Vợ yêu xinh đẹp của tổng tài bá đạo - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
348


Vợ yêu xinh đẹp của tổng tài bá đạo


Chương 10


Đầu tuần lại đến Ngọc Nhi đến trường học như bình thường, đi đến cửa lớp học lại va vào Hoàng Châu,tuy đau nhưng cô vẫn ko coi là gì quay lại nói:

_”xin lỗi nhé tớ ko để ý lên va vào bạn “

_”ồ! Tưởng ai hóa ra người đẹp của lớp mình à, đi đứng ko có mắt sao mà cứ va vào tôi vậy ” Trong lớp Hoàng Châu là con nhà giàu,được xe đưa đón lên rất kiêu ngạo. Vì vẻ đẹp của Ngọc Nhi nhiều con trai trong lớp theo đuổi nên ghen ghét trong Hoàng Châu lại càng nhiều.

_”chẳng may mình va vào cậu và mình cũng đã xin lỗi bạn rồi, bạn đừng nói giọng đó” tuy cô ko thích kiếm chuyện nhưng nghe giọng của Hoàng Châu là cô ko nói ko chịu được

_”oh. Tao nói thế thì sao,mày làm gì được tao, nhà thì nghèo mà lại là con hoang, mặt xinh đẹp nhưng tính chắc ti tiện giống mẹ mày thôi nhỉ?vì gì lại còn lên giọng ghê gớm ở đây với tao”

_”bốp” cái tát vang lên rơi trên mặt Hoàng Châu

_”nói gì thì được nhưng đừng nói về mẹ tao” mặc dù ko biết cha là ai nhưng Ngọc Nhi rất yêu mẹ, dù ai nói cô là đứa ko cha cũng được nhưng cô ko cho bất kì ai nói ko tốt về mẹ mình.

_”mày dám đánh tao sao” Hoàng Châu ko tin là mình bị đánh, trong gia đình Hoàng châu được cưng chiều chưa từng bị mắng mà hôm nay lại bị 1đứa nhà nghèo đánh làm sao mà cam lòng chứ. Nghĩ thế Hoàng châu đưa tay lên tát lại

“Ba…mày dám đánh tao,hôm nay tao phải cho mày biết Hoàng châu tao là ai” thế rồi 2người đánh nhau, giám thị đi qua mời 2cô lên làm bản kiểm điểm.

Trên đường đi học về, chán nản Ngọc Nhi lang thang trên phố mà ko về nhà. Cô nghĩ lại từ khi còn học nhà trẻ những người bạn cùng tuổi ai cũng được cha mẹ đưa đón mà cô chỉ có mẹ. Hỏi mẹ thì mẹ bảo cha đi làm xa chưa về nhưng càng lớn cô biết cha vứt bỏ mẹ con mình. Dù hận cha nhưng cô vẫn muốn biết cha mình là ai và hỏi vì sao lại vứt bỏ mình. Ngọc Nhi nghĩ về mẹ thương yêu che chở cho mình từ bé, vất vả nuôi cô đến 19năm mà ko 1câu than thở cô lại thấy hạnh phúc.

Đang mải suy nghĩ Ngọc Nhi vượt đèn đỏ mà ko biết.

_”két….”

Tiếng phanh xe cháy đường dừng lại, người đàn ông trong xe thò đầu ra mắng:

_”mẹ kiếp, muốn đi đầu thai sớm hay sao mà vượt đèn đỏ “

_”dạ cháu xin lỗi ạ” hoảng quá cô cuống quýt xin lỗi và đứng lên nhưng chân bị trẹo ko đứng được. Từ đâu có cánh tay đưa ngang ra ôm cô đặt vào xe và quát:

_”cô chán sống hay sao mà ko nhìn đường lại vượt đèn đỏ, lỡ xe kia ko phanh kịp đâm vào thì sao” Thiên hạo trên đường về thấy cô thơ thẩn trên đường đang định gọi ai ngờ cô lạj vượt đèn đỏ tí nữa bị xe đâm, 1giây ấy tim anh đập mạnh. May là cô ko sao chỉ bị trẹo chân nhẹ.

_”tôi mải suy nghĩ lung tung lên ko để ý đường đấy mà,ko sao đâu “

_” trẹo chân mà bảo ko sao à. Mặt cô sao thế? Ai đánh cô hả” đang nhìn chân cô anh ngẩng đầu lên nhìn mặt cô ai ngờ thấy dấu đỏ của 5ngón tay trên mặt làm tim anh nhói lên.

_”ko. Tôi ko sao,ko có chuyện gì cả, anh tiện đường thì đưa tôi về dùm với” Ngọc Nhi ko muốn nói cho ai biết về chuyện của mình nên cô im lặng.

Sự im lặng của cô làm khí huyết Thiên Hạo sôi lên, anh đánh tay lái cho xe chạy về hướng nhà cô.

Xe dừng lại anh đỡ cô vào nhà, ko nói 1lời anh xoay người rời đi luôn. Ra xe anh gọi điện cho Lãnh Phong trợ thủ đắc lực của anh

_”điều tra cho tôi xem hôm nay Hàn Ngọc Nhi làm những gì? ” nói xong anh cúp máy và nói thầm. ‘Em tưởng em ko nói là tôi ko biết được chuyện gì xảy ra với em sao” xong anh cho xe chạy đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN