Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa - Chương 17 : Rõ ràng chán ghét nhưng sao lại tốt với cô
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa


Chương 17 : Rõ ràng chán ghét nhưng sao lại tốt với cô


Tuyết Nhi nghe vậy liền dừg tay còn mọi người đều quay lại nhìn ,và ..đập vào mắt họ là ba mỹ nữ,
Họ đều rất đẹp nha,trên mắt còn đeo kính và tay đều kéo vali.
Một ngươi thì có vẻ ngây thơ
Một người cá tính
Một người tinh nghịch
(Nhìn theo cách ăn mặc nha)
Và họ đag tiến lại gần đây .Riêng Nguyệt Nhi khi nghe thấy 3 giọng nói quen thuộc thì cười vui vẻ .
– mọi người đến hongkong rồi sao. Nhanh thật đó .
Khi tiến tới gần ,họ đi nhanh tới chỗ Nguyệt Nhi kéo Tuyết Nhi ra hỏi vội
-“Nè ! Nguyệt Nhi cậu ko sao chứ?” .
Nhìn bạn lo lắng vậy cô mỉm cười trả lời
-“ko sao đâu Khả Khả đừg cuốg như vậy”
-“xoay vòg cho mk kiểm tra, nhanh!”. – Hiểu Linh lo lắg ra lệnh
-“ôi Hiểu Linh ak ,cậu làm quá rồi”
-“Ko có quá đâu ,sao cậu để cho người ta bắt nạt vậy hả” – Nhược Hy nghiêm mặt hỏi
-“Nhược Hy ak !” – cô vô tội nói
-“Không có Nhược Hy ak ,Nhược Hy ơi gì hết . Các cậu kiểm tra cho tớ” – Nhược Hy ra lệnh
-“Yes ser ” – Hiểu Linh cùg Khả Khả đồg thanh đáp.
Và cứ như vậy 3 cô gái của chúg ta cứ xoay cô như xoay chong chóng vậy.. .haizz .. Cô chóg mặt quá rồi nha !! Vùg ra cô lảo đảo đi tới chỗ ngồi gần đó nói
-“aiya..các cậu làm mk chóg mặt gần chết rồi này, thiệt tình ”
-“hứ ,tụi mk lo cho cậu mà , mà chuyện gì vậy hả ? tụi mk vừa mới về nước tưởg đk đón tiếp tử tế thì lại gặp chuyện này ” – Nhược Hy nói bất bình nói
Nghe Nhược Hy nói vậy cô hỏi
-“vậy sao các cậu biết tớ ở đây?”
-“đươg nhiên là Nhật Minh ca ca nói rồi ” – Khả Khả nhanh nhẹn trả lời
-“Ồ là anh Nhật Minh hả”
-“Cậu đừg mà lảg đi vấn đều khác ,khai mau ! có chuyện gì!?”
-” ko có ..” – cô chối
Nghe cô chối 3 người ko tin chất vấn dữ hơn .Và họ đag chất vấn cô thì 1 giọng nữ vag lên
-“Các cô là ai ,xen vào đây làm gì” – Tuyết Nhi chua ngoa nói
Nghe cô ta nói vậy Khả Khả ko hỏi nữa quay sag nhìn ,tháo kính xuốg hỏi
-“Cô là ai ? “
-“Ak là người vừa định đánh Nguyệt Nhi đây mà” – Nhược Hy tháo kính xuốg nhìn rồi nói.
-“Hừ ,còn dám hỏi vênh váo như vậy nữa” – Hiểu Linh cũg tháo luôn kính xuốg nói.
Tuyết Nhi khi thấy 3 cô tháo kính xuốg nhìn thấy vẻ đẹp của 3 cô thì ghen tỵ. Còn các chàg trai thì mắt hiện rõ hình trái tim luôn và 3 vị giám khảo cũg có nhữg cảm xúc riêg.
-“Tôi tên An Tuyết Nhi là em gái của chị Điềm Điềm ,cô ta ( Nguyệt Nhi) đánh chị tôi đươg nhiên phải xin lỗi rồi. – kênh kiệu nói
-“Ak,vậy sao, vậy cô nhìn tận mắt hả” – Khả Khả hỏi
-“Đúg,tôi nhìn thấy ” – kiêu ngạo trả lời
-“Ồ! vậy cô nhìn thấy sao ko cản ”
-“Tôi…là vì ko trở tay kịp” – kiếm cớ nói
-“À..vậy khi nhìn thấy chị cô ngã xuốg sao cô ko lại đỡ mà chỉ đứg yên 1 chỗ cho tới khi ..người này ra ” – cô nói rồi chỉ vào Lãnh Thiên Hạo
-“Tôi…”
-“đừg nói là cô lại trở tay ko kịp nha” – Hiểu Linh chen vào khiêu khích nói
Tuyết Nhi ko nói lại đk tức giận nói
-“Các cô ..là nói linh tinh, vừa mói tới sao rõ đk chuyện gì vừa xảy ra .Các cô chỉ bênh cho bạn mk”
-“À , chuyện đó …để tôi cho cô biết
Thứ 1 : Nguyệt Nhi là bạn dươg nhiên tôi phải bênh bạn tôi.”
Nghe cô nói vậy Tuyết Nhi cười nói
-“Đó mọi người nghe thấy cô ta nói gì rồi nha.Cô ta chỉ bênh bạn mk”
-“Nhưng ,thứ 2 : chúg tôi ko phải vừa đến mà đã đến từ sớm rồi, tới từ lúc Nguyệt Nhi gọi cô kìa” – Hiểu Linh nghiêm giọng nói
Nguyệt Nhi nghe Hiểu Linh nói vậy rất kinh ngạc nhìn Nhược Hy và Khả Khả .Họ thấy cô nhìn thì chỉ mỉm cười rồi nháy mắt – ý nói đúg vậy

Tuyết Nhi nghe Hiểu Linh nói vậy thì ko tin nói
-“Cô nói dối !”
Hiểu Linh nghe vậy liền nói tiếp
-“À ,chúg tôi còn quay lại cảnh đó nha (cảnh An Điềm Điềm bị Nguyệt Nhi đẩy ra) ,đủ chứg minh tôi nói thật chưa ? Hay cô sợ tôi nói dối ,hay sợ tôi ghép thì cứ xem CCTV của học viện kìa” – nói rồi chỉ vào CCTV
Tuyết Nhi nghe nói vậy thì lúc này mới sợ hãi đứg im ko nói gì ,và An Điềm Điềm ở trog lòg Thiên Hạo lúc này cũg sợ hãi ko kém gì.Nhưg cô ta vẫn giả bộ nói
-“Hạo ,anh thấy đó Nguyệt Nhi cô ấy ko cố ý đâu mà ,giờ em mệt rồi chúg ta đi thôi ,đk ko ” – giả bộ yếu đuối nói
Lãnh Thiên Hạo nghe vậy cũg ko nghi ngờ gì ,gật đầu đồg ý rồi bế cô ta lên và rời khỏi học viện.Mọi người theo đó cũg giải tán hết. Cô cùg bạn thì tới quán cafe nói chuyện.
________________
TỐI HÔM ĐÓ
Khi Nguyệt Nhi vừa vào nhà đã thấy anh(Thiên Hạo) ngồi ở bàn ăn đợi. Cô thấy rất kì quái nghĩ
– ko phải ság nay còn rất chán ghét mk sao? sao giờ lại đợi mk? hay tại mk suy nghĩ quá nhiều ?
Cô nghĩ vậy liền đi đến cầu thang để về phòng nhưg khi vừa bước lên đã nghe thấy giọng nói
của anh
-“Cô ko ăn tối sao !?”
Nghe anh hỏi cô ngập ngừg trả lời
-“Ak umk tôi …ăn rồi ,nếu anh chưa ăn vậy anh cứ tiếp tục. Tôi lên phòg trước”
Nghe cô trả lời vậy anh ko biết tại sao lại có chút thất vọng và tức giận. Gạt bỏ cảm giác đó ra anh lạnh giọng nói
-“Lần sau hãy về nhà dùg cơm !”
Nghe câu đó cô hơi khựng lại 1 chút nhưg rồi nhẹ nhàg đáp
-” Umk ” – nói rồi đi nhanh lên phòg đóg cửa lại
– Aiya anh ta bị gì vậy chứ ? sao tự nhiên tốt vs mk như vậy .
Chạm vào lồg ngực mk cô lại tự hỏi và tự trấn an mk
– Sao trái tim lại đập nhanh vậy chứ.? Chắc chắn do mk vừa chạy nên ms vậy. Đúg vậy ,do mk vừa chạy nên tim ms đập nhanh,phải nhất định là thế.
Tại phòg ăn
Khi nghe cô đồg ý anh cảm thấy rất vui ,vậy nên anh mỉm cười trog vô thức mà chính anh lại ko nhận ra
Quản gia bên cạnh thấy cậu chủ của mk cười thì ko tin vào mắt mk. Bà dụi
dụi mắt xem có phải mắt mk hư ko nhưg vẫn
vậy – cậu chủ vẫn mỉm cười.Bà ko có nhìn lầm ,cô chủ đã làm cho cậu chủ cười ,thật là tôt mà.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN