Mạc Hậu - Chương 30 - Thù Địch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Mạc Hậu


Chương 30 - Thù Địch



Edit: Runa

Thế giới này thật sự rất nhỏ.

Phong Thiếu Phi mặt không đổi sắc nhìn diễn viên nữ phụ đang ngồi kia, sau đó kéo Hứa Yến qua thấp giọng hỏi, “Nữ diễn viên phụ kia cô có biết không?” Không thể trách hắn không biết cô ta được, trước kia với thân phận là Đàm Tranh, sao hắn có thể biết một nữ diễn viên mới cơ chứ.

“Đã từng diễn mấy bộ phim truyền hình của Dương đạo diễn, đều là vai phản diện, hình như tên là Đào Hoan.” Hứa Yến nghĩ nghĩ, nói những gì cô biết cho Phong Thiếu Phi.

“Đào Hoan?” Tên này hắn không có ấn tượng gì, hắn khẳng định trăm phần trăm là bản thân chưa từng nghe Cảnh Thâm nhắc tới cái tên này. Nhưng một cuộc điện thoại trước kia lại chứng minh quan hệ giữa Đào Hoan cùng Cảnh Thâm không thể coi là hời hợt.

Phong Thiếu Phi vuốt cằm suy nghĩ, sự thù địch của Đào Hoan đối với hắn có chút buồn cười, sau đó lại nghĩ tới, hay là vừa rồi mình đứng ở bên cạnh đạo diễn nên cô ta mới biểu hiện không bình thường? Nếu thật sự là như vậy, kỹ năng diễn của cô ta chỉ là bình thường thôi.

Diễn viên thực sự có tài sẽ không để bên ngoài ảnh hưởng, có thể nhanh chóng hòa mình vào vai diễn, vào nội dung kịch bản. Đào Hoan chẳng qua chỉ nhìn thấy hắn lại không khống chế được cảm xúc, như vậy, cô ta sẽ chỉ có vị trí thấp kém trong ngành giải trí mà thôi, muốn lên làm ngôi sao thì thật sự là chuyện viển vông.

Nhưng khi bị hiểu lầm có quan hệ với Cảnh Thâm, Phong Thiếu Phi có chút dở khóc dở cười. Nếu là Đàm Tranh trước kia thì không tính, tốt xấu gì khi đó hắn cũng thường cùng Cảnh Thâm đi ra đi vào, khó tránh khỏi bị người có tâm nói bóng gió không rõ tính hướng của hắn.

Hắn tuy không công khai nói ra nhưng ở một bài phỏng vấn nào đó hắn từng nói khi tình yêu thật sự đến, không ngại đối tượng là nam hay nữ. Lúc ấy khi hắn nói câu này, đã tạo nên làn sóng lớn trong giới giải trí, một đám người không ngừng suy đoán tính hướng của hắn.

Nhưng bởi vì hắn bình thường không gây chuyện gì xấu cho nên cũng không bị đào bới ra tin tức bùng nổ nào, bởi vậy tính hướng của hắn vẫn là mơ hồ không rõ, cho đến khi hắn qua đời cũng vẫn không có kết luận gì.

Bản báo cáo hắn nhận được về cuộc đời của Phong Thiếu Phi đại khái chỉ khoảng một tờ A4, không người thân, không bạn bè, trước khi Phong Thiếu Phi vào giới giải trí, tư liệu ít đến đáng thương, gần như trống rỗng.

Nếu Phong Thiếu Phi và Cảnh Thâm vốn quen biết nhau, vậy thì càng kỳ lạ. Nếu hắn nhớ không nhầm, Phương Lỗi và Yến Cẩn đã từng nói với hắn, hắn bị đánh phải nhập viện, chính là do Cảnh Thâm làm. Chẳng qua Phương Lỗi nói có ý tứ sâu xa hơn, đó là hắn chịu tội thay cho Yến Cẩn.

Chẳng lẽ mục tiêu của Cảnh Thâm là Yến Cẩn, Phong Thiếu Phi vốn chỉ là một kẻ xui xẻo chết thay?

Khi hắn đang suy nghĩ, Đào Hoan cách đó không xa đang âm thầm đánh giá hắn. Đào Hoan là nghệ sĩ của một công ty nhỏ, thường thì bộ phim lớn này của Thiểm Diệu Quốc Tế sẽ không để một diễn viên mới ra mắt chưa lâu như cô ta được tham dự, nếu như sau lưng không có người giúp đỡ.

Bối cảnh thân thế của Đào Hoan rất thần bí, ngay từ đầu lúc vào giới giải trí, từng bị truyền ra tin cô ta bị bao dưỡng, nhưng rất nhanh sau đó tờ báo này đã bị một tập đoàn tài chính nào đó thu mua. Phóng viên truyền thông khác chỉ có thể thấy được lai lịch của Đào Hoan không nhỏ, sau đó không dám tùy tiện đưa tin tức về cô ta lên báo.

Nhưng cũng phải nói là kỳ lạ, con đường ngôi sao của Đào Hoan không quá trôi chảy. Sau khi tập đoàn tài chính mua tòa báo kia thì không có hành động gì khác, không can thiệp đến chuyện Đào Hoan vất vả làm việc trong giới giải trí.

Đào Hoan và Cảnh Thâm gặp nhau ở trường quay, lúc ấy cô ta diễn nhân vật hy sinh cho nữ chính, bởi vì thầm mến nhân vật Cảnh Thâm diễn nên không ngừng ngáng chân hãm hại nữ chính.

Bộ phim truyền hình kia sau khi phát sóng, Đào Hoan cùng Cảnh Thâm bắt đầu bí mật kết giao. Nếu Phong Thiếu Phi biết khẳng định sẽ rất kinh ngạc, bởi vì hắn vẫn cho rằng hắn cùng Cảnh Thâm là đồng loại, cũng là cong.

Chuyện Đào Hoan kết giao với Cảnh Thâm không có ai biết, chỉ có người đại diện cùng trợ lý của hai người nhiều ít đoán được. Nhưng bởi vì người đứng sau Đào Hoan rất vững chắc, cho nên không ai dám tiết lộ ra ngoài.

Sau khi hai người qua lại không bao lâu, Đào Hoan phát hiện, Cảnh Thâm có quan hệ thân thiết với một ngừoi đàn ông, thường xuyên liên lạc. Cô ta lúc ấy nghĩ là bạn thân của Cảnh Thâm, sau lại phát hiện không đúng, bởi vì hai người thường hẹn gặp nhau vào nửa đêm.

Cô ta ở trong giới đã một thời gian, tất nhiên từng gặp chuyện hai ngừoi đàn ông cùng một chỗ, cũng biết trong giới, giá ngủ với ngôi sao nam thậm chí còn cao hơn so với nữ.

Trong lòng cô ta liền nghi ngờ, bắt đầu điều tra, tìm chứng cứ, cuối cùng tập trung vào một người khả nghi nhất, đó là người đại diện của Yến Cẩn. Đào Hoan rất kinh ngạc, bởi vì đối tượng hoài nghi lúc đầu của cô ta là Đàm Tranh, không nghĩ tới lại là Phong Thiếu Phi ngoài mặt nhìn dường như không có liên quan gì đến Cảnh Thâm.

Đào Hoan trong lòng vừa giận vừa sợ, cũng không kiểm tra lại, vừa vặn biết được Cảnh Thâm muốn giáo huấn Yến Cẩn, liền dùng một mưu kế nhỏ, để Phong Thiếu Phi bị đánh thay Yến Cẩn. Sau khi nghe nói Phong Thiếu Phi vào bệnh viện, Đào Hoan sảng khoái cả thể xác và tinh thần.

Nhưng không nghĩ tới, Cảnh Thâm biết Phong Thiếu Phi nằm viện lại chia tay với cô ta. Đào hoan vừa khóc vừa nháo, mặt dày bám lấy Cảnh Thâm, cuối cùng thậm chí còn lôi cả gia thế, đe dọa dụ dỗ các loại thủ đoạn đều dùng, để Cảnh Thâm không dám chia tay với cô ta.

Cảnh Thâm không nghĩ tới, một đối tượng tùy tiện trêu chọc lại có gia thế lớn như vậy, khiến hắn không dám vứt bỏ Đào Hoan. Hơn nữa bối cảnh gia thế của Đào Hoan sẽ trợ giúp nhiều cho sự nghiệp của hắn, cho nên hắn nhìn như không tình nguyện nhưng thật ra trong lòng ước gì Đào Hoan không chia tay hắn.

Đào Hoan lần này vượt qua nguy cơ chia tay, một ngày nào đó hẹn gặp Cảnh Thâm, thừa dịp đối phương đang tắm, gọi điện thoại cho Phong Thiếu Phi. Cô ta làm bộ như không biết đối phương là ai, sắm thân phận bạn gái Cảnh Thâm, chất vấn quan hệ của đối phương và Cảnh Thâm.

Nhưng cô ta không nghĩ tới lúc này Phong Thiếu Phi đã đổi linh hồn, đối với chuyện bên cạnh Cảnh Thâm có bạn gái tuyệt đối không để ý. Phải nói cho dù là Phong Thiếu Phi nguyên bản cũng sẽ không để ý bên cạnh Cảnh Thâm có người khác hay không, bởi vì hắn gặp mặt với Cảnh Thâm căn bản không liên quan gì đến hai chữ ‘gian tình’.

Gặp mặt nửa đêm là vì tránh tai mắt người khác thôi, dù sao một người là nghệ sĩ danh tiếng của Tinh Hải, một người là người đại diện danh tiếng của Thiểm Diệu Quốc Tế, bị phát hiện đi cùng một chỗ, ngày hôm sau khẳng định sẽ lên tiêu đề báo.

Bởi vì bên trong Phong Thiếu Phi thay đổi thành một người khác cho nên không còn liên hệ với Cảnh Thâm nữa; Cảnh Thâm cũng nghĩ chuyện nằm viện kia khiến quan hệ đồng minh giữa hai người tan vỡ, cho nên cũng chặt đứt liên hệ. Nếu Đào Hoan không tự tiện dùng di động của Cảnh Thâm gọi cho Phong Thiếu Phi, hắn sẽ không biết Phong Thiếu Phi lại có số điện thoại cá nhân của Cảnh Thâm.

Đào Hoan híp mắt suy nghĩ, che dấu sự hung ác trong mắt, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Phong Thiếu Phi gần như vậy. Trước kia không phải ở xa thoáng nhìn thấy thì cũng là ảnh chụp.

Không nghĩ tới diện mạo thật của Phong Thiếu Phi tuyệt đối không thua gì nam diễn viên bây giờ. Không tinh xảo như Yến Cẩn, Phong Thiếu Phi lịch sự nho nhã, có thể nói là tuấn tú, điều này khiến cho ý thức nguy cơ trong lòng Đào Hoan dâng lên.

“Anh Phong, anh không làm gì có lỗi với cô ta chứ?” Hứa Yến chú ý tới ánh mắt của Đào Hoan, quan sát một lúc, sau đó nhỏ giọng hỏi Phong Thiếu Phi.

“Ngay cả cô ta là ai tôi cũng không biết thì sao có thể làm gì có lỗi chứ.” Phong Thiếu Phi có chút bất đắc dĩ, thật sự là tai bay vạ gió, chính hắn cũng không rõ quan hệ của hắn đời trước cùng Cảnh Thâm thế nào, giờ lại để hắn gặp người tự nhận là bạn gái của Cảnh Thâm.

Thấy địch ý của đối phương, hắn chỉ có thể làm như không thấy, làm bộ không biết.

Yến Cẩn diễn xong, trở lại chỗ nghỉ, liếc mắt nhìn chỗ Đào hoan, thản nhiên nói, “Xem ra anh khiến cô ta hiểu lầm rất sâu.” Trong giọng nói khó có được chút vui sướng khi người gặp họa.

Phong Thiếu Phi nhíu mày, ý này của Yến Cẩn, nghe như là biết được tình trạng giữa ba người bọn họ. Yến Cẩn nhìn vẻ mặt của hắn, như cười như không nói, “Tôi rất hoài nghi là anh bị đánh đến hỏng đầu rồi.”

Phong Thiếu Phi sờ mũi, hắn không có trí nhớ của nguyên thân, cũng không khác gì với đánh hỏng đầu. Yến Cẩn không thừa nước đục thả câu, nói thẳng, “Lúc ấy không phải anh tra ra cô ta qua lại với Cảnh Thâm sao? Tôi nghi anh bị đánh thay tôi là do cô ta động tay.”

Cái này khiến Phong Thiếu Phi ngây ngẩn cả người, Cảnh Thâm có bạn gái? Sao hắn không biết. Điều này khiến cảm giác của hắn với Cảnh Thâm càng phức tạp, đối phương ngay cả chuyện có bạn gái cũng gạt hắn, xem ra cái gọi là bạn tốt cũng chỉ là hắn đơn phương cho là như vậy.

“….. Biểu cảm kia của anh, đừng nói với tôi, anh lên giường với hắn ta.” Yến Cẩn thoáng nhìn biểu cảm xoắn xuýt trên mặt Phong Thiếu Phi, mắt híp lại, lạnh lùng nói.

Phong Thiếu Phi bị lời này chẹn ngang họng, thiếu chút nữa sặc nước miếng mà chết, còn chưa kịp phản bác, lại thấy Yến Cẩn nói tiếp, “Sao, chẳng lẽ anh thật sự từ bỏ Phương Lỗi, chọn Cảnh Thâm?”

Lúc này Phong Thiếu Phi không thể nói nên lời, tin tức cái sau còn bạo kích hơn cái trước, đánh hắn đến choáng váng. Hắn thật không ngờ, Phong Thiếu Phi cũng là cong, lại có tâm tư với Phương Lỗi!

“Tuy Phương Lỗi không phải người tốt nhưng Cảnh Thâm càng thối tha hơn anh ta, mắt nhìn người của anh càng ngày càng kém.” Yến Cẩn cười cười, châm chọc nói. Phong Thiếu Phi bị cậu châm chọc khiến mặt lúc xanh lúc trắng, hắn sao có thể coi trọng Phương Lỗi hay Cảnh Thâm, nếu muốn chọn, cũng nên chọn Yến Cẩn mới đúng.

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn nhảy dựng, nhịn không được trộm dò xét khuôn mặt Yến Cẩn. Không thể không nói, bộ dạng đối phương thật sự phù hợp khẩu vị của hắn, hơn nữa từ khi biết đối phương ái mộ mình, mắt hắn liền không tự giác mà đi theo đối phương.

Nhưng nghĩ đến đánh giá của Yến Cẩn đối với Phương Lỗi và Cảnh Thâm, hắn hơi nhíu mày. Phương Lỗi có phải người tốt hay không thì đúng là khó nói nhưng Cảnh Thâm lại thối nát hơn sao? Hắn có chút ý kiến với điều này.

Chẳng qua không đợi hắn mở miệng, Yến Cẩn cũng đoán được ý nghĩ của hắn, cười lạnh một tiếng, nói, “Xem ra anh có ấn tượng tốt với Cảnh Thâm. Đáng tiếc, hắn chính là một tên thối nát đến bạn bè cũng có thể bán đứng!”

Nói xong câu cuối, Yến Cẩn nghiến răng nghiến lợi, trong mắt ẩn ẩn lửa giận cùng hận ý. Vẻ mặt của cậu khiến Phong Thiếu Phi kinh ngạc, thốt ra, “Cảnh Thâm bán đứng ai?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN