-Thưa tiểu thư nô tì là Seo kể từ bây h sẽ là nô tì riêng của ng ạ.
– Nô tì riêng của ta sao, k cần phải vậy đâu.
– Đây là lệnh của lao gia thưa tiểu thư, nô tì k dám cải lời.
– Thôi đc rồi ng mau vào đây đi, ở ngoài đó lạnh lắm đấy.
1 tuần trôi qua, suốt ngay fhết ăn rồi lại ngủ đến phát chán, k chịu nối nữa rồi nó đành phải trốn nhà ra ngoài chơi thôi. Quan cảnh ở đây sao lại thô so hoàng tàn thế nhĩ ở trong phim tuy có là thời cổ đại đi chăng nữa cúng chẳng đến nỗi thế này.
– Seo à, đây là nơi nào.
– Sao cơ ạ. Ý tiểu thư muốn hỏi gì e k hiểu.
– Ta hỏi đây là đâu, nơi này có tên là gì.
– À ý tiểu thư là toàn bộ nơi này sao ạ, đây là đảo jeju thư tiểu thư.
– Đảo Jeju ư, haha ta biết nơi này. Đã từng nghe rất nhiều trên TV đây chính là nơi giam giữ tội phạm đi đầy của triều đình đúng k.
– TV là thứ gì vậy ạ, vâng đúng là như vậy thưa tiểu thư.
– Vậy đây là đời Chosoen thứ mấy vậy.
– E xin lỗi nhưng e k hiểu tiểu thư đang nhắc đến thứ gì hết ạ.
– K hiểu sao, kì lạ vậy trên TV thường hay nhắc đến các đời vua của triều đại Chosoen mà.
Đang nói chuyện bỗng nhiên nó phát hiện ra thứ gì đó rồi ba chân bốn cẳng chạy mất tăm.
– Tiêu thư đợi e vs ạ, tiểu thư.
– Oa ngon quá đi à, lâu rồi ta k đc ăn dâu tằm ngọt thế này.
– Aaaa tiểu thư ơi cái đó k ăn đc đâu ạ, sâu đấy chúng là sâu đấy ạ nghe nói ăn vào sẽ chết, tiểu thư mau nhổ ra đi ạ.
– Chết cái đầu ngươi ấy, thứ ngon thế này mà bảo sâu sao còn nói gì ăn vào sẽ chết đúng là xằng bậy.
– Nhìn cô nương xinh đẹp kia đang muốn tự tử kìa, chúng ta mau tới khuyên ngăn.
– Này cô nương đời còn đẹp thế sao lại đành lòng vất đi mạng sống như vậy chứ.
– Mấy ng nói cái gì vậy, ai vất đi mạng sống.
– Sao cô nương lại đam đầu vào chỗ chết như thế chứ, quả sâu đó ăn vào sẽ chết thảm đấy.
– Lại nữa, các ngươi bị khùng hết rồi sao nảy h ta ăn biết bao nhiêu là quả thế mà vẫn còn sống sờ sờ đây này.
– Bên trong loại quả này chứa 1 chất nhầy màu đỏ chính là máu ng đấy.
– Im lặng…..Nó hét lên, rồi hái hết tất cả dâu trên cây xuống rồi lần lượt cho vào miệng tất cả những tên vừa nảy nói nhăng nói cuội.
– Thế nào, sao các ngươi k chịu chết đi cho rồi hả.
– Ư, ngon quá, ngọt quá.
– Oa ta thật sự k biết loại quả này lại ngon đến vậy.
– Các ngươi còn k biết hết tình năng của lọa cây này đâu, trái và lá của nó có thể giúp chữa bệnh đấy.
– Chữa bệnh sao.
– Đúng vậy chúng có thể chữa các loại bệnh về đường ruột và có khả năng cầm máu đấy.
– Oa thật k thể tin đc, cây sâu này lại tốt đến như vây.
– Còn 1 đều nữa nó có tên gọi là cây dâu tằm chứ k phải là cây sâu.
– Thật cám ơn sự chỉ bảo của vị cô nương đây, nếu k có lời chỉ bảo của ng chắc chúng ta sẽ cứ tưởng nó là loài cây giết ng đấy chứ.
Phủ Young:
– Eun Woo cả chiuều hôm nay con đi đâu vậy hả, Mẫu thân tìm con muốn chết đi đc.
– Con xin lỗi tại cảnh vật ở đây đẹp quá Eun Woo k muốn về.
– Thưa phu nhân, tiểu thư của con tài giỏi lắm ạ…………..
– Thật vậy sao, Eun Woo à sao con lại biết những đều đó.
– Ờ thì, chỉ là những thứ đc học từ trc…
– K ngờ con gái của ta lại hiểu biết rộng như vậy.
\” Ặc cái đó cũng gọi là hiểu biết rộng sao, ở nơi mình ở đến trẻ con cũng có thể biết nữa mà.\”
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!