Tình Yêu Quý Tộc
Chương 11
Thế là Xuân đã vào hội học sinh cũng gần được một tháng rồi. Quả thật, kể từ ngày đó tới giờ, cô tí gặp rắc rối hơn hẳn nhưng không phải là không gặp. Cho dù không bị người ngoài gây rối nhưng một số anh chị trong hội học sinh cũng không gấy ít rắc rối cho cô như nào là họ bắt cô phải làm những việc gì đó thật nhanh nhưng thật ra việc đó không hề quan trọng. Họ cố tìm bằng được lỗi của cô, để họ chỉ trích. Mặc dù thế nhưng không phải ai cũng gây khó dễ cho cô như anh phó hội trưởng hội học sinh, anh giúp cô rất nhiều, hay chị thư kí Lan vừa hiền lành, dễ thương tốt bụng,… họ đã giúp cô tránh gặp rắc rối rất nhiều và cả anh Băng cũng thế. Cô vừa nghĩ vừa thầm cảm ơn họ trong khi đang soạn lại đống tài liệu của cuộc họp vừa rồi. Lúc nãy là buổi họp đột xuất của hội học sinh, có lẽ dạo này có nhiều việc quá do phải chuẩn bị cho lễ hội sắp tới nhưng hôm nay anh phó hội trưởng Minh vắng. Nghe nói là do anh ấy có việc bận nên vắng. vừa làm vừa nghĩ vu vơ, cô cố làm cho nhanh để còn về dù gì trời cũng đã sắp tối, gần 6h rồi.
– Đang sọan tài liệu sao?
Một giọng nói của con gái có ý bỡn cợt vang lên ở chỗ cửa ra vào khiến Xuân giật mình, tỉnh lại khỏi dòng suy nghĩ của mình, cô nhìn vội nhìn ra cửa nhận ra đó là 5 chị trong hội học sinh giống cô. 5 chị ấy Tuyết, Tiên, Hà, Quyên và Linh. 5 chị ấy khá xinh nhưng tính tình đanh đá nên thường được gọi là 5 “bông hồng có gai” của hội học sinh và họ cũng là một trong những nhóm người hay gây sự với cô nhất. Cô lễ phép đáp:
– Dạ vâng. Có gì không ạ?
Khẽ nhéch mép lên tạo nụ cười khinh khỉnh chị ta Tuyết nói tiếp:
– Không có gì quan trọng lắm đâu. Chỉ là có chút việc cần nhờ thôi.
– Ừm, phải đó. Chẳng là, sắp tới có lễ hội quan trọng diễn ra phải không nào? Tiên tiếp lời.
Tiếp theo là Hà:
– Mà hôm nay, anh Minh vắng nên không biết được vài kế hoach mới cho lễ hội. Vì thế bọn chị muốn nhờ “em” mang tài liệu này tới cho anh ấy.
Nói đến đó, chị ta bỗng nở một nụ cười độc ác, khiến cô thoáng thấy lạnh gáy. Cô thắc mắc:
– Ơ, sao mấy chị không gọi và nói cho anh ấy đi ạ? Em đâu biết chỗ anh ấy đâu ạ? Em…
Chưa kịp nói hết câu, Linh đanh đá xen vào:
– Kế hoạch quan trọng này cần phải tìm hiểu kĩ, nói qua điện thoại không thể giải thích rõ được. Với lại cũng có việc cần thông qua anh ấy nữa.
Mặc dù biết vậy nhưng cô không khỏi thấy lạ. chẳng phải hằng ngày họ hay bám lấy anh Minh sao, thế mà hôm nay có cơ hội tốt, họ lại bỏ qua. Cô hỏi tiếp:
– Thế ngày mai đưa không được ạ?
– KHông được. Công việc gấp thế này mà cô nghĩ có thể để ngày mai sao. Việc này mà chậm trễ sẽ ảnh hưởng tới lễ hội. Lúc đó cô có chịu trách nhiệm được không? Linh quát cô bé thật to làm cô giật mình rồi đột ngột Linh thay đổi giọng khiến cô thấy rợn người:
– Vì thế chị mới cần em đi. Bọn chị phải bận rộn việc chuẩn bị hết rồi, chỉ có em là đang rảnh rỗi nên mới nhờ em đi.
Suy nghĩ lại những lời vừa rồi của Linh, cô cũng cảm thấy đúng nên cô không nói gì mà chỉ cúi mặt gật đầu khẽ. Thấy thế Linh nói tiếp:
– Vì thế, bọn chị mới nhờ em đưa cho anh ấy. Còn em không biết anh ấy ở đâu thì có gì khó. HIện giờ, anh ấy đang ở kí túc xá của trường ta nằm trên đường Y ấy.
Cô tự nhiên rùng mình khi nghe Linh nói. Cô cảm thấy có gì đó bất thường và có gì đó khó tả nhưng cô cũng gật đầu. một lúc sau cô giật mình hỏi lại:
– Dạ? ở kí túc xá nam ấy ạ? Thế sao em vào được. Em…
– Haiz… tưởng gì. Việc đó có gì khó. Em quên là người của hội học sinh có thể ra vào bất cứ đâu họ muốn sao. Hà xen vào.
– Nhưng em tưởng anh ấy ở nhà của anh ấy chứ?
– Ừm. Thường là thế nhưng do anh ấy dạo này phải lo việc nhiều quá nên anh ấy ở tạm đó.
Gật đầu để chứng tỏ là cô đã hiểu nhưng chợt nghĩ đến Băng chẳng phải anh ấy cũng bận nhưng anh ấy vẫn về nhà sao? Vì thế cô lại hỏi:
– Ủa sao em thấy hội trưởng thì sao? Anh ấy bận nhưng cũng vẫn về nhà thôi ạ?
– À, mọi năm thì anh ấy cũng ở kí túc xá nhưng năm nay thì không. Tuyết giải thích. Mà sao em hỏi nhiều thế? Giờ thì chuẩn bị đi đi.
Cô bé hơi e ngại vì du gì cô phải đi vào tận kí túc xá nam cơ mà, cô nói:
– Nhưng sao lại vào tận kí túc xá nam cơ ạ? Sao không gọi anh ấy ra lấy ạ? Em thấy kì kì sao khi tự dưng phải vào KTX nam ấy. Em…
Lời nói của cô bỏ lửng khi Tiên lên tiếng cắt ngang:
– Cái gì mà gọi anh ấy ra lấy chứ. Cô tưởng anh ấy phải làm như thế à. Đừng làm anh ấy tốn công vào những việc vớ vẩn ấy. KTX nam thì sao chứ. Cô đừng càm ràm nữa. Hãy tỏ ra ít nhất mình cũng phải có ích khi ở trong hội hoc sinh chứ. Thôi giờ không nói nữa. Hãy mau đi đi, bọn này không rãnh mà đôi co với cô đâu.
Nói xong bọn họ quay đi để lại cho cô đang bối rối với đống tài liệu đó. Khẽ thở dài ngán ngẫm. Cô thấy sao sao khi phải đi vào KTX nam vào cái giờ này. Dù gì cũng đã tối rồi mà.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!