Ngực lép tôi yêu em! H+ - Chương 2: Anh hai là chỗ dựa vững chắc!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
297


Ngực lép tôi yêu em! H+


Chương 2: Anh hai là chỗ dựa vững chắc!


Chương 2

Nó chạy vào ngôi nhà khá giả, mở cửa, bầu không khí bên trong ngôi nhà có vẻ âm u, sau đó lại trùng xuống, nó bước vào nhà, thấy ba, thấy mẹ, thấy anh hai. Ba người bọn họ có vẻ rất căng thẳng, mẹ nó buồn xoa, ba nó chao mài ngồi xếp bằng, anh hai nó ngồi ngay cửa sổ ngó ra ngoài, gương mặt có vẻ không vui.

– Ba mẹ sao thế? Cả anh hai nữa?

Nó ngạc nhiên tháo vớ ra để ngay vào kệ dép, nó bước vào nền gạch của phòng khách từ từ bước tới chỗ ba người ngồi lễ phép.

– Ba, mẹ, anh hai, rốt cuộc đã xảy ra chuyên gì?

Mẹ nó mặt buồn xoa, xoa đầu nó, bà nhẹ nhàng cất giọng trầm.

– Chắc mẹ và ba phải về quê làm ruộng vói thím hai, bỏ lại hai anh em trên này! Anh hai đi làm, con đi học!

Vốn dĩ nhà nó thuộc họ khá giả. Nhưng họ phải về quê vì có vụ mùa rất lớn, mỗi vụ mùa, họ lấy khoảng một trăm triệu, còn thấp hơn là tán chục triệu, nẻn nhà mới khà giả nhất vùng.

– Gia Yên!

Ba nó chao mài. Có lẽ, ông đẫ thấy phần áo rách của nó che, ông quát:

– Con mau giải thích, tại sao áo lại rách thế kia?

Nó hoảng hốt che đi phần áo bị rách, nhanh chân chạy lên lầu. Ba, mẹ, và anh hai của nó chạy theo lên phòng, hị thấy cửa đã đống từ trước, anh hai nó đập cữa.

– Gia yên! Có mở cữa cho anh hai vào không?

Nó hoảng hốt lấy đồ trong tủ quần áo, chạy vào nhà tấm đống cữa. Bên ngoài, anh hai nhìn ba mẹ lo lắng nhẹ nhàng trấn an.

– Ba, mẹ để con nói chuyện với em! Không sao đâu! Con bé đâu phải kiểu con gái như thế!

Ba, me, nó ra ngoài, còn anh nó ở lại. Anh đập cữa xông vào, thấy cửa nhà tấm có nước chảy, anh khoanh tay xoay mặt ra cữa sổ.

– Anh chờ câu giải thích của em!

Reng… Reng… Tiếng chuông cửa nhà nó vang lên, mẹ nó ra mở cửa.

Bà thấy một thanh niên, đầu tóc bù xù bị hắn làm rối, quần áo nhăng nheo, đưa cho bà một cái cặp nhỏ nhỏ xinh xinh màu hồng phấn đẹp kia. Lể phép mĩm cười chào cất giong.

– Cho cháu gửi cặp Gia Yên để quên ạ!

Nói xong quay đi, chẳng buồn quay đầu lại nhìn người đàn bà đang khó hiểu. Tại sao nó lại quen biết cậu ta? Tại sao nó lại quen biết người như thế? Trông đầu bắt đầu có những ý nghĩ không hay, cầm cái cặp vào nhà.

Gia yên tắm xong bước ra ngoài, nhìn anh hai nghiêm nghị ngồi khoanh tay trên giường.

– Nói mau! Tại sao áo lại bị rách như thế?

Giọng trầm thấp đáng sợ, nó nhẹ nhang lại gần chui vào lòng anh, nhiwngx giọt nước mắt của nó rơi xuống ướt hết áo của anh.

– Tại sao? Tại sao em phải gặp hắn ta? Tại sao hắn lại làm thế với em? Mười hai năm, mười hai năm hắn bắt nạt không đủ hay sao? Bây giờ hắn lại giở trò làm nhục em trong lớp! Em chịu hết nỗi! Thật sự em chịu hết nỗi rồi!

Anh nghe vậy trong lòng bực tức, ai dám đụng đến đứa em gái nhỏ của anh, đứa em gái mà anh yêu nhất, yêu hơn bao giờ hết, yêu hơn cả bản thân anh.
____________________________________

Lịch ra chương.

Tối chủ nhật hàng tuần

Vì mình bận đi làm nên đến ngày mình đăng nhé!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN