Bảy Ngày Để Yêu - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
236


Bảy Ngày Để Yêu


Chương 1


– Này Thị Nở tại sao hồi nảy tao hỏi bài mà mày dám k trả lời hả.
– Mình k nghe thấy, xin lỗi cậu.
– Ê mày tưởng chỉ cần xin lỗi là xong hả, nếu muốn tao bỏ qua thì phải có điều kiện thích đáng chứ nhỉ.
– Cậu muốn gì.
– K cần nhiều chỉ cần làm giúp tao 1 bài văn thôi, mai là hạn chót nộp bài rồi nếu ngày mai k có thì chết vs tao đấy.
– Mình biết rồi.
Tụi nó học chung lớp vs nhau mà ăn nói kỉu vậy đấy, suốt ngày bị ức hiếp vậy mà nhỏ chỉ biết răm rắp làm theo chứ chả hề mảy may cải lại bọn chúng dù chỉ 1 lời. Bây h đang là học kì 2 của năm lớp 10 nên bài vở chất cả đống vậy mà bọn kia còn dồn thêm việc cho nhỏ nữa đúng là bọn mất nhân tính.

– Con đi học về rồi ạ.
– Mau ăn cơm nhanh lên còn ra phụ ta coi hàng.
– Vâng.
Nhà chỉ có 2 mẹ con, nếu mẹ nó k đi làm thì chắc nó đã phải nghỉ học từ sớm. Buổi sắng thì đi làm thuê cho nhà ng khác, chiều về lại phải dọn quán bán hàng ăn để kiếm thêm tiên, tối đến lại đi giặc là cho nhà hàng hay khách sạn. Mẹ nó đầu tắt mặt tối suốt ngày nên cũng chả thèm quan tâm để ý gì đến nó nữa, vì thương mẹ nên nó chỉ biết học học và học, nhận đc học bỗng là mục đích của nó.

– Này sao mày cứ hở ra là cầm cuốn truyện vậy hả.
– Mẹ ơi, cho con đọc nốt trang này nữa thôi.
– Còn k mau cất đi, muốn ăn đòn k hả. Đã học hành gì chưa.
– Con học hết rồi, tất cả những việc mẹ giao đều làm hết rồi, mỗi ngày con chỉ đọc đc có 15ph mà mẹ.
– Nhanh lên còn ra giúp ta dọn hàng.
– Vâng, hihi.
Chắc các bạn đang thắc mắc tại sao nhà nó nghèo thế mà lại có truyện để đọc đúng k. Thật ra đó chẳng phải là truyện của nó đâu, sát cạnh nhà nó có 1 ông chủ tiệm cho thuê sách báo truyện củ, đã để ý mẹ nó từ lâu nên mới tìm cách lấy lòng nó.

– Nào các e đến h nộp bài văn làm ở nhà rồi.
– Này Thị Nở bài của tao đâu.
– Ứ,,,,mình quên mất. Cũng tại mê đọc truyện nên nó chả nhớ đến chuyện gì nữa cả.
– Mày nói sao cơ, quên ư. Thôi đc vậy thì đưa bài làm của mày đây.
– Nhưng đây là bài làm của mình, cậu lấy rồi thì mình làm sao…
– Việc đó k liên quan đến tao, ai bảo mày dám quên cơ chứ.
Đúng là thời nào cũng có giang hồ mà, biết bao nhiêu công sức nhỏ mới có thể viết đc bài văn đó vậy mà, sao lại để bị cướp 1 cách trắng trợn như thế cơ chứ.
– Ai chưa nộp bài, tự giác đứng dậy.
Nhỏ đứng lên, mặt cúi gằm xuống đất.
– Ơ, Châu e mà lại chưa nộp bài sao.
– Thưa thầy hôm qua e quên mất nên….
– Thật k thể tin đc, 1 học sinh siêng năng chăm chỉ như e lại có thể quên làm bài tập ư.
– E xin lỗi thầy.
Aaaaaaaaaaa tức muốn nỗi điên, sao lại có thể nhận lỗi về mình như vậy chứ, đáng ra phải nói là thưa thầy bài làm của e bị nhỏ kia lấy mất chứ, đúng là hiền quá hóa dại mà.
– Thôi đc rồi, thầy sẽ cho e nộp lại bài vào sáng mai nhưng để cảnh cáo thầy sẽ trừ 2 điểm vào bài làm.
– E cám ơn thầy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN