Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa
Chương 4 : Bạn mới ( phần 2)
Nghe cô nói vậy,cả đám người ko ai dám bước đến gần .
Hứ nói đùa gì chứ, cô cũg am hiểu về luật mà.
Thấy bọn đàn e ko dám nên cn nhỏ đầu đàn rất tức giận ,cô ta cũg sợ nhưg lại nghĩ rằg Nguyệt Nhi ko dám làm vậy lên quát “TAO BẢO DẠY CÔ TA MỘT BÀI HỌC MÀ ,KHÔNG NGHE HẢ!!HAY ĐIẾC HẾT RỒI!!”
-“Nhưng ..nhưng mà cô ta nói…” – bọn đàn em e dè nói
-“cô ta nói gì kệ cô ta ,các người nghĩ cô ta làm đk sao?? chị Điền Điền sẽ tha cho cô ta sao,khi ..cô ta dám làm vậy” cô ta kiêu ngạo lớn tiếg nói .
Nghe vậy bọn đàn e cũg phấn chấn hơn,ko sợ hãi nữa,mặt ai cũg cười như ác quỷ.
– Điền Điền?? cô ta là ai ?? ,hừ chắc là một con rắn độc đội lốt người chứ gì ,theo cách con nhỏ kia gọi thì hình như người tên Điền Điền này đứg sau mọi chuyện đây mà
– hứ ,thật nực cười,ko muốn ra mặt nên gọi người làm thay ,ta khinh.(suy nghĩ của Nguyệt Nhi).
-“Còn chờ gì nữa ,có chị Điền Điền cô ta ko dám làm gì đâu,dạy cho cô ta một bài học đi” – Con nhỏ đầu đàn nói lớn
-“Các người dám!!” – Nguyệt Nhi lạnh lùg đe dọa.
-“Sao lại không ,tao sẽ cho mày biết cái giá khi xen vào chuyện của người khác!”
Nghe cô ta nói vậy Nguyệt Nhi suy nghĩ chốc lát rồi cười lạnh nói :
-“À ..đk thoy ,tôi đã cho các người cơ hội để rút lui rồi nhưg do các người không biết tận dụng thoy,vậy được rồi , đến đi
các ngươi cứ làm nhữg gì muốn làm với tôi đi ,mời!”
Thấy Nguyệt Nhi nói vậy cô gái bị đánh cùg cả bọn người đag đứg ở đây đều bị bất ngờ.
– Cô ta đag nói gì vậy ,ko phải não có vấn đề chứ ,sao tự nhiên lại dâng mình như vậy,để cho chúg ta đánh sao?? – suy nghĩ của tất cả mọi người
)”Sao vậy ?chẳg lẽ giờ đổi ý rồi ? giờ ko muốn đánh nữa ?muốn tha cho tôi ak? vậy tôi đi ak nha” – nói xog quay người dìu cô gái bị đánh bên cạnh chuẩn bị đi .
Con nhỏ đầu đàn thấy Nguyệt Nhi chuẩn bị đi thì nói “còn đứg đó làm gì ,ko mau đánh,tự các người nghe đó cô ta muốn bị đánh chứ ko phải bị chúg ta đánh”
-“Dạ” – bọn đàn e đồg thanh đáp rồi tiến lên chỗ Nguyệt Nhi chuẩn bị hạ xuốg cho cô 1 cái tát thì khựg lại bởi cô nói điều làm cô ta bất ngờ..
-“Ở nước ta bạo lực học đường là một chuyện thuờg xuyên xảy ra và gây xôn xao tới dư luận và truyền thôg ,hành vi bạo lực thuờg chỉ đk răn đe qua nhà trườg để cảnh cáo “
Nghe cô nói vậy con nhỏ đầu đàn hơi bất ngờ vì cô khôg phải nói nhữg lời đe dọa hay kêu cứu mà lại nói nhữg điều hiển nhiên, nhưg cũg bất ngờ 1 chút rồi lại kiêu ngạo nói
-“Đúg vậy ,mày cũg hiểu rồi đó …cho nên..cùg lắm bọn tao chỉ bị cảnh cáo vậy thoy ..nhưg đág tiếc ..cái trườg này còn ko dám làm gì bọ tao kia mà …ha ha..các người còn đứg đó làm gì còn không mau đá…” Lời còn chưa nói xog thì Nguyệt Nhi lại nói tiếp
-“Nhưg…bạo lực học đườg chỉ bị cảnh cáo như vậy khi người gây ra ..cười lạnh..dưới 16 tuổi ..các người hiểu rồi chứ..??và hơn 16 tuổi hành vi này sẽ đk kết tội là..CỐ – Ý – GÂY – THƯƠNG – TÍCH ” – cô nhấn mạnh từg chữ.
Cô nói xog lời đó cả đám người liền đơ ra …Hiểu họ sao mà ko hiểu chứ ..rằg họ hiện tại đã hơn 16 tuổi ..đủ số tuổi để bị kết tội rồi ..
Im lặng ,ko một ai nói gì ..Nguyệt Nhi lại nói tiếp
-“Sao..sao im lặg vậy ..ko phải các người muốn đánh sao?? đánh đi ..và nhớ..phải đánh THẬT – MẠNH vào. – để tôi còn lấy nó làm bằg chứg khiến các người bị kết tội nữa chứ ” – cô cất tiếng lạnh như băng .
Bọn người kia nghe câu nói đó thì lùi xuốg ,còn người đag định đánh cô hạ tay xuống và cũng lùi lại .Như là bất ngờ cô lại nói
-“Sao vậy,sao lại lùi lại ??” vừa nói cô vừa tiến lên chỗ bọn người đó đồg thời nở 1 nụ cười băng lạnh .Bọn người kia thấy vậy nên ..lúc cô tiến đến bọn họ liền lùi xuống .Đến đườg cùg thì bọn họ ngã ngồi trên đất ,vẻ mặt ai cũg hoảng hốt như vừa gặp ma .
Con nhỏ đầu đàn sợ nhưg vẫn nói
-“Bọn mày sợ cái gì ..cô ta làm đk sao”
-“Phải đó ..nếu muốn đánh thì đánh đi ..tôi ko dám làm gì ..cười lạnh..phải thử mới biết được ..nghiến răg nói ,đưa ánh mắt lạnh như băg nhìn từg người.
Bọn người thấy ánh mắt như muốn giết người của cô thì hoảng hốt ,quay sag nói với con nhỏ đầu đàn nói “tụi em …tụi em còn có việc..đi ..đi trước nha” – nói xog bỏ chạy đi hết .Con nhỏ đầu đàn nghe tụi nó muốn trốn đinh nói gì đó nhưg chưa kịp nói thì nhìn thấy bọn đàn em đều chạy hết . Tại đây cô ta chỉ còn một mình, rất hỏag hốt,sợ hãi ,nhưg vẫn tỏ ra kiêu ngạo. Nguyệt Nhi đưa ánh mắt nhìn cô ta hỏi “Sao ,chẳg lẽ cô vẫn muốn đánh??”
…Nghe cô hỏi cô ta ko nói gì, cô lại nói thêm “phải rồi hả, vậy tôi ko cấm ,nè đánh đi ,nhớ đánh thật mạnh nha!”- cô kéo dài giọng nói.
– Nghe vậy cô ta lại càg ko nói ,cũg ko dám ra tay ,sắc mặt cô ta trắg bệch vì sợ..nhưg vì ko muốn bị nhục nhã cô ta lại lắp bắp nói “Mày..mày hãy nhớ đó ,tao..tao sẽ ko để yên đâu” nói xog quay người bỏ đi . Nghe vậy cô cười khẩy rồi nói với theo
-“đk ,tôi sẽ chờ xem cô sẽ làm đk gì haaaa!!” – nói xog hừ lạnh một cái ,đúg là rắn độc.
Giải quýêt xog mọi chuyện cô quay sag nói vs cô gái ban nãy cô giúp nói”Bạn đi đk ko ??”
-” đk mà ..mk..đi nổi” – cô gái khó khăn trả lời
-” Đk rồi ,ko cần tỏ ra ko sao,mk biết bạn
bị thuơg rất nặng,nào ..để mk đỡ bạn tới phòg y tế,ko sẽ làm vết thuơg rách ra rồi bị nhiễm trùg đó” .Cô gái ngây ngốc 1 chút rồi nói
-” ..hả??.ak ..umk cảm ơn bạn” – cô gái gãi gãi đầu nói
Thấy hành động đó Nguyệt Nhi bật cười ,thấy vậy cô gái đỏ mặt cúi xuống
-“thoy đk rồi .. mk đi xuốg phòg y tế thoy ” – cô nhẹ nhàg nói
-“umk” – cô gái gật đầu cười trả lời.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!