Tình Nhân Ơi - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
243


Tình Nhân Ơi


Phần 1


Hôm ấy là một ngày thu yên bình, nắng rãi vàng xuống mặt đường, gió thỏi qua làm cho chiếc lá trên cây ngoài hiên rơi xuống, cái cây này chẳng còn bao nhiêu lá nữa. Vậy là mùa thu ấm áp sắp qua, mùa đông lạnh giá đang kéo đến.
Có nắng nhưng thời tiết đã bắt đầu se lạnh, cái lạnh của đầu mùa

Cô trở mình trên chiếc giường lớn, lại đụng mặt ai đó, chiếc giường tuy lớn nhưng hai người cùng nằm thì khoảng cách lại bị thu nhỏ bằng cách nào đấy. Chỉ cần động tay động chân là có thể ảnh hưởng đến người nằm cạnh.
Ôi chao, nhìn gương mặt đấy xem! Phải công nhận một điều là tên này có vẻ đẹp nam tính rất quyến rũ, sống mũi thẳng tấp, vầng trán cao cho thấy con người anh ta rất độc đoán mưu mô cũng không kém phần xảo quyệt.
Trên giường anh ta như một con dã thú, hành xác cô cả đêm đến mỏi nhừ cơ thể. Nhưng lúc này đây, khi anh ta ngủ, hàng mi dài khẽ động đậy, môi mím lại trông mới bình yên và đáng yêu làm sao!!!
Đáng yêu??? Cũng đúng người này nhỏ hơn cô ba tuổi thì vẫn dùng từ đáng yêu được.
Mãi miên man trong suy nghĩ của bản thân mà cô không biết rằng cái người đẹp trai kia đã tỉnh giấc và đang nhìn cô chằm chằm… Cô thoáng giật mình rồi bật dậy vươn vai, duỗi người đánh trống lảng

-” Uicha…thời tiết hôm nay mới đẹp làm sao! Nào, em trai muốn ăn gì chị xuống bếp làm ngay cho em nhá!” cô quay sang hỏi

Hắn lười nhác mở mắt, tay xoa rối mái tóc vàng nhạt, nghe hai tiếng “em trai” hắn khẽ nhíu mày rồi lườm cô một phát. Cô như hiểu ra vội bào chữa

-“À…tôi nhỡ miệng, thế hôm nay cậu muốn ăn gì?”
Nói đoạn cô vén chăn định xuống làm buổi sáng thì cái đau ở eo khiến cô dừng lại. Sau một trận ân ái kéo dài suốt ba giờ đồng hồ khiến cả người cô mệt rã rời. Hắn lập tức nhận ra, ánh mắt liền chuyển sang ô cửa sổ, ngắm nhìn thời tiết bên ngoài mà trầm ngâm một lát

-“Hôm nay, ra ngoài ăn”

Bỏ lại một câu gọn ghẽ rồi xoay người bước vào phòng tắm. Cô nghe thì ngẩn người ra

-“Sao? Không muốn?” Hắn lại hỏi

-“Nào, nào có? Tôi chuẩn bị liền!” Cô cười vui vẻ rồi tự về phòng thay đồ. Hắn thấy cô hí hửng còn ngâm nga câu hát thì tâm trạng cũng tốt phần nào

Vì sao lại vui ư? Gì chứ đi ăn với tên nhóc này thì ăn toàn món ngon, sơn hào hải vị, nhà hàng sang trọng và đặc biệt là không phải tốn tiền


Ở cái thành phố xa hoa này người giàu kẻ nghèo có đủ. Từ những anh chàng đẹp trai đến những cô nàng xinh gái thích mua sắm. Những toà nhà cao ốc, những cửa hàng, trung tâm mua sắm,… Thật là tấp nập, đâu đâu cũng thấy người qua qua lại lại
Mấy cô chú nhân viên đang vội vả đi làm, anh shipper đang chuẩn bị đồ giao cho khách, có vài đứa trẻ gấp gáp chạy đến trường. Thật bận rộn và nhộn nhịp

Còn cô, cô là ai?
Xin tự giới thiệu, cô, Chu Đồng Nhi. Chỉ là một nhân viên làm ở sảnh chính khách sạn với đồng lương ít ỏi thì chẳng trụ nổi ở cái thành phố xa hoa này đâu, không những ngày ngày phải đi làm vất vả ở công ty cô còn đảm nhận công việc nội trợ cho một tên ranh con nhỏ hơn cô nhưng lại thành đạt hơn cô nhiều. Cô biết hắn xuất thân từ gia đình giàu có mà đã sớm tự lập. Ờ thì đẹp trai có, gia thế tốt, biết bao cô gái chân dài các kiểu theo đuổi

Thôi cũng kệ, công việc của cô là dọn dẹp nhà cửa, nếu cậu chủ gọi về nói sẽ ăn cơm ở nhà thì cô sẽ phải xuống bếp một chút, giặt đồ, phơi đồ, gấp quần áo,…đúng kiểu một osin cấp cao. Nhưng cô lại rất thích công việc này. Tiền lương rất hấp dẫn lại còn được cho ngủ lại, nhà thì rộng rãi thoáng mát, là một căn của khu chung cư cao cấp nhất, đến mơ cô cũng không nghĩ mình sẽ được ở nơi này một lần trong đời. Cô còn có phòng riêng, tủ quần áo, bàn trang điểm. Cậu chủ đôi lúc khá dễ tính, không có việc thì thích làm gì thì tuỳ, xem phim, chơi game, đọc sách,…bất kể việc gì cô thích. Lâu lâu lại mang cô đi đây đi đó toàn những nơi sang trọng. Mà cậu chủ này rất đành hanh, tính cọc cằn, thời gian ở nhà thì ít nhưng mỗi lần ở nhà là xoay cô đến chóng mặt…Cô phải phục vụ tất cả cho hắn kể cả…tình dục

Công việc, cuộc sống, chổ ở đối với cô bây giờ như một ân huệ. Còn tại sao cô lại có được ân huệ này thì đó là cả một câu chuyện dài…

Ban đầu cô chỉ là một nhân viên phục vụ nhỏ bé, rồi cậu ấm họ Dương cũng đến đây vung tiền. Nhưng người này rất khác, cậu ta có những thứ mà một người ở tuổi hai mươi ao ước. Nhà cậu ta giàu nứt vách, cho hẳn cậu ấy một căn hộ riêng ở thành phố này, như những công tử ăn chơi đổ đốn khác, quậy phá, một tên nghịch tử ăn chơi trác táng nhưng thành tích học tập của cậu ấy mà nói thì cũng khá tốt, tính chiếm hữu rất cao

🍀Mình định viết nó theo hơi hướng Trung Quốc nhưng vốn từ của mình là hoàn toàn không thể, đành quay lại với nét dân dã truyền thống của Việt Nam nếu có lỗi mong mọi người bỏ qua. Ủng hộ em với ạ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN