Tình yêu or tình dục (siêu sắc., cao h) - Q2_chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
970


Tình yêu or tình dục (siêu sắc., cao h)


Q2_chương 12


Hoắc Thiên đấm thật mạnh vào tường. Biết trước có tình hình bây giờ mình đã không dẫn cô ấy đến trường rồi, phải nhanh nhanh nói cho tên óc lợn kia đã
Vừa dứt suy nghĩ,Hắn đi thật nhanh đến phòng y tá, cảnh tượng trai ôm gái thân mật đập vào mắt hắn. Giờ không phải lo chuyện bao đồng. Hoắc Thiên đập lên lưng Lãnh Phong một cái
” Này cậu dậy đi, có việc gấp cần nói với cậu”
Lãnh Phong nằm trên giường nhăn mặt, không quan tâm đó là ai, tự giác nói theo bản năng
” Ưm… cho tôi ngủ một chút”
Hoắc Thiên lạnh lùng nhìn cẩu nam đang ôm người của hắn, hắn đẩy Lãnh Phong ra, trực tiếp bế Hàn Song Nghi lên. Vì cô nhẹ nên bế lên rất dễ không tốn tí sức nào của hắn
Lãnh Phong nằm trên giường, cảm thấy người bên mình đột nhiên biến mất, khó chịu mở mắt ra, khuôn mặt nhăn nhó nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trai
” Chuyện gì gấp mà phá giấc ngủ của tôi”
Hoắc Thiên bế cô nàng ngây ngơ trong lòng, tên ngu này biết chuyện còn hỏi
” Vụ đó , vụ cậu nói lúc nãy”
Lãnh Phong ngồi trên giường, cài lại nút áo thì dừng tay lại , ánh mắt lãnh khốc nhìn người bạn của mình lẫn Hàn Song Nghi
” Hắn ta muốn”
Giọng nói của chút lạnh lùng làm cho bầu không khí ngột ngạt.
Hoắc Thiên gật nhẹ đầu, tay đang ôm bỗng nhiên siết thật chặt làm cô nàng kia đau rên lên

” A..aa đau đau, buông tay ra , tự nhiên bốp người ta”
Hàn Song Nghi nằm trong lòng Hoắc Thiên , đôi mắt còn ngáy ngủ ngước nhìn lên
” Buông Tôi ra , ngủ cũng dê “
Cô dãy dục khiến Hoắc Thiên đặt vô đứng lên, nguyên cơ thể lúc nãy bị đau giờ không đứng được ngã nhào vào hắn.
Chết tiệt cô ta sắp gặp nguy hiểm rồi còn nói mình dê.
” Cô im đi, bọn tôi lo cô mà sắp chết nè, còn ở đó mà nói bọn tôi dê”
Câu nói đó pha một chút tức giận của Lãnh Phong, quát lên khiến cả hai người đang đứng ngạc nhiên. Hàn Song Nghi bị la vô cớ tức giận.
” Mấy người mấy ngày này đè tôi mà bảo không dê, các người chả xem ai ra gì còn đánh dấu chủ quyền nữa chứ. Coi như mấy hôm nay tôi trả ơn các người đi.
Hàn Song Nghi nói xong, khuôn mặt đỏ ửng thở dồn dập, trực tiếp đẩy Hoắc Thiên đang ngơ ngác. Lãnh Phong chỉnh xong quần áo, ngóng xem cô làm cái gì tiếp theo.
Cô tức giận quá , bước đi ra khỏi phòng y tế không thèm quan tâm hai tên khốn kia
Lãnh Phong thấy cô bỏ đi mất dạng, khuôn mặt âm binh định đuổi theo liền bị Hoắc Thiên kéo lại
” Đừng đuổi theo”
Lãnh Phong bị kéo lại , quay lại nói
” Không đuổi theo cô ngốc đó, sợ cô ta là loạn mất”
Tên kia cười nhẹ, ngồi lên giường cầm cái quần lót nhỏ của cô đưa lên trước mặt hắn
” Tí nữa cô ta không quay về đây mới lạ”
____€__€€__
” Hai tên khốn kia chắc đang tức lắm ”
Hàn Song Nghi bước đi thật nhanh, trong lòng vẫn ấm ức.

Bỗng nhiên, cô cảm thấy bên dưới thiếu cái gì ” Chết , cái quần trong.. chưa lấy”
Cô lấy tay đè lên cái váy , không suy nghĩ nhiều, quay lại chỗ căn phòng kia
” Sao mình lại quên thứ đó thế nhỉ, ai mà thấy thì xấu hổ chêt”
Vừa đi vừa lẩm bẩm, nên không để ý thứ xung quanh
” Có chuyện gì với em sao ?”
Một giọng nói có chút quen thuộc phát ra từ đằng sau lưng cô. Làm cho Hàn Song nghi giật bắn, run run quay đầu lại ” Sa… sao lại”
Hắn ta thật có nét giống Hoắc Thiên, nhưng lại trưởng thành hơn rất nhiều. Cô lùi lại
” Không … không có sao”
Hoắc Vũ dựa vào tường, chiếc áo sơ mi trắng và quần Jean rất hợp với hắn
” Thật sao, thế em che váy đằng sau làm gì “
Sao hắn hỏi nhiều thế, nhưng cô không trả lời thì sẽ rất vô lễ. Với lại hắn còn đáng sợ hơn cả hai tên kia nữa. Lấp bấp nói
” Không có gì .. thật mà”
” Ohh nhưng tôi lại không tin là hai tên nhóc kia không làm gì em”
Cái.. gì, Hàn Song Nghi chưa định thần được đã bị đối phương ép vào tường, tay cô bất lực bị kéo ra ngoài
” Để tôi xem , em giấu gì phía dưới”
Vừa dứt lời, tay hắn trực tiếp mò vô trong váy, cô định la lên nói
” Thử la, mọi người sẽ biết cô là người như này, không mặt quần lót để đi câu dẫn đàn ông”
Tay hắn xoan nhẹ cánh mông căng của cô, vì sợ người ta biết cô không dám phát ra tiếng, cứ cho tên lạ mặt kia xàm xỡ
Hắn lướt tay mình ra chỗ thứ yếu ớt của cô. Vì bị động nên cô nhắm mắt lại, kiềm chế lòng
Hoắc Vũ không yên phận, tay nô đùa hạt trân châu nhỏ của cô, nước từ trong chảy xuống bắp đùi chân cô, có cả hỗn hợp Hoắc Thiên để lại cho cô.
Hắn thấy có thứ đó chảy xuống, tay bấm mạnh chỗ hạt đậu nhỏ.
Khiến cô không chịu nổi hét lên, mặc dù đã cố nhưng vẫn không cưỡng lại kích thích đó
” Cô vừa làm với thằng em tôi hay Lãnh Phong”
Tay còn lại buông hay tay cô ra, nâng cầm cô ép nhìn hắn.
” Em tra. Trai .. hắn” trời ơi số cô khổ quá, vừa thoát hai tiểu ác ma, giờ gặp đại ác ma, cô nợ họ à.
” … Tôi không làm với ai .. hết” Cô phủ nhận để cho được bình yên
” Thế cái chất này chả lẽ của cô” Hoắc Vũ đưa ngón tay dính hỗn chất
” Nếu cô không nói thì tôi bắt cô ngay tại đây liếm hết chúng đấy”
Cô mở to đôi mắt đang còn động lại nước mắt, giỡn hả bắt cô liếm hắn còn ác hơn chứ.
” Nói nhanh”
Hắn không thích sự lề mề, hắn cần sự nhanh nhẹn
Cô nhắm đôi mắt lại trả lời
” Tôi .. với Hoắc Thiên

Yêu thích: 2 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN