi đừng gọi vậy,tốt nhất là đừng gọi là gì

-Tại sao

-Tôi sợ sẽ có ngày anh thích tôi,như thế sẽ rất phiền

Lâm lặng yên nhìn Phương nói rất nghiêm túc…

-Chú không phải người dễ dãi đâu,có thể dễ dãi trong tình dục nhưng sẽ không phải là dễ dãi trong tình yêu….

-Xàm…

Tôi chạy đi…

Lâm nhìn phía sau rồi cười nhẹ…anh ta nghe điện thoại

Thư: Khi nào anh về,con nhớ anh lắm

-Mai a về

-Anh đang ở nha trang ạ

-Đúng rồi có chuyện gì không

-Không có tại vì …

-Vì người của em không vào được đảo nên em đang sợ anh có đàn bà bên cạnh à

-Ý em không phải vậy

-Anh nói rồi em k thể quản lý anh được vì em k thể…

-Em hiểu,em sao có thể quản lý được anh,chỉ là em nhớ anh thôi

-Anh cũng nhớ em

Thư bên đầu dây bên kia cười rạng rỡ…

Thư: Em hiểu rồi vậy a nghỉ ngơi đi…

Đám lửa đốt bên bờ biển…nhân viên của Lâm ngồi đang đốt lửa rồi đánh đàn guitar họ hát những bài hát rất vui và sến…

Lâm đi ra phía sau tôi rồi ngồi cạnh

Tôi: Anh biết chơi đàn guitar không

-Anh á gì anh cũng biết

-Nói nghiêm túc k đùa

-Ơ anh đùa làm gì ,anh vừa báo sang bên kia mẹ em và chị dâu em đã dc sắp xếp ổn định

-Vậy tốt quá quá rồi…để tôi tặng chú một bài nhé

Lâm ngạc nhiên khi thấy Phương mạnh bạo cầm chiếc đàn guitar cười tươi rạng ngời bên ánh lửa…Phương vừa đánh đàn vừa hát “ Bên em anh mặc kệ tháng ngày dài trôi
Anh cứ để những nụ hôn còn ngại môi
Em làm anh sợ mù quáng vậy cũng phải thôi
Khi yêu ta đã ngây dại rồi
Hi vọng trong anh màu xám, tím và nâu
Là màu của men rượu cay và khói xen vào nhau
Đừng trao cho nhau lời hứa ta có giữ được đâu
Chỉ cần khi yêu ta sẽ yêu như lần đầu.”

Lâm đúng lúc hút thuốc nhả khói ra anh ta nghe Phương hát say xưa cùng nhân viên của anh ta…Lâm cười rồi đứng dậy

Lái xe: Đưa cô ta về nhà an toàn

-Vâng cậu chủ

Tôi thấy anh ta đứng dậy rồi đi khuất vào khách sạn…

Lái xe: Cô Phương phải rời đảo ngay bây giờ ạ

-Vâng…

-Anh ta…

-Cậu chủ còn bận…

-Vâng cháu hiểu rồi

Tôi cũng k hiểu lý do tại sao anh ta lại bắt mình rời đi ngay…có lẽ cũng xong việc rồi nên mình phải về thôi…

Hôm sau Lâm về nhà thấy Thư đang ngồi xem tivi

Thư: Anh về rồi

-Uk …em nói con nhớ anh nên anh phải về thôi

-Èo nói cứ như em bắt ép vậy…anh này con nhớ anh lắm

-Bây giờ là 12 tuần nhỉ

-10 tuần thôi ạ

-Sao thời gian lâu vậy nhỉ

-Con còn phải lớn chứ anh

Lâm xoa bụng “ Nhanh lớn bố thương nhé”

-Dạo này bố ốm nên công việc anh hơi bận k thể để ý đến em,em cũng k nên ngồi 1 chỗ mà đi lại vận động sẽ ổn hơn

-Bác sỹ nói em yếu hạn chế đi lại

-Vậy à…mai anh đi Mỹ 7 ngày

-Có chuyện gì vậy ạ

-Về công việc thôi

-Bên đó chị Thuỷ vẫn sống bên đó chứ ạ

-Em hỏi thế làm gì?

-Em chỉ hỏi thôi mà sao anh lại gắt lên vs em

Lâm quay đi chẳng nói gì

Thư: Anh k ăn cơm ạ

-Anh đi giải quyết việc…

Thư tức giận hét lên

Thư” Sao cứ nhắc đến cô ta là anh lại như vậy”

Cô ta gọi cho ai đó

Thư” đêm qua lúc anh lên trên đảo rồi anh Lâm ngủ với ai”

Anh trai: Tao ngủ vs nó chứ ai,mày cứ ghen vớ vẩn nhà bao việc ,cứ ghen thế nó chán đấy

-Thì em hỏi thôi ,anh là anh trai em mà sao cứ bênh em rể là thế nào?

-Tao chẳng bênh nhưng đúng thì thôi,tao lên đến đảo tối qua thấy nó còn đang làm việc,mày thì chỉ ghen bóng ghen gió…

Giúp việc: Cô Thư có cô Vy tới chơi ạ

Vy: Sao sáng ra mặt tái dại thế

Thư: Tao bảo mày làm thư kí cho lão Lâm mà k thấy có con nào thật à

-Làm gì có con nào,tao vừa bị cho nghỉ việc rồi

-Chán thế hết cả người rồi

-Yên tâm anh Lâm yêu mày lắm…

Vy nhớ lại khi ra cửa lái xe của Lâm

Lái xe: Cậu Lâm nhắn cô giữ miệng

-Yên tâm tôi đâu có ngu ,anh Lâm cũng cẩn thận thật đấy nghiêm túc vs con bé đó đấy à ( cười)

Lâm lái xe chẳng biết đi đâu lại rẽ tới trường của Phương…thấy Phương vừa tan học đang ngáo ngơ chờ xe buýt…

Lâm: Phương…bên này…

Tôi ngó nghiêng rồi vội vã chạy thẳng lên xe của Lâm

Lâm cười trước phản ứng của Phương

Lâm: Làm gì mà chui tọt vào xe thế sợ ai thấy à

-Anh đi đi …đi nhanh đi

Tôi cúi đầu sợ Trung cậu bạn thân nhìn thấy…

Lâm: Tôi sẽ đi mỹ 7 ngày

-Vâng

-K nhớ tôi à mà cứ vâng,ngẩng cái mặt lên xem nào

-Sao hqua bảo tôi về nay lại đến vậy

-Nay khác hqua mà nhóc

-Gì anh cũng nói dc ( tôi lầm bầm)

-Về nhà em đi,tôi đói muốn ăn

-anh ăn gì tôi nấu ăn được phết đấy

-Gì cũng được tôi dễ ăn lắm,nhất là thèm cả thịt người ( anh ta sờ đùi tôi,tôi gạt tay)

Lâm mỉm cười rồi vòng xe…

Về nhà tôi,tôi bỏ cặp sách rồi vào bếp nấu…Lâm nhìn trong nhà chẳng có gì đáng giá…

Lâm: Nhà em cũng từng có điều kiện mà sao nhà tan hoang vậy

-Sao anh biết nhà tôi từng có điều kiện

-Cái gì của em anh chẳng biết…

-Có nhà để ở là tốt rồi,tôi muốn giữ nhà để sau anh có khỏi ốm anh và mẹ còn có chỗ sống…

-Có hiếu là tốt,mà ai dậy em đàn guitar vậy

-Anh thứ hai của tôi

-Cái người bệnh là anh cả à

-Vâng

-Vậy anh thứ hai đâu

-Anh ý mất rồi ,mới mất năm ngoái…anh ấy tự tử

-Vậy à,anh k để ý nên đã hỏi

-Có sao đâu…anh trai tôi chỉ vì tiền mà chết…nên tôi thấy anh nói đúng k có tiền thì đúng là chẳng làm dc gì ( tôi cười gượng)…

Lâm biết Phương đang buồn…anh ta ôm từ sau

Lâm: Giờ có tôi rồi ,tôi sẽ cho nhóc mọi thứ bao gồm cả …

-Thôi dc rồi nói đến đấy được rồi…tôi cũng thấy bản thân may mắn vì dc anh chọn,tôi nên cám ơn anh mới đúng…

-Hâm thật …( Lâm hôn lên má tôi từ phía sau)…hay đi Mỹ với tôi đi

-Đi mỹ

-Phải …

-Nhưng giấy tờ

-Tôi lo được đơn giản thôi…

-Nghe nói đi Mỹ khó mà

-Khó với người kém tiền …tôi giàu hơn em nghĩ đấy…

-Nhưng…

-Đi vs anh ở nhà làm gì

-Làm nhiều thứ còn đi học mà

-Chuẩn bị nghỉ lễ mấy ngày rồi còn gì

-Vâng thế cũng được

-Ngoan thế có phải ấm lòng không

Tôi thấy Lâm ăn xong ngủ ngon lành trên giường ,anh ta như thiếu ngủ…

Tôi lặng yên đứng nhìn ,tôi đang làm tình nhân của anh ta…chỉ sợ sau này sẽ có nhiều chuyện xảy ra…

Lâm mở mắt dậy thấy Phương ngủ bên cạnh ,anh ta cười nụ cười yên bình…

Lâm: Dậy đi tôi đưa em đi mua đồ

-Đồ gì vậy

Anh ta đưa tôi đến trung tâm thương mại,tôi thấy khách đang bị bảo vệ tản ra những khu nào anh ta đến thì bảo vệ k cho khách vào…

Tôi: Sao họ lại làm vậy nhỉ anh có mua gì đâu

-Có chứ…

Anh ta khoác chiếc áo lông lên vai tôi…

-K nặng lắm k mặc cái này đâu

-Thế mặc cái gì

-Áo phao thôi

-Áo phao?

Tôi chọn hai chiếc áo phao giống nhau,hai chúng tôi mặc áo phao to đùng đứng lù đù trước gương

Lâm: E bảo anh mặc cái này á

-Đẹp mà

Lâm đội mũ lên cho tôi,mặt anh ta sát với mặt tôi…anh ta nhắm tịt mắt môi chu ra,tôi kiễng chân lên rồi lướt qua mặt anh ta…

Tôi: Cứ ở đấy mà chu mồm nhé

Lâm mở mắt rồi cười…đến khu mua giầy…tôi chạm mặt Hân…vợ cũ của anh trai tôi…

Hân: Phương đấy à…

-Chị vẫn nhận ra em à

-Gắt vậy dù sao

-Dù sao cũng từng là chị dâu em chồng nhỉ

-Mẹ khoẻ không

-Anh tôi chết chị còn chả đến thắp nén hương giờ lại hỏi mẹ có khoẻ không

-Chuyện giữa chị vs anh em đã kết thúc ,chị k đến vì chị sợ anh của em sẽ theo chị,anh em là kẻ thất bại và gia đình em chị k muốn liên quan vì nghĩ đến là thấy nhơ nhớp…

-Chị nói gì cơ…

-Chị bận rồi ( Hân quay đi tôi tóm tay)

-Chị nói lại tôi nghe chị bảo ai nhơ nhớp

-Mẹ của em vừa hôm nọ còn gọi xin xỏ chị,chị thương tình đã cho ít tiền nghe nói mẹ em ốm nên chị mới hỏi…bảo mẹ em k cần trả coi như tiền chị viếng anh em…

Tôi tát bốp vào mặt Hân…

Lâm từ tầng trên nhìn chéo xuống thấy Phương tát ai đó…

Hân: Mày…con này mày điên à

-Tao điên nhưng tao còn nhân cách,mày dù sao cũng ăn ngủ cùng anh tao và sống vs gia đinh tao,bố tao còn mua siêu xe cho mày cưỡi vậy mà mày lại bảo coi như tiền viếng anh tao…mày…

-Thật may mắn tao còn bỏ kip đứa con của anh mày,kẻo mang cái giống điên trong người khéo điên theo

Tôi tóm tóc Hân…

Hân: Con điên này ( nhân viên bán hàng ra can ngăn)

-Tao cho mày biết thế nào là điên luôn

Lâm ở trên vừa hút thuốc vừa cười

Lâm: Bảo vệ đưa cô gái áo đen kia xuống

-Còn cô áo trắng ạ

-Cô áo trắng là bạn gái tôi…

-À vâng …tôi kb xin lỗi ạ…

Bảo vệ ra đưa Hân ra

Hân: Tao sẽ kiện mày con chó cái

-Mày kiện đi tao chờ…tao chờ mày kiện

Hân: Anh bảo vệ báo công an dùm tôi

Bảo vệ: chị cứ xuống sảnh dưới đi ạ…chúng tôi sẽ giải quyết…

Lâm đi xuống thấy Phương ngồi ở góc hành lang cúi đầu…

Lâm: Náo loạn hết cả ( vén tóc thấy Phương quay mặt đi rồi gạt nước mắt) sao thế

-Người đó là chị dâu cũ của anh tôi,chị ta nói gia đình tôi nhơ nhớp,ức quá anh tôi mất rồi nếu k tôi bảo anh tôi táng chị ta rồi

-Được rồi có thế cũng khóc

-Ức quá mà…

Lâm cười thấy mặt xước hết cả…

Lâm: Rồi đi nào đang vui …

Lâm vừa nắm tay tôi đứng dậy thì gặp một phụ nữ rất đẹp nhưng đã cứng tuổi

Lâm: Mẹ…

Mẹ Lâm: Con đi vs ai vậy

-Bạn của con…

-Bạn à ( nhìn thấy nắm tay nhau)

Tôi vội giật tay ra khỏi tay anh ta…kẻ thứ 3 luôn lo sợ trước mọi thứ…

– [ ]

Yêu thích: 3 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN