Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 1125
Nhưng mà tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh vốn là bộ pháp đỉnh thiên địa, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo muốn phục chế ngay một lần là không thể nào.
Mặc dù Lục Nguyên xem một lần nhưng không thể học đwojc, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo có phục chế bộ pháp được hay không? Lục Nguyên nhìn hướng chủ võ thần văn minh, bộ võ thần bộ của gã cũng khá nhanh. Hắn xem một lần lập tức phát hiện có thể học bảy, tám phần võ thần bộ.
Quả nhiên là có thể, vậy thì tiếp tục học tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh thôi.
Lần này vĩnh hằng chi môn khởi động phun ra thần vật cao địa giai thứ bảy, tám. Bởi vì phe sát na dốc sức ngăn cản nên chủ tốc chi văn minh chỉ lấy được một cái, nhưng cái kia cũng thuộc về phe bất tử. Dù sao phe sát na toàn dốc sức chặn chủ tốc chi văn minh, những người khác liền rảnh rỗi hôi của.
Lập tức ai về vị trí nấy, đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa của mình.
Chủ võ thần văn minh nói:
– Khó đánh.
Chủ nhất chi văn minh gật đầu đồng ý:
– Đúng vậy, đối phương có chủ tốc chi văn minh, thật là khó đánh. Chúng ta không chặn chủ tốc chi văn minh thì hai thần vật sẽ vào tay hắn hết, nếu chúng ta chặn chủ tốc chi văn minh thì chỗ khác sẽ yếu đi, rơi vào tay phe bất tử, chúng ta đánh sao cũng không được.
Có người hỏi:
– Pháp Biến, có cách gì hay không?
Chủ pháp biến văn minh xưa nay nổi tiếng là vạn trí.
Chủ pháp biến văn minh chìm trong suy tư, thật lâu sau lắc đầu nói:
– Không có cách, không bột đố gột nên hồ. Nếu là ở đại hoàn cảnh thì còn có đất dùng võ, ta nghĩ ra vài cách, nhưng chỗ này quá nhỏ, mặt đối mặt, mục tiêu đơn thuần trực tiếp, thứ càng đơn giản ta càng khó động tay chân.
Chủ pháp biến văn minh cũng hết cách, những người khác chịu bó tay. Lập tức thần vật cao địa giai thứ chín, mười bắn ra.
Lục Nguyên chưa động, những người khác cho rằng hắn đã bỏ cuộc.
Nhưng sao Lục Nguyên từ bỏ được, hắn chưa từng từ bỏ thứ gì đáng giá liều mạng cả.
Lục Nguyên vẫn đang học tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh. Khi thần vật cao địa giai thứ chín, mười bắn ra thì Lục Nguyên yên lặng vận chuyển Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo, tiếp tục học.
Khi thần vật cao địa giai thứ mười một, mười hai bắn ra, Lục Nguyên còn đang vận chuyển Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo, tiếp tục học.
Hiện tại tu hành, học tập, là vì ngày sau bùng nổ.
Khổ tu lâu như vậy, mai này rồi sẽ có lúc bùng phát!
Rốt cuộc thì khi thần vật cao địa giai thứ mười hai rơi vào tay chủ tốc chi văn minh, Lục Nguyên đã học xong tốc thần bộ pháp của gã, học hết tinh diệu áo nghĩa. Học xong rồi Lục Nguyên tiến và trong tân kiếm thế giới của mình để luyện tập, không thể cho người ngoài biết, phải đánh họ không kịp trở tay.
Tốc độ ban đầu của Lục Nguyên là giai đoạn thứ hai bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ.
Lặng lẽ vận tốc thần bộ pháp, mới luyện nó tiểu thành mà Lục Nguyên phát hiện đã từ bỏ hai hạn chế bát diện, đi tới lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ.
Tiếp tục luyện tập, tiếp tục tăng cao tốc độ của mình, phải dùng thời gian nhanh nhất tăng cao tốc độ để cướp càng nhiều cao đẳng thần vật.
Lục Nguyên rất nhanh luyện tốc độ đến tứ vũ vô địch chi tốc độ, lần này trừ đi lục hợp.
Hiện tại tốc độ của Lục Nguyên tiến bộ khá lớn, đã đuổi kịp chủ tốc chi văn minh rồi.
Nhanh!
Càng nhanh!
Nhanh vô địch!
Lục Nguyên hưởng thụ cảm giác nhanh như tia chớp này.
Bây giờ thật sự rất nhanh.
Lục Nguyên đã đến tứ vũ vô địch chi tốc độ.
Lục Nguyên vẫn còn đang luyện tập tiếp, tốc thần bộ pháp đúng là uy lực vô cùng, nhanh đến đáng sợ.
Lục Nguyên tiếp tục luyện tập, ha phí vô số thiên cấp linh mạch, dùng năng lực giảm bớt tốc độ chảy của thời gian, luyện tập rất lâu sau rốt cuộc tới vô địch chi tốc độ. Cách luyện này hao phí nhiều thiên cấp linh mạch, không ngừng đốt cháy thiên cấp linh mạch khiến Lục Nguyên tài sản kếch xù cũng thấy đau lòng.
Tới vô địch chi tốc độ rồi Lục Nguyên phát hiện dựa vào tốc thần bộ pháp đã không thể tăng cao tốc độ nữa.
Vậy cũng đúng, chủ pháp biến văn minh thích hợp nhất với chủ tốc chi văn minh, đây là tính thích ứng giữa công pháp với người. Cộng thêm chủ tốc chi văn minh bản thân thiên phú nữa, Lục Nguyên không thể học được điều đó. Tất nhiên tốc độ bây giờ của Lục Nguyên mặc dù không bằng chủ tốc chi văn minh nhưng cũng rất khá rồi.
Nhưng mà Lục Nguyên không thỏa mãn, phải tiếp tục luyện tốc độ.
Lúc này, cao đẳng thần vật thứ mười ba, mười bốn bắn ra, nhiều chủ văn minh từ mười đến mười bốn kỷ nguyên tiếp tục hành, bắt đầu cướp đoạt nhiều văn minh thần vật. Lục Nguyên không sốt ruột, vẫn ngồi đó tìm kiếm chủ văn minh tốc độ hơi nhanh chút, học bộ pháp của họ.
Từng bộ từng bộ pháp kinh thế tuyệt tục rơi vào tay Lục Nguyên.
Lần này thì Lục Nguyên học được ba bộ pháp cực kỳ nhanh, cộng thêm tốc thần bộ pháp ban đầu, võ thần bộ, tổng cộng có năm bộ pháp khá nhanh.
Cao đẳng thần vật thứ mười ba, mười bốn đều thuộc quyèn sở hữu của phái bất tử. Bởi vì có chủ tốc chi văn minh ở, dựa vào tốc độ kinh thế tuyệt luân của gã, phe sát na không cướp được chư thiên thần vật. Cố tình phe sát na không có cách gì cả, mặc kệ phe bất tử vênh váo.
Loại cảm giác này đúng là khó chịu.
Bây giờ phe bất tử tuyệt đối chiếm ưu thế, phe sát na thì hoàn toàn yếu thế.
Khi cuộc tranh đoạt cao đẳng thần vật thứ mười ba, mười bốn đã chấm dứt, Lục Nguyên yên lặng ngồi trên đất vĩnh hằng, dung hợp năm bộ pháp đã học được. Không đúng, còn thêm vào ‘đỉnh cấp bộ pháp’ nữa, tổng cộng sáu bộ pháp bắt đầu dung hợp, học tập ưu điểm trong đó.
Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo điên cuồng vận chuyển.
Học là phải xong một lần.
Bây giờ Lục Nguyên dần hiểu tại sao Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo có thể phục chế được mọi chiêu thức, chuyện cũng rất đơn giản. Mới bắt đầu ở hỗn động cảnh thì Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo bị hạn chế rất lớn, chỉ có thể học tập kiếm chiêu, nhưng sau này được đạo tự thì ngày càng học được nhiều thứ hơn.
Đạo tự, chính là căn nguyên thiên hạ vạn pháp, tất cả chiêu thức.
Lục Nguyên không ngừng tăng cao đẳng cấp của đạo tự, vậy nên dần dần hắn mạnh hơn về mặt chiêu thức, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo có được càng nhiều chiêu thức.
Khi đạo tự chân thân tới bảy phần thì trên đời chỉ cần là chiêu thức sẽ không làm khó được Lục Nguyên.
Dù sao đây là đạo tự chân thân bảy phần.
Nói đơn giản tựa như tự học cái của mình.
Tất cả pháp thuật, chiêu thức căn nguyên về đạo tự.
Lục Nguyên có đạo tự chân thân bảy phần đương nhiên có thể học bất cứ chiêu thức gì, thậm chí là thay đổi.
Đây chính là sự thật về Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo ngày càng lớn mạnh, chỉ Lục Nguyên có được đạo tự như vậy, những người khác không ai có đạo tự chân thân bảy phần. Có lẽ Tổ Long có, đương nhiên khả năng đó không quá lớn, đạo tự chân thân bảy phần của Lục Nguyên có công lao thôn thiên phệ địa công pháp, sự thật là có công của lần trung ương thiên triều đại quyết chiến, một lần thôn phệ hơn một trăm ban đầu văn tự.
Mặc dù Tổ Long rất mạnh nhưng muốn thôn phệ nhiều ban đầu văn tự như thế e rằng chưa đủ trình đọ, dù sao trên đời này chỉ có mấy trăm ban đầu văn tự, muốn nuốt hơn một trăm ban đầu văn tự là điều cực kỳ khó khăn.
Không có bỗng dưng cường đại, trong sự mạnh mẽ có sự thật, sự thật đó đôi khi rất đơn giản.
Lục Nguyên lợi dụng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo vì có đạo tự chân thân bảy phần mà biến ngày càng lớn mạnh dung hợp sáu loại bộ pháp đỉnh cấp, đặc biệt là tốc thần bộ pháp. Đạo tự chân thân cũng rót vào một luồng tinh hoa giúp cho Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo thúc đẩy, cuối cùng tốn thời gian khá dài rốt cuộc thôi diễn ra bộ pháp thích hợp cho Lục Nguyên. Bộ pháp này có tên là kiếm bộ.
Hình dạng kiếm rất thích hợp cho bay.
Loại kiếm bộ thoát khuôn sáu loại đỉnh cấp bộ pháp cộng đạo tự chân thân bảy phần dốc hết tác dụng. Lục Nguyên thậm chí cảm giác dường như nếu trong đạo tự chân thân bảy phần ẩn chứa ảo diệu không đủ thì chưa thể hoàn thành điều này. Sáu loại đỉnh cấp bộ pháp, đặc biểt là tốc thần bộ pháp sáng tạo ra kiếm bộ đương nhiên không giống bình thường.
Lục Nguyên ngự kiếm bộ.
Thật nhanh!
Lục Nguyên cảm giác vèo một tiếng đã bay thật xa.
Quá nhanh!
Tốc độ này e rằng đã vượt qua vô địch chi tốc độ, đến tầng tộc độ thứ sáu của chủ tốc chi văn minh, tốc chi cảnh! Tốc chi cảnh nhanh nhất! Hay quá, đúng là làm được rồi. Lục Nguyên lập tức phát hiện một vấn đề, mới đầu tốc độ của hắn là bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ, bây giờ tăng lên đến giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh, thoát khỏi bốn hạn chế là bát diện, lục hợp, tứ vũ, vô địch, tăng cao rất nhiều cho nên động tác theo không kịp, chỉ có thể từ từ thói quen phản ứng với tốc độ nhanh như vậy. Hắn không chút do dự thiêu đốt linh thạch, dẫn chậm tốc độ chảy của thời gian, tiếp tục làm. Giảm thấp tốc độ chảy của thời gian rồi Lục Nguyên tiếp tục thích ứng tốc độ cao hiện tại của mình. Mới đầu không ngừng đụng vào vách thế giới của mình, thật muốn khóc. May là trong tân kiếm thế giới ít có đồ vật, đặc biệt là chuyển dời Kiếm Môn ra ngoài rồi thì thoáng đãng hơn. Thế giới bởi vì hắn bay quá nhanh dấy lên bão tố siêu cấp lớn, hoặc đánh vào vách thế giới dẫn đến động đất, núi lở, mấy thứ này sẽ không ảnh hưởng đến người khác.
Lục Nguyên dần thói quen tốc độ của tốc chi cảnh, thật là sảng khoái.
Phải rồi, Lục Nguyên chợt nhớ tới hắn còn có hai thần vật, một là đánh chết chủ hồng mông văn minh có được, một là mới cướp được chư thiên thần vật. hai chư thiên thần vật này hoàn toàn đủ cho Lục Nguyên tăng đẳng cấp lên đến mười ba kỷ nguyên. Nhưng mà! Hãy chú ý chữ nhưng này!
Cái thứ hai chư thiên thần vật hình tiểu kiếm không thể dùng, nghe nói nó toát ra cái gì hơi thở vĩnh hằng, tỏa ra không ngừng, vậy nên không thể ăn.
Nếu dùng thời gian giảm chậm nửa tháng thì có được không?
Lục Nguyên chợt lóe linh cảm, liền bạn rộn ngay. Thời gian thiết tắc, thiên giai linh mạch, thời gian siêu cấp giảm tốc độ. Bây giờ Lục Nguyên càng lúc càng phát hiện thời gian trói buộc, rõ ràng ở thế giới cảnh dùng thời gian giảm tốc độ và thời gian siêu cấp giảm tốc độ không tốn bao nhiêu linh thạch, hiện tai mất hàng đống thiên cấp linh thạch. Lý luận rất đơn giản, thời gian trừ đối với vĩnh hằng chi môn ra, với tất cả sinh linh đều có trói buộc, thời gian sức mạnh to lớn trường hà, ngươi là nhân vật thực lực càng cường thì trói buộc càng lớn, cần linh thạch cũng càng nhiều.
Lục Nguyên bận rộn hết nửa ngày, kết quả phát hiện tuy rằng thời gian giảm tốc độ nhưng bên cạnh thần vật thì thời gian không biến mà không động. Đúng vậy, thời gian không ảnh hưởng gì được vĩnh hằng chi môn, cho nên thần vật đi ra từ vĩnh hằng chi môn nó cũng không ảnh hưởng được. Xem ra chỉ đành ngoan ngoãn chờ nửa tháng rồi ăn vào.
Không đúng, có cách!
Thời gian thiết tắc quá yếu, không đối phó vĩnh hằng chi môn được, nhưng còn có vận mệnh thiết tắt mà. Mặc dù vận mệnh thiết tắt không thể đối phó bản thân vĩnh hằng chi môn, xếp hạng kém một cấp nhưng đối phó thần vật của nó không thành vấn đề. Lục Nguyên nghĩ như vậy.
Lục Nguyên giờ tay lên, định lý, chân lý và thiên mệnh đều dung nhập trong người hắn nhưng muốn tùy lúc huyễn hóa ra cũng không thành vấn đề.
Một tay cầm bút, một tay cầm sách.
Định lý chi thư, chân lý chi bút.
Lục Nguyên quát to:
– Thư của ta là định lý, bút của ta là chân lý!
– Định lý chuyển chân lý!
Lục Nguyên hét:
– Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua!
Rồi hắn cầm bút nhanh chóng viết: ‘Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua’. Phút chốc hai chữ hợp nhất hóa thành một luồng sáng vàng chyển thành hỗn đỗn sắc, định lý thành công biến chân lý. Lục Nguyên cảm thấy trong khoảnh khắc vận mệnh thiết tắt của mình bắn ra hai sức mạnh to lớn khác nhau, chớp mắt hơi thở bất hủ bất diệt trên khối kiếm nhỏ đó biến mất, dường như qua nửa tháng thật vậy.
Tốt lắm, cuối cùng thì có thể ăn rồi.
Lục Nguyên không chút khách sáo, bắt đầu ăn chư thiên thần vật, và ăn luôn cái lấy từ chủ hồng mông văn minh.
Hai hơi thở thần vật biến đổi trong người Lục Nguyên dần biến thành một luồng sức mạnh. Trong sức mạnh to lớn ẩn chứa rất nhiều vĩnh hằng ảo diệu giúp đỡ Lục Nguyên không ngừng tham ngộ, hắn cảm thấy mình cách vĩnh hằng chi môn không xa lại xây dựng mối liên kết thứ ba. Mỗi khi nhiều một liên kết thì tham ngộ với vĩnh hằng chi môn lại tăng một tầng, thực lực bản thân cũng tăng cấp.
Mười ba kỷ nguyên, bây giờ mình đã tới mười ba kỷ nguyên!
Sung sướng!
Lục Nguyên cảm thấy mười ba kỷ nguyên chạy chồm trong cơ thể, tăng chất và lượng hơn chút so với mười hai kỷ nguyên.
Hiện tại tốc độ thì mình khoái tuyệt thiên địa kiếm bộ, pháp lực có mười ba kỷ nguyên, dưới mười lăm kỷ nguyên không ai là đối thủ của mình nữa. Tiếp theo là lúc mình cướp đoạt chư thiên thần vật, trổ tài rồi đây.
Lục Nguyên ở trong tân kiếm thế giới hú dài rất là sảng khoái.
Đúng là ở dưới khí thế một đám chủ văn minh Lục Nguyên có chút áp lực, bây giờ vứt bỏ những áp lực này sảng khoái một lần.
Trong chớp mắt thần vật cao địa giai thứ mười lăm, mười sáu đã thuộc về chủ nhân.
Mọi người tự quay về chỗ cũ.
Cho tới bây giờ, phái sát na bởi vì chủ tốc chi văn minh mà ở vào thế yếu tuyệt đối, phe bất tử thì hoàn tàn chiếm ưu thế.
Phe sát na đã tan tác không còn manh giáp, cố tình chủ pháp biến văn minh tự xưng là vạn trí bây giờ cũng chịu bó tay. Chỗ này quá ít, nhân tố quá ít ảnh hưởng chủ pháp biến văn minh phát huy. Chủ pháp biến văn minh có lòng mà sức không đủ, rất là buồn bực.
Có người rầu lo nói:
– Chủ pháp biến văn minh được gọi là vạn biến trí châu mà chịu bó tay, nếu lấy vũ lực đấu nhau thì bên chúng ta chủ võ thần văn minh không đánh gục nổi đối phương, vậy thì chẳng phải là chúng ta không được một cái nào cao đẳng thần vật sao?
– Nếu lần tranh đoạt chư thiên thần vật này chịu thiệt thì về sau chưa nói tới bên mình không tăng thực lực được, đối thủ sẽ không ngừng tiến bộ, so sánh sẽ hình thành cục diện gì có thể tưởng tượng ra.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!