Đại Tiểu Thư Danh Giá Snow
Chương 22
-Nè, em nghịch bẩn quá đấy Nguyệt Nhi, Hai sẽ mách mẹ đấy
-Hai đừng mách mẹ mà, Nguyệt Nhi chỉ lấy cát xây thành ngôi nhà thôi mà
-Nhưng như vậy là rất bẩn mẹ sẽ la hai đó, Nguyệt Nhi nghe lời hai cùng đi rửa tay nhé, được không nào.
-Dạ
-Lữ Thượng, lại đây cùng chơi nè
-Khánh Tường và Bội Hy chờ Thượng một xíu nhé Nguyệt Nhi cần rửa tay
-Ừa..nhanh nhanh nhé
-Nào mấy đứa rửa tay hết đi, vào ăn thôi_nó lên tiếng
-Dạ_cả bốn đứa đồng thanh
-Mẹ ơi_Nguyệt Nhi hỏi nó
-Sao hã con gái, để mẹ bế con lên ghế nào_nói xong nó bế lên ngay
-Khi nào thì ba về ạ, con rất nhớ ba_Nguyệt Nhi nói
-Con cũng nhớ ba_Lữ Thiên vừa trèo lên ghế vừa nói
-Ai vừa nhắc ba thế nhĩ_hắn lên tiếng
-A.. ba về kìa_hai anh em nhanh nhẹn trèo xuống ghế
-Anh về rồi sao, em cứ tưởng ngày mai_nó nói
-Ừm, anh nhớ con quá nên phải về, đặc biệt là nhớ vợ..hehe_hắn nói, nó quay lại nhéo cho hắn một cái. Hắn cũng nhéo lại, nó giả vờ khóc
-Đánh ba hư này, giám làm cho mẹ Nguyệt Cầm khóc này, ba hư, ba hư_Nguyệt Nhi đánh đánh Lữ Thiên, khiến hắn cười ngất ngây
-Mẹ nín nào, còn thương thương nhá, mẹ ăn kẹo bim bim không, con đi lấy ngay nhé_Nguyệt Nhi cúi người xuống ngồi nói với nó
-Đừng bị mẹ lừa, mẹ sẽ ăn hết kẹo bim bim của Nguyệt Nhi đó_Lữ Thượng ngăn cản em mình
Làm cho hai phụ huynh Lữ Thiên và Nguyệt Cầm cười không ngớt
-Mẹ Nguyệt Cầm và ba Lữ Thiên ơi, khi nào ba mẹ con sẽ về ạ_Khánh Tường và Bội Hy hỏi
-Đến rồi đây có quà cho cả bốn đứa nữa_Khánh Huy và Bội Kỳ lên tiếng từ đằng xa
Khánh Huy hai tay bế Khánh Tường và Bội Hy lên. Còn Bội Kỳ Thì tranh thủ phát quá cho từng đứa. Ăn cơm xong cả bốn đứa ra vườn chơi
-Lữ Thiên hôm qua tao thấy Nhã Yến á…á..á_chưa kịp nói xong Bội Kỳ đã nhéo tay Khánh Huy
-Còn mơ mộng hão huyền hã_Bội Kỳ chọc ghẹo Huy
-Hỳ.. có đâu vợ.. Nhã Yến cũng kết hôn rồi mà, anh Duy với Yến có một thằng quý tử lưu manh dễ sợ, gặp chú nó lần đầu mà nó bảo đánh nhau không, khiếp thật.. haha_nghe tới đây cả bốn vị phu huynh phá lên cười trong khi đó bốn đứa trẻ ngoài sân thì lại khóc
-Sao thế con trai_Lữ Thiên hỏi Thượng
-Khánh Tường nói ba Khánh Huy đẹp trai hơn bà Lữ Thiên của con_Lữ Thượng vừa khóc vừa nói
-Vậy tại sao Khánh Tường của ba khóc_Khánh Huy hỏi Tường
-Lữ Thượng nói ba Lữ Thiên đẹp trai hơn ba của con..huhu_Tường nói
-Nín nín nào con gái, sao con khóc vậy_Bội Kỳ hỏi Hy
-Tại con nói mẹ Bội Kỳ đẹp gái mà Nguyệt Nhi không thèm trả lời_Hy nói
-Mấy cái đứa này, vậy tại sao con mẹ lại khóc, nín mẹ thương_Nguyệt Cầm vừa hỏi vừa lau nước mắt cho con.
-Con không muốn so đo với Bội Hy nên không trả lời… hức…hức
-Sao nữa con, rồi tại sao con khóc_nó hỏi tiếp
-Con xin anh hai và anh Khánh Tường cho con nói chuyện với…hức hức… anh hai lại bảo con là chỗ đàn ông đang bàn chuyện quốc gia đại sự, đàn bà con gái không được xen vào..huhu_Nguyệt Nhi ngây thơ nói
Bốn phụ huynh lại được một phen nữa cười thả ga. Cuộc sống cứ như thế mà diễn ra, yên bình và hạnh phúc 🙂 )
HẾT
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!