Tiền Thế Đích Ái - Chương 7 - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Tiền Thế Đích Ái


Chương 7 - Chương 7



266496_500

“Có đôi khi vấn đề của nam nhân, trực tiếp dùng thân thể câu thông còn nhanh hơn bình thường”

Có đôi khi vấn đề của nam nhân, trực tiếp dùng thân thể câu thông còn nhanh hơn bình thường.

Tô Triệt cuối cùng vẫn thỏa hiệp, đương nhiên mấu chốt không phải vì Hàn Vũ khiến cậu hai chân đều mềm nhũn không cử động nổi mà là khi hắn đưa cậu đến phòng sách, để cậu nhìn thấy tất cả tư liệu của mình được sắp đặt chỉnh tề trong tủ.

Hàn Vũ nói, tổ chim sẻ nho nhỏ kia làm sao có chỗ để sách, em xem, sách của em có rất nhiều cuốn bây giờ không còn xuất bản nữa, ngay cả mấy cuốn sao chép lại hiếm hoi cũng không có chỗ để, em lại đem tất cả đều xếp trên sàn nhà!

Tô Triệt có chút kinh ngạc, cậu vốn nghĩ Hàn Vũ sẽ không hiểu được những điều này, bởi vì bọn họ đều chưa nói qua những vấn đề chuyên nghiệp như vậy.

Sở dĩ Tô Triệt tức giận khi Hàn Vũ tự ý chuyển nhà như vậy nguyên nhân lớn nhất cũng vì những cuốn sách này.

Nghiên cứu lịch sử, lúc mua sách ____ đặc biệt là các điển tịch được tái bản lại___ luôn chú ý đến sự khác biệt giữa các bản, nếu như bị nhầm một chút thôi cũng là sai một li đi ngàn dặm, cho nên cùng là một quyển sách nhưng cậu thường mua rất nhiều bản cũ để đối chiếu. Những cuốn sách này của Tô Triệt phần lớn đều là do cậu dựa vào quan hệ mới có được, trong đó không ít bản sao, đều là những ấn phẩm hơn chục năm trước, là bản gốc có giá trị đối chiếu nhất, hiện giờ đã không còn mua được, mất một cuốn cũng là một tổn thất cực kỳ lớn. Còn có, những bản sao chụp này đều là tài liệu tư mật trân quý trong thư viện, những tài liệu này bản gốc đều không cho mượn, cho dù muốn đọc tại chỗ cũng phải được cho phép mới có thể mang bao tay cẩn thận lật xem dưới sự giám thị của quản lý, có những cuốn sách cổ đã quá lâu đời không được phép chụp ảnh___ chỉ cần ánh sáng chiếu vào cũng có thể khiến bộ sách quý giá bị hư hại. Những tư liệu trân quý như vậy một nghiên cứu sinh như Tô Triệt đương nhiên không được đụng đến, nhưng thầy dạy của cậu lại là nhân vật cực kỳ tiếng tăm trong giới, mà cậu lại là học trò cưng của thầy, nhờ vậy cậu mới có được những bản sao chụp này.

Ký túc xá nhân viên của trường cậu quá nhỏ, thực không có cách nào mới phải để trên sàn, cũng kê thêm một tấm ván gỗ cùng ít sách báo lót vào, sợ làm hỏng sách. Huống hồ trong sách đều có chú thích của Tô Triệt, nếu không may làm hỏng thì dù có sao chép lại được nhưng những ghi chú bên trong cũng không còn.

Tô Triệt nhìn tủ sách cao lớn sáng ngời trước mắt có chút cảm khái: như vậy mới là chỗ cho những cuốn sách này a.

Hàn Vũ phát hiện cảm xúc của Tô Triệt có chút thay đổi, trong lòng bắt đầu ghen tị với mấy cuốn sách, bất quá quan trọng nhất là để Tô Triệt nguôi giận đã, chỉ cần cậu đồng ý ở lại, những cái khác cứ mặc kệ…… Hắc hắc, dù sao sách cũng không thể đột ngột biến lớn lên tranh người yêu với mình, cũng không cần so đo nhiều.

Hàn Vũ lại đưa Tô Triệt đến phòng cậu, đẩy cửa ra, bài trí bên trong cũng không khác phòng ngủ của hắn lắm, chỉ có rèm cửa, ga trải giường là đổi thành màu quýt, cũng là màu Tô Triệt thích nhất.

Hàn Vũ nói: “Đây là phòng của em, khi anh bắt nạt em thì em có thể trốn vào đây, ha ha~”

Lúc hắn nói câu này có chút đắc ý, Tô Triệt không nói gì, không biết hắn có cái gì mà đắc ý ____ cậu vô cùng hoài nghi Hàn Vũ lại suy nghĩ đến mấy chuyện không nên nghĩ, bất quá cậu có chút xúc động với dụng tâm của hắn.

Chịu không được Hàn Vũ vừa đấm vừa xoa, Tô Triệt rốt cục hết giận, cũng không cố chấp nữa.

Kỳ thật ở chung với Hàn Vũ cũng không có gì là không tốt, nhà hắn cũng không xa đại học A, Tô Triệt bình thường tám rưỡi đến trường còn Hàn Vũ thì chín giờ bắt đầu đi làm, hắn đưa cậu đến trường vừa vặn cũng đến công ty đi làm luôn. Có đôi khi Hàn Vũ không đưa được, Tô Triệt ngồi xe buýt chỉ mất hai mươi phút cũng thật thuận tiện.

Quá trình chung sống đối với Hàn Vũ mà nói cũng rất mỹ diệu, mỗi sáng tỉnh lại đều có bữa sáng thơm ngào ngạt chờ hắn, mỗi ngày Tô Triệt đều đem quần áo đã giặt sạch để vào tủ cho hắn lựa chọn, trong nhà cũng thực sạch sẽ, trên chăn mền đều mang theo mùi nắng thơm mát, mỗi tối trước khi ngủ đều được ăn cháo khuya dưỡng thân, mà quan trọng nhất là mỗi ngày mỹ vị tên “Tô Triệt” đều ở trước mắt, muốn ăn liền ăn, rất thích ý. Điều vô cùng quan trọng chính là Tô Triệt không có ý muốn yêu cầu, hạn chế Hàn Vũ phải làm gì hay không được làm gì, cậu để hắn có không gian tự do riêng.

Hàn Vũ suy nghĩ: mình cư nhiên bắt được một hiền thê lương mẫu về, thực có lợi nha.

Đương nhiên tất cả những thứ này đối với Tô Triệt mà nói cũng không phải là trả giá gì, bởi vì khi cậu sống một mình cũng tự làm bữa sáng cùng việc nhà, như vậy hai người sống chung cũng không có gì khác biệt, về những mặt khác, dù sao lúc bọn họ không ở chung cậu vẫn bị Hàn Vũ lừa lên giường như thường thôi, tần suất khi ở cùng nhau cũng chẳng khác là bao, còn cháo bổ ăn khuya kia, nếu đã là người mình thích thì đương nhiên phải hảo hảo quan tâm. Mà Tô Triệt không quản Hàn Vũ cũng vì cậu không hy vọng hắn hạn chế mình cái gì____ bọn họ đều có cuộc sống riêng của người trưởng thành, không tất yếu phải dính chặt một chỗ khiến cả hai đều không vui.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN