Nữ chính! Mau bảo vệ nữ phụ ta!! - Chương 1 : Mất trí nhớ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


Nữ chính! Mau bảo vệ nữ phụ ta!!


Chương 1 : Mất trí nhớ


Dạo gần đây thiếu nữ xuyên sách thành nữ phụ đang rất thịnh hành. Mà hình như, Tư Phĩ Phĩ cô cũng xuyên sách thành nữ phụ pháo hôi cmnr!! Mà nữ phụ cô xuyên phải nói lòng dạ rẻ rách, mưu mô, xảo quyệt, lúc nào cũng đeo trên mặt một cái nụ cười chuẩn “Đức mẹ bao la”, giả bộ ngây thơ thánh thiện yếu đuối, rồi khi không có ai thì bày mưu tính kế nữ chủ.

Cô thề, nguyên chủ này mà không đi làm diễn viên thì thật tiếc cho giới Showbiz đã mất đi một thiên tài! Xoa xoa thái dương, hình cô lúc cô vừa xuyên vào đã là giữa truyện, sau bữa tiệc hãm hại khiến nữ chủ xấu mặt một phen, lũ nam chủ lúc này cô thề là đang điều tra đến biến thái rồi. Ực, Phĩ Phĩ cô nhớ không lầm, sau lần này, cô chính thức bị đen mặt và hóa thành một con rắn độc bị mọi người xa lánh…

Mà khoan, hiện tại truyện có thể xuất hiện hiệu ứng cánh bướm! Vì lúc cô mới xuyên vô, không như bao nữ nhân khác một phút liền thích nghi, cô hoảng loạn nên vừa chạy ra cầu thang liền bị trượt chân và… Đương nhiên hiện tại là năm trong bệnh viện thân yêu rồi. Vậy thì sau khi xuất hiện, cô chỉ cần giả vờ mất trí nhớ là xong! Thật may, không có tên nam chủ nào làm ở bệnh viện cả…

Nhưng cô vừa phát hiện ra, lũ nam phụ ở đây rất trâu bò!! Uây cha mẹ ơi, Phĩ Phĩ cô lúc vừa tỉnh lại muốn đi xem xét một chút, ai ngờ đi qua phòng Bác sĩ Tống thì nghe một cái tiếng XXOO vô cùng dâm mị, ngó ngó một chút, ai ngờ lại thấy cảnh nữ chính luân động trên người tên nam phụ Bác sĩ kia vô cùng kịch liệt!!

Mà sao nữ chủ lại ở đây? Đương nhiên là bị nguyên chủ làm nhục đến thổ huyết rồi!!

Cốc cốc.

Đột nhiên cánh cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, cũng chằng đợi cô trả lời thì liền mở ra. Bước vào là một nam nhân tiêu soái, khi xuyên vô đây, cô được một khả năng đặc biệt là nhận biết thông tin nhân vật trong lần đầu nhìn thấy. Não cô liền hiện lên một bảng thống kê :” Tên : Lôi Sẫm; Tuổi : 25 ; Chức vụ : Đầu bếp nổi tiếng; Tính cách : Ngoài ấm trong lạnh; Thích : Nữ chủ, nấu ăn, vv ; Chức : nam chủ.”

Ách… ra là nam chủ, thật xuôi!!!

Đột nhiên tên nam chủ Lôi Sẫm nghé sát tai cô, phả nhẹ hơi thở nam tính có mùi bạc hà quyến rũ, giọng nói trầm ấm đến mức khiến cô như lạc vào hư vô. Nhưng lời nói của tên cặn bã này ngay lập tức đánh chết tiềm thức đang bay bổng của cô xuống chín tầng địa ngục.

“Phĩ Phĩ, cô biết chuyện Quách Ái bị hạ xuân dược rồi bị tên Lôi Âm XXOO không? Tôi nghĩ cô là người biết rõ nhất đấy…”

Ực… Cô không biết, nguyên chủ mới là kẻ làm nha… Nhưng không sao! Hãy xem kỹ năng diễn thần thánh của Phĩ Phĩ cô đây!!

“A? Quách Ái? Lôi Âm? Xuân dược? XXOO? Biết rõ? Con? Là sao? Con không hiểu, chú là ai vậy? Bác sĩ kiểm tra cho con sao?”

Phĩ Phĩ hỏi một loạt bằng giọng điệu ngây thơ rồi ngước lên nhìn hắn cười hì hì, tựa như một đứa trẻ vài tuổi. Lôi Sẫm đen mặt, khóe môi co giật mãnh liệt, anh nghe nói cô ta bị té cầu thang, không ngờ là lại đến mức hại não này. Liền lôi điện thoại ra, không cần biết thì chắc chắn là đang gọi cho Bác sĩ Tống đang XXOO cũng người phụ nữ của anh mà anh vẫn không biết rồi.

Một lúc sau, tên họ Tống kia liền xuất hiện, nhìn nụ cười dịu dàng ngây ngô của cô, khẽ gật đầu cho có lệ rồi quay qua nhìn tên Lôi Sẫm.

“Cô ta bị gì vậy? Cứ như bị mất trí nhớ, còn gọi tôi là chú nữa.”

“Hả? Không thể nào, rõ ràng tôi kiểm tra toàn bộ thấy não cô ta hoàn toàn bình thường mà.”

Tên Tống biến thái ngỡ ngàng nhìn Lôi Sẫm rồi lại nhìn cô vẫn nở nụ cười chuẩn mực của của một “Đức mẹ bao dung”. Phĩ Phĩ cười đến mỏi miệng, liền vươn tay ra làm nũng.

“Các chú, Phĩ Phĩ đói, Phĩ Phĩ muốn ăn bánh ngọt!”

Nhưng mà, cô nghĩ đây là bộ dạng rất ngây thơ, nào ngờ vào mắt bọn họ lại giống như tiểu yêu tinh đang quyến rũ, quần áo bệnh nhân rộng thùng thình xộc xệ, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, đôi mắt mông lung nhìn về phía bọn họ tràn đầy ý cười, đôi bàn tay nhỏ nhắn chìa ra như câu dẫn bọn họ.

“Các chú? Phĩ Phĩ không muốn ăn nữa! Phĩ Phĩ muốn gặp bố mẹ! Đúng rồi! Phĩ Phĩ cũng thích gặp bé tiểu Ái Ái!!”

Lôi Sẫm ôm trán, bình thường cô ta hiền lành dịu dàng luôn cố tiếp cận anh thì còn biết xử lý, nhưng vào cái tình trạng của cô ngốc nghếch y như hồi nhỏ này thì… anh chính là vô phương cứu chữa rồi!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN