Vị Ngọt Của Chocolate Đen - Phần 13 -2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
205


Vị Ngọt Của Chocolate Đen


Phần 13 -2


VỊ NGỌT CỦA CHOCOLATE ĐEN 13
==========================
KẾ HOẠCH CẦM CHÂN

Vừa về Hà Nội , Long phi thẳng đến trụ sở của Phong . Từ khi về Việt Nam , Phong chính thức trở thành luật sư riêng của Hoàng , rồi qua giới thiệu , cũng là để bảo vệ cho đại sứ của mình , Phong kiêm luôn luật sư riêng cho Bảo Yến . Một luật sư tu học bên Canada , mới chân ướt chân ráo về Việt Nam đã được làm việc cùng 2 người nổi tiếng như vậy nên Phong được giới thượng lưu săn đón lắm , văn phòng , lí lịch trích ngang , thành tích của Phong tràn ngập các mặt báo , chưa kể cái vẻ ngoài lịch lãm chuẩn nam vương ăn đứt mấy ông luật sư đầu hói kính cận nên nhất là các chị em ưu ái , tín nhiệm vô cùng , ngày nào cũng có vài ba nữ doanh nhân thành đạt hay mấy hoa hậu quí bà tự phong đến tìm bằng được luật sư để làm việc , mà không hiểu là làm việc thật hay lấy cái cớ để được mục sở thị nhan sắc Phong , người ta thì bận tối mặt tối mũi mà các bà đích thân đòi gặp bằng được chỉ để hỏi những câu rất dở hơi như miếng đất em mua có mấy thằng thanh niên dựng lều ở tạm , nếu chúng nó cướp đất luôn thì sao , em phải làm thế nào ? Gớm chứ chúng nó mà có gan cướp đất thì các bà chả đào mả bố chúng nó lên ấy à , rồi lại em kí hợp đồng với hãng dầu gội sang tháng là hết hạn , em có được kí hợp đồng với hãng khác không hay phải tiếp tục làm việc với hãng cũ , thử hãng nào trả tiền hợp đồng cao hơn cho bà đi , bà chả cắt mẹ nó sớm hơn cả thời hạn ấy chứ . Mà các bà cũng lạ , biết hơn người ta cả chục tuổi mà vẫn cứ 1 điều em ,2 điều luật sư Phong ngọt xớt , nghe đến bủn rủn chân tay . Thế nên bây giờ Phong 24/24 ở văn phòng , chẳng thể lết đi đâu .

Vừa vào đến nơi đã thấy Bảo Yến ngồi với Phong , tính làm bài chuồn lẹ mà người đẹp đã nhanh mắt phát hiện ra Long rồi , chuyện , việc chính của nàng ta là tìm Long mà , biết Phong và Long là bạn bè thân nên thi thoảng nàng hay lượn qua văn phòng , mắt dáo dác đảo khắp nơi để tìm hoàng tử , chứ không có ý định xơ múi gì vị luật sư trẻ cả , thế cho nên Bảo Yến là đối tác dễ chịu nhất của Phong , chẳng bao giờ nhăm nhăm tìm cơ hội mà đưa thuyền đẩy tình với Phong như mấy quí bà kia .
– ANH LONGGGGG!
Bảo Yến hét lên làm Phong giật nẩy , ngó ra cửa thấy thằng bạn mặt đần thối nửa muốn bước vào nửa muốn chạy đi , hoá ra mục tiêu của Bảo Yến là Long , thảo nào chưa bao giờ Phong thấy nàng ta nói chuyện gì vượt quá giới hạn với Phong cả , tự dưng cảm thấy ganh tị ghê gớm , mình cũng thuộc loại top đẳng cấp đấy chứ , thế mà người đẹp này lại chẳng thèm để ý gì ,đúng là … có mắt không tròng , mà của đáng tội , trong số các khách hàng của Phong thì Bảo Yến lung linh hơn cả , nhưng chưa bao giờ thấy nàng hỏi về Long , vì thế Phong luôn thắc mắc lý do nàng hay lui tới văn phòng là gì .
– Ơ … em cũng ở đây à ? Long nở nụ cười rất chi là đau khổ
– Anh Long ! Tại sao anh không liên lạc gì với em ? Anh có biết là em nhớ anh lắm không ? Bảo Yến chạy ra níu lấy tay Long nhõng nhẽo
Phong nhìn Bảo Yến rồi lại nhìn Long , giờ thì hắn cũng hiểu lý do tại sao Bảo Yến chịu về làm đại sứ cho Hoàng rồi , thằng này chỉ chuyên đi lừa tình con nhà người ta mà , bây giờ gặp phải My âu cũng là quả báo cho hắn , đã thế gã cũng phải cho Long nếm mùi đau khổ , tự mà chịu lấy những gì mình gây ra .
– May quá , mày tiếp chuyện Bảo Yến giùm tao nhé , tao có việc gấp cần giải quyết ! Và mặc cho thằng bạn ú ớ nhìn theo Phong cầu cứu , hắn vẫn quyết dứt áo ra đi , thằng bạn chó má . Long quay ra nói chuyện với Bảo Yến với cái giọng nửa cười nửa mếu
– À , anh xin lỗi , anh đi công tác xa mà quên ko nói với em , anh cũng chỉ vừa mới về thôi !
– Vậy tối nay anh là của em , chúng ta đi ăn gì đó nhé ! Mắt Bảo Yến long lanh
Sợ Bảo Yến lại tiếp tục đòi về nhà cùng Long như lần trước , hắn phải giao hẹn ngay
– Rất sẵn lòng , nhưng anh cũng còn rất nhiều việc cần giải quyết , vậy nên anh chỉ có thể đi ăn cùng em thôi nhé !
– Em biết rồi , mà anh đừng có nghĩ linh tinh , em cũng có cái giá của em đấy !
Từ sau vụ lần trước lẫn việc Long bỗng dưng mất tích , Bảo Yến cũng điềm đạm hơn hẳn , có lẽ nàng đã quá nóng vội khiến cho Long bị bất ngờ mà né tránh , bây giờ muốn đi vào con tim chàng phải từ từ , từng bước từng bước để chàng thấy nàng đáng yêu tới mức nào mà không nỡ rời bỏ .

Hiếm hoi lắm mới có dịp ra ngoài đường lượn lờ , phải tranh thủ làm suất bún đậu thôi , Phong liền nhớ ngay tới My , giờ cũng là giờ nghỉ trưa , chắc My vẫn đang ở cửa hàng , Phong liền bấm máy
– Đi trả nợ cho tôi nào !!! Phong hí hửng
– Hả ? Nợ nào ? My bị cuộc gọi bất ngờ dù biết là số của Phong nhưng vẫn ko tránh khỏi ngạc nhiên
– Ô hay , nợ bún đậu chứ còn nợ gì ? Đừng bảo cô định quỵt nhé , tôi có đủ bằng chứng đưa cô ra toà đấy !
Lúc nào cũng vậy , cái cách nói chuyện hóm hỉnh của Phong luôn làm My phải bật cười , dù đã mang theo cơm để ăn trưa , nhưng với Phong thì cô không thể từ chối
– Tôi nào có ý dám quỵt của luật sư đâu , vậy ngài nói đi , thời gian địa điểm rõ ràng !
Ây dà , dạo này My cũng biết đùa cợt với Phong cơ đấy , khác hẳn cái giọng điệu chực tí là phát khóc như trước đây , cũng tốt , tên Long đần độn mà thấy My cười nói vui vẻ với Phong , hắn lại càng phát điên lên ấy chứ . Phong phóng con xe audi Q5 qua đón My tới quán bún đậu quen thuộc , nhìn quản lý của mình bước lên xế hộp hạng sang , mấy chị em nhân viên cứ gọi là tròn mắt suýt xoa , ganh tị .
Thực ra My là người phụ nữ hiếm hoi mà Phong có thể thoải mái nói chuyện như bạn bè , nếu xét về quan điểm , lý tưởng sống , thì cũng gọi là khá hợp , nhưng chỉ là bạn thôi , nếu chọn là bạn đời thì Phong lại thích cái gì đó trái dấu , phải có sự bù trừ thì mới hoàn hảo được , chứ nếu không thì tên đần độn kia thua là cái chắc rồi .
Ting … ting…
Chuông báo zalo có nhật ký mới , Long mở máy ra xem , bức ảnh Phong và My đang ngồi ăn bún đậu cười toe toét đập vào mặt Long như trêu ngươi , cả 2 người lại còn cùng nhau gắp miếng đậu giơ cao tạo dáng nữa chứ , cứ như là hạnh phúc lắm ý , hứ , hoá ra bỏ Long ở lại cùng Bảo Yến để tiện đường hò hẹn với My , hẹn ở đâu lại đi hẹn ở quán bún đậu vỉa hè , mất hết cả tư cách . Cái gì nữa kia , khuôn mặt của cô ta lại còn cười kiểu rất chi là e thẹn nữa chứ , giả tạo , hết sức là giả tạo , chợt Long nghĩ , nếu như cô ta chuyển về nhà Phượng thì có phải hắn sẽ không thể kiểm soát được , khi ấy sẽ tiện cho Phong qua lại hơn , như thế chẳng hoá ra tạo điều kiện cho Phong tìm hiểu My à , thế là hại bạn rồi , không , hắn ko thể để Phong lún sâu vào sai lầm được , hắn phải cứu lấy bạn mình , bằng mọi cách , hắn sẽ giữ My ở lại căn hộ , hắn sẽ kiểm soát mọi hành động của My , không để cho cô ta tự do tự tại được , cô cảm thấy nguy hiểm khi ở 1 mình ư , yên tâm , hắn đã có cách giữ an toàn cho cô . Sau bữa cơm tối với Bảo Yến , Long mang con Ghost lên chung cư , cả đoạn đường đã phải làm tư tưởng với Ghost rồi , mày chỉ ở đó 1 thời gian thôi , tao biết mày sẽ rất buồn , tao cũng nhớ mày lắm , nhưng yên tâm , tao sẽ cố gắng qua đón mày sớm , con Ghost cũng như hiểu nó sắp bị mang đi ở , mặt thộn ra im thin thít , tỏ vẻ lo lắng lắm.
Cánh cửa căn hộ vừa mở , My trợn mắt nhìn cái vật thể lông lá khổng lồ , đôi mắt nó cũng trợn to không kém gì My đang nép sau lưng Long , tiếng bé Lạc vọng ra
– Mẹ ơi có phải anh chàng đẹp trai lại đến không ?
Rồi con bé chạy ra để kiểm chứng , khỏi đợi mẹ nó trả lời
– A , biết ngay mà , anh …
Chợt con bé khựng lại nhìn chằm chằm sau lưng Long , không nói được hết câu
– Không sao đâu , Ghost hiền lắm , ko cắn đâu . Ghost ! Ra chào Lạc đi !
Long vội trấn an 2 mẹ con rồi ra lệnh cho Ghost , con Ghost nhìn chủ nó 1 lúc như hỏi ông chắc chứ ? Thấy ánh mắt kiên quyết của Long , nó lững thững đi ra phía bé Lạc , liếm liếm vào tay con bé , bé Lạc quay ra hỏi Long
– Đây là con gái hay con trai ạ ?
– À , nó là con trai nhé ! Long nháy mắt
Chẳng đợi Long nói thêm câu gì , bé Lạc rú lên sung sướng rồi lôi con Ghost vào trong nhà
– Ôi Gốt dễ thương , Gốt đẹp trai quá , Gốt đẹp trai nhất quả đất , mẹ ơi con yêu Gốt quá !
Con Ghost được khen , mặt hớn hở lao vào liếm tay liếm chân Lạc rối rít , 2 đứa xoắn lấy nhau cứ như là thân thiết lắm . My vẫn còn đứng đực ra nhìn Lạc và Ghost chơi với nhau , chắc sợ cứng lưỡi rồi , Long trấn an tiếp , mặt đắc ý lắm
– Cô cứ yên tâm , Ghost rất thông minh , từ giờ nó sẽ ở đây bảo vệ 2 mẹ con cô …
– Anh không cần phải làm vậy đâu , chúng tôi đã phiền anh quá rồi ! My vừa nói mà mắt vẫn dán chặt vào con Ghost
– Tôi nghĩ trước mắt cô cứ ở đây cho xong thủ tục ly hôn đi , nếu để toà án nghi ngờ thì cô mất quyền nuôi con luôn , mà tôi cũng phải đòi nợ ….
Chẳng đợi Long nói hết câu , My lao như chớp về phía con Ghost khiến Long chỉ biết há hốc mồm nhìn theo
– Ôi Ghost đẹp trai quá , dễ thương ghê , Ghost ở đây cho vui nhé !
Con Ghost thấy sự chào đón quá đỗi nhiệt tình của 2 vị chủ nhân mới , quẫy đuôi tít mù , chưa bao giờ nó gặp nữ chủ nhân nào dễ mến như thế này , khác hẳn cái người gì mà gầy nhẳng õng ẹo với Long lần trước , chỉ chực cướp chủ nhân của nó thôi , mà ở đây nó có con búp bê biết nói biết cười chơi với nó , chứ ở nhà với Long chỉ có ngồi gặm cái xương nhồi bông , chán bỏ đời . Ghost khoái chí đến mức nằm phục xuống cho bé Lạc cưỡi , rồi chạy tung tăng khắp nhà , thi thoảng liếc sang nhìn Long như bảo : ông về đi được rồi đấy ! Nhìn 2 mẹ con với con chó quấn quýt cứ như là 1 gia đình hạnh phúc ấy , tự dưng Long thấy mình như một thành phần thừa thãi vậy , mọi khi bé Lạc tíu tít với Long là thế , bây giờ hắn phải nhường lại vị trí anh chàng đẹp trai cho Ghost rồi , chẳng nhẽ hắn không bằng … con chó ? Long húng hắng đánh tiếng , thế mà chả ai thèm để ý , đến cả con Ghost cũng bơ lác hắn luôn , đúng là … bạc như chó , có mới nới cũ , hắn lững thững đi về , nhẹ nhàng khoá cửa cẩn thận .

Mới sáng sớm tinh mơ , Long đã bị tiếng chuông điện thoại dồn dập đánh thức
– Anh Long ! Con Ghost bị làm sao ý , hình như nó muốn về nhà hay sao , sáng nó cứ cậy cửa sủa om sòm , tôi cho nó ăn cơm nó cũng không ăn !
Chợt nhớ ra hôm qua quên không dặn My những điều cần nhớ chăm sóc Ghost , chắc cu cậu mắc vệ sinh quá mà , sáng nào chả dậy sớm đòi Long cho ra ngoài , mà hôm qua vội thế nào , đồ của Ghost cũng chẳng mang lên . Long bật dậy như lò xo
– À , tôi quên không dặn cô sáng , chiều phải cho nó đi vệ sinh , mà nó ăn cơm với thịt hộp cơ , không ăn cơm bình thường đâu !
-Hic , vậy thôi anh đưa nó về đi , làm sao tôi đủ tiền nuôi nó ! My nói với giọng buồn bã
Mẹ ơi , nuôi con chó còn tốn kém hơn nuôi người , ăn thịt hộp ngày 3 bữa có mà sạt nghiệp à , mà cơm hôm qua My cho nó ăn thịt kho tàu ngon thế mà nó thà nhịn đói chứ nhất định không ăn , đúng là … chảnh chó mà !
– Cô yên tâm ! Riêng khoản ăn tôi sẽ phụ trách ! Gớm , sao hôm qua thấy cô yêu nó lắm cơ mà , chẳng thèm để ý đến ai luôn! Long nói giọng có vẻ hờn dỗi lắm , lại còn dùng từ “ai” để ám chỉ hắn nữa chứ .
Long chuẩn bị đồ rồi lập tức đến căn hộ , tới nơi thấy My vẫn đang loay hoay với con Ghost , nó cứ chồm qua chồm lại đùa với mẹ con My , bố ý phấn khởi quá mà , suốt từ hôm qua đến giờ vẫn chưa hết mừng rỡ , bé Lạc thì nhất định không đi học , đòi ở nhà với Ghost , vừa nhìn thấy Long mà My vồ lấy tay kéo vào như nhìn thấy cứu tinh
– Anh vào giải quyết đi này , Lạc nó nhất định không đi học , mà sắp muộn giờ đi làm của tôi rồi !
Bất ngờ bị My cầm lấy tay , Long cứ đần mặt ra , hết nhìn tay My lại nhìn chó , miệng như bị dán băng dính , có phải lần đầu tiên cầm tay gái đâu cơ chứ , mà lần này nó cứ bị sao sao ấy . Con Ghost nhác thấy bóng Long chạy ra quẫy quẫy cái đuôi tỏ vẻ cũng quen đấy , rồi nó quay đít đi làm như chưa hề có mặt hắn trên đời vậy , con chó khốn nạn thế chứ . My thấy Long mặt cứ đực ra , thúc mạnh vào vai hắn làm hắn giật nẩy
– Ơ kìa ! Tôi muộn làm rồi , anh làm gì đi chứ !
– Hả ? À , ừ , à cô để tôi đưa bé Lạc đi học cho , cô cứ đi làm trước đi , đừng lo ! Hắn cứ lắp ba lắ bắp trong miệng , cũng chẳng biết đang nói cái gì nữa
– Thật nhé ! May quá , mà Lạc nó chưa ăn sáng , anh cho nó ăn cái gì hộ tôi , hôm nay tôi có cuộc họp quan trọng lắm , cám ơn anh nha ! My mừng rỡ chạy vội đi làm , ra đến cửa không quên dặn Long – khoá nhà mật khẩu vẫn thế nhé , tôi ko đổi đâu !
– Ừ ừ ! Long ngoan ngoãn nghe lời như 1 chú cún vậy
Đến lúc My đi khỏi Long mới định thần được mọi việc xung quanh , đưa 1 đứa bé đi học và cho nó ăn ư ??? Chuyện quá nhỏ nhé !
– Nào Lạc đi học thôi , muộn giờ rồi !
Long quay sang kéo tay Lạc , bỗng con bé nước mắt nước mũi lưng tròng hét lên
– Không ! Đã bảo không đi học đâu , ở nhà với Gốt cơ !
– Thì chiều đi học về lại được gặp Ghost mà!
Long dỗ dành
– Không ! Không ! Không !!! Con bé cứ ôm lấy Ghost khóc lóc , con chó thấy búp bê của mình khóc cứ ngồi cạnh liếm tay liếm chân Lạc , rồi nó dùng cả cái tấm thân xôi thịt của nó che chắn cho Lạc như sợ búp bê đi mất vậy .
Điên tiết rồi đấy, chưa bao giờ phải chứng kiến cái cảnh khóc lóc ỏm tỏi của trẻ con , chưa bao giờ được tận hưởng cái tính ương bướng của chúng nó nên giờ Long như mất bình tĩnh , quát lên
– GHOST ! ĐI RA !
Bé Lạc bị giật mình bởi âm thanh quá đỗi đanh thép ấy , nó khựng lại 1 chút rồi bất ngờ ngoạc cái mồm ra , khóc còn to hơn cả tiếng quát của Long . Lộn hết cả mề , chả nhẽ vứt mẹ đấy cho khóc chán thì thôi , nhưng lỡ hứa với My là sẽ cho Lạc đi học tử tế rồi , phải làm thế nào bây giờ , mọi khi nhìn thấy Lạc như là thiên thần , đáng yêu là thế , ai mà biết thiên thần cũng có lúc biến thành ác quỉ thế này cơ chứ . Long nhắm chặt mắt , mặt đỏ gay niệm thần chú : bình tĩnh bĩnh tĩnh bình tĩnh nào !!!
– Ngoan nào , bây giờ Lạc phải đi học , em Ghost cũng phải đi học nữa , Lạc làm chị Lạc phải gương mẫu cho em Ghost noi theo chứ đúng không , không thì ra đường người ta gọi em Ghost là chó vô học , xấu hổ lắm ý!
– Hức ! Hức! Nó cũng phải đi học á ? Lạc vẫn nức nở
– Uh , ngày nào cũng phải đi học , học ăn này , học sủa này , học đứng học ngồi , nói chung là học nhiều thứ lắm , không thì làm sao đáng yêu như thế này được chứ !
Con Ghost đầu nghiêng nghiêng nhìn Long , lão ta lảm nhảm cái qué gì thế nhỉ ?
Long thấy Lạc đã nín hẳn , cứ nhìn Ghost bịn rịn nửa muốn đi học nửa ko , được đà bồi thêm
– Lạc nhanh không em Ghost bị đi học muộn , cô giáo phạt em Ghost đấy !
– Không ! Con không muốn Ghost bị phạt đâu ! Bé Lạc lắc đầu quầy quậy
– Ừ thế nhanh chú còn đưa Ghost đi học nữa , Lạc còn phải ăn sáng nữa đấy !
– Vângggg ! Lạc kéo dài cái giọng rồi quay sang vỗ vỗ đầu Ghost – Chị đi học đây, Gốt cũng phải đi học ngoan nhé , chiều về chị thưởng nhé !
Cũng may cái phần ăn uống của Lạc khá nhẹ nhàng , đánh bay nửa tô phở người lớn chẳng cần nhắc nhở gì , chứ nếu không Long sẽ tẩu hoả nhập ma mất , đúng là đánh đông dẹp bắc không bằng chăm sóc 1 đứa bé , không hiểu phụ nữ đã làm thế nào mà có thể chịu đựng , thuần phục được lũ ác quỉ mang bộ mặt trẻ thơ này , có lẽ sau này Long có con , hắn sẽ trả lương cao ngất ngưởng cho bảo mẫu luôn ấy chứ . Nhưng dù sao , kế hoạch cầm chân My cũng thành công mỹ mãn rồi , sau này thằng bạn chí cốt sẽ phải quì gối mà cám ơn sự hy sinh to lớn này của Long chứ đùa , hắn hả hê nghĩ tới quãng đường tương lai , mặt mày lại giãn ra như vừa đi spa vậy .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN