Bảy Ngày Để Yêu - Chương 57
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Bảy Ngày Để Yêu


Chương 57


Hoàng cung:
– Ngươi bảo sao, có ng cướp Eun Woo của ta đi rồi sao. Bọn chúng là ai mà dám to gan đến thế?
– Bẩm Hoàng thượng, có 1 sự trùng hợp Vương gia sáng sớm nay cũng đã rời khỏi kinh thành rồi ạ.
– Vương gia ư, hắn dám…
– Bây h thần sẽ làm gì thưa Hoàng thượng.
– Lập tức đều động quân binh theo ta đến Inchoen.
– Ngay bây h sao ạ.
– Đúng vậy ngay lập tức, k thể chậm trể đc.
Inchoen, phủ Vương gia:
– Eun Woo à, hôm nay muội thật sự rất rất xinh đẹp nhưng thật tiếc cho hắn vì chắc chắn hắn sẽ k bao h đc nhìn thấy bộ dạng tiên nữ của muội đc nữa rồi.
– Ý ngươi là gì?
– Vì hôm nay muội sẽ phải là của ta, sẽ thuộc về ta, mãi mãi.
– Ngươi muốn làm gì?
– Eun Woo à, là vì hắn ép ta đến bước đường này. Đừng trách ta.
– Đừng lại gần ta.
– Hắn có gì hơn ta cơ chứ, chỉ vì ta là con trai của Phi tần chứ k phải là con của Hoàng hậu sinh ra như hắn nên mới k đc kế thừa ngôi vị sao?
– Huynh, bình tĩnh lại đi.
– Sau khi mẫu thân ta mất, ngay lập tức ta bị đạp ra khỏi Hoàng cung. Còn bảo là huynh đệ yêu thương nhau gì gì đó, đến 1 lời cầu xin cho ta hắn cũng k thèm mở miệng.
– Chắc huynh ấy có nỗi khổ gì đó.
– Nỗi khổ ư, ta sinh ra là ai kia chứ từ mẫu thân đến cả Vương phi ta yêu quý nhất cũng rời xa ta. Muội có biết nhờ muội ta mới có thể trở lại làm con ng k. Vậy mà hắn nở cướp muội trên tay ta ư, k bao h.
– Huynh lầm rồi, ta và huynh ấy đã quen biết nhau từ trc nêu như bọn thuộc hạ của huynh k bắt ta đến đất thì chắc chắn huynh cũng sẽ k bao h biết đến ta là ai đâu.
– Im đi, ta k cần biết. Bây h ta chỉ cần có muội mà thôi, Eun Woo à, mau đến đây.
– Buông ta ra, buông…..ra.
Rầm………
– Eun Woo à! Ta giết chết ngươi.
– Haha, cuối cùng ngươi cũng đã tới rồi sao?
– Hoàng thượng.
Hai ng dùng kiếm đánh nhau 1 trận k phân thắng bại, đến lúc đã mệt k còn sức lực. Vương gia vì k kịp phòng thủ đã bị lưỡi kiếm của Hoàng thường kề vào cổ.
– Ra tay đi.
Hoàng thượng k nói năng gì vung kiếm lên chuẩn bị chém thì Eun Woo lịa xông vào can ngăn.
– K đc, huynh đừng giết Vương gia.
– Eun Woo mau tránh ra.
– Muội mau tránh ra đi.
– Hoàng thượng à, ta xin huynh đấy hắn chưa làm gì ta cả. Tha cho hắn đi, dù sao hắn cũng là em trai của huynh mà.
– Eun Woo. Muội nghỉ ta có thể tha chết cho tên đã cướp Hoàng phi của ta để mưu tính chuyện đồi bạ sao?
– Ta bảo muội tránh ra.
– Hoàng thượng, xem như lần này ta cầu xin huynh đi. Ta k muốn nhìn thấy hắn chết vì ta, tha cho hắn đi đc k?
– Sao muội lại phải bảo vệ cho tên đáng chết này cơ chứ, rốt cuộc muội vs hắn là sao?
– Ta vs Eun Woo k có gì cả, muốn giết thì giết ta đi.
– Đừng giết hắn, ta k muốn hắn chết trc mặt ta, hắn k đáng tội chết. Bây h ta theo huynh về cung, chúng ta về cung thôi nhé.
– Muội buông tay ta ra, muội đang làm gì thế hả. Muốn bảo vệ cho hắn trc mặt ta sao, là ý gì đây chứ.
– Huynh k tin ta sao, ta chỉ k muốn chính tay huynh giết chết em trai mình vì ta huynh hiểu k hả? Đừng làm mất hình ảnh 1 vị quân chủ anh minh trong lòng ta, tha cho hắn đi………….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN