[Quyển 2] Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot - Chương 69: Cứng đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


[Quyển 2] Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot


Chương 69: Cứng đầu


Sở Tần Ly là một trong năm quản lý của Công Hội, nắm quyền lực rất lớn. Sở Tần Ly cùng Lâm Đạt Sa tranh đấu đã nhiều năm để giành vị trí Hội phó của Lâm Đạt Sa. Tuy Lâm Đạt Sa là Hội phó nhưng Sở Tần Ly với tầng tầng lớp lớp quan hệ nên thế lực không hề thua kém Lâm Đạt Sa.

– Lâu rồi không gặp con.

– Vâng.

– Hồ sơ kia nhất định lấy sao?

– Nhất định.

Sở Tần Ly không nói gì nữa, hơi trầm ngâm. Sau đó bà ta rời đi.

Dạ Sở Hiên đưa mắt nhìn qua Maliha. Không gian tĩnh lặng rất lâu, mặt trời bắt đầu hạ xuống. Maliha tức giận đập bàn một cái.

– Thất thủ rồi?

Maliha chỉ hừ một tiếng. Dạ Sở Hiên đứng dậy.

– Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn. Bây giờ một là đưa hồ sơ cho tôi, hai là tôi khởi động Kế hoạch Noahn.

– Cậu dám….!

Maliha đứng bật dậy.

– Có gì mà không dám? Noahn là do tôi thừa kế. Người duy nhất hủy diệt được nó là tôi. Người duy nhất khởi động được nó cũng là tôi. Ông nói xem?

– Cậu điên rồi.

Dạ Sở Hiên đáp bằng một ánh mắt. Maliha bất lực ngồi xuống.

– Tùy cậu. Dù sao hỗn loạn cũng đã không thể cứu vãn được thế giới.

Dạ Sở Hiên cười nhạt.

– Ông cho rằng nói như vậy là tôi sẽ tin sao? Dựa vào năng lực của Công Hội, chỉ cần một lúc nào đó các thế lực khác bùng nổ lực chiến thì lập tức có thể đem đại loạn đè xuống. Đó là chưa kể cuộc tấn công này ông cũng đã phòng thủ thành công rồi. Bên ngoài thì thất thủ lừa tôi, chỉ cần tôi đi sai một bước lập tức ông liền có thể khống chế tôi. Lấy một vài lời tuyên bố, báo tử và bí mật giam giữ tôi lâu dài không phải là không thể. Đừng cho rằng tôi trẻ tuổi không nhìn ra. Chiêu trò của ông cũ lắm rồi.

Sắc mặt của Maliha tối đi, thâm trầm nhìn Dạ Sở Hiên.

– Thế nào?

– Hội trưởng!

Cửa bật mở.

– Cửa chính xuất hiện rất nhiều robot, lượng robot tăng gấp đôi rồi. Đám người kia đã….

“Đám người kia” lập tức khiến Dạ Sở Hiên nhớ tới chiến hữu của mình. Chưa nghe hết anh đã lập tức rời đi. Maliha cũng nhanh chóng đuổi theo phía sau.

Phía bên ngoài trụ sở chính, cửa lớn của Tòa Thị Chính. Hệ thống phòng vệ đồ sộ bị phá hơn nửa, đám robot cuồng bạo lao vào. Quân đội đang cố ngăn chặn robot, sẵn sàng dùng vũ lực và bất kỳ phương thức nào để ngăn cản chúng. Có vẻ sẽ không cầm cự được bao lâu nữa.

Dạ Sở Hiên nhìn lướt qua tình hình, sau đó tiếp tục đi. Quay về vị trí của các chiến hữu, anh không tìm thấy ai, chỉ thấy NR-001. Nhăn mặt, anh tiến tới.

– NR-001, bọn họ đâu cả rồi?

NR-001 đưa mắt nhìn, không đáp lời. Dạ Sở Hiên thở dài xoa trán.

– Thôi bỏ đi. Thật là ngu ngốc.

Dạ Sở Hiên mang theo cả NR-001 rời đi. Tiến ra khỏi trụ sở bên trong, anh ra ngoài. Phía bên ngoài, tàu không gian nằm trơ trọi.

– Các người đang làm gì vậy? – Dạ Sở Hiên bước nhanh tới.

La Tử Ân đưa mắt nhìn Dạ Sở Hiên.

– Không có gì, chỉ là làm một vài thứ giúp cậu.

Dạ Sở Hiên nhíu mày, nhìn thứ máy móc quái lạ trước mặt.

– Một cỗ máy khuếch đại. Nếu như cậu muốn đe dọa đám người này thì nó có ích rồi.

– Mấy người các người…

Dạ Sở Hiên ảo não xoa trán. Bọn họ thế nhưng lại làm ra một bộ máy khuếch tán. Nó sẽ làm bùng nổ virus, kể cả bộ máy phòng vệ của Tòa Thị Chính tới lúc đó cũng sẽ bị nhiễm virus.

Đây chính là cá chết lưới rách.

Maliha cùng cao tầng Công Hội đi tới. Một đám người theo sau còn có rất nhiều quân lính. Dạ Sở Hiên đưa mắt nhìn qua, lắc lắc đầu.

– Súng.

Tả Y Y lấy súng trong người, đưa cho Dạ Sở Hiên. Anh đưa súng qua, bóp cò. Viên đạn bay qua phía đám người. Không trúng ai cả.

– Viên đạn tiếp theo sẽ nhắm vào đầu ông đấy, ngài Hội trưởng.

Một đám người dừng lại. Phía xa xa quân đội vẫn còn kháng chiến. Dạ Sở Hiên giữ nguyên tư thế, súng chỉ tới.

– Bây giờ một là giao ra tài liệu, hai là tôi khởi động máy. Như thế nào?

Một đám người không ai trả lời. Không khí trầm xuống, chỉ còn âm thanh của chiến tranh ồn ào.

– Hội trưởng!

Mọi người quay qua nhìn. Vượt qua vòng phòng thủ là một robot tóc vàng, tay lắp thành một khẩu súng cỡ lớn. Robot có tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt chạy về phía Dạ Sở Hiên.

– Chủ nhân!

Khóe môi Dạ Sở Hiên hơi giương lên.

– Bây giờ ai thắng ai thua chắc đã rõ ràng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN