Vợ yêu xinh đẹp của tổng tài bá đạo
Chương 15
_”mẹ ơi, mẹ nằm đây có lạnh ko. Con sẽ nhớ mẹ lắm, từ mai con đường phía trước con sẽ cố gắng đi tiếp bằng sức mình, mẹ trên trời hãy dõi theo bước chân con để nhìn con trưởng thành nhé. Mẹ mãi là vì sao sáng,là ánh trăng chiếu sáng trên đường con đi, con yêu mẹ” nói rồi cô đứng lên, do quỳ lâu mỏi chân chưa đứng lên cô lại ngã xuống.
Ai nhìn cô cũng thấy xót xa, 3ngày nhìn cô ốm đi 1vòng trông thấy , ko ăn ko uống chỉ khóc thôi. Minh Hoàng ko nhìn nổi nữa tiến lên nói với Ngọc Nhi:
_” em đừng đau buồn nữa, bác gái ở trên trời nhìn em như vậy sẽ đau lòng. Em phải cố bước tiếp để cho mẹ em nhìn thấy, em là người con gái mang lại niềm tự hào cho mẹ em”
_” đúng. anh nói đúng mẹ sẽ nhìn em. muốn em trưởng thành từng ngày, em sẽ ko khóc nữa.”
Thiên Hạo mấy ngày nay đều ở cùng cô nhưng cũng ko biết phải khuyên cô thế nào. Anh bước lên vỗ vai cô nói:
_” Đừng đau buồn nữa. Nếu có việc gì khó khăn hãy đến tìm tôi” anh xoay người bước đi thì cô nói vọng theo
_” cảm ơn anh nhiều lắm. Nếu không có anh tôi không biết làm sao,cảm ơn anh về mọi chuyện”
_” không có việc gì. hãy giữ gìn sức khỏe của mình là được” nói rồi anh sải bước về phía trước. Mấy ngày nhìn cô như vậy anh rất đau nhưng anh biết mình ko là gì của cô lên ko thể khuyên cô nhiều được.
Tang lễ cho mẹ xong Ngọc Nhi về lại ngôi nhà,trong nhà còn vương hơi ấm của mẹ. Cô bước vào phòng mẹ, quần áo, đồ dùng mẹ vẫn còn đây mà mẹ đã bỏ cô đi về 1nơi rất xa rồi. Lòng chua xót, bỗng nhớ tờ giấy bác sĩ đưa cô bỏ ra ngồi đọc.
Mẹ cô nói:
Gửi con gái yêu của mẹ
khi con đọc được bức thư này là lúc mẹ ko còn trên cõi đời này nữa, nhưng con gái ngoan à con phải biết rằng dù cuộc đời mẹ có khổ sở đến đâu nhưng con vẫn là niềm tự hào của mẹ, dù mẹ bị người đời chửi rủa bị cha mẹ mình ko chấp nhận nhưng mẹ chỉ cần con thôi. Con là tình yêu của mẹ và cha con, mẹ đến khi chết vẫn ko thể cho con biết cha mình là ai mẹ xin lỗi con. Nhiều lần thấy con bị người ta nói con là con hoang mẹ rất đau lòng. Mẹ vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của 1người mẹ đối với con. Mẹ ko mang lại cho con được 1gia đình hoàn chỉnh. Khi mẹ biết mình mang thai con ngày ấy mẹ quyết định sinh ra con và quyết định ấy đến giờ mẹ ko hối hận, con gái mẹ vừa xinh đẹp,ngoan ngoãn, hiền lành mẹ chỉ cần như vậy thôi. Con gái yêu của mẹ con hãy bước về tương lai của mình hãy làm những gì con muốn, làm việc ít thôi sức khỏe là quan trọng nhất. Mẹ chỉ dành được 1số tiền bao năm cất giữ giờ mẹ đưa cho con, con hãy làm những gì mình muốn con nhé. Tài khoản là ngày sinh nhật của con.
Con gái yêu của mẹ, mẹ yêu con.
Ngọc Nhi ôm lấy bức ảnh mà 2mẹ con cô ôm nhau chụp vào ngày sinh nhật cô năm ngoái. Mẹ cười rất tươi, cô khóc nức nở. Càng khóc cô càng nhớ mẹ, nhớ mẹ vất vả nuôi cô trưởng thành, Ngọc Nhi cứ vừa khóc vừa nỉ non kêu mẹ ơi,mẹ ơi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!