Nơi Nào Có Nắng Ấm
Chương 9 : Ngày Cuối
…..
– Cảm ơn anh trong suốt thời gian qua ! Tiền chữa bệnh tôi đã chuyển vào tài khoản của anh rồi. – Mie cười dịu hiền
– Ừ ! Ngày mai cô về Việt Nam rồi hả ? – Hatro nâng nâng gọng kính
– Ừm..
– Đi đường bình an nhé ! – Hatro mỉm cười
– Cảm ơn anh ^^ Thôi tôi về đây.Tạm biệt ! – Mie cúi chào lễ phép rồi tạm biệt ra về.
~~~~~~~
Ngày mai,Mie sẽ về Việt Nam.Abi cũng vì chuyện này mà chán nản suốt mấy hôm nay.Anh không muốn cô đi.Nhưng cô còn nhiều chuyện bỏ dở bên Việt Nam nên anh đành chấp nhận xa cô
– Liệu sau này,chúng ta có gặp lại nhau không? – Anh ngồi chống cằm ở bàn,nhìn ra phía ngoài trời qua khung cửa sổ
– Chắc chắn là có ! Tôi sẽ còn quay lại thăm anh mà ^^ – Mie cố mỉm cười
Anh nhìn cô,định nói gì đó nhưng lại đổi sang chủ đề khác
-Hôm nay ra ngoài ” nhậu ” không ? – Abi vỗ vào vai Mie khi cô đang vén ống tay chuẩn bị làm bữa tối cuối cùng cho anh
– Sao tự dưng lại ra ngoài ăn ? – Cô mở to đôi mắt tròn xoe đôi mắt vẻ ngạc nhiên
– Thì cô về Việt Nam rồi.Rủ ra ngoài nhậu cho có chút kỉ niệm ấy mà – Anh nói trêu – Giờ có đi không ?
– Có.Đợi tôi thay đồ đã – Cô tháo chiếc tạp dề ra chạy lên phòng.Chọn một bộ váy hồng nhạt trẻ trung kết hợp với mái tóc dài gợn sóng.Mie bước xuống,xỏ vào chân một đôi cao gót cùng màu với chiếc váy
– Đi thôi ^^ – Cô mỉm cười nói dịu dàng
Trong khi ấy,Abi còn đang chết lặng Mie.Dù không trang điểm nhưng anh vẫn thấy cô xinh một nét tự nhiên.Anh chợt giật mình khi thấy Mie gọi tên mình
– À … ừm … Đi thôi….
*************
– 2…3… ZÔÔÔÔÔÔÔÔ… – Mie và Abi hò hét lớn rồi cạch 2 cốc bia lại với nhau khiến cho ai ở trong quán cũng hướng mắt về phía hai người mà thở dài.
Uống xong,Mie lại gắp một đống những miếng thịt đang nướng trên bếp vào bát mình.Còn Abi thì liên tục uống hết mấy cốc bia
– Này – Mie đưa tay ngăn cốc bia lại khi nó đã kề trên môi Abi – Anh đừng có uống nữa chứ.Ăn đi
– Kệ tôi… – Abi hai má đã đỏ ửng,hất tay Mie ra tiếp tục uống cốc bia
Mie nhìn anh chẳng nói được gì,chẹp miệng mấy cái rồi mặc kệ.Kết quả là …..
_ 20p sau _
– Dậy đi còn về chứ !! Anh rủ tôi đi mà giờ anh lăn ra ngủ thế này sao ToT – Mie kéo kéo tay Abi.Anh ta uống say nhèm rồi.Gọi mãi cũng chẳng dậy
– Ư…m…mm….. – Abi định nói gì đó nhưng lại lăn ra ngủ
– Thật là cái đồ xấu tính … – Mie lẩm bẩm.Cô ra thanh toán rồi quay lại,choàng tay anh qua cổ cô rồi cố dìu Abi về.
– Nào….Đi về >”
Trong khi ấy,anh chỉ kêu ca được mấy câu rồi cũng chập chững theo cô về.
” Cạch ”
Mie đặt anh xuống giường.Thở dài nhìn anh đang ” ngon giấc ngủ say ”
– Lần sau có mời tôi cũng không thèm đi nữa !
Cô lẩm bẩm rồi quay người định bỏ đi thì thấy Abi bỗng run cầm cập lên.Mie vội quay lại sờ lên chán anh.Nó nóng hệt như một …đống lửa.Mồ hôi chảy nhễ nhãi,khuôn mặt anh bắt đầu nhăn nhó
– Chết rồi,hình như anh bị cảm gió…-Mie nhìn anh vẻ lo lắng – Cố chịu nhé,tôi ra ngoài mua thuốc cho anh.
Anh chợt nắm lấy cổ tay cô,nắm rất chặt
– Đừng đi………-Abi nói trong cơn say
– Tôi đi rồi về ngay mà – Mie cảm thấy đau ở phía cổ tay vì anh nắm chặt quá.Cô cố gỡ tay anh ra
– Anh yêu em …m…- Nói xong,Abi thả dần tay cô ta rồi không nói thêm gì.Chìm sâu vào giấc ngủ
Mie chết sững người.Mắt tròn xoe nhìn anh không nói nên lời nào…Miệng cô ấp úng…
– A..nh..h…….Em..tệ lắm !
Mặt cô trĩu xuống,nhìn anh buồn rầu.Thật lòng mà nói,nhìn anh như vậy lòng cô thấy thương lắm.Chắc vì hơn 1 tháng qua , anh đối xử tốt với cô quá…Cô quay người bỏ đi,khẽ đóng cửa vì sợ làm anh tỉnh
Nước mắt tự dưng chảy xuống trên gò má cô.Chính cô cũng chẳng hiểu vì sao mình khóc nữa.Chỉ là mắt thấy cay cay.Mie nhớ đến người thân của mình bên Việt Nam.Và nhớ đến cả Quốc Anh… Tự hỏi liệu anh đang sống thế nào ? Có khỏe không ? Còn nhớ đến cô ? Rồi cô mỉm cười,cười trong giọt nước mắt.Ngày mai cô sẽ về Việt Nam …
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!