Phán Quan Biết Yêu
Phần 1
Phán Quan Biết Yêu
#1
Cô bị mù.
Lên 5 tuổi gặp tai nạn nên ánh sáng duy nhất từ đôi mắt cô đã mất. Ba mẹ vì thế mà ghẻ lạnh coi cô là gánh nặng.
Năm cô 20 tuổi, ba mẹ vì công ty mà đã gả cô cho một tên thiếu gia ăn chơi. Kết hôn được 1 tháng mà hắn cũng chẳng bao giờ về nhà. Đến khi về còn dẫn theo tình nhân. Ả ta được hắn cho phép ở lại biệt thự. Rõ ràng là phu nhân, nhưng cô lại bị đối xử không khác gì người giúp việc.
– Tô Lam, cô mau đi lấy nước cho Liễu Lệ đi.
– Tôi bị mù!
Cô nói rồi lần mò đường trở về phòng riêng. Cuộc sống của cô bị đảo lộn chỉ vì đôi mắt không thấy được ánh sáng.
– Tô Lam! Cô dám làm vỡ đồ khiến Liễu Lệ bị thương?
– Tôi bị mù! Không biết!
“CHÁT” lần đầu hắn tát cô, mà tát vì một ả tình nhân. Liễu Lệ đứng phía xa nhìn hắn đánh cô nà hả hê. Trong mắt cô, cô ta là con rắn độc.
Tối hôm đó, Tô Lam bị Dịch Minh cho nhịn ăn. Cô ngồi trong phòng với 4 bức tường đơn sơ mà khóc. Nếu cô mà nhìn thấy ánh sáng, cô sẽ bỏ đi. Phải khiến cho những người luôn coi thường một bài học.
Nhiều lúc Tô Lam nhủ thầm, nhưng lại càng tuyệt vọng. Cô gạt nước mắt lần mò tới cửa sổ. Phòng của cô ở tầng 3, Tô Lam biết nếu nhảy từ đây xuống nhất định sẽ chết. Nhưng, cô đã quyết định kết thúc cuộc đời này rồi!
Khi cô bước một chân ra khỏi cửa sổ, hai tay nắm chặt lại. Ngoài trời sấm sét rất to và đinh tai.
Diêm Vương điện
Gương mặt của Diêm Vương hằm hằm sát khí khi cầm sổ sinh tử. Mà người duy nhất không sợ sát khí đó chính là Lưu phán quan. Hắn chỉ cúi mặt xuống để chuẩn bị nghe cơn thịnh nộ.
– Làm ăn cái kiểu thế hả? Tâm trí của ngươi vứt đi đâu? Nhà họ Tô 9 đời theo phật, đáng lẽ con cháu sẽ được hưởng sung sướng. Vậy mà ngươi lại cho số phận của cô gái đó thê thảm?
Lưu phán quan im lặng. Lúc đó, là do hắn buồn ngủ vì việc liên tiếp gần 1 tuần sắp xếp sổ sách. Không ngờ lại thay đổi thiên cơ như vậy.
– Thuộc hạ sẽ chịu trách nhiệm!
– Ngươi không chịu trách nhiệm thì ai? Mau lên đó bảo vệ và thay đổi số phận của cô gái đó. Nhớ khi nào cô ta bình an đến khi kết thúc cuộc đời thì tội của ngươi mới hết!
Diêm vương hừ lạnh. Hắc bạch vô thường đứng bên cạnh lắc đầu thở dài. Chỉ tội bạch vô thường sụt sùi khi Lưu nam thần vắng mặt một thời gian.
~~~~~~
Khi Tô Lam định nhảy lầu tự tử. Một cái tay phía sau chợt kéo cô lại. Cô ngạc nhiên vì theo như cô cảm nhận thì đó không phải tên chồng bội bạc của cô.
– Không phải chết! Từ giờ ta sẽ thực hiện tất cả mọi điều mong muốn của cô.
Giọng của Lưu phán quan vang lên. Tô Lam suy nghĩ nhanh chóng rồi rụt tay lại.
– Có thể thực hiện mong muốn của tôi sao?
– Đúng!
Lưu phán quan chắc chắn
– Vậy tôi muốn mắt mình được nhìn thấy ngay bây giờ để xem xem cái tên nào đang đột nhập trái phép vào phòng tôi!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!