Halloween - Chương 21 - End:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Halloween


Chương 21 - End:


Tại sân bay quốc tế …
– Hihi
– Ella? Em vừa mới đi kéo da mặt huh ??
– Sao ??
– Nãy giờ cứ cười mãi ! Bộc có chiện gì zui à ??
– Hihi …Có nói anh cũng ko bik đâu ??
– Oh…….!!!! Đúng rồi ! Cái này là của em huh ??
Danson phụng phịu rút ra ……
– ZUN ZUN !!!- Ella thốt lên và chộp lấy con gấu
– Anh thấy nó rớt chỗ ghế trg wán cafe…. ĐỊnh hum wa đưa nhung wên mất
– Trời ! Té ra là nằm ở đây !! Hum wa em đã tìm nó suốt đêm rồi đây !!
– …Sao em lại đặt tên nó là Zun Zun ??
– Vì nghe phát âm của nó giống cái tên Chun ..! Hay mà !!
– Em thix Chun hả ??- Danson hỏi ngập ngừng
– Ko..!!!!- Ella cười – Em yêu Chun!
Câu nói phát ra từ miệng của cô, …. không hề do dự, ko hề chớp mắt… mà nhìn thẳng vào Danson khẳng định điều đó……Câu nói như sát muối vào trái tim anh, cuối cùng thì … điều anh nghi ngờ cũng đã thành sự thật…. Danson đã yêu và chờ đợi cô từ 7 năm nay, nhưng Ella lúc nào cũng như 1 đứa trẻ.., chẳng bao giờ cô biết đc tình cảm của anh…Vậy mà lần này, Ella đã thực sự thay đổi, ko còn lí lắc đc nữa, ko còn nũng nịu …..Danson chỉ cảm thấy hơi ngạc nhiên……
– Em …chắc chắn chứ ..!!!
Ella ko nói gì, chỉ phì cười, gãi đầu rồi khẽ gật nhẹ …thay cho câu trả lời ….
– …Nhưng ….em phải trở về ….!!!
– Em sẽ ko về đâu ..!!!
…..Ella đã thay đổi quá nhanh……
– Thôi nào Danson! anh luôn là anh trai của em….Phải nói cái gì để chúc mừng em đi chứ ….!!!
Phải nói gì bây giờ?? Anh chỉ biết cười buồn, 1 nụ cười thật gượng gạo…..Ôm nhẹ lấy cô ….
– Ella …! Chúc mừng em …!!!
…Tình yêu này ….đã kết thúc như thế ư ??? …..
*******
gần nửa tiếng sau, khi Danson đã lên máy bay và rời khỏi đó…Ella hí hửng chạy đến trước cửa ra vào sân bay ….Hẹn ở đây vào lúc 7h30, vậy mà bây giờ vân chưa thấy bóng Chun….
– Vẫn chưa tới
Cô ngó dáo dác khắp nơi , cho đến khi giọng hắn vang lên……
– Ella !
Từ bên kia con đường, Chun cười và vẫy tay với cô …..
– Wea! Tới trễ 3′ 29 giây rồi đó !!
ko biết có nghe đc ko mà sau đó, Chun liền giơ lên 1 vật gì đó…..
– Cái gì vậy ?? – Ella lầm bầm ….
Như là 1 cái móc chìa khóa….’ Hắn mua trước rồi sao ?? ‘ … Rồi cười lại, móc ngón tay ra hiệu cho Chun lại gần … ‘ Chậc ! Dám đi mua trước mà ko kiu mình !!
Rồi, Chun sải bc đến gần hơn…..ANh băng wa con đường và vẫn cư nhìn cô cười ….Cười gì mà cười nhiều thế ….Chả hỉu, cái nụ cười đó có hàm ý gì ….
Nhưng cắt ngang cái nụ cười đó….1 tiếng còi xe nhức tai cứ vang dài …..Cả 2 quay mặt sang……
“RẦM”
Những tiếng ồn cứ liên tục vang lên…Âm thanh còi xe, rồi 1 cú va chạm thật mạnh…Tiếp theo là những tiếng la hét , tiếng nhốn nháo của mọi người lúc đó, tất cả xúm lại…
Còn Ella…, cô sửng sốt đứng im như tượng nhìn về phía bên kia…..Cả người cô rã rời cho đến khi đầu gối khụy xuống …..Nét mặt tái xanh mà ko nói đc nên lời …
******
Ngay lúc đó, tại nhà của Hebe…
– Phù …No quá
– Cô xơi lun cả phần của tôi mà còn chưa no …!
– Anh đã có lòng tốt mang tới là tui phải ăn chứ ! Đúng hem ??
– Thôi đi Hebe! Tôi ko cãi lại đc cô đâu !!
– Vậy thì đừng cãi !!!
– Cô ….

Chưa nói hết thì tiếng chuông đt của Aron làm cắt ngang cuộc….” nói chiện ”
– Wea ???
2 giấy ngay sau đó, gương mặt của Aron liền tái xanh ….
– Đc rồi ! Tôi tới ngay đây !!!
Đó là câu cuối cùng trước khi anh gác máy và tức tốc bỏ đi …
– Aron! Có chuyện gì vậy ???- Hebe chạy theo
– …..Chun… đang ở trong phòng cấp cứu …!
**********
Trước phòng cấp cứu, ánh đèn màu đỏ bật lên ….Ella ngồi bên dãy ghế, gương mặt bất thần, cô tự căm môi mình và run rẩy…….. Chuyện đã xảy ra quá nhanh….Thậm chí cô vẫn chưa kịp che mặt lại ngay cái giây phút đấy ….Còn chưa định thần đc, Chun đã nằm đó, ko nói chuyện, ko nhúc nhích…Rồi ….máu bắt đầu chảy lan ra trên khuôn mặt anh …….
Nhưng từ lúc đó đến giờ, Ella ko khóc…..Cô tự dặn mình rằng ko đc khóc, Chun vẫn chưa chết thì khóc làm gì ???Cô ko dám khóc, bởi khóc rồi thì giống như ….anh ấy đã đi …… Ella sợ chuyện đó, sợ rằng Chun sẽ bỏ cô, Chun sẽ ko còn cười với cô, ko còn tặng quà cho cô, ko còn cãi nhau với cô nữa …….Càng lúc ….cô càng nắm chạt lấy con gấu nhỏ mà anh đã tặng cô ….
**********
Trên chiếc xe đang chạy với vận tốc tối đa….
– Bác tài ơi, làm ơn đi nhanh hơn đc ko ???
– Cậu à !! Tôi đã tăng tốc hết cỡ rồi đấy…!!
– Nhưng …
– Aron! – Hebe ngồi bên cạnh chen ngang- ANh bình tĩnh 1 chút đi ..! Sẽ ko có chuyện gì xảy ra đâu !!
Aron im lặng ……Nhưng gương mặt của anh thì tối sầm lại, 2 bàn tay bấu chặt lấy chiếc áo…
– Hebe! Cô có nghĩ là ….
Hebe liền quay lại đối mặt và ôm lấy anh ..
– H…Hebe ???
– Aron! Tôi đã nói là tất cả sẽ ổn thôi !! Chun sẽ ko sao , cà tất cả sẽ chảng có chuyện gì cả !!!
– ……….Cô chắc chứ !!
– Chắc …!!
******

all: ko nói trước đc đâu mọi người ơi . …Nhưng cứ chuẩn bị tâm lí trước đi là vừa ….( đừng oánh em )

tỉ Ekun: kẹo kẹo …kẹo em đâu …Nhưng tỉ cho bánh đi, em thik bánh hơn
Cả đám đứng trước phòng cấp cứu mà chờ đợi trong hi vọng ….
– Ella! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy ?? Tại sao hắn lại trở nên như thế ???- Calvin nói
– …Tôi không biết ! – Cô nghẹn lại
– Cô nói không biết là sao?? Là sáng nay hắn đi với cô mà ??
– …Tôi không biết thiệt mà !!!
– Calvin!- Jiro lên tiếng- Đừng rặng hỏi cô ấy nữa !!
Bỗng lúc đó, ánh đèn liền chuyển sang màu xanh…Cánh cửa phòng y tế bấc ra…. Như chỉ chờ có chừng đó, cả đám xúm lại, vây quanh lấy ông bác sĩ..
– Hắn sao rồi bác sĩ ??
Ổng từ từ hạ cái khẩu trang xuống…
– Đã qua cơn nguy hiểm lúc nãy…….. Nhưng tình hình ko khả quan được mấy !!
– Bác sĩ nói vậy là sao??
– Sức khoẻ hiện nay của người bệnh đang rất yếu….Mất máu quá nhiều… Người nhà nên chuẩn bị trước thì hơn…..!!!!Xin lỗi !!
….Bóng ông bác sĩ đã đi xa mà … cả đám vẫn đứng im như tượng…không thể tin được vào những gì mà tại mình vừa nghe thấy………
– ….Tại….Tại sao lại như vậy chứ.??? Sáng nay hắn còn hí hửng lắm mà…..Sáng nay hắn còn cãi nhau với mình…Còn hẹn là sẽ đi đấu bóng rổ nữa….!!!- Jiro la lên trong tuyệt vọng
Selina gần đó bắc đầu ngấn nước…..Cả Hebe cũng im lặng đứng bên cạnh cô ….Chẳng ai nói thêm được gì….Mike, Calvin, Aron….rồi cả Ella…..
– ….Tôi … vào thăm Chun 1 lát !!!!
Ella nói và chậm chầm đi vào phòng bệnh….Vừa đi vào, cái mụi hầm hầm đã xông lên tới mũi…..Chun nằm bất động trên giường bệnh, đầu quấn 1 dải băng màu trắng,chung quanh đầy những ống truyền nước….
Cô bước đến và ngồi bên cạnh anh, vuốt nhẹ mái tóc……và nhìn anh buồn bã ….
– Chun! Anh sẽ không sao, đúng không???
Không biết cảm giác của cô thế nào….Vì có nói ra sao cũng không thể tả lên nổi sự đau đớn lúc này ……Ella bắc đầu khóc….
*****
… Vài phút sau, Ella bc ra….
– Sao rồi !!!- Jiro hỏi
– Chẳng sao cả!! Anh ấy vẫn đang nằm trên giường…!!!
– Thật sự không còn hi vọng sao???- Mike nghiến răng
– Không sao đâu !!

Câu cuối cùng của Ella làm mọi người ngạc nhiên ngước lên nhìn….
– Ella??? Cô nói vậy là sao???
– …. Em sẽ dùng phép thuật cứu anh ấy!!!
Trong 1 giây, Mike thốt lên
– Đúng rồi!! Ella! Cô có phép thuật mà! Cô có thể cứu Chun đúng ko ??? Hay quá rồi !! Vậy là Chun đã có hi vọng rồi!!!
– Ella! Em có chắc lf sẽ dùng tới phép thuật ko?? – Jiro bình tĩnh hỏi lại- Hãy nói là nó sẽ ko gây ảnh hưởng gì tới sức khoẻ của em đấy!!!
– Tất nhiên là có..!!!-Ella trả lời- Nhưng nó ko gây đau đớn như Chun! …..Mọi người sẽ không phải lo lắng..!!
– Sao lại không lo lắng..!! Ella!- Jiro vội nắm lấy tay và nhìn vào mắt cô – Có anh lo lắng cho em mà !!!
Nhìn vẻ mặt hiện giờ của Jiro thì rõ ràng là nah chàng đang nói 1 cách nghiêm túc….Ella khẽ cười rồi nói
– Vậy anh có lo cho Chun không??
– Tất nhiên là có !!!
– Thế thì đúng rồi!! Vậy giữa người bạn thân chí cốt đã lớn lên cũng anh với 1 con nhóc anh chỉ mới gặp chưa đầy 1 năm thì anh chọn ai???
Chưa kịp trả lời thì cô nói tiếp…
– Cho nên Jiro, em biết…khi tới đây…anh chính là người tốt với em nhất..!!! Thật tình ….cảm ơn anh!!!…À còn nữa, sau này anh nên chín chắn hơn 1 chút…Như Calvin í…!!
Jiro chưa kịp nói gì thêm thì cô chạy ngay sang Mike..
– Wea! Mike He! Sau này anh mà ko chỉnh đốn lại cái cách iu đương của mình thì sẽ có ngày anh bị ” đá ” đó!!!
– Cái ..- Mike định căng giọng lên cãi thì típ tục Ella quay sang Calvin
– Ư ..hừm…. Sharespear đã nói rằng …….. To be or not to be ( bắt chước giọng điệu ông Aron )
– Thì sao ???
– Hihi … Cho nên ….cô mà đối xử thật tốt với Nana của túi đó..!!!
Cô ngừng 1 lúc rồi nói tiếp
– Còn cả Arron nữa…!! Cười nhìu hơn đi, và lo kím bạn gái đi là vừa …!!!
Trong khi mấy đứa vẫn còn đang ngạc nhiên, Ella đánh mắt sang Selina…..Cô bc tới và ôm lấy
– Nana! Ráng giữ sức khoẻ..!! Sống thật tốt !!!
– Ella??? Cậu sao vậy ??? Cậu nói… giống như là sắp phải đi đâu xa vậy ????
– Hebe!- Ella gọi – Cậu ….
– Đừng nói nữa….. Tớ không muốn nghe đâu ….!!!- Hebe ngắt lời …
… Ella mỉm cười nhẹ …rồi nói tiếp
– Hebe! …..Cậu nhớ giữ sức khoẻ nhé! Tớ rất vui…vỉ trong thời gian qua…cậu đã xem tớ là bạn…tuy rằng cậu không biểu lộ ra điều đó….!!!
– Ella! Tuy tớ không hiểu những gì mà các người đang nói…! Cái gì mà phép thuật ….rồi làm sao mà cậu cứu đc Chun…..Nhưng ….cậu …. bắt buộc phải làm sao …. Tớ cảm thấy…có cái gì đó không đc ổn …!!
– Không bắt buộc Hebe! …Đó là do tớ tự muốn thôi …..Xin lỗi vì đã giấu cậu …. nhưng nếu cậu nghe không hiểu thì cũng đừng hỏi gì cả…. Tớ cũng sắp phải đi rồi …!!!À … nói với anh DAnson giúp tớ …..Cám ơn ảnh ….! Chỉ thế thôi …..!!
Nói xong, Ella cười buồn….rồi đi đến cánh cửa …
– Ella!- Calvin vội gọi
Cô quay người lại… rồi anh lại nói tiếp
– Tuy chỉ mới vài tháng…..nhưng … cô dường như đã trở thành …. 1 thành viên trong nhà ……
Ella lại cười, 1 nụ cười…nhẹ….nhưng thoáng buồn…rồi cô thoát biến mất sau cánh cửa …. …bên ngoài đó, 1 sự im lặng đến đáng sợ….
********
…..Nhìn vào dáng Chun đang nằm trên chiếc giường bênh, thở 1 cách mệt mỏi….Ella từ từ tiến tới và ngồi bên cạnh anh……
– Chậc…cái mặt ngó xí quá !!!-Cô phán 1 câu mà….. ….Nhưng Ella đút vào tay anh,…con gấu nhỏ…à ko….phải nói 1 là 1 con gấu nhỏ đính làm móc khoá ….
– Xin lỗi Chun! Chỉ có thể lamd đc cho anh đến thế mà thôi!!
*********
– ELLA !!!!- Chun vội gọi lớn và bật người dậy khỏi giường
… Trước khi kịp nhận ra điều gì, anh lại rút hết những ống kim ra ( đau lắm ) …và chạy ra khỏi phòng, miệng vẫn không ngừng gọi tên .. “Ella”
– Chun!! ANh tỉnh rồi à ..- Ella bc ra từ sau cánh cửa….
– Ella????

– …Umh…..Sao vậy…!!!- Cô cười rồi hét lên ngay sau đó khi lieecssang chiếc giường …. -Aaaa… !!!
– W…What???
– Sao anh lại giựt hết ống truyền nc vậy hở ????
– Anh……tại ….
– …Mau…mau nằm xuống nhanh !- Cô ra lệnh- Mới tỉnh dậy chưa đc bao lâu mà đã ….!!!
– ….Anh đang ở đâu đây ???
– Bịnh viện !!
– Tại sao anh lại ở đây ??? – Anh không nhớ sao??? ANh bị xe tông…..May mà chỉ bị thương nhẹ …níu ko thì …
– Còn bọn Calvin đâu rồi…??
– Bên ngoài…!!
– Sao không vào đây ???
– Vì em không cho họ vào…!!
– Why???- Chun lại hỏi 1 cách ngây thơ
– Anh ngốc quá đi!!- Cô dí vào mũi anh
– W…Wea! Ella !! Đau lắm đó…Anh vừa mới bị thương mà em dám làm vậy à
– Ai bỉu anh ngốc vậy mần chi…!!
– Anh chả hỉu gì cả???
– Ư…hừm……Wu Chun! Anh nghe cho kĩ đấy nhá…! Em chỉ nói 1 lần và đúng 1 lần thui! không có lần thứ 2 đâu! và níu anh ko nghe kĩ…em sẽ ko lặp lại đâu đấy !!!
– Nghe gì ??
– Wu Chun !!!
– Ừ ! Chun đây !!
– Hưm…..ANh biết không
– Ừ biết ….à mà biết cái gì ???
– Chun! Đế yên cho em nói đi!- Cô quát
– Ờ ….Umh`…..
– Nghe em nói đấy nhé !- Ella hạ giọng
– Anh đang nghe đây, Em cứ nói đi…
– Em yêu anh….!
– Ừ cái này anh chưa …….hỉ???????
Ella nhìn thẳng vào mắt Chun và khẳng định, còn anh thì suýt nữa sặc chết vì câu nói, đến bi giờ còn không thể tin nổi vào tai mình….1′ lặng im, chỉ có tiếng thở hắc và tiếng đập nhanh của 2 con tim… 4 mắt nhìn nhau…Ella lại lên tiếng trước
– Hôk nghe hả ?? hok nghe thì thôi!!
Cô tính quay lưng bỏ đi với cái khuôn mặt đang đỏ choét….thì Chun vội kéo tay lại
– E…Ella??- Tròn mắt nhìn cô 1 lúc, rồi nói tiếp- Em…nói thật chứ ..??
– hưm…..
– Những điều em vừa nói…là thật hả ??
– Ờ….- cô gãi đầu ngập ngừng rồi khẽ gật ..
Gần như Chun đã muốn hét lên trong giây phút đó, nhưng cũng đã kìm lại và bật dậy…
– Thật chứ Ella???Em lặp lại đi ! Anh muốn nghe thật kĩ !!
– Wea! Em chỉ nói 1 lần thôi !!- Cô phụng phịu 2 má
– Anh biết rồi !! – Chun cười rồi ôm lấy cô – Hay quá! Vậy đó…chỉ là 1 giấc mơ thôi !!
– Mơ gì ??
– Lúc nãy…anh đã mơ thấy, em muốn bỏ đi…Anh mơ thấy chỉ vì cứu anh mà em phải …..!!!
– ….- Ella im lặng, rồi 1 lúc sau…cô đẩy anh ra và nói nhẹ- Nếu chuyện đó thành sự thật, anh tính sao ???
– Sao em lại hỏi vậy??
– Chỉ muốn hỏi thồi ..
– Ờ…..nếu chuyện đó thực sự xảy ra….Nhưng chỉ là nếu thôi đấy ….Nếu là thiệt…thì anh sẽ ….đi theo em…đc ko
– Đi theo em??Đi tới đâu ???
– Thì….tới nơi của em ….Thế giới iu tinh gì gì đó …!- Chun đùa
– Làm sao anh tới đc ??
– ANh không biết ! Nhưng anh sẽ cố tìm kím..mà dù sao cũng chỉ là 1 giấc mơ thôi, đừng nghĩ nhiều về nó nữa !!
– Oh`….!- Ella cũng chỉ ậm ừ….nhưng nét mặt càng buồn hơn…
– ….E…Ella? Em sao vậy ???Khuôn mặt em sao……..
– Ko…!!
Ella vội quay mặt đi, cảm giác như sống mũi cay, đôi mắt chợt nhoè đi …

– E….Ella??? Có chuyện gì vậy ?? – Chun hạ giọng
– Ko có gì hết …!!!- Cô cãi
– Ella- Chun la lên và nắm 2 vai cô xoay lại về phía mình – Ella! Em giấu anh chuyện gì rồi đúng không ???Nói đi …!!
– Chun…….Em muốn nghe anh nói 1 câu …- Cô ngập ngừng rồi nói tiếp – Em muốn nghe anh nói câu ….. ” Anh yêu em ”
– Sao vây??? Anh có nói hok???
– Hum nay em kì lạ lắm Ella :huh:??? Tự nhiên em bảo anh đột ngột nói “…” .Sao mà anh nói đc …! Em làm như lời này dễ nói lắm zạ ??? Phải chuận bị trước tâm lí đã chứ .
Nghe xong, cô liền nhảy chồm lên giường, nắm lấy cổ áo Chun và khuôn mặt ” sát thủ ” tiến sát lại gần hơn nữa
– Thế bây giờ ANH-CÓ-NÓI-KO-HẢ ?????
Chun… …..rồi
– E…Ell….Ella …..!!! ‘ Mỗi câu này mà nằm gì dữ thía
– Nhanh lên Chun! – Ella lại hối
Nhìn 1 lúc lâu, cúi cùng thì Chun cũng la lên
– Ok, OK ! Chỉ cần 3 chữ đó là đc chứ gì ??? Nói thì nói! Sợ gì nào.. Nhưng trước tiên, em trèo khỏi người anh ngay !
Rồi cô hậm hựm, nhảy xuống bên cạnh mà vẫn nhìn chằm chằm vào anh 1 cách mong chờ…. Chun hất miệng rồi lí nhí
– Ư hừm…!!!$%&^*……!!
– Hử…??? ANh nói gì????
Chun đưa miệng vào sát tai cô và lại thì thầm
– Chun! ANh nói cái gì em chả nghe! Nói to lên đc không ..!- Cô cau mày quát
Lần thứ 3, anh thở dài và la lên …
– Em điếc hả ???? ANh nói là anh iu em đó ,THẾ ĐC CHƯA ???
2′ im lặng, cô nhìn anh….cười cười ….cái miệng chủm chỉm .. Còn Chun thì lúng túng quay ngoắc mặt, nóng ran……và đỏ lên như gất …..
– Chun! Anh nhắm mắt lại đi !!
– Làm …. làm gì ????
– Cứ nhắm lại đi ..! – Cô cáu lên
Chun mím môi, trống ngực cứ đập liên hồi…Cái cảm giác tê tê ở đầu lưỡi, những ngón tay run run. Nhưng có sao đi nữa, mắt ổng cũng đã cụp xuống, nhắm tịt lại
– Wu Chun!
– Gì ?
– Sau này đừng có đi tìm em! EM SẼ TRỞ VỀ….!
– Sao ???
Chưa kịp hiểu ra Ella đang nói gì, cô liền kéo Chun lại gần và rồi …nhẹ nhàng nhắm mắt lại ….rồi…thời gian như ngừng lại. Có ai có thể hiểu được, cái cảm giác lúc này ….
Nhưng chỉ vài giây sau, cái cảm giác âm ấm trên môi Chun dần biến mất, chung quanh dường như yên ắng lạ thường….
– Ella
Chun cất tiếng gọi và khẽ mở mắt, nhưng bây giờ, trong cả căn phòng ko 1 bóng người … Ella,…dường như đã biến mất …
*****
*~*~*~*~*~*~
*Chap End*
3 năm sau….
– Chun!
– Vào đi! Cửa ko khóa !
Cánh cửa mở ra, Calvin bc vào và ném lên bàn 1 xấp giấy tờ …
– Bản thuyết trình cho ngày mai đấy !
Ngồi trên chiếc ghế salon, Chun quay lưng lại, chỉ nói khẽ 1 câu
– Cậu cứ bỏ ở đó đi !
Calvin thở dài rồi đi về phía cửa, nhưng vẫn ngoái đầu nhìn theo dáng trầm tư đó…
Từ sau cái ngày mà Ella đi, Chun biến thành như thế đấy. Tốt nghiệp, rồi lên ĐH, đến giờ đã hơn 3 năm rồi… Dù có nói thế nào, anh vẫn cứ kiên quyết 1 câu rằng ” Ella bảo cô ấy sẽ trở lại “…
– Chun! Cậu biết hôm này là ngày gì ko?
1 sự im lặng đáp lại thay cho câu trả lời….Cũng đúng! Hắn ta có điên cũng phải nhớ cái ngày này…Hôm nay đã là Halloween rồi còn gì…Ngày mà Chun lần đầu đc gặp Ella. Và cũng từ khi đó, cú vào ngày này là anh lại tự nhốt mình trong phòng, hi vọng rằng cô sẽ lại xuất hiện bên cánh của sổ kia …
*-*-*-*-*-*-*-

2′ sau, Calvin bước ra cửa phòng ,rồi mấy đứa bên ngoài liền xúm lại hỏi dồn
– Sao rồi! Hỏi chưa ? Hắn nói gì ?
Nhìn Jiro 1 cách lặng lẽ, Calvin thở dài rồi lắc đầu …Rồi 1 sự thất vọng làm khuôn mặt mấy đứa cụp xuống….
– 3 năm rồi, Ella nói sẽ trở lại mà …
– Thôi đi Mike!- Aron vỗ nhẹ lên vai Mike rồi bỏ đi lặng lẽ…
– Xxxxx….! Nhưng mà….- Jiro đưa tay lên xoa cằm- Nếu suy nghĩ logic 1 chút thì …. nếu Ella đã dùng hết phép thuật để cứu Chun thì….
– Thì sao?
Aron quay lại, Mike và Calvin đều chú ý nhìn chằm chằm vào Jiro, chờ đợi tia hi vọng mong manh nào đó
– ….nếu Ella dùng hết phép thuật rồi thì – Jiro nói tiếp – Ella làm gì còn phép thuật mà trở về ?
Cả 4 thàng nhìn nhau ngu người…Rôi Aron thở dài quay lại với bc chân của mình, còn Mike đưng bên lắc đầu, vỗ vai Jiro
– Thôi đc rồi Jiro! Cậu ko cần phải nói nữa đâu…!
– sao??
Đến phiến Calvin, ổng cũng nhìn Jiro 1 cách…. tội nghiệp….
– Cậu mà logic cái rì !
3 ng` bỏ đi hết, chỉ còn lại mình hắn….Đứng ngẩn ngơ, gãi đầu rồi lẩm bẩm…
– Bộ mình nói ko đúng sao??
*****
– Hebe!
1 tiếng gọi lớn, Aron vẫy tay từ đằng xa, và cô cũng đáp lại bằng 1 nụ cười thật tươi… Toan chạy tới thì Aron bị 1 cánh tay kéo cổ áo lại …
– Wea! Cậu tính làm gì bạn gái của tớ đó …!- Giọng Jiro phía sau vang lên
– Wea! Cô ấy là bạn gái cậu hùi nèo ?
– JIRO!!! ARON!!!- Hebe lại típ tục gọi lớn
Đẩy Aron về phía sau, Jiro cười lại với cô rồi đi tới ..2 giây sau, cả cái người Aron chen ngang tới trước.
– Aron! Cậu mún bị chém hả
……….
ĐẾn góc của Hebe, Selina và Calvin vừa lúc đi đến ..
– Họ lại thế nữa sao?? Lại cãi nhau nữa à ?? – Calvin hỏi
– Nhìn là là biết rồi..!- Selina chen vào- Hebe, cậu ko thấy phiền sao?
Quay lại với Selina, Hebe nở 1 nụ cười “ngây thơ” … vô số tội…
– Ko! Tớ thích thế …!
– Ác quỷ !-Calvin lầm bầm
– Nói Jiro í !
Phán xong 1 câu, “ác quỷ” bỏ về phía của 2 người kia, còn lại Calvin và Selina chỉ biết đứng nhìn theo…
– Jiro….! Lúc trước là Ella, còn bi giờ là Hebe…Thật ko thể hỉu nổi hắn đang nghĩ gì nữa !
2 giây im lặng, Calvin nhìn sang cô và nói tiếp
– Selina! Sau này em ko đc lại gần Jiro đấy !
Nghe xong, cô lắc đầu quay lưng đi
– Calvin! Anh thật ngớ ngẩn…
– – – – – – –
Cũng cùng lúc đó, tại sân bay quốc tế …
– Ella! Ella! Chờ tớ với nào !!!
Lẫn trong đám đông, 1 cô gái với bộ dạng vội vã chạy tới
– Thôi nào Gill ! Nhanh chân lên đi ! Cậu biết rằng hum nai đặc biệt đến thế nào mà !
Vỗ vào vai cô, Gill thở hổn hển và nói
– E…lla..! Còn những mấy tiếng nữa mới tới 12h mà ! Đi gặp “người đó” có cần phải vội vàng vậy ko hả?
– Cậu biết hôm nay tớ đi gặp người đó thì tốt !Mau lên đi! Chúng ta còn phải tìm ra nhà họ nữa! Đã 3 năm rồi, ko biết họ có chuyển nhà đi ko nữa ..!
Nói xong, cô liền bc đi mỗi lúc 1 nhanh hơn, khuôn mặt mong đợi trong hồi hộp ….lẫn trong đám đông….
*~*~*THE*~*END*~*~*~*~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN